Tyrant of the Tower Defense Game

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Orc Eiyuu Monogatari Sontaku Retsuden

(Đang ra)

Orc Eiyuu Monogatari Sontaku Retsuden

Rifujin na Magonote

Để bảo vệ lòng tự hào và danh dự của chủng tộc mình, nhưng chủ yếu là để thỏa mãn mong muốn, anh quyết định lên đường thực hiện một nhiệm vụ lớn lao là tìm cho mình một người phụ nữ.

4 12

Con quỷ trong cô bạn gái sa ngã của tôi sẽ chẳng bao giờ dừng lại

(Đang ra)

Con quỷ trong cô bạn gái sa ngã của tôi sẽ chẳng bao giờ dừng lại

無尾猫

Lúc này đây tôi chỉ có thể nhìn về tương lai vô định cùng với cô bạn gái của mình trong một dàn harem toàn quỷ.

17 177

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

(Đang ra)

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

Karasuma Ei

“Nếu như là ở thế giới này, mình sẽ có thể trở thành người hùng mạnh nhất!” Một bản hùng ca về một otaku phim siêu nhân trồi lên từ vực thẫm để thực hiện ước mơ của mình, trong khi nghiền nát kết cục

123 2043

A Family of Yandere Witches Living in Modern Day Won't Let Me Go

(Đang ra)

A Family of Yandere Witches Living in Modern Day Won't Let Me Go

みょん|Myon

Cô trông giống hệt những cô gái trong giấc mơ của anh ấy... và Touya dần quan tầm và để ý đến cô.Đó cũng là cách mà mọi thứ bắt đầu, thời điểm mà vần mệnh của cậu bắt đầu chuyển đổi

19 154

Họ đã thấu hiểu tình cảm của mình, nhưng hiệp sĩ đã tái sinh thành một con cáo nhỏ

(Đang ra)

Họ đã thấu hiểu tình cảm của mình, nhưng hiệp sĩ đã tái sinh thành một con cáo nhỏ

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Tuy nhiên,kỵ sĩ không biết rằng các nữ hoàng và công chúa có nhiều tình cảm khác nhau dành cho mình, sau khi nghe tin đã ân hận không thôi...

39 810

Khi bắt đầu làm công việc nhà bán thời gian, tôi được gia đình của Idol trường học để ý đến lúc nào không hay

(Đang ra)

Khi bắt đầu làm công việc nhà bán thời gian, tôi được gia đình của Idol trường học để ý đến lúc nào không hay

Shiomoto

Otsuki Haruto bắt đầu làm bán thời gian tại một dịch vụ việc nhà ngắn hạn trong kỳ nghỉ hè năm hai cao trung. Sau đó, cậu đã rất bối rối với công việc đầu tiên của mình.

120 7818

STAGE 5: Không thể tha thứ - ◈ 128 [Side Story] Chỉ thị tác chiến (2)

Vào buổi chiều, trước bữa tối, ở lối vào dịnh thự.

Người đầu tiên đến dinh thự không ngờ không phải là người mà tôi đã ra lệnh triệu tập.

"Jupiter?"

Bối rối, tôi ngập ngừng lẩm bẩm.

"Tại sao bà lại đến đây?"

"..."

Trong bộ quân phục sạch sẽ của quân đội hoàng gia, Jupiter cười toe toét.

Mặc dù khuôn mặt hốc hác với những dấu hiệu bệnh tật chưa thể phai mờ, nhưng con mắt duy nhất của bà ấy vẫn trông sắc bén như ngày nào.

"Điện hạ. Ngài có nhớ những gì tôi đã nói với ngài trước đây không? Tôi đã nói rằng tôi sẽ lan truyền một tin đồn khắp lục địa."

"Hả?"

"Rằng mặt trận quái vật ở đây trả lương rất cao. Rằng vị chỉ huy mới, Hoàng tử Điện hạ, rất hào phóng. Đó là những gì tôi đã lan truyền."

“À, thì ra là cái đó.”

Đúng vậy. Chuyện xảy ra cách đây vài tháng nhưng tôi vẫn còn nhớ rất rõ. Bà ấy đã bảo rằng bà ấy sẽ lan truyền tin đồn cho mọi lính đánh thuê trên lục địa.

Tôi đã chấp thuận điều đó.

Rốt cuộc, không có gì tốt hơn nếu vô vàn lính đánh thuê đổ xô đến thành phố này.

"Sau khi nghe thấy tin đồn, những người lính đánh thuê từng là đồng nghiệp cũ của tôi đã đến."

Jupiter liền chỉ vào những người lính đánh thuê đứng đằng sau bà.

Những người đàn ông, đàn bà ở độ tuổi trung niên với những nếp nhăn rõ ràng trên khuôn mặt, lịch sự cúi chào tôi.

Bao gồm cả Jupiter, họ là một nhóm năm người - chính xác là một Tổ đội.

"Chúng tôi đang nghĩ đến việc đặt tên cho Tổ đội là... 'Old Hunters'. Nghe thế nào?"

Jupiter tự tin đề xuất.

"Họ là những cựu chiến binh, những con người đã băng qua những chiến tuyến khắc nghiệt như địa ngục. Họ chắc chắn sẽ có ích."

"Jupiter."

Nhưng tôi khẽ lắc đầu.

"Triệu chứng Rối loạn mana của bà vẫn chưa lành hẳn. Ta không thể để cho bà tham gia tiền tuyến được."

"Điện hạ."

Jupiter vẫn không nhượng bộ.

“Tôi nghe nói trận chiến phòng thủ lần này có sự xuất hiện của ma cà rồng.”

"..."

“Ngài đang cần rất nhiều pháp sư có năng lực, đúng không?”

Tôi nghiến chặt răng lại. Những gì bà ấy nói vốn không thể phủ nhận.

Sau tất cả, những người này đều là cựu chiến binh cấp cao. Hạng của họ cũng khá tốt.

Nếu họ tham gia vào trận chiến sắp tới, họ sẽ giúp ích rất nhiều.

Tuy nhiên...

"Đừng lo lắng. Tôi là lính đánh thuê. Tôi không ngu đến mức tự đốt cháy bản thân chỉ để phun ra ma thuật."

Jupiter bước tới và cầu xin một cách tuyệt vọng.

"Điện hạ. Xin hãy cho bà già này một cơ hội."

"..."

“Để chứng minh rằng tôi vẫn là một con người hữu ích… hãy cho tôi một cơ hộ để chứng tỏ bản thân mình.”

Tôi không đủ can đảm để từ chối bà ấy.

“Mời vào. Chúng ta sẽ có một cuộc họp tác chiến cùng với bữa tối.”

Tôi chỉ tay vào trong dinh thự với một nụ cười gượng gạo.

“Có vẻ như ta sẽ phải chuẩn bị thêm năm phần ăn nữa.”

***

Một vài tiếng sau.

Bên trong dinh thự lãnh chúa, phòng ăn.

Mặc dù tôi đã yêu cầu mọi người tập trung lúc 6 giờ chiều nhưng tất cả các thành viên trong nhóm anh hùng đều đến trước 5 giờ chiều.

Tại một chiếc bàn dài được đặt trong phòng ăn, bốn Tổ đội đã ngồi sẵn ở đó.

Theo thứ tự từ trên xuống, Tổ đội chính, Hắc ảnh đội, Nhóm lính đánh thuê Dion và Old Hunter vừa mới gia nhập.

Junior, người mà tôi đã gọi riêng, cũng đang ngồi cùng bàn với Tổ đội chính.

Từ cuộc trò chuyện của họ, có vẻ như cô ấy đã trở nên thân thiết hơn với các thành viên khác.

Đột nhiên vào lúc đó, Junior liền quay về phía Jupiter, người đang im lặng uống nước ở góc bàn dưới kia.

"..."

"..."

Bà nội và cháu gái nhanh chóng ngoảnh mặt đi, giả vờ như không nhìn thấy nhau.

"Tất cả mọi người vậy là đã đều có mặt."

Khi tôi đứng lên, mọi người ngay lập tức im lặng và hướng ánh nhìn về phía đầu bàn. Tôi liền gật đầu.

"Thực ra, ta đã định cho mọi người dùng bữa tối trước rồi mới bắt đầu cuộc họp. Nhưng vì mọi người đều đến đây sớm hơn dự kiến nên hãy họp trước khi ăn. Đồng ý không?"

Dion và God Hand ngay lập tức gật đầu.

"Tất nhiên rồi, thưa Điện hạ!"

"Cuộc họp tác chiến cho trận chiến phòng thủ lần này vốn quan trọng hơn nhiều so với bữa ăn."

Tôi gãi cằm.

"Hmm... tuy anh nói đúng, nhưng... khả năng cao mọi người sẽ không cảm thấy ngon miệng sau cuộc họp."

"Haha! Ngay cả khi thế giới kết thúc, sự thèm ăn của em sẽ không bao giờ giảm đi. Thế nên anh đừng lo lắng về điều đó."

Evangeline cười lớn, và cả Lucas cũng nghiêm túc gật đầu. Mấy cái tên háu ăn này.

"Được rồi. Trước khi món khai vị được đưa ra, ta xin chia sẻ ngắn gọn một số thông tin về trận chiến phòng thủ lần này."

Tôi liền hắng giọng.

"Thông tin quan trọng nhất. Trùm quái vật của trận chiến phòng thủ này, Chúa tể ma cà rồng Celendion, có..."

Tôi mạnh dạn bắt đầu với thông tin quan trọng nhất.

"...1.000 mạng sống."

Celendion có 1.000 mạng sống.

Gọi hắn là ông hoàng tiết kiệm thì nghe hợp lý hơn so với Vua ma cà rồng.

"..."

Phòng ăn liền trở nên im lặng.

Tại bàn ăn tràn ngập bầu không khí nặng nề, Evangeline lè lưỡi và khẽ thốt lên.

"Ơ?"

Thấy chưa, tôi đã cảnh báo trước rằng cuộc họp này rất có thể sẽ phá hỏng sự thèm ăn của em...

“…Vậy, ý ngài là chúng ta phải giết chúa tể ma cà rồng hùng mạnh đó một ngàn lần?”

Lucas lẩm bẩm với giọng đầy lo lắng.

"Giết hắn một lần cũng đã rất khó khăn rồi... nhưng mà một ngàn lần?"

"Đương nhiên, giết chết con quái vật đó một ngàn lần là một điều bất khả thi."

Tôi cười khẩy.

"Đó là lý do tại sao chúng ta phải tìm cách khác."

***

Ma cà rồng.

Những con quái vật cướp đoạt mạng sống của người khác thông qua hành động hút máu để biến họ trở thành một phần của mình.

Chúa tể là thực thể đứng ở đỉnh cao của chủng tộc ma cà rồng này.

Là cá nhân sở hữu mạng sống của tất cả các thành viên trong quân đoàn.

"Quân đoàn ma cà rồng của Celendion đã từng bị tiêu diệt trong quá khứ. Không rõ vì lý do gì."

Tôi không biết 'lý do không xác định' này là gì. Chỉ biết nó đã xảy ra trong quá khứ xa xôi.

Dù sao đi nữa, sau khi tất cả ma cà rồng cấp dưới của hắn đều đã chết, Celendion vẫn không bỏ rơi họ.

Đã là quý tộc thì phải như vậy.

Một vị chúa tể phải chịu trách nhiệm cho mạng sống của những người đi theo mình.

"Celendion chia sinh lực to lớn của mình thành hàng nghìn mảnh và phân phát nó cho những kẻ dưới quyền hắn, để hồi sinh chúng."

Tôi gật đầu một cách nghiêm túc.

"Mạng sống của Celendion được chia ra cho toàn bộ quân đoàn."

Mọi người vì một người, một người vì mọi người.

Đó chính là quân đoàn ma cà rồng.

Đối với thiết lập như vậy, tôi đã đánh bại hắn như thế nào trong trò chơi?

"Celendion sẽ không thể chết cho đến khi thành viên cuối cùng của quân đoàn ngã xuống."

Bạn phải tiêu diệt tất cả đám lâu la trước khi có thể tiêu diệt con trùm.

"Và, nếu cuối cùng chúng ta không kết liễu được Celendion, hắn sẽ rút lui, tái tạo quân đoàn của mình rồi quay trở lại."

Nếu cuộc đột kích trùm thất bại, những tên khốn này sẽ lại tái sinh. Mặc dù quá trình này sẽ mất không ít thời gian.

"Giải thích thì dài dòng, nhưng mấu chốt của vấn đề thì lại rất đơn giản."

Tôi liền tổng kết.

"Quân đoàn Huyết tộc có quy mô là 1000 con. Trước khi thiêu rụi hoàn toàn những con ma cà rồng cuối cùng dưới trướng của hắn... chúng ta sẽ không thể nào giết được Celendion."

Đây không phải là ẩn dụ. Mà hoàn toàn theo nghĩa đen, giống như những gì mô tả về Celendion được viết trên cửa sổ hệ thống.

Không thể giết được.

Bất tử.

Tên khốn nạn.

“Nói cách khác, chúng ta không cần phải đối mặt với Celendion.”

Không cần phải lãng phí sức lực vào một kẻ không thể chết.

"Ta sẽ sử dụng một kế hoạch bí mật mà ta đã chuẩn bị từ trước để trói chân Celendion lại. Trong khi đó, tất cả mọi người cùng với những người lính chính quy sẽ tiêu diệt quân đoàn ma cà rồng."

Nói thì dễ nhưng đây sẽ là một trận chiến vô cùng khó khăn.

Ngay cả khi không tính đến Celendion, chỉ riêng những con ma cà rồng còn lại thôi cũng sẽ gây ra rất nhiều sóng gió.

Chưa kể, chỉ cần bất kỳ người nào chết, Celendion sẽ có thêm mạng sống.

Nhưng đã là một vị chỉ huy thì không bao giờ được phép tỏ ra bi quan. Tôi liền cao giọng.

"Sau cùng, chúng ta sẽ dồn toàn lực đột kích Celendion và kết thúc trận chiến phòng thủ. Đây sẽ là diễn biến của trận chiến lần này."

Được rồi, đó là bức tranh toàn cảnh.

"Bây giờ sẽ đi sâu vào chi tiết... Ta sẽ giải thích các chiến thuật cụ thể để nghiền nát bọn chúng."

Tôi liền búng ngón tay.

Và sau đó, Aider đẩy một tấm bảng đen đầy chữ và hình vẽ vào phòng ăn.

"Ngạ quỷ băng. Ngạ quỷ băng được tăng cường bởi buff. Huyết tộc sa ngã. Ma cà rồng thông thường. Tướng ma cà rồng. Và chúa tể ma cà rồng, Celendion."

Tôi đập mạnh cây gậy trong tay lên bảng.

"Bây giờ ta sẽ giảng giải chi tiết về cách đối phó với từng thực thể, vì vậy, mọi người hãy nhớ cho kỹ."

Đã đến giờ học về <Defend the Empire> của giảng viên hàng đầu 'Retrotaku' rồi!

“Hãy xem những kiến thức này quan trọng không khác gì máu thịt của mọi người… và thậm chí là mạng sống của mọi người trong trận chiến phòng thủ sắp tới. Vì vậy, hy vọng mọi người sẽ học hỏi với thái độ nghiêm túc nhất có thể.”

"Tiền bối!"

Evangeline đột nhiên giơ tay lên. Tôi dùng đầu gậy chỉ vào Evangeline và kêu lên: "Ồ!"

"Tốt lắm, sinh viên Evangeline. Em có câu hỏi nào trước khi bài giảng bắt đầu không?"

Evangeline đảo mắt nhìn quanh để nắm bắt bầu không khí, rồi thận trọng hỏi.

"... Chúng ta không thể bắt đầu bài giảng sau khi đã ăn xong sao?"

"Ngả lòng bàn tay ra."

"Nhưng em cảm thấy sự thèm ăn của mình sẽ hoàn toàn biến mất sau khi nghe cách đối phó với ma cà rồng! Đằng nào chúng ta cũng phải ăn thì mới có sức chiến đấu mà!"

Cô gái trẻ của tôi ơi, bữa ăn này mà là vấn đề quan trọng ở đây à?! Tương lai của cả thế giới đang bị đe dọa kia kìa!

***

Và như vậy, bài giảng sôi nổi của tôi về chiến lược đã kết thúc ba giờ sau đó.

Lúc này đã hơn 8 giờ tối.

"..."

"..."

Thật sự, sắc mặt của họ đều trở nên tái nhợt, mất đi cảm giác thèm ăn.

Tôi đã giải thích tỉ mỉ về các khả năng của ma cà rồng, một loài quái vật vốn chỉ được nghe đến như là một huyền thoại. Việc họ cảm thấy chán nản vốn là một điều không thể tránh khỏi.

Khi bài giảng của tôi tiếp tục, người đầu bếp đang quan sát từ phía sau phòng ăn bắt đầu cản thận phục vụ các món khai vị.

Nhưng, ngay cả khi thức ăn đã được bày lên bàn, tất cả các thành viên vẫn chìm đắm trong suy nghĩ đến mức không muốn chạm vào thức ăn.

"Chúng ta thực sự có thể giải quyết được bọn chúng không?"

Damian lên tiếng một cách thận trọng.

“Chúng ta sẽ phải chiến đấu với một kẻ thù đáng gờm hơn bất kỳ con quái vật nào mà chúng ta từng đối mặt cho đến nay…”

"..."

Tôi nhớ lại lần gặp mặt Celendion trên [Con đường của những kẻ thất bại] chỉ vài ngày trước.

Hồi đó, Tổ đội chính của chúng tôi đã hoàn toàn bất lực trước hắn. Không thể phủ nhận rằng hắn là một con quái vật vô cùng mạnh mẽ.

'Nhưng hầm ngục vốn dĩ là căn cứ của hắn.'

Lần này, chúng tôi sẽ chiến đấu tại căn cứ của chính mình.

Và các chỉ số của hắn sẽ được điều chỉnh lại cho phù hợp với Màn 5. Nên hắn sẽ dễ đối phó hơn nhiều.

'Sau tất cả, trò chơi này là một game RPG.'

Cấp độ là thứ quan trọng nhất và trang bị là thứ quan trọng thứ hai. 

Nói cách khác,

“Hãy nghĩ về những trận chiến mà mọi người đã tham gia cho đến nay.”

Hắn sẽ bị hạ cấp độ trong khi chúng ta lại được lên cấp và sở hữu những trang bị tối tân nhất.

Chúng ta có thể bắt kịp hắn.

Không. Không phải có thể, mà là chắc chắn.

"Toàn bộ những trận chiến trước đó đều vô cùng khắc nghiệt, trong đó còn có một trận chiến gần như là bất khả thi để giành chiến thắng. Nhưng chúng ta vẫn vượt qua được tất cả."

Tôi nhìn mọi người xung quanh và mỉm cười.

“Và lần này chúng ta sẽ làm lại điều đó.”

Tôi nói với giọng tự tin. Tự tin rằng chúng ta có thể vượt qua màn chơi lần này với chiến lược của tôi.

Nhưng...

"..."

Thực tế là, tôi không được tự tin cho lắm.

Tôi thực sự có thể cứu được bao nhiêu trong số họ?

Tôi đã cố gắng hết sức trong hoàn cảnh này, tận dụng mọi thứ mình có trong tay. Nhưng...

Rõ ràng những gì tôi có thể làm đã đạt tới giới hạn.

'...ugh.'

Đột nhiên, khung cảnh đó hiện lên trong tâm trí tôi.

Khi tôi vượt qua màn cuối cùng trên Trái đất.

Mọi nhân vật anh hùng đều đã chết và chỉ còn Lucas một mình.

Đứng trên đỉnh núi xác gần như vô tận của cả đồng minh lẫn kẻ thù.

'Mình sẽ không để điều đó xảy ra lần nữa.'

Tôi lắc đầu thật mạnh.

'Lần này thì khác.'

Ở đây, Lucas đang nhìn tôi với vẻ mặt tràn đầy sự tin tưởng.

Tôi sẽ không cậu phải gặp kết cục đó đâu, Lucas.

Tôi sẽ không bỏ ai lại phía sau... Tôi sẽ không đánh mất bất cứ ai mà tôi có thể cứu được.

"Chúng ta còn 9 ngày nữa trước khi trận chiến bắt đầu. Chiến lược cụ thể đã được thiết lập, vì vậy, bước tiếp theo là kế hoạch luyện tập sao cho phù hợp."

Ngồi ở đầu bàn, tôi liền cầm nĩa lên và cắm vào đĩa khai vị mà chưa ai động tới.

"Vậy nên, mọi người. Tận hưởng bữa ăn thịnh soạn này thôi nào!"

Tôi cười toe toét trong khi nhai món salad trong miệng.

"Bởi vì bắt đầu từ ngày mai, ta sẽ đẩy toàn bộ mọi người tới giới hạn của mình."