Nhiều phút trôi qua kể từ khi chúng tôi bắt đầu đi theo Vô Danh.
"Chúng ta không thể đi theo một con quái vật không rõ danh tính thế này được! Rất có thể đây là một cái bẫy!"
Lucas cứ nói đi nói lại chính xác năm phút một lần. Y như cái đồng hồ cúc cu.
"Tôi đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi. Không có vấn đề gì cả. Chỉ việc im lặng và đi theo cô ấy."
Tôi cố gắng giữ cho mọi người bình tĩnh nhất có thể trong khi tiếp tục bước về phía trước.
Đi được một thời gian, Vô Danh đột nhiên dừng lại. Tất cả các thành viên trong Tổ đội đều tỏ ra ngạc nhiên. Họ lấy vũ khí ra và sẵn sàng chiến đấu.
"Chính là nơi này."
Vô Danh chỉ vào tường thành.
Nhìn kỹ hơn, tôi thấy ở đó có một hệ thống thoát nước đã hoàn toàn khô cạn và mất đi chức năng của nó.
"Nếu đi qua đây thì có thể tiến vào bên trong thành phố. Nó khá trơn nên xin hãy cẩn thận."
Sau khi tiếp tục đi qua cống nước vừa hẹp vừa thấp với cái lưng cong trong khoảng năm phút, chúng tôi đã đến được một khu vực có khoảng không gian rộng lớn.
Tôi duỗi thẳng lưng và nhìn xung quanh. Một cửa sổ hệ thống chứa thông về nơi này liền hiện lên.
[Khu vực 1: Hệ thống thoát nước cạn]
Cuối cùng đã đến được Khu vực đầu tiên của Hầm ngục.
Đây là trung tâm, nơi mà mọi đường ống thoát nước trong thành phố đều đổ về.
Hệ thống thoát nước ở đây trông giống như một mê cung với những đường ống quanh co. Tất cả đều khô cạn và không còn nước chảy.
Ở phía trên trần nhà là một viên đá ma thuật được phù phép ánh sáng vĩnh cửu. Nó dùng để thắp sáng không gian xung quanh. Phía bên dưới là một đống đá quen thuộc không khác gì đống đá ở sân sau dinh thự của tôi.
Khi tôi đến gần và vung tay, đống đá xoay tròn và bay lên. Ngay sau đó, cổng dịch chuyển được hình thành.
[Vùng an toàn của 'Khu vực 1: Hệ thống thoát nước cạn' đã được kết nối!]
Vùng an toàn.
Đây là nơi mà quái vật không thể xâm nhập. Thường được đặt ở lối vào của mỗi Khu vực.
Sau khi kết nối cổng dịch chuyển, tôi có thể đến nơi này từ sân sau của dinh thự.
Tìm kiếm các vùng an toàn ẩn giấu trong thành phố, kết nối các cổng dịch chuyển với nhau, khám phá hầm ngục rồi trở về nhà thông qua các cổng dịch chuyển.
Đây là các quy trình cơ bản của Khám phá tự do -Tấn công Hầm ngục.
Sau khi việc kết nối cổng dịch chuyển được xác nhận, Lily quay sang cầu xin tôi.
"Cho tôi về nhà đi mà?! Làm ơn?!"
"Không được."
Cô thực sự nghĩ rằng chúng ta mang theo cả đống dụng cụ và vật tư chỉ để dừng ở đây thôi à? Chúng ta phải dọn sạch toàn bộ Khu vực này.
Khi tôi đang cố gắng dỗ dành Lily để cô ấy bình tĩnh lại, Vô Danh đứng từ xa lên tiếng với giọng nói vô cảm.
"Hướng dẫn của tôi kết thúc tại đây. Kể từ giờ, mọi người sẽ phải tự bước đi bằng chính ý chí của mình."
"Cảm ơn vì đã dẫn đường cho chúng tôi, Vô Danh."
Sau một hồi do dự, cô ấy thở dài.
"Tôi phải cảnh báo mọi người về điều này. Nơi đây đã hoàn toàn bị nuốt chửng bởi những cơn ác mộng. Càng tiến xa hơn, bóng tối sẽ càng trở nên dày đặc và quái vật sẽ càng trở nên mạnh hơn."
Lời nói này không hề giống với những lời vô cảm trước đó. Tôi hoàn toàn có thể cảm nhận được sự chân thành xuất phát từ trong tim.
"Tuy nhiên, nếu như mọi người đã quyết tâm tiến vào cõi địa ngục này đến vậy, thì đây là lời khuyên của tôi."
Vô Danh thì thầm, nhấn mạnh từng chữ.
"Đừng, bao, giờ, để, ánh, sáng, tắt, lịm."
"..."
"Mong rằng phước lành sẽ phù hộ mọi người trên con đường phía trước."
Để lại những lời đó, Vô danh từ từ đi vào trong bóng tối rồi hoàn toàn biến mất.
Lucas đã cảnh giác Vô Danh cho đến giây phút cuối cùng. Anh ấy lẩm bẩm.
"Cô ta rốt cuộc là ai? Làm thế nào mà cô ta có thể sống được ở nơi này?"
"Tôi cũng không rõ..."
Damian, người ở phía sau lưng tôi, thốt lên với giọng nói hơi sợ hãi...
"Thưa Điện hạ, bóng tối ở đây rất kỳ lạ. Tôi không thể nhìn xuyên qua nó bằng đôi mắt của mình. Cảm giác như... Bóng tối đang sống..."
"..."
"Làm sao người phụ nữ đó... có thể đi lại mà không cần ánh đến ánh sáng chứ?"
Tôi không thể trả lời câu hỏi đó.
Bởi vì hầm ngục này ẩn chứa nhiều bí mật mà ngay cả tôi, người đã phá đảo trò chơi này ở độ khó cao nhất, cũng không hề hay biết.
Tuy nhiên, có ít nhất một điều mà tôi có thể khẳng định.
"Chúng ta sẽ sớm gặp lại cô ấy thôi. Hãy hỏi cô ấy vào lúc đó."
Tại nơi tận cùng của địa ngục này, chúng ta chắc chắn sẽ gặp lại nhau.
Nhưng khi đó chúng ta sẽ là bạn...
Hay là thù?
* * *
Vùng an toàn.
Chúng tôi đang nghỉ ngơi một chút.
Tôi làm dịu cơn khát của mình bằng nước uống và làm dịu cơn đói bằng thức ăn.
"C-Chúng ta sẽ trở về nhà an toàn, đúng không...?"
Trông mọi người đều ổn ngoại trừ Lily. Cô ấy đang run rẩy với đôi mắt đẫm lệ.
Jupiter nhẹ nhàng trấn an cô ấy.
"Đừng lo, thưa cô. Bà già này sẽ chịu trách nhiệm về sự an toàn của cô."
"T-Thật ư? Quý bà Jupiter, bà sẽ bảo vệ tôi sao?"
"Tất nhiên rồi..."
Bà già này sao trở nên tốt bụng thế?
"Chỉ cần 1.000 Adel thôi."
Quả nhiên. Đúng như những gì tôi biết về bà ta.
Bà ta đang gạt Lily.
"Tôi sẽ trả! Tôi sẽ trả! Bây giờ tôi sẽ đưa tiền mặt cho bà!"
Lily vội vã rút ví ra. Tôi nhanh chóng cản cô ấy lại.
"Này bà già! Ngừng ngay việc lừa tiền cô ấy lại!"
"Chậc. Bị phát hiện rồi."
Jupiter lẩm bẩm rồi lùi lại. Bà già quỷ quyệt này!
Tôi thở dài và an ủi Lily.
"Đừng lo lắng, Lily. Chúng ta chắc chắn sẽ trở về nhà an toàn."
"Điện hạ, Điều đó... điều đó là thật sao?"
"Đương nhiên là thật rồi. Ta đã lừa cô bao giờ chưa?"
"..."
Sao lại nhìn tôi với ánh mắt đó?
Khu vực đầu tiên có độ khó khá là thấp. Nếu nơi này có độ nguy hiểm cao ngay từ đầu, tôi chắc chắn sẽ không đưa cô ấy theo do khả năng di chuyển hạn chế của cô ấy.
Sau khi trấn an Lily, tôi nhìn vào cửa sổ hệ thống.
[Khu vực 1: Hệ thống thoát nước cạn]
- Tiến độ hoàn thành: Phòng thường 0/3, Phòng trùm 0/1
- Rương kho báu thu được: 0/2
Vì đây là khu vực đầu tiên nên cấu trúc khá đơn giản.
Nó bao gồm ba phòng bình thường và một phòng trùm. Và nó là một đường thẳng nên không sợ bị lạc.
Lối thoát dẫn đến Khu vực tiếp theo nằm ở phòng trùm.
Có thể bỏ qua các phòng thường bằng một số thủ thuật và mánh khóe. Tuy nhiên, phòng trùm là phòng bắt buộc phải hoàn thành nếu muốn tiến đến Khu vực tiếp theo.
"Được rồi, mọi người đã sẵn sàng chưa?"
Sau khi nghỉ ngơi, tôi nhìn các thành viên trong Tổ đội và gật đầu.
"Với khả năng hiện tại của chúng ta thì chuyện này sẽ đơn giản thôi. Đã đến lúc xuất phát!"
Chúng tôi đứng thành một hàng dọc và rời khỏi vùng an toàn.
Lucas đi đầu, ở phía sau theo thứ tự tôi, Lily, Jupiter và Damian.
Ngay khi chúng tôi vừa rời khỏi vùng an toàn, bóng tối bỗng ập đến một cách thô bạo như một cơn sóng dữ.
Tất cả các thành viên trong Tổ đội theo phản xạ giơ đuốc và đèn lồng lên.
Bóng tối liền nao núng và lùi lại.
"..."
"..."
Chỉ còn lại sự im lặng giữa các thành viên.
Tôi lên tiếng.
"Đi tiếp thôi."
Chúng tôi từ từ tiến về phía trước.
Đó là một lối đi vô tận cùng với những đường ống thoát nước ngoằn ngoèo ở hai bên tường.
Mặc dù nơi này hoàn toàn khô ráo, nhưng không hiểu sao lại có cảm giác ẩm ướt một cách kỳ lạ.
Lucas rên rỉ trong khi giơ ngọn đuốc lên và nhìn sang hai bên.
"Đây là một hành lang kết nối với các đường ống thoát nước... Không biết nó sẽ kéo dài đến đâu?"
"Nó sẽ kết thúc sớm thôi."
Đúng như tôi đã nói, con đường nhanh chóng kết thúc. Và một căn phòng rộng rãi mở ra. Đây là căn phòng đầu tiên của Khu vực.
Hầm ngục trong trò chơi này về cơ bản bao gồm các phòng và lối đi.
Các sự kiện ngẫu nhiên như trận chiến chống lại kẻ thù, thu thập vật phẩm hay chạm trán với NPC sẽ xảy ra trong phòng.
Và sự kiện mà chúng tôi sẽ phải đối mặt trong căn phòng đầu tiên này là...
Sì!
Chít! Chít!
Một trận chiến.
Những con chuột cống khổng lồ bò lúc nhúc trên tường, sàn và thậm chí cả trên trần nhà.
"Eeeeek! Chuột!"
Lily kinh hãi la lên.
Sao cô sợ lắm thứ thế, Lily...
[Hệ thống thoát nước cạn - Phòng 1]
- Đánh bại kẻ thù!
> Lv.3 Chuột cống khổng lồ: 14
Những con quái vật chỉ có Lv3 và không khó đối phó. Dù vậy cũng không nên chủ quan vì chúng khá đông.
"Lucas, cậu làm tiên phong. Đừng tiến lên mà tập trung phòng thủ ở vị trí hiện tại. Chỉ tấn công những con đến gần."
"Vâng, thưa Điện hạ."
"Damian, cậu bắn đi. Những con quái vật này có hộp sọ khá cứng, nên hãy ngắm vào mắt hoặc cổ họng."
"Vâng, thưa Hoàng tử."
"Jupiter và Lily. Tiết kiệm ma pháp. Chỉ tấn công những con vượt qua được hàng phòng ngự của Lucas."
Không có lý do gì để lãng phí mana của các pháp sư.
Tôi ra lệnh cho Jupiter và Lily lùi lại và chỉ để Lucas và Damian tham chiến.
Lucas rút trường kiếm của mình ra và đứng ở phía trước. Damian lấy nỏ ra trong khi Jupiter, Lily đều lùi lại một bước.
Còn vai trò của tôi à?
Tất nhiên là làm cảnh. Tôi chắp hai tay sau lưng một cách thoải mái và quan sát trận chiến.
Sì!
Chít!
Một đàn chuột khổng lồ lao đến từ mọi hướng. Cùng với đôi mắt đỏ rực.
Và đáp lại, Damian khai hỏa cái nỏ trên tay.
Tằng! Tằng!
Những mũi tên xé toạc không khí và bay thẳng vào mắt mấy con chuột.
Kyeegh?!
Thình thịch!
Ngay lập tức mấy con chuột liền bị giết và xác chúng nằm lăn lóc trên sàn nhà.
Tuy vậy, Damian chỉ bắn chính xác chứ không nhanh.
Khi mũi tên hạ gục con chuột thứ ba, phần còn lại đã tiến đến vị trí của Lucas.
"Hừm!"
Lucas vung thanh kiếm dài theo chiều ngang.
Flash-!
Ánh kiếm lóe lên và những con chuột đang xông đến liền bị chém bay đầu.
Cấp độ của Lucas đã chạm mốc 29. Là một nhân vật có Hạng SSR, tốc độ tăng trưởng chỉ số tất nhiên rất vượt trội. Xét về số liệu thống kê, những con chuột hoàn toàn không phải đối thủ.
Flash-! Flash-!
Mỗi khi ánh sáng trên lưỡi kiếm cắt xuyên qua bóng tối, một con chuột liền lăn ra đất với máu me bắn tung tóe.
Chỉ trong chốc lát, những con chuột cống đã bị hoàn toàn quét sạch.
Lucas lau vết máu trên thanh kiếm trong khi Damian thở dài và hạ nỏ xuống.
Tôi cười toe toét.
"Mọi người làm tốt lắm. Không có gì đặc biệt, đúng không?"
"Có vẻ đơn giản hơn những gì tôi nghĩ."
Damian mỉm cười với khuôn mặt hơi mệt mỏi.
Những kẻ thù mà cậu ấy đã từng đối mặt trước đây là Nhện đen và Living Armor.
So với chúng, mấy con chuột này quả thực rất dễ thương.
Trong lúc đó, Lucas kiểm tra xung quanh và báo cáo lại với tôi.
"Có tổng cộng mười ba con, thưa Điện hạ. Chúng ta có nên thu thập ma thạch của chúng không?"
"Không cần. Chúng chỉ là ma thạch chất lượng thấp và số lượng cũng không nhiều... Hửm?"
Anh ấy vừa nói mười ba?
Sao cửa sổ hệ thống nói rằng có mười bốn...
Chít-!
Ngay lúc này.
Tôi chợt nghe thấy tiếng kêu từ trên đỉnh đầu.
"?!"
Khi tôi sợ hãi nhìn lên, tôi liền bắt gặp một đôi mắt đỏ rực đang nhìn chằm chằm xuống từ trần nhà.
Đó là con chuột cống khổng lồ cuối cùng. Ẩn mình trong bóng tối, nó tiến đến gần rồi lao thẳng về phía tôi.
"Điện hạ?!"
"Chết tiệt, trễ quá rồi!"
Damian và Lucas liền hét lên trong sợ hãi.
Đã quá muộn để Lily và Jupiter thi triển ma thuật.
Khoảng cách giữa tôi và con chuột quá gần. Nếu họ thi triển thì tôi cũng sẽ bị dính đòn.
'Phải làm gì đây? Phải làm gì đây?'
Tôi bất chợt nhớ đến chiếc găng tay mà mình đang đeo.
Vũ khí dựa vào may mắn được xếp Hạng SSR, Găng tay nhân phẩm.
Tôi đang trang bị nó.
Tình hình vô cùng nguy cấp, buộc tôi phải đưa ra quyết định nhanh chóng.
"Được rồi, không sao cả!"
Được ăn cả ngã về không!
Tôi đã cố gắng loại trừ càng nhiều biến số ra khỏi trò chơi càng tốt. Nhưng tôi biết, đến một lúc nào đó, tôi sẽ phải giao việc tung đồng xu cho nữ thần số phận. Mọi chuyện không phải lúc nào cũng diễn ra theo ý muốn.
Tôi tung ra nắm đấm mạnh nhất có thể trong khi nghĩ về điều đó.
Ring!
Khoảnh khắc tiếp theo, một Slot Machine xuất hiện ở trong tầm nhìn. Gì đây?!
Ba ô được đánh số từ 0 đến 7 quay nhanh dần theo phương thẳng đứng rồi lần lượt dừng lại.
Ring. Ring. Ring!
Và con số tôi nhận được là...
Âm thanh của không khí lần lượt thoát ra từ từ và gay gắt qua một lỗ hoặc kẽ hở hẹp. Ở đây có thể hiểu là tiếng không khí phát ra từ miệng mấy con chuột