Tyrant of the Tower Defense Game

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi Nhặt Được Nhân Vật Phản Diện Bị Bỏ Rơi Trên Tuyết

(Đang ra)

Tôi Nhặt Được Nhân Vật Phản Diện Bị Bỏ Rơi Trên Tuyết

Lanquin

"Em không thể dụ dỗ ai đó rồi bỏ đi như vậy được."

1 2

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

(Đang ra)

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

Jajamaru

Không còn cách nào khác, tôi đành phải sử dụng sự dễ thương vô đối của Yumie để có thể mang lại nụ cười cho gia đình của mình thôi!

39 2684

The Villainess Becomes a Commoner

(Đang ra)

The Villainess Becomes a Commoner

Hiduki Shihou

Sau khi bị sát hại, kiếp sau của tôi là tiểu thư nhà giàu bị cả thiên hạ căm ghét!? Không chỉ vậy, đây là tương lai vài năm sau khi tôi qua đời, chuyện quái quỷ gì vậy? Còn nữa, tôi đâu biết làm sao đ

35 4231

Thằng bạn thân (tự nhận) nói rằng đã cắm sừng tôi khi hẹn hò với bạn thuở nhỏ của tôi, nhưng tôi còn chả thích cô ấy từ ban đầu nên NTR không có tác dụng đâu

(Đang ra)

Butsuriteki ni Koritsu shiteiru Ore no Koukou Seikatsu

(Đang ra)

Butsuriteki ni Koritsu shiteiru Ore no Koukou Seikatsu

Kisetsu Morita

Cậu đã vô tình phát hiện ra bí mật của cô ấy, vì thế cô đã đề nghị trở thành bạn của cậu. Trước đề nghị đó trái tim cậu loạn nhịp vì sung sướng, tuy nhiên, cậu đã quên mất một điều quan trọng.

11 411

The Warrior's Ballad

(Đang ra)

The Warrior's Ballad

Dodongpa, 도동파

Duy chỉ có linh hồn thanh khiết nhất mới có thể trở thành vì sao rực rỡ nhất. Và vì sao rực rỡ nhất cũng là thứ nguy hiểm nhất.

1 3

STAGE 5: Không thể tha thứ - ◈ 129 [Evil side] Celendion

Sáu ngày sau.

Hầm ngục ngầm của Vương quốc Hồ. Khu vực 10.

'Dinh thự đỏ thẫm', trụ sở đầu não của quân đoàn ma cà rồng, tại 'Căn phòng của Chúa tể' nằm ở trong cùng.

Kẹt... Kẹt...

Chủ nhân căn phòng, Celendion hiện đang treo cổ trên trần nhà.

"..."

Đang nhìn chằm chằm về phía Celendion là hai người hầu trung thành của hắn, Alpha và Beta.

Alpha và Beta là một nam một nữ với vẻ ngoài trẻ trung và có mái tóc màu xanh dương đậm giống như Celendion.

Mặc đồng phục quản gia và hầu gái gọn gàng, họ là những trợ lý thân cận nhất phục vụ cho Celendion.

Cặp đôi dường như đã quá quen với những nỗ lực tự sát của Celendion nên khuôn mặt họ không hề biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào.

Treo lủng lẳng trên trần nhà, Celedion đang nhìn xuống họ với đôi mắt mệt mỏi.

《Chúa tể, ngài lại tự sát sao?》

《Đúng vậy.》

《Có thành công không?》

《Vẫn như mọi khi... không.》

《Vậy thì ngài có muốn bọn tôi đưa ngài xuống không?》

《Ừ, làm ơn.》

Họ cẩn thận đỡ lấy cơ thể của Celendion và đưa hắn xuống.

Vì Celendion có hình dáng của một đứa trẻ nên Alpha và Beta trông không khác gì anh chị của hắn.

Nhưng trên thực tế, Celendion đã sống lâu hơn rất nhiều.

Sau khi đặt Celendion lên ghế sofa, Alpha thở dài thườn thượt.

《Ngài không thể tìm ra cách tự tử nào sáng tạo hơn được à? Tôi cảm thấy mệt mỏi vì sáng nào cũng phải hạ ngài xuống rồi...》

《Không phải tuần trước ta đã rạch cổ tay mình sao?》

《Tự tử kiểu đó khiến bọn tôi phải giặt ga trải giường.》

《Nếu ta làm điều đó trong phòng tắm thì sao?》

《Vậy thì bọn tôi phải dọn phòng tắm chứ sao...》

Nữ hầu Beta gật đầu đồng ý với những lời khiến nại kiên quyết của nam quản gia Alpha.

Một vết sẹo dài khắc ngang trên chiếc cổ mảnh khảnh của Beta.

Như thể cổ cô ấy đã từng bị cắt đứt và sau đó được gắn lại.

Vì vết thương này, Beta không thể nói được. Cô ấy chỉ có thể giao tiếp bằng cử chỉ.

Lần lượt nhìn hai người hầu của mình, Celendion liền xóa xoa hai cái má xanh xao.

《Vậy, ta phải tự tử như thế nào để không làm phiền đến hai người?》

《Tất nhiên là nhịn đói. Như thế chúng tôi sẽ không cần phải dọn dẹp, thậm chí cũng không cần phải chuẩn bị bữa ăn.》

Alpha nói một cách bình thản, trong khi Beta làm những động tác tay điên cuồng, chỉ vào vườn hoa bên ngoài cửa sổ.

Alpha liền phiên dịch cử chỉ của Beta.

《Theo Beta, rắc rối nhất là mỗi khi ngài cố gắng nhảy lầu. Bởi vì nó làm vườn hoa ngoài kia bị dập nát và phải rất vất vả để dọn dẹp.》

Một nụ cười cay đắng thoáng hiện trên khuôn mặt vô cảm của Celendion.

Celendion cố gắng tự tử hàng ngày nhưng không bao giờ thành công. Có hai lý do.

Thứ nhất, khả năng tái sinh khổng lồ của hắn.

Ngay cả khi một chi bị cắt đứt, nó vẫn sẽ nhanh chóng lành lại, khiến cho việc chết bằng bất kỳ phương pháp thông thường nào đều là không khả thi.

Thứ hai, số mạng sống gần như vô hạn của hắn, bị phân mảnh và tích trữ trong quân đoàn.

Ngay cả trong những trường hợp hiếm hoi, lúc mà hắn may mắn chạm tới cái chết nhờ những biện pháp cực đoan, số mạng sống dự trữ trong quân đoàn sẽ lại hồi sinh hắn.

《Rốt cuộc thì khi nào cuộc sống vô tận này mới kết thúc đây?》

Alpha và Beta đã khéo léo thay quần áo cho Celendion.

Trong khi những người hầu đang chỉnh lại quần áo cho hắn, Celendion khẽ thì thầm.

《Thật là đau khổ khi không thể tự kết liễu đời mình. Người dân Vương quốc này đã từng làm ầm lên chỉ vì mong muốn đạt được sự bất tử, nhưng rồi kết cục của họ lại chẳng khác gì ta.》

Alpha vừa cười vừa thắt cà vạt cho Celendion.

《Mặc dù có được cuộc sống vĩnh cửu, nhưng ngài lại cảm thấy bị dày vò. Điều đó quả thực có chút buồn cười.》

《Chà, ta chưa bao giờ mong muốn sự bất tử ngay từ đầu.》

Celendion lấy tay dụi đôi mắt mệt mỏi của mình.

Đó là đôi mắt sâu thẳm màu đỏ hoe và có chút u sầu như là của một ông già, vốn trông không hề phù hợp với gương mặt trẻ thơ.

《Ta cứ tưởng rằng mình đã tìm được một nơi để yên nghỉ sau khi cuộc đời dài đằng đẵng kia kết thúc… Nhưng Vua của các vị vua lại hồi sinh ta ở nơi này. Cũng đã năm trăm năm kể từ lúc đó.》

Sau khi thay một bộ vest vừa vặn, Celendion nhìn vào lòng bàn tay mình và thở dài nặng nề.

《Liệu lần này ta có thể chết và quay trở lại giấc ngủ vĩnh hằng không?》

《Ngài đang đề cập đến cuộc xâm lược sắp tới sao?》

Hôm nay là ngày hành quân của Quân đoàn Huyết tộc.

Nhà vua đã ra lệnh bắt đầu cuộc xâm lược sau ba ngày nữa, nên ngày hôm nay bọn họ phải rời đi để đến tường thành của kẻ thù kịp thời gian.

Alpha và Beta đều nhếch mép cười.

《Những con người đó có thực sự xứng đáng là đối thủ của chúng ta hay không? Hơn nữa, chẳng phải chúng ta đã tích lũy được không ít sức mạnh để chuẩn bị cho 'Cơn đại hồng thủy' này từ lâu rồi sao?》

"..."

《Thứ lỗi cho tôi vì nói điều này, thưa Chúa tể. Mặc dù ngài muốn chết trong trận chiến sắp tới nhưng điều này gần như là bất khả thi...》

Alpha và Beta đồng thời gật đầu với Celendion.

《Xin hãy mãi là vị vua bất tử của chúng tôi.》

"..."

Celendion chậm rãi gật đầu một cách lặng lẽ.

《Tuy nhiên, đối thủ lần này của chúng ta chắc chắn không phải một kẻ tầm thường.》

Celendion liền nhớ lại tên chỉ huy địch mà hắn đã gặp vài ngày trước.

- Ngươi không cần lo lắng, Vua ma cà rồng! Ta luôn sẵn lòng giết ngươi ngay từ đầu, bất kể ngươi có yêu cầu hay không. Chắc chắn ngươi sẽ phải gào thét trong tuyệt vọng khi thanh kiếm của ta chạm vào cổ ngươi!

Con người có tên là Ash kia.

Đã từng đối mặt trực tiếp với hắn mà vẫn không hề lùi bước hay tỏ ra sợ hãi.

'Chúng giống nhau.'

Ash rất giống những con người vĩ đại đã giết hắn cách đây rất lâu.

Celendion ấn vào ngực trái đang nhói lên của mình.

Đã lâu lắm rồi trái tim hắn mới đập mạnh như thế này.

Có lẽ, thực sự...

- Lau cổ cho sạch rồi bò lên tường thành của ta. Ngay sau đó, ta sẽ là người chịu trách nhiệm chấm dứt cái mạng sống khốn khổ của ngươi.

Liệu người đàn ông này có thể giết hắn không?

《Toàn quân đã sẵn sàng, thưa Chúa tể.”》

Alpha và Beta liền mở rộng cửa phòng ngủ. Người quản gia và người hầu gài quay sang mỉm cười dịu dàng với Chúa tể của họ.

《Chúng ta hãy hành quân thôi. Xin ngài hãy ra lệnh cho chúng tôi.》

"..."

Celendion từ từ đứng dậy.

Sự mệt mỏi như thể số năm hắn từng sống đang đè nặng lên vai, nhưng hắn liền lắc vai để rũ bỏ nó.

Celendion lê bước về phía trước. Hai người hầu của hắn đi theo sau.

***

Bên ngoài dinh thự.

Có khoảng một nghìn ngạ quỷ và ma cà rồng đang xếp thành hàng trên con đường rộng rãi.

Tất cả đều quỳ một gối, cúi đầu và nín thở để chờ đợi sự xuất hiện của vị vua.

"..."

Celendion lặng im nhìn bao quát toàn bộ bọn họ.

Đã năm trăm năm kể từ khi hắn sống lại ở Vương quốc Hồ này.

Trong thời gian đó, hắn đã dùng 'Cơn ác mộng' để tăng quy mô quân đoàn của mình.

Hàng trăm ma cà rồng và hàng nghìn con ngạ quỷ dưới sự chỉ huy của các Chúa tể khác đều đã thức dậy nhờ 'Cơn ác mộng' và gia nhập dưới trướng hắn.

Quân đoàn của hắn đã phát triển không ngừng.

Tuy nhiên, sau tất cả, quân chủ lực của Celendion.

Chính là Quân đoàn 1000 người này.

Những kẻ mà Celendion đã chia sẻ sinh mạng của mình.

《Chúng tôi đang chờ đợi ngài, thưa Chúa tể.》

Đang quỳ ở phía trước, đột nhiên một trong bảy ma cà rồng bước ra.

《Chỉ cần ngài ra lệnh, chúng tôi sẽ ngay lập tức hành quân.》

《…Đã lâu rồi chúng ta mới được quay lại mặt đất.》

Celendion nhìn từng người lính của mình và hỏi.

《Lộ trình hành quân như thế nào? Có phải khởi hành thông qua cổng chính của Vương quốc Hồ không?》

《Đúng vậy. Tuy nhiên, có một vấn đề...》

Alpha ngập ngừng nói thêm.

《… ‘Vô danh’ hiện đang chặn ở cổng chính.》

Đôi mắt đỏ của Celendion liền nheo lại.

Vô Danh.

Kẻ cuối cùng vẫn chưa chịu đầu hàng của Vương quốc Hồ, người đã một mình ngăn chặn hầu hết quái vật của địa ngục này.

《Cô ta vẫn trung thành với nghĩa vụ của một quý tộc cho đến cùng.》

Celendion bật ra một tràng cười.

《Cô ta đã chiến đấu không ngừng nghỉ trong một thời gian dài... Tại sao lại cứ để trách nhiệm đè nặng lên vai như thế? Cô ta hoàn toàn có thể từ bỏ và thư giãn như những người khác.》

《Sức phản kháng của ‘Vô danh’ có vẻ như đang dần đạt đến giới hạn rồi.》

Alpha liếc nhìn về phía bắc. Nơi cổng chính của Vương quốc Hồ đang tọa lạc.

《Mặc dù cô ta đã ngăn chặn phần lớn 'Cơn đại hồng thủy' trong suốt năm trăm năm qua, nhưng gần đây cô ta đã có dấu hiệu chùn bước. Lần này, cô ả sẽ không thể nào ngăn cản được chúng ta.》

Alpha liền đưa tay giải thích lộ trình khởi hành.

《Ngoại trừ quân chủ lực bao gồm một nghìn người ở đây, lực lượng còn lại của chúng ta đang chờ sẵn ở quảng trường trung tâm phía bắc. Chẳng bao lâu nữa, họ sẽ tiến tới cổng chính và giao chiến với 'Vô danh' để làm mồi nhử. Trong khi họ đang câu cho chúng ta một chút thời gian...》

《Quân chủ lực sẽ đi qua cổng chính rồi tiến về phía mặt đất.》

Celendion liền nghiêng đầu.

《Các quân đoàn khác cũng khởi hành theo cách này à?》

《Thật xấu hổ, nhưng đúng là vậy. Họ cũng đã phải sử dụng phần lớn lực lượng của mình để đánh lạc hướng 'Vô danh', và chỉ có một lượng nhỏ tiến ra được bên ngoài Vương quốc Hồ.》

Alpha liền nghiến răng.

《Nếu không có 'Vô danh', sẽ có tới hàng chục ngàn quái vật tấn công mặt đất mỗi khi Cơn đại hồng thủy bắt đầu. Nếu như vậy thì thế giới bên ngoài đã bị hủy diệt từ lâu rồi.》

《Chúng ta không cần tới hàng chục nghìn người để phá hủy thế giới bên ngoài.》

Celendion cười nhạt, nhìn bao quát toàn bộ những ma cà rồng ưu tú của mình.

《Một ngàn người trong quân đoàn của chúng ta đã là quá đủ rồi.》

Khi nghe điều đó, tất cả ma cà rồng của Celendion đều đồng loạt cười khẩy.

Thật vậy, chẳng lẽ phải cần rất nhiều quái vật thì mới hủy diệt được thế giới bên ngoài sao?

Mười ma cà rồng. Gần một ngàn ngạ quỷ.

Từng này đã là quá đủ để tàn phá mặt đất.

《Chúng ta hãy hành quân thôi.》

Celendion bước đi ở đầu hàng.

《Ta đang rất háo hức vì chuẩn bị được hít thở không khí trên mặt đất sau một thời gian dài.》

Quân đoàn gồm một ngàn người hành quân một cách có trật tự theo sau Celendion.

***

Phía bắc Vương quốc Hồ.

Trước cổng chính. Quảng trường trung tâm.

Khi Celendion và một nghìn quân chủ lực đến đây, một trận chiến khốc liệt vẫn đang diễn ra mà chưa có hồi kết.

Flash!

Boom!

Những chùm ánh sáng khổng lồ bắn ra như đạn pháo, biến toàn bộ quái vật mà nó sượt qua thành cát bụi.

Mặc một chiếc áo choàng cũ kỹ, Vô Danh đang ở giữa trung tâm trận chiến với mái tóc trắng tung bay.

"Tên phản loạn đáng chết!"

"Xé ả ra! Hút máu ả!"

Hàng trăm ma cà rồng đồng thời lao vào trong khi sử dụng ma thuật máu.

Roar!

Growl!

Vô số Frost Ghoul áp sát tứ phía và phun ra các luồng không khí lạnh.

Tuy nhiên,

Flash! Flash!

Vô Danh đã tàn sát toàn bộ bọn chúng chỉ với thanh trường kiếm cũ kỹ.

Mỗi nhát kiếm của cô đều phóng ra một chùm sáng khổng lồ.

Trên bầu trời tối tăm của Vương quốc Hồ, những tia sáng xanh liên tục chiếu sáng toàn bộ thành phố trong giây lát.

"Tất cả các ngươi chính là do tội lỗi của vương quốc này tạo ra."

Vô Danh gầm lên và đe dọa.

"Các ngươi nghĩ mình đang đi đâu? Lũ quái vật các ngươi hãy vĩnh viễn chìm trong cơn ác mộng cùng với vương quốc này đi!"

Flash!

Chùm ánh sáng chiếu thẳng vào trung tâm của quân đoàn mồi nhử.

Những con quái vật bị ánh sáng chiếu vào đều tan biến mà không để lại bất cứ dấu vết nào.

Celendion tỏ ra rất ngưỡng mộ trước cảnh tượng đó.

《Đó thực sự là một vũ khí có thể kết liễu được ta. Thật tuyệt vời.》

Một trong những phương pháp tự tử thường được Celendion thực hiện nhiều nhất chính là đối đầu với Vô Danh.

Tuy nhiên, bất kỳ ai chết trong tay Vô Danh, nhà vua đều sẽ hồi sinh người đó.

Do đó, miễn là không phải do Vô danh giết, nhà vua sẽ không hề bận tâm các Tư lệnh quân đoàn chết như thế nào. 

Vì vậy, đánh nhau với Vô Danh ở đây hoàn toàn là một điều vô nghĩa.

Trong khi Vô Danh và quân đoàn mồi nhử đang giao chiến dữ dội, Celendion và quân chủ lực lặng lẽ đi ngang qua.

Rumble-

Như thể cảm nhận được quân đoàn của Celendion.

Cánh cổng rỉ sét phía bắc bắt đầu từ từ mở ra.

"Celendion...!"

Nhận ra quân chủ lực đang rời đi, Vô Danh liền hét về phía chúng.

“Ngươi đang định đi đâu thế, tên khốn ma cà rồng kia!”

《Tất nhiên là ra thế giới bên ngoài rồi, công chúa bị truất ngôi thân mến.》

"…!"

Khi nghe danh hiệu "công chúa" phát ra từ miệng hắn, khuôn mặt của Vô Danh liền nhăn lại. Hai hàm răng cô nghiến chặt bên dưới mái tóc trắng.

《Đừng cố gắng chịu đựng toàn bộ bi kịch của địa ngục này một mình.》

Với một nụ cười yếu ớt, Celendion bước qua cánh cổng phía bắc nay đã được mở ra hoàn toàn.

《 Nếu không, cô sẽ bị thời gian bào mòn và nuốt chửng vào một ngày nào đó mà thôi.》

"Đợi đã, Celendion! Ngươi...!"

Vô Danh cố gắng hết sức để ngăn chặn quân chủ lực, nhưng quân đoàn mồi nhử ngay lập tức áp sát cô từ mọi phía.

Bỏ lại chiến trường chìm trong ánh sáng và máu, Celendion cùng quân chủ lực bước ra qua cổng phía bắc của Vương quốc Hồ.

Ở đó có một con đường trong suốt đang nối liền giữa cổng chính và mặt hồ.

Không lâu sau khi đi bộ, Celendion và Quân chủ lực của Huyết tộc đã có thể bước lên trên mặt đất.

《Không khí ở đây thật tốt.》

Lặng lẽ tận hưởng bầu không khí của thế giới bên ngoài lần đầu tiên sau hàng trăm năm, Celendion hướng ánh mắt thẳng về phía bắc.

《Đi thôi. Mang đến sự hủy diệt cho thế giới nào.》

Với niềm hy vọng rằng cái chết của chính mình đang chờ đợi hắn ở phía cuối con đường, Vua ma cà rồng liền bắt đầu hành trình hướng tới thế giới loài người.

2023-08-31 13:45:55