Cho đến nay, bốn trang bị Hạng SSR của Evangeline đã bị phá hủy.
Ngọn thương và chiếc khiên bị phá hủy đầu tiên là phần quà tốt nghiệp từ học viện mà cô nhận được.
Tôi đã phá hủy chúng. Nhờ cú đấm nhân phẩm mang sức mạnh vô song của giải độc đắc 777.
Tiếp theo là bộ khiên thương [Devil Spear] và [Giant Shield] mua từ Vô Danh, một NPC thương nhân trong hầm ngục.
Chúng đã bị phá hủy trong trận chiến với 50 con golem.
'Sau tất cả, việc chúng bị phá hủy đều có liên quan đến mình.'
Dù sao đi nữa, cả bốn trang bị đều bị hỏng trong những trường hợp không thể tránh khỏi (?).
Vì vậy, tôi đã yêu cầu Chủ tịch công đoàn thợ rèn tháo dỡ những món đồ bị phá hủy này.
Kết quả thật may mắn, tôi đã có thể thu về một lõi Hạng SSR. Với cái lõi này, tôi đã yêu cầu chế tạo một bộ áo giáp.
Lõi ma thuật dù sao cũng đến từ việc tháo dỡ trang bị của Evangeline. Thế nên, chế tạo áo giáp cho cô ấy là hoàn toàn là một điều hợp lý.
"Đây chính là kết quả cuối cùng!"
Sau đoạn mở bài dài dòng, tôi liền vén tấm vải bên cạnh lên.
"Hãy nhìn xem! [Golem Armor]!"
"..."
Evangeline nhìn bộ giáp tôi vừa mới để lộ với cái miệng hơi há ra.
"Cái gì đây?"
"Haha. Chắc hẳn em đang rất xúc động, đúng không, hậu bối của tôi? Chà, tôi đã quyết định đặt hàng bộ giáp này sau khi trằn trọc suy nghĩ và cân nhắc vô cùng kỹ lưỡng. Em không cần rơi nước mắt trước sự quan tâm của người tiền bối này đâu."
"Không phải như thế..."
Evangeline hét lên trong khi chỉ vào bộ giáp.
"Tại sao nó có thể xấu xí một cách khủng khiếp như thế này cơ chứ-!"
Nói đứa trẻ này xấu xí thì thật là quá đáng. Nếu bộ giáp này có thể nghe được thì chắc hẳn nó sẽ buồn lắm đấy.
"Trông nó mạnh mẽ như thế này kia mà?"
"Không, mạnh mẽ cũng vừa vừa thôi chứ! Mặc cái này có khác quái gì đeo một pháo đài trên người đâu?!"
Evangeline liền gõ vào bộ giáp cồng kềnh bằng nắm tay nhỏ nhắn của mình. Lập tức cô giật mình lùi lại.
"Nó rắn chắc đến đáng sợ! Cái quái gì thế này-!"
"Haha... Các nhà giả kim đã phải làm việc rất chăm chỉ trong quá trình nghiên cứu các mảnh giáp Golem thì mới có thể tạo ra bộ giáp này. Tất nhiên là nó rắn chắc rồi."
Tôi nhếch mép cười và kiểm tra lại bộ giáp.
Bề ngoài khá là rắn chắc..à, không, vô cùng rắn chắc mới đúng.
[Golem Armor (SSR) Lv.35]
- Phân loại: Áo giáp
- Phòng thủ: 70-80
- Độ bền: 40/40
- Stamina +25
- Mỗi mảnh golem gắn trên áo giáp sẽ tăng khả năng kháng vật lý và kháng phép của người mặc lên 5%. (Tổng cộng 50%(Max))
- Mỗi mảnh golem gắn trên áo giáp sẽ làm giảm tốc độ di chuyển và tốc độ tấn công của người mặc lên 2%. ( Tổng cộng 20%)
Đây là kết quả của việc nghiên cứu các [Mảnh giáp của quân đoàn Golem] thu được bằng cách đánh bại Quân đoàn Golem ở Màn 3.
Áo giáp được tạo ra có khả năng phòng thủ vượt trội hơn nhiều so với áo giáp kim loại thông thường.
'Các mảnh Golem làm tăng thêm khả năng kháng vật lý và kháng phép nhưng lại mang theo những nội tại tiêu cực kinh khủng, làm giảm đáng kể tốc độ di chuyển và tốc độ tấn công.'
Thông thường tôi chỉ sử dụng 1 đến 2 mảnh Golem để hình phạt không quá nặng.
Nhưng đột nhiên tôi nảy ra một ý tưởng.
'Điều gì sẽ xảy ra nếu chế tạo một bộ giáp được bao phủ hoàn toàn bởi các mảnh golem?'
Và kết quả của ý tưởng đó chính là bộ giáp này, Golem Armor.
Nó tăng khả năng kháng vật lý và kháng phép lên rất nhiều nhưng phải trả giá bằng các hình phạt nặng nề đối với tốc độ di chuyển và tốc độ tấn công.
Đặc biệt, việc tốc độ di chuyển bị suy giảm rất có thể sẽ khiến người sử dụng tử vong trong những trận chiến khốc liệt.
'Nhưng đó không phải là vấn đề đối với Evangeline, bởi vì nhờ thuộc tính [Unstoppable]!'
Thuộc tính [Unstoppable] của Evangeline giúp cô ấy có 100% khả năng kháng lại các trạng thái bất thường gây suy giảm tốc độ chuyển động.
Nhờ đó, Evangeline có thể bỏ qua hình phạt giảm tốc độ di chuyển khi mặc bộ giáp này.
Nói cách khác, nếu mặc nó, cô ấy sẽ nhận được sự tăng cường đáng kể về khả năng kháng vật lý lẫn ma thuật, trong khi chỉ phải chịu đựng hình phạt giảm tốc độ tấn công.
Vì vậy, bộ giáp này vẫn có lợi nhiều hơn là có hại.
'Đây là bộ giáp hoàn hảo cho Evangeline ở giai đoạn đầu và giữa của trò chơi.'
Mặc dù cô ấy sở hữu kỹ năng có thể hỗ trợ tấn công, nhưng sau cùng, Evangeline vẫn là một Tanker thuần túy.
Cô ấy phải thu hút sự chú ý của kẻ thù ở tuyến đầu và dùng cơ thể mình để chặn các đòn tấn công.
Tôi vẫn luôn cảm thấy thấp thỏm không yên mỗi khi chứng kiến cô ấy phải chống đỡ tất cả chỉ với một tấm khiên. Nhưng sau khi có thêm bộ giáp chắc chắn này, tôi đã cảm thấy nhẹ lòng hơn đôi chút.
"...Nó dày quá."
Cuối cùng, sau khi mặc thử bộ giáp, Evangeline lạch bạch đi loanh quanh và lẩm bẩm.
Bộ giáp to và dày đến mức vô lý, trông không hề phù hợp với dáng người nhỏ nhắn của Evangeline chút nào.
Trông cô ấy không khác gì một người làm việc bán thời gian trong lễ hội đang lạch bạch đi xung quanh với bộ trang phục linh vật không vừa vặn.
"Cái quái gì thế này..."
Evangeline rơm rớm nước mắt trong khi tôi lại gật đầu một cách hài lòng.
'Đây mới là dáng vẻ nên có của một Tanker tiên phong.'
Trái tim của vị tiền bối này vẫn luôn không khỏi nhói đau mỗi khi chứng kiến hậu bối của anh ấy phải chống đỡ tất cả đòn tấn công của lũ quái vật chỉ bằng đôi tay và đôi chân mảnh khảnh tưởng chừng như sẽ gãy bất kỳ lúc nào. Nhưng điều đó sẽ không xảy ra nữa, đúng không?
"Như em có thể thấy, những mảnh giáp Golem gắn trên bộ giáp này có thể tách ra được,"
Tôi giải thích trong khi gõ nhẹ vào những mảnh Golem bao quanh bộ giáp. Evangeline nhìn tôi với đôi mắt mở to.
"Nếu những mảnh Golem bị hư hại nặng trong trận chiến, bằng cách nhấn vào đây, em liền có thể tách chúng ra. Mặc dù như vậy sẽ làm giảm khả năng phòng thủ nhưng lại tăng khả năng cơ động."
Golem Armor cho phép các mảnh Golem gắn trên nó được thanh lọc, hay nói cách khác là tách ra.
Đây là lý do tại sao có thể chế tạo nó mà không cần đo đạc.
Nó một bộ áo giáp được tạo ra bằng cách lắp ráp các bộ phận lại với nhau. Có thể điều chỉnh kích cỡ sao cho phù hợp.
'Nhưng kích cỡ nhỏ nhất của nó vẫn hơi to so với cô ấy...'
Tuy nhiên, Evangeline sẽ cao lên, không phải sao? Rồi nó sẽ vừa hơn thôi.
Sau khi nghe lời giải thích dài dòng của tôi, Evangeline khẽ lẩm bẩm.
"Em có một chút chết ở trong tim..."
"Hả? Tại sao?"
"Bởi vì em đã có ảo tưởng về bộ giáp đầu tiên của mình."
"Thôi nào. Sao lại bận tâm về vẻ ngoài của bộ giáp làm gì? Tính thực dụng mới là điều quan trọng nhất."
Mặc dù nó có vẻ hơi cồng kềnh. Nhưng nó rất chắc chắn, không phải sao?
"Nhưng xu hướng của hiệp sĩ ngày nay là một bộ giáp đẹp! Áo giáp thì phải sáng bóng! Mũ giáp thì phải ngầu lòi! Cuối cùng là một chiếc áo choàng bay phấp phới ở phía sau!"
Evangeline phàn nàn một lúc rồi cúi đầu xuống.
"Anh có thể hứa với em một điều không, Tiền bối?"
"Điều gì?"
"Bộ giáp lần tới của em, hãy đảm bảo rằng nó sẽ thật đẹp nhé ."
"Ừm."
Vấn đề của tương lai thì hãy để sau. Tuy nhiên bộ giáp cuối cùng của em, [Snow White], cực kỳ đẹp đấy.
Đến nỗi hình ảnh của em khi mặc nó đã được sử dụng để quảng cáo cho trò chơi này.
"Rồi, được rồi. Tôi hứa. Nhưng mà chúng ta sẽ phải đối đầu với ma cà rồng trong trận chiến phòng thù sắp tới. Thế nên, hãy chịu khó mặc nó một chút."
"Được rồi... em sẽ khiến lũ ma cà rồng kia phải tuyệt chủng..."
Một ngọn lửa hung dữ mà tôi chưa từng thấy trước đây ở cô ấy liền bùng lên trong mắt Evangeline.
Nhưng mặc bộ giáp cồng kềnh này trông thật buồn cười. À không, trông ngầu lòi mới đúng.
Rời mắt khỏi Evangeline đang hừng hực khí thế, tôi liền quay sang chủ tịch công đoàn thợ rèn.
"Còn những mảnh Golem dành cho binh lính thông thường thì sao?"
"Một nửa cơ sở rèn hiện tại đã được sử dụng để sản xuất các mảnh Golem. Chúng sẽ được phân phối cho mọi người lính trước khi trận chiến phòng thủ bắt đầu."
"Tốt."
Chúng tôi quyết định phân phát mảnh Golem cho mỗi người lính thông thường.
Họ có thể gắn nó vào bất kỳ bộ phận nào của áo giáp hoặc đặt nó lên khiên của họ.
'Ngay cả khi những nâng cấp này vô cùng tốn kém và không có nhiều hiệu quả, mình vẫn phải nâng cấp từng chút một.'
Nếu nhân vật anh hùng là chiếc búa thì những người lính thông thường là cái đe.
Phải có cái đe thì búa mới nện được.
Và cả hai đều phải cứng cáp mới có thể đập tan đám quái vật nằm giữa chúng.
Việc tăng cường trang bị của binh lính chính quy một cách nhất quán cũng quan trọng như việc nâng cấp trang bị của các anh hùng.
Hừm, có vẻ như tôi đang hơi nhiều lời khi nói về một mảnh giáp.
Sau khi đưa ra thêm một vài chỉ dẫn cho chủ tịch công đoàn thợ rèn, tôi liền quay sang các thành viên trong nhóm.
"Cuộc họp tác chiến của trận chiến phòng thủ lần này sẽ được tổ chức vào tối nay."
Nhìn Evangeline đang lạch bạch trong bộ áo giáp mới, Lucas ngoác miệng cười một cách sảng khoái (tên khốn 1), còn Damian thì đang che miệng cười (tên khốn 2) và quanh sang nhìn tôi.
"Hãy nghỉ ngơi một chút và đến dinh thự lãnh chúa trước 6 giờ chiều"
Tôi cười toe toét với họ.
"Chúng ta sẽ vừa ăn vừa bàn bạc."
Trận chiến phòng thủ lần này sẽ rất tàn khốc và khó khăn.
Tôi quyết định sẽ giải thích chiến lược trong khi mời họ ăn một bữa thật ngon.
***
Vì cuộc họp này là cuộc họp chỉ đạo chiến lược cho trận chiến phòng thủ, nên tôi đã đi quanh thành phố và triệu tập các thành viên khác trong nhóm anh hùng.
Nhóm lính đánh thuê Dion hiện đang ở trong doanh trại.
Lúc tôi đến thì đã quá giờ ăn trưa một chút. Họ đang tập luyện trong sân tập với mồ hôi mồ kê nhễ nhại.
"Một!"
"Hai!"
"Ba!"
"Phòng thủ của mấy cậu vẫn còn nhiều lỗ hổng! Thử lại lần nữa!"
Hai đạo tặc đang tấn công ba chiến binh cầm khiên.
Các chiến binh đang trong thế phòng thủ. Họ phối hợp khiên chắn với nhau để không bị chọc thủng. Đáp lại, hai đạo tặc cố gắng phá vỡ hàng phòng thủ của họ bằng cách tung ra các đòn tấn công phối hợp.
Mặc dù họ chỉ sử dụng kiếm và khiên gỗ, nhưng sự trao đổi giữa tấn công và phòng thủ vẫn diễn ra rất sôi nổi.
"Khá thú vị."
Khi tôi đang lẩm bẩm, Dion, người đã nhận ra sự hiện diện của tôi, liền tỏ ra rất ngạc nhiên.
"Điện hạ, hoanh nghênh ngài đã tới đây!"
"Hmm?!"
"Ngài đã tới rồi, Chúa tể!"
Năm người đặt khiên và kiếm gỗ xuống, rồi vội vàng tiến đến chỗ tôi và cúi chào. Tôi liền cười toe toét.
"Ta xin lỗi vì đã làm gián đoạn quá trình luyện tập của mọi người. Trông cũng tuyệt đấy."
"Không, thưa Điện hạ! Thật xấu hổ khi để ngài phải chứng kiến những kỹ năng nghiệp dư như thế này."
Tuy Dion nói vậy, nhưng sâu bên trong, tôi vẫn phải công nhận bọn họ.
'Họ đang tập luyện làm việc nhóm mặc dù không có ai chỉ dẫn.'
Tất cả họ đều là anh hùng Hạng N. Họ không có thông số kỹ thuật cũng như kỹ năng ấn tượng.
Tuy họ không có gì nổi bật, nhưng ít nhất, họ lại có tinh thần đoàn kết mạnh mẽ.
'Nếu một Tổ đội năm người có thể hoạt động như một khối thống nhất trong tấn công lẫn phòng thủ, họ có thể bù đắp được những nhược điểm do cấp độ và thông số kỹ thuật thấp gây ra.'
Họ biết chính xác hướng họ cần phải đi.
Nhìn lại các thành viên trong nhóm của mình, Dion cười gượng gạo.
"Chúng tôi không thể so sánh được với những thành viên tài năng dưới sự chỉ huy của Điện hạ. Nên chúng tôi phải tập luyện chăm chỉ để không trở thành gánh nặng."
"..."
Tôi không phủ nhận lời nói của cậu ấy.
Để có thể chiến đấu và tồn tại trên chiến trường, họ cần phải không ngừng nỗ lực.
"Có một cuộc họp tác chiến ở dinh thự lãnh chúa vào lúc 6 giờ tối nay."
Vừa nói, tôi vừa vỗ nhẹ lên vai từng thành viên của Nhóm lính đánh thuê Dion.
"Lau mồ hôi đi. Mọi người đã vất vả rồi. Tối nay hãy ăn uống cho thỏa thích."
***
Hắc ảnh đội hiện đang ở trong một tòa nhà cách dinh thự lãnh chúa một đoạn không xa.
Chính họ đã xin chuyển ra ở riêng vì sợ ảnh hưởng đến danh tiếng của tôi. Tôi đã cho họ ở khu nhà phụ biệt lập nằm trong trang viên dinh thự lãnh chúa.
Swoosh! Whoosh!
Có một trường bắn được thiết lập phía sau ngôi nhà đó. Không rõ nó được xây dựng khi nào.
Rất nhiều người rơm bị ghim đầy tên nằm rải rác khắp nơi.
Hai pháp sư di chuyển các mục tiêu xung quanh trong khi ba cung thủ đang bắn tên.
Quá trình tập luyện của họ trông rất có hệ thống.
"Old Girl. Độ chính xác tầm xa của cô vẫn còn thấp. Hãy cải thiện một chút trong ngày hôm nay. Skull. Tốc độ bắn tầm gần của cậu vẫn chưa đạt yêu cầu. Cậu cần phải rèn luyện lại tốc độ phản ứng của mình. Burnout. Cái quái gì vậy? Cô sẽ chết nếu không ném bom à? Hãy học cách khống chế khả năng đi."
Lúc đang đưa chỉ dẫn cho các cung thủ, có vẻ như God Hand đã cảm nhận được sự hiện diện của tôi nên liền quay người lại.
"Hoan nghênh ngài, thưa Điện hạ."
"Mọi người đều đang luyện tập rất chăm chỉ."
"Ngài đến rồi, thưa Điện hạ!"
"Ngài đến rồi!"
Những thành viên còn lại của Hắc ảnh đội liền cúi chào tôi.
Ngoại trừ Old girl vẫn vẫy tay như mọi khi.
Nhìn hai bàn tay của God Hand, tôi liền hỏi.
"Tay anh bây giờ đã ổn chưa?"
"Đương nhiên rồi, thưa Điện hạ. Chúng ở trong tình trạng vô cùng hoàn hảo."
"Tốt. Vậy thì kể từ ngày mai, anh sẽ phải luyện tập vất vả hơn nhiều đấy."
Tôi quay sang nháy mắt ra hiệu với Lucas, người đang đi theo tôi.
Lucas liền trèo lên chiếc xe đẩy được kéo phía sau xe ngựa và mở chiếc hộp ở trên xe.
Creak-
Một nửa không gian bên trong chiếc hộp hiện đang được lấp đầy bởi thứ kim loại có màu xám lấp lánh.
Bạc thỏi.
"Toàn bộ chúng đều là của anh, God Hand."
Tôi quyết định mang số bạc còn sót lại sau khi chế tạo trang bị cho anh ấy.
"Với số bạc này, tôi nghĩ ngài có thể thuê cả một đội quân chứ không chỉ riêng năm người chúng tôi."
God Hand nhìn tôi với vẻ mặt ngạc nhiên.
"Tại sao ngài lại đưa cái này cho chúng tôi?"
"Anh chắc hẳn cũng đã biết kẻ địch mà chúng ta phải đối đầu trong trận chiến phòng thủ lần này là ma cà rồng rồi, đúng không?"
Tôi cười toe toét.
"Điểm yếu của lũ ma cà rồng khốn nạn đó chính là thứ kim loại này. Và God Hand, anh là thiết pháp sư có thể điều khiển kim loại theo ý muốn."
"...!"
"Thế nào? Với lượng bạc này và khả năng của anh, chúng ta sẽ đạt được lợi thế rất lớn trong trận chiến với ma cà rồng, không phải sao?"
God Hand cuối cùng đã nhận ra ý định của tôi. Anh ấy khẽ cười.
"Ngài cần tôi làm gì, thưa Điện hạ?"
"Hãy đến dinh thự của ta vào lúc 6 giờ. Chúng ta sẽ nói chuyện trong khi dùng bữa... Ah."
Tôi nháy mắt với các thành viên khác trong Tổ đội của anh ấy.
"Có món nào mấy đứa muốn trong bữa tối không? Nếu có thì hãy cho ta biết."
Ngay khi tôi vừa dứt lời, bộ ba cung thủ ngay lập tức sáng mắt lên và giơ tay. Những đứa trẻ này thật háu ăn.
***
Tôi đã nhờ một người gọi riêng cho Junior và cô ấy cũng đã phản hồi lại rằng sẽ tham gia vào lúc 6 giờ.
Vậy là tất cả các thành viên trong nhóm anh hùng sẽ tập hợp lại vào tối nay.
Cho đến lúc đó, tôi quyết định nghỉ ngơi một chút. Hiện tại tôi đang ngồi trên mép giường trong phòng và nhìn chằm chằm vào không khí.
"..."
Trước mặt tôi là một cửa sổ hệ thống đang trôi nổi.
[Enemy Infomation - STAGE 5]
- Lv.? Vampire Lord: 1 ( Chúa tể ma cà rồng)
- Lv.? Vampire General: 2 (Tướng ma cà rồng)
- Lv.? Vampire <Elite>: 7
- Lv.25 Fallen Blood <Elite>: 20 ( Huyết tộc sa ngã)
- Lv.20 Frost Ghoul: 970 ( Ngạ quỷ băng)
- Thời gian cho đến khi bắt đầu: 9 ngày
'Chúng đang đến.'
Cảm thấy choáng váng trước thông tin kẻ thù, tôi liền đóng cửa sổ hệ thống lại.
'Chúng đang đến gần hơn.'
Màn chơi này sẽ là một chuỗi những khó khăn và thử thách.
Bất chấp mọi sự chuẩn bị và kiến thức tôi hiện có.
Trận chiến sắp tới vẫn sẽ vô cùng khắc nghiệt.
Nhưng tôi không thể tránh được nó. Thế nên, tất cả những gì tôi có thể làm là tìm mọi cách để đối đầu trực diện với cơn sóng kẻ thù đang dần ập đến.
'Không có gì thay đổi sau tất cả. Mỗi trận chiến phòng thủ, không, mỗi khoảnh khắc tại mặt trận này đều quyết định số phận của thế giới.'
Và vẫn như mọi khi. Làm bất cứ những gì tôi có thể làm.