Thứ được lấy ra khỏi rương kho báu là một thanh trường kiếm với lưỡi kiếm lởm chởm không khác gì lưỡi cưa.
Sau khi chộp lấy món vũ khí, tôi liền xem số liệu thống kê chi tiết của nó.
[Rat Cutter (R) Lv.15]
- Phân loại: Trường kiếm
- Sát thương: 20 - 25
- Độ bền: 25/25
- Tăng 25% sát thương khi tấn công quái vật loại chuột.
< "Hãy diệt hết lũ chuột đi! Chít, chít, chít !" - Một quản lý nào đó của hệ thống thoát nước>
Chắc tại vì tôi vừa hoàn thành một hầm ngục liên quan đến chuột nên mới nhận được phần thưởng này.
'Nó sẽ hữu dụng trong tương lai'
Tôi liền ném thanh trường kiếm cho Lucas. Vì Lucas là người duy nhất sử dụng kiếm trong Tổ đội này.
"Cầm lấy đi, Lucas."
"Cảm ơn, thưa Điện hạ."
Lucas lúng túng đón lấy thanh kiếm.
"Nhưng hiện tại tôi cũng đang có một thanh kiếm..."
Tất nhiên là thứ này không đủ tốt để thay thế thanh kiếm mà Lucas đang sử dụng. Vì thanh kiếm của Lucas cũng có hạng R.
Tuy vậy.
"Cứ tạm thời giữ nó. Có thể cậu sẽ cần nó sau này."
Sát thương được tăng cường khi tấn công quái vật loại chuột mà thứ này sở hữu chắc chắn sẽ rất hữu ích.
Nghe lời tôi, Lucas liền đeo thanh kiếm mới vào eo. Bây giờ anh ấy đã được trang bị tận hai thanh kiếm.
Có thể vẫn còn phần thưởng nên tôi thò tay xuống dưới đáy chiếc rương.
"Đây rồi."
Tôi chộp được thứ gì đó và lấy nó ra.
[Cuộn bùa triệu hồi: Tháp pháo phòng thủ tự động<Kỹ năng của người chơi>]
Đó là một cuộn giấy phát ra ánh sáng màu xanh lam.
"Tuyệt!"
Tôi kêu lên thành tiếng.
Vật phẩm này chắc chắn là phần thưởng tốt nhất ở Khu vực 1. Thật ra cũng không ngoa khi nói rằng tôi đến tận đây chỉ vì thứ này.
"Điện hạ, đó có phải là một cuộn bùa ma thuật không?"
Lucas nghiêng đầu thắc mắc khi nhìn vào cuộn giấy trên tay tôi. Tôi lặng lẽ đút cuộn giấy vào túi.
"Cậu sẽ sớm biết nó là gì."
Hiện tại tôi đã thu thập được tất cả các phần thưởng, hoàn toàn không còn lý do gì để ở lại đây.
"Được rồi. Mọi người, ra khỏi đây thôi!"
Tôi chỉ về phía cánh cửa mở toang đằng sau chiếc rương kho báu.
"Hoan hô ~!"
Sau khi giơ hai cánh tay lên cao trong vui sướng, Lily ngay lập tức lao ra cửa với chiếc xe lăn của mình.
"Đợi đã, Lily! Đi một mình nguy hiểm lắm!"
Lucas và các thành viên còn lại vội vã theo sau cô ấy, và tôi là người cuối cùng rời khỏi phòng.
[Khu vực 1: Hệ thống thoát nước cạn]
- Tiến độ hoàn thành: Phòng thường 3/3, Phòng Boss 1/1
- Rương kho báu thu được: 2/2
Vậy là đã hoàn thành Khu vực này.
Tôi đã dọn sạch tất cả các phòng và tìm thấy tất cả các rương kho báu.
'Tiến trình khám phá ở Khu vực đầu tiên là 100%!'
Đó là một khởi đầu tốt đẹp.
Tôi bước đi một cách chậm rãi dọc theo con đường phía sau phòng trùm.
Con đường hẹp và ẩm ướt này dẫn đến một bãi đất trống.
Vậy là đã ra khỏi khu vực hệ thống thoát nước.
[Khu vực 2: Con hẻm khuất]
Từ Khu vực này trở đi chính là bên trong của 'Vương quốc Hồ'.
Tất cả thành viên đi trước tôi đều đã dừng lại.
Họ đang quan sát xung quanh với những ngọn đuốc trên tay.
"Đây là gì..."
Sau khi nghe giọng nói run rẩy lẩm bẩm của Damian, tôi cũng nhìn xung quanh.
'Nơi này thực sự rất phồn vinh.'
Đó là một con đường phố rất phát triển.
Các tòa nhà cao tới mức có thể so sánh được với các tòa nhà ở Seoul trên Trái đất.
Con đường bên dưới những tòa nhà chọc trời được bảo trì một cách hoàn hảo, cùng với những hoa văn trang trí đẹp mắt.
Mặc dù nó chỉ là một con hẻm nhỏ, không phải là đại lộ. Nhưng nó vẫn phát triển thế này đây.
Một thành phố với nền văn minh ma thuật siêu tiên tiến.
Đó là danh tính thực sự của Vương quốc Hồ bị mắc cạn ở đây.
Tuy nhiên,
Không có bất kỳ ánh sáng nào phát ra từ những tòa nhà chọc trời.
Không có bất kỳ sinh vật sống nào được tìm thấy trong thành phố phồn hoa này.
Một thành phố vốn hưng thịnh một thời, giờ đây đã chết và chìm trong địa ngục vô tận.
Những con hẻm phía sau thành phố được lát đá ngũ sắc gần như bị bao phủ trong bóng tối.
Ánh sáng duy nhất đến từ những ngọn đèn đường được thắp sáng.
Xào xạc, sột soạt .
Tiếng côn trùng gặm nhấm thứ gì đó đang yếu ớt vang vọng từ mọi phía.
Đó là âm thanh ảm đảm của bóng tối.
"..."
"..."
Như thể tất cả các thành viên trong Tổ đội đều cảm nhận được sự hiện diện của thứ bóng tối đáng ngại đó, họ vội vàng giơ vũ khí lên.
"Đây là vùng an toàn. Mọi người không cần quá cảnh giác đâu."
Sau khi trấn an các thành viên trong Tổ đội, tôi đến gần cái đèn đường gần đó.
Một đống đá vô cùng quen mắt được để ở bên cạnh nó.
Khi tôi vung tay lên đống đá, những viên đá xoay tròn và bay lên, tạo thành cổng dịch chuyển.
Ting!
[Vùng an toàn của 'Khu vực 2: Con hẻm khuất' đã được kết nối!]
Cùng lúc đó,
[Bạn chưa thể tiến tới Khu vực xa hơn.]
Một thông báo nói rằng tôi không thể dịch chuyển tới Khu vực tiếp theo.
Tôi liếc sang phía bên kia của con hẻm tối. Hôm nay tôi cũng không có ý định đi xa hơn. Làm vậy không khác gì tự sát.
"Làm tốt lắm mọi người. Hôm nay chỉ đến đây thôi!"
Sau khi vỗ tay một cái, tôi kích hoạt cổng dịch chuyển.
[Cổng dịch chuyển]
- Vui lòng chọn điểm đến của bạn.
> Sân sau dinh thự lãnh chúa
> Bến phà ven hồ
> Hệ thống thoát nước cạn
> ....
Tôi liền chọn sân sau dinh thự lãnh chúa.
Cổng dịch chuyển được kích hoạt và cánh cửa ma thuật bên trong sáng lên rồi xoay tròn.
Tôi đi qua cổng trong khi mỉm cười với các thành viên.
"Đến lúc về nhà rồi!"
* * *
[Kết thúc Khám phá tự do!]
[Các nhân vật thăng cấp]
- Ash (EX) Lv.9 (↑1)
- Lily (R) Lv.20 (↑1) (Thăng tiến chức nghiệp lần thứ nhất!)
- Damian (N) Lv.21 (↑1)
[Trang bị thu được]
- Rat Cutter
[Vật phẩm thu được]
- Cuộn bùa triệu hồi: Tháp pháo phòng thủ tự động
- Cuộn bùa dịch chuyển khẩn cấp ra khỏi hầm ngục
* * *
Khi Ash và cả nhóm vừa rời đi.
Từ trong bóng tối bao quanh vùng an toàn của 'Con hẻm khuất', một người đàn ông chậm rãi bước ra.
Đó là một người đàn ông mặc trang phục hát rong với áo choàng đen và đội nón lá.
"Hừm... Người chơi cuối cùng..."
Giơ cao cây sáo xám trong tay, người đàn ông lẩm bẩm.
"Hắn ta đã đến đây."
Tuu-
Người đàn ông nhẹ nhàng thổi cây sáo. Và bóng tối liền gợn sóng bởi tiếng sáo du dương.
Chít! Chít!
Ngay sau đó, vô số đôi mắt lần lượt rực sáng từ sang trái và phải như một chuỗi domino ở phía sau lưng người đàn ông.
Hàng ngàn con mắt lóe lên ánh đỏ trong bóng tối, giống như một dải ngân hà với hằng hà sa số những ngôi sao màu đỏ thẫm.
"Vậy thì xin thứ lỗi cho bọn ta..."
Người đàn ông cúi đầu.
"Tất cả đều là vì lợi ích của Vương quốc Hồ..."
* * *
Khi chúng tôi trở lại Crossroad, trời đã khuya.
"Ồ..."
Lily trượt dài trên chiếc xe lăn với cơ thể hoàn toàn kiệt sức.
"Tôi đã về nhà... và vẫn còn sống..."
"Cô vất vả nhiều rồi, Lily."
Tôi vỗ vai Lily và nhìn quanh các thành viên khác.
"Bây giờ chắc hẳn mọi người ai cũng mệt mỏi rồi. Hãy nghỉ ngơi cho thật tốt."
"...Tôi không chắc liệu mình có thể làm được như thế hay không."
Jupiter đặt điếu xì gà lên môi.
"Không ngờ một thành phố như vậy lại chìm dưới đáy hồ. Làm thế nào mà một nền văn minh ma thuật tiên tiến như vậy lại có thể bị nuốt chửng bởi bóng tối vô tận? Tôi thậm chí không thể tưởng tượng nổi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."
"..."
"Và trên hết, thứ bóng tối đó..."
Đầu ngón tay của bà ấy khẽ run.
"... rất không bình thường."
"..."
"Điện hạ, ngài không có gì để nói với chúng tôi sao?"
Mọi người đều hướng sự chú ý về phía tôi.
Tôi do dự một lúc, nhưng rồi khẽ lắc đầu.
"Hiện tại thì không."
Mặc dù tôi đã hoàn thành trò chơi, nhưng tôi vẫn không thể giải thích được tại sao Vương quốc Hồ lại trở nên như vậy trong câu chuyện của trò chơi.
Tất cả những gì tôi có thể làm bây giờ là suy đoán dựa trên những mẩu thông tin mà tôi thu thập được xuyên suốt quá trình chơi game của mình.
Tuy nhiên, lần này tôi có một linh cảm.
Rằng tôi sẽ phải tự mình đi vào trung tâm thành phố đó và tìm ra tất cả sự thật.
Đó là lý do vì sao đây là toàn bộ những gì tôi có thể nói với bọn họ.
"Hãy cùng nhau giải quyết từng bước một. Sớm hay muộn chúng ta cũng sẽ tìm ra đáp án."
Jupiter cười toe toét và châm điếu xì gà.
"Có vẻ đêm nay khó mà ngủ ngon rồi. Chắc bây giờ tôi nên đi uống cái gì đó."
"Tôi cũng vậy!"
Lily giơ tay lên.
"Cùng đi nào, Quý bà Jupiter! Tôi nghĩ mình sẽ không tài nào ngủ được nếu không say mất."
"Nghe hay đấy, thưa cô. Cho phép tôi đưa cô đến một quán bar mà tôi biết."
Hai người phụ nữ cùng nhau đi đến thị trấn. Thật tốt khi thấy họ gần gũi hơn.
"Tôi sẽ trở lại Thánh điện."
Một nụ cười yếu ớt nở trên khuôn mặt của Damian.
"Tôi cảm thấy hơi sợ khi nghĩ về thứ bóng tối đó, nhưng tôi nghĩ mình sẽ ổn thôi nếu cầu nguyện ở Thánh điện."
"Được rồi, hôm nay cậu đã làm rất tốt, Damian. Nhớ nghỉ ngơi thật đầy đủ."
Vậy là cả Tổ đội đã giải tán.
Trong lần Khám phá tự do này, điều duy nhất tôi làm chỉ là sử dụng Hoàng tử Quyền. Nhưng cơ thể tôi vẫn cảm thấy rất mệt mỏi.
Hầm ngục là nơi rút cạn thể lực và tâm trí của bạn chỉ bằng cách ghé thăm nó.
"Chúng ta cũng trở về thôi. Phải nghỉ ngơi một chút."
"Vâng, thưa Điện hạ."
Khi tôi và Lucas đang trở lại biệt thự, anh ấy bỗng hỏi tôi.
"Điện hạ, chúng ta có cần phải ghé thăm hầm ngục lần nữa không?"
"Hửm? Tôi không có kế hoạch làm vậy cho đến khi trận chiến phòng thủ tiếp theo diễn ra. Sao cậu lại hỏi vậy?"
Chẳng lẽ anh ấy có sở thích đến thăm mấy nơi đáng sợ à? Nhưng nếu có chút thời gian rảnh rỗi, tôi có thể sẽ đưa cả Tổ đội đến những Khu vực đã được khám phá để kiếm thêm điểm kinh nghiệm.
"Vậy chúng ta không cần phải đi trinh sát để tìm ra loại quái vật sẽ tấn công vào lần tiếp theo sao?"
"À, thì ra cậu đang nói về chuyện đó."
Lucas đang hỏi, liệu có cần thiết đi quan sát những con quái vật ra khỏi hồ giống như trong Màn trước hay không.
Lúc đó, chúng tôi đã đi do thám và xác nhận rằng kẻ địch là Living Armor.
Tuy nhiên.
"Chúng ta đã trinh sát rồi."
Lần này, việc trinh sát đã hoàn thành.
Tôi mỉm cười với Lucas đang bối rối.
"Đội quân quái vật tấn công chúng ta lần này sẽ là Quân đoàn Chuột cống."
"Sao cơ? À...!"
Một câu cảm thán thoát ra từ miệng Lucas.
Quân đoàn quái vật là những sinh vật được sinh ra từ 'Nguồn gốc'.
Đầu tiên những con quái vật này sẽ tràn ngập khắp khu vực Khám phá tự do bên dưới Hồ. Sau đó chúng sẽ tràn ra khỏi hồ khi số lượng của chúng chạm đến một ngưỡng nhất định. Cuối cùng chúng sẽ tấn công thành phố.
"Những con quái vật chúng ta gặp trong quá trình Khám phá tự do cũng chính là những con quái vật mà chúng ta sẽ phải đối mặt trong trận chiến phòng thủ tiếp theo."
"Tôi hiểu rồi."
Mặc dù trong mỗi Màn chơi, quân đoàn quái vật sẽ được lựa chọn một cách ngẫu nhiên. Nhưng nếu vào hầm ngục và tìm hiểu trước, bạn có thể biết được danh tính của kẻ địch sẽ tấn công bạn trong màn chơi kế tiếp.
"Chúng ta sẽ phải chuẩn bị đối mặt với lũ quái vật chuột. Tất nhiên, trận chiến này sẽ không hề dễ dàng..."
Dù vậy, vẫn còn khá nhiều thời gian để chuẩn bị.
Lũ chuột thực sự là những con quái vật khủng khiếp, nhưng chúng dễ hơn nhiều so với Living Armor.
'Sẽ không quá khó đâu.'
Tôi cố gắng suy nghĩ lạc quan nhất có thể trong khi bước đi trên lối vào dinh thự.
"Ta về rồi, Aider! Anh chuẩn bị việc tắm rửa và bữa tối cho bọn ta chưa?!"
"Trời ơi, Chúa tể của tôi!"
Aider ngay lập tức lao ra khỏi dinh thự.
"Xảy ra chuyện lớn rồi!"
Aider hớt ha hớt hải với khuôn mặt hoàn toàn nhợt nhạt.
Tôi đang mong đợi một bữa ăn thịnh soạn và tắm nước nóng để thư giãn sau ngày dài mệt mỏi. Nhưng tôi không khỏi ngạc nhiên khi nhìn thấy Aider hoảng loạn như vậy.
"Có chuyện gì thế? Hãy bình tĩnh lại và nói đi."
"Không có viện quân!"
"...Hả?"
Anh ấy vừa nói cái gì?
Trong khi tôi chết đứng ngay tại chỗ, những lời sắc bén của Aider vẫn tiếp tục văng vẳng bên tai tôi.
"Không chỉ thủ đô mà còn cả các thành phố lân cận! Họ đều nói rằng họ không thể gửi viện quân cho chúng ta!"
Được rồi. Nhưng tại sao chứ? Chết tiệt!
(Người thổi sáo thành Hamelin