~ Translator : Dantalian ~
Đón xem chương mới sớm 1 ngày tại web team dịch.
Chương 13 được Update vào lúc 18h50. Chúc các bạn đọc vui vẻ.
--------------------
CHƯƠNG 13: CÔ BÉ KỂ VỀ QUÁ KHỨ MỘT CHÚT
Với những lời mà Latina hỏi thôi, Dale lại sốc lên như thường lệ.
“Dale, sao vậy?”
Dường như sau vụ đi lạc, Latina đã thành người quen với mấy đứa trẻ ở khu vực phía Đông.
Cửa tiệm này nằm ở khu vực phía Nam giáp với đường phố và cũng là một cửa tiệm môi trường tốt hơn so với những nơi dành cho mạo hiểm giả khác, nhưng đây không phải là chỗ để con nít đến chơi.
Dù vậy, dạo gần đây, Dale nghĩ rằng đã thấy những đứa trẻ này vài lần. Tuy nhiên, Dale rất tán thành với mục đích chúng đến với Latina.
“Dường như con đã kiếm được vài người bạn rồi, Latina.”, đó là đáp án cho vấn đề nói trên.
~
“Ể? Um… Trước đây, Latina không có… bạn?”
“? Con không hiểu lắm. Kuroe cũng thế, gọi Latina, một người bạn, nhưng con không hiểu lắm.”
Dale lầm bầm trong lúc Latina khẽ nghiêng đầu.
Không gì ngoài lương tâm, cảm giác tội lỗi với Latina, cậu không thể suy diễn được việc cô bé bị ngược đãi ở làng của mình không. Nhưng cô bé vẫn là một loài quỷ. Mà đối với quỷ tộc, cô bé thậm chí có thể là một thứ cực ký đáng khinh.
Cậu không biết được phải đi như nào mới không lầm đường.
“… Umm… Latina, con, con chưa chơi với những đứa trẻ ở tuổi con sao?”
“Chơi chung á? Như gia đình?”
“Không… không phải gia đình. Con không có chơi với những đứa trẻ ở những gia đình khác sao?”
Latina lại một lần nữa khẽ nghiêng đầu trước lời nói của Dale.
“Latina… chỉ có gia đình và người lớn ở quanh…”
Dựa vào lời của cô bé, Dale nhớ ra rằng với tuổi thọ của cô, quỷ tộc có tỉ lệ sinh sản thấp. Lượng trẻ con có lẽ không quá cao.
“Umm… bạn bè là, những người xung quanh không phải gia đình, họ chơi và trò chuyện với con… cha nghĩ họ hầu như ở tuổi con đấy.”
Nhận ra lời giải thích ấy có thể sẽ làm Latina nghĩ đến bản thân, Rita và Kenneth, nên Dale nói thêm.
“Còn nữa, họ cũng là người mà Latian thích nữa.”
Dale không chắc lắm về điều mình vừa nói, nhưng với một đứa trẻ ngoan, cậu muốn nuôi lớn cô bé như vậy.
“Kuroe, thích, Latina không?”
“Cha không nghĩ con sẽ muốn làm bạn với những người không thực sự thích con.”
Sau khi xme xét lời nói của Dale một chút, Latina nhẹ nới lỏng tâm trạng trông thật đáng yêu.
“Latina cũng thích Kuroe. Kuroe, là bạn của Latina. Con rất vui.”
“Hiểu rồi.”
Dale xoa đầu Latina và nhìn cô bé một cách vui vẻ, nhưng cậu lại lo lắng một chút.
Cậu nghĩ nên hỏi về điều cô bé vừa nói. Và sau đó, cậu lựa chọn cách hỏi.
“… những người xung quanh, Latina như thế nào?”
“Con không biết. Có mấy loại ạ?”
Dale chợt nhận ra mình lại mắc sai lầm. Căn bản mà nói, Latina không biết đủ về tính cách.
“Umm… gia đình… con có anh chị em ruột không?”
“Anh chị em ruột?”
“Trong gia đình, những đứa trẻ sinh cùng cha mẹ, các đứa bé trai và gái lớn tuổi hơn được gọi là anh, chị. Những đứa bé trai và gái nhỏ tuổi hơn được gọi là em trái, em gái. Tất cả đều là anh chị em ruột.”
“… Latina, là anh, chị. Em trai, em gái không có. Không có anh chị em ruột.”
Sau khi nghe lời giải thích của Dale, Latina đáp lại như vậy.
“Những người lớn quanh con, họ là người như thế nào?”
“Con không biết. Latina chưa gặp những người khác, hay nói chuyện với họ.”
Latina trả lời như thế, nhưng trông bộ dạng có vẻ không vui. Dale nghĩ có lẽ đã đến lúc dừng lại rồi.
Đối với cô bé, đấy có thể là những kỉ niệm hông vui.
Vì Dale quyết định như thế, nên cuộc nói chuyện cũng sắp kết thúc.
“Vì lẽ đó, bây giờ, được ở bên Dale, Latina rất vui.”
Những lời từ miệng cô gái nhỏ tuổi đang ngượng ngùng quả là một cú dứt điểm tuyệt vời.
Cô bé nở một nụ cười rạng rỡ với Dale. Một nụ cười sẽ không phai mờ theo năm tháng khi được ăn những món ngọt khoái khẩu của mình.
“Latina thích Kuroe, nhưng con thích Dale nhiều ơi là nhiều cơ.”
“Cha cũng yêu con, Latina! Con thật dễ thương mà~!”
Dường như Latina cực kỳ vui sướng với điều Dale vừa nói, cậu ta bổ nhào đến ôm cô bé.
(Nếu đây là một kế hoạch khiến cho vấn đề trở nên mơ hồ, thì có hơi đáng ngại, nhưng… nếu có một người xấu như Latina, thì mình cũng sẽ chẳng ngại gì lao đầu vào!)
Mặc dù cậu nghĩ như vậy, Dale vẫn vui vẻ đến kỳ lạ.
“Latina dễ thương quá đi, em không muốn đi làm nữa.”
“Em lại nói mấy thứ ngáo đó nữa à?”
Rita trưng bộ mặt chán ngán chen ngang với lời của Dale trong khi nhìn cậu chằm chằm.
“Em không muốn điiiii~!! Em không thể quay về trong ngày và thậm chí không biết phải ở lại đó bao lâu nữa! Để Latina như thế này, chị nói em nghe đi, chạm trán với lũ quỷ to lớn chết bầm ấy ở nơi ở của chúng có gì thoải mái!”
Nhảy nhót lung tung, dường như Dale có chút căng thẳng khi cậu cứ khua tay múa chân như vậy.
“Vì thế, đến thủ đô, em muốn Latina đi cùng?”
“Không đời nào. Lỡ bọn lạ mắt bắt Latina đi thì sao… em không ngừng nghĩ về những điều tệ hại được…”
Lập tức quay về ban đầu trong chớp mắt, sau đó, Dale áp mặt lên bàn trong bộ dạng kiệt sức ở quầy.
“Hiểu rồi… cũng chỉ là công việc, không thể làm khác được. nếu em nghĩ đến việc Latina đang đợi em, dường như làm việc sẽ đáng hơn… Latina nữa, con bé đã kết bạn rồi, nên con bé có thể bị quẩn trí khi ở nhà… em hiểu rồi.”
Dale siết chặt nắm đấm.
“Kể cả khi em hiểu được, nhưng mèo vẫn hoàn mèo, thứ em không thích thì em vẫn không thích!”
(Trời ạ. Đúng như mình nghĩ, tên này chẳng tốt lành gì.)
Rita chỉ nhìn Dale với ánh mắt bất lực trong khi cậu ta dứt khoát tuyên bố điều đó.
“Nếu em hiểu là mình không làm được gì, thì đi và mua quà về mà Latina thích về ở thủ đô đi.”
Dale cau mày trước lời nói của Rita.
“Quần áo, có rất nhiều đồ rồi và con bé cũng không thể mặc liền được, nên những thứ đó không cần lắm… Latina thích đồ ngọt và một cửa hàng nổi tiếng ở thủ đô hay nơi nào đó, sao em không đi tìm thử nhỉ?”
“Quà… quà hả…”
Phải biết, Dale đến thủ đô vì công việc là chuyện cơm bữa, nhưng cậu chưa đi mua đồ bao giờ. Có lẽ hầu hết đồ khó có được ở Kroix đều nằm ở yêu cầu của tiệm.
Nhắc đến món ngọt mới và nổi tiếng ở thủ đô, Latina lại mỉm cười thật tươi. Không nghi ngờ gì nữa, cô bé ắt hẳn đang nói, “Cảm ơn”. Hoặc thêm vào, “Con yêu Dale”.
“Con, sẽ cố hết sức.”
“A, ừm, đúng-, ổn mà.”
Rita phản ứng khá bình thường.
Buổi sáng lúc Dale phải đến thủ đô vì công việc, Latina đã dậy và rời khỏi giường chỉ để tiễn cậu. Mặt trời chỉ vừa lố dạng một chút thôi, nên thời điểm này khá sớm so với bình thường của cô bé.
“… Đừng tự ép bản thân, con ngủ ngon không?”
Cô bé lắc đầu liên tục để từ chối lời Dale, Latina bắt đầu sắp xếp lại chăn của mình.
Nhưng trông cô bé khá buồn ngủ. Cứ rất nguy hiểm khi cô bé đi xuống cầu thang, Dale lại nở một nụ cười khổ trong khi bế cô bé trên tay.
Dù thời gian trôi đi không lâu khi cậu gặp cô bé, nhưng Dale cảm thấy an tâm vì cơ thể Latina nặng lên một chút.
Đầu Latina cứ gục gà gục gật, cô bé liên tục cố gắng tỉnh dậy cho đến khi vẫn còn hơi buồn ngủ.
“Xin lỗi nhé, Latina. Cha sẽ xa nhà hơi lâu, nhưng con chờ ta chứ?”
“Latina… ổn. Chờ Dale về.”
Dale nói trong khi xoa đầu cô bé, Latina đáp lại với vẻ mặt cực kỳ nghiêm chỉnh.
“Con sẽ chờ. Latina, sẽ ở bên Rita và Kenneth. Nên Dale hãy quay về nhé.”
“A. Cha sẽ mua quà cho con lúc về, nên… cẩn thận đấy, biết chưa.”
Ôm Latina thật chặt vào những khoảnh khắc cuối, Dale thả cô bé ra.
Đến cửa của cửa tiệm, Dale để Latina lại cho Kenneth.
“Chăm sóc Latina giùm em nhé.”
“Ừ. Tự lo cho mình luôn nhé.”
“Latina sẽ đợi em mà, nên đó là chuyện phải làm rồi.”
Khung cảnh Dale cười như thế trong khi trả lời thứ gì đó chưa bao giờ xuất hiện.
“Thế thì, em đi đây.”
“Dale, đi đường mạnh khỏe. Công việc, tự lo cho mình nhé.”
Dale tự nhủ sẽ làm hết sức.
Khi Latina hoàn tất việc nói những từ ngữ lại với nhau, cậu đã rời khỏi Kroix.