TS Medic's Battlefield Diary

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đối thoại

(Hoàn thành)

Đối thoại

メトロノーム

Rồi một chuyện xảy ra. Một điều tự nhiên tất yếu phải tới.

1 4

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

(Đang ra)

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

Mạc Lưu Thập Tam Nguyệt

Đông Phương Thừa kéo người đàn ông đang muốn khóc không ra nước mắt của mình về phòng ngủ, chuẩn bị dùng hết sức lực ban ngày chưa dùng đủ lên người hắn cho thỏa thích.

143 1299

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

189 1485

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

85 1193

Câu chuyện về mối quan hệ phức tạp giữa tôi và đàn chị xinh đẹp, sống không lành mạnh và hút thuốc lá rất nhiều

(Đang ra)

Câu chuyện về mối quan hệ phức tạp giữa tôi và đàn chị xinh đẹp, sống không lành mạnh và hút thuốc lá rất nhiều

Kametsu Tomohashi

Nam sinh cấp ba Enoki Yuito luôn cảm thấy mình lạc lõng giữa xã hội.Cậu làm thêm trong 1 cửa hàng tiện lợi, thầm thương trộm nhớ một sinh viên đại học.

9 61

Arc 9 - Trận phòng thủ Engei - Chương 182

Thật đáng tiếc.

Anh cảm thấy rất bực bội.

Cả một trăm trang di chúc cũng không đủ để diễn tả sự hỗn loạn trong lòng anh.

Nhưng anh không còn nhiều thời gian nữa.

Vì vậy, anh sẽ nói ngắn gọn và chỉ truyền đạt cho em những gì cần thiết thôi.

Thiếu tá Touri Lowe. …Em gái yêu quý của anh, Iris Valou.

Với sức mạnh của em, Austin chắc chắn sẽ vượt qua được thử thách này.

Và em sẽ có thể khiến con ả đáng ghét đó nôn ra máu vì hối hận và đau khổ.

Anh đã kể hết mọi chuyện cho Remi rồi.

Cô ấy là một người phụ nữ sắc sảo, vì vậy anh chắc chắn cô ấy sẽ giúp em.

Anh biết em khinh thường anh.

Anh không yêu cầu em làm nốt những gì anh hối tiếc.

Tuy nhiên, nếu em vẫn còn giữ chút tình cảm gia đình…

Xin hãy hiểu cho cảm xúc của người anh này mà anh không thể truyền tải hết, và bảo vệ Austin thay anh─

“Cái chuyện quái gì mà vô lý thế?!”

Tôi không thể không hét lên khi tiếp tục đọc lá thư của Bern.

Hắn bị ảo giác khi đối mặt với tử thần à?

Hay hắn ta sẽ được lợi gì đó khi dựng nên mối quan hệ anh em với tôi?

Tôi rơi vào trạng thái hoàn toàn bối rối.

“Thiếu tá Curley! Tôi không thể hiểu nổi nội dung bức thư này! Tôi là một đứa trẻ mồ côi, được nuôi dưỡng từ trại trẻ mồ côi Noel, một thường dân không gia đình. Vậy mà bức thư này lại lộn xộn và vô nghĩa đến vậy─”

“Xin hãy bình tĩnh, Thiếu tá Touri.”

“Làm sao tôi có thể giữ bình tĩnh được?!”

“Dù cô nghĩ thế nào thì sự thật vẫn là Thiếu tá Touri và ngài Bern có quan hệ huyết thống.”

Có vẻ như anh ta đã đoán trước được cơn giận của tôi.

“…Ngài Bern chỉ viết di chúc đó sau khi xác nhận sự thật.”

Thiếu tá Curley tiếp tục nói với giọng bình tĩnh và thuyết phục.

“Anh ta tiến hành điều tra từ khi nào vậy?”

“Hai năm trước. Ngài Bern đã ra lệnh cho tôi điều tra thân thế của Thiếu tá Touri.”

“Tại sao…?”

“Ngài nói rằng đó là con bài để thuyết phục cô về dưới trướng.”

Theo anh ta, khi Bern cố gắng chiêu mộ tôi hai năm trước, hắn đã có kế hoạch sử dụng thông tin về người thân của tôi làm đòn bẩy.

Để gây áp lực cho tôi bằng cách nói rằng, “Cô không muốn biết về gia đình thực sự của mình sao?”

“…Và?”

“Đây là sổ hộ khẩu và danh sách những người mất tích trong khu vực xung quanh Làng Noel vào thời điểm cô được đưa đến trại trẻ mồ côi.”

Thiếu tá Curley làm theo lệnh của Bern và lấy bản sao hồ sơ nhân khẩu từ văn phòng chính quyền Marshdale.

Chỉ đến lúc đó anh ta mới nhận ra Bern và tôi có quan hệ huyết thống.

“Trong khoảng một tháng khi cô đến trại trẻ mồ côi Noel, tám bé gái đã mất tích quanh khu vực Marshdale. Trong số đó, ba bé mất tích, những bé còn lại gần như chắc chắn đã chết. Trong số đó, chỉ có một bé gái mất tích gần làng Noel.”

“…Một?”

“Đúng vậy. Rất có thể cô gái mất tích chính là cô, Thiếu tá Touri.”

Tôi rên rỉ đọc cái tên được ghi trong sổ hộ khẩu.

Có lẽ đó là tên “thật” của tôi.

────Em gái của ác quỷ Bern, cô gái mang họ Valou.

“Thật trùng hợp, người đó lại là em gái của ngài Bern, Iris Valou, người đã bị ảnh hưởng bởi một vụ cướp.”

“Hả!?!?!?”

Có vẻ như ngay cả Bern cũng không bao giờ nghĩ rằng tôi thực sự có thể là em gái của hắn.

Khi Thiếu tá Curley báo cáo với Bern, hắn đã vô cùng sốc đến nỗi phải kêu lên vì ngạc nhiên.

“Curley, anh đùa tôi à? Làm sao mà có thể có chuyện đó được.”

“…Thật ra, không có bằng chứng cụ thể nào cả. Nhưng, nếu tôi nhớ không nhầm, Nnài Bern, quê hương của ngài là—”

“Khoan đã. Phải rồi, nếu Iris còn sống, nơi gần nhất hẳn là trại trẻ mồ côi Noel, đúng không─”

Sau khi liên tục so sánh ngày tôi được đưa đến trại trẻ mồ côi với báo cáo của những người mất tích xung quanh, cuối cùng hắn ôm đầu và ngã gục tại chỗ.

“Ôi không, đây là trường hợp tệ nhất.”

“Tệ nhất à?”

“Cô ấy sẽ không bao giờ tin chuyện này đâu, không đời nào. Mà người đó lại là tôi chứ không phải ai khác. Chết tiệt.”

Khi nghe thông tin này, Bern đã cực kì bối rối.

Ai cũng thấy thấy rõ là tôi khinh thường Bern.

“Người anh trai thất lạc bấy lâu vẫn còn sống. Và đoán xem, người anh trai đó hóa ra là tôi! Tôi nói với Touri như thế cơ à?”

“Đúng vậy.”

“Hahahahaha!! Đây quả… quả là một kiệt tác!”

Lúc đầu, hắn ta trông có vẻ chán nản, nhưng sau đó…

“Cô ấy sẽ đá tôi ra ngoài và thế là xong!”

Cuối cùng, như dòng nước từ một con đê vỡ, hắn tuôn ra một tràng cười.

“Và đó là cách tôi phát hiện ra cô là em gái của ngài Bern.”

“Nói dối, chắc chắn là dối trá…”

Ngay cả sau khi nghe câu chuyện này, tôi vẫn còn hoài nghi.

Trong câu chuyện đó, thật tình cờ là em gái của Bern mất tích vào khoảng thời gian tôi được gửi đến trại trẻ mồ côi.

Chắc chắn là có khả năng tôi là em gái của Bern, nhưng không có bằng chứng xác thực nào cả.

“Không có bằng chứng nào chứng minh tôi là Iris Valou, đúng không?”

“Có bằng chứng gián tiếp.”

“…Tôi có thể xem được không?”

“Tất nhiên rồi.”

Nghĩ vậy, tôi cố gắng phủ nhận mối quan hệ huyết thống của mình với hắn ta.

Sau đó, Thiếu tá Curley đặt hai tờ giấy lên bàn với vẻ mặt hiểu biết.

“17 năm trước, đây là ngày ngài Bern Valou, được cứu ở Marshdale sau khi chạy trốn khỏi làng. Chỉ ba ngày sau khi Thiếu tá Touri được đưa đến trại trẻ mồ côi Noel.”

“…”

“Dựa trên ngày tháng, người có khả năng là Iris Valou nhất là cô.”

…17 năm trước, khi tôi mới ba tuổi.

Mặc dù Austin và Sabbath chưa chính thức có chiến tranh vào thời điểm đó, nhưng các cuộc giao tranh vẫn thường xuyên xảy ra.

Dưới chiêu bài “hành động của bọn cướp chứ không phải của quân đội chính quy”, họ đã tấn công lãnh thổ của nhau.

Sau đó, vào khoảng mùa hè, có một vụ cướp xảy ra khi bọn cướp từ Sabbath càn quét gần Noel.

Tôi đã mất cha mẹ trong vụ việc đó và được gửi đến trại trẻ mồ côi Noel.

Tuy nhiên… Bern Valou cũng sống cùng gia đình tại một ngôi làng gần Noel vào thời điểm đó.

Trong lúc hắn đang làm việc ngoài đồng, quân lính Sabbath bất ngờ tấn công.

Hắn quyết định rằng không còn thời gian để tập hợp với gia đình nên một mình chạy trốn đến Marshdale, tìm kiếm sự bảo vệ từ lính canh.

“Sau đó, ngài Bern tình nguyện nhập ngũ. Ngài phục vụ như là một người lính thiếu niên, và tài năng của ngài ấy đã được công nhận. Ngài nhận được một người giám hộ và ghi danh vào học viện quân sự, và cuối cùng được thăng cấp thành sĩ quan tham mưu. Như cô đã biết, ngài ấy tiếp tục đạt được những thành tựu quân sự đáng kể.”

“…”

Tuy nhiên, tính tình của hắn đã thay đổi đáng kể sau cuộc tấn công này.

Hắn ta nhận thức được bản năng độc ác của mình, tìm thấy niềm vui khi chứng kiến những vụ thảm sát.

“Ngài Bern đã chấp nhận sự mất mát gia đình. Chính vì vậy, khi đột nhiên biết em gái mình còn sống, ngài ấy không biết phải đối mặt thế nào.”

“…Không đời nào. Bern không phải là loại người như vậy.”

“Theo quan điểm của tôi, Ngài Bern là người nhạy cảm đến đáng ngạc nhiên.”

Có một sự ngưỡng mộ sâu sắc trong mắt Thiếu tá Curley khi anh ta nhìn tôi.

Giống như thể anh ta nhìn thấy sự tái sinh của Bern Valou.

“Nói dối, tôi không tin. Nếu là Bern, anh ta đã dùng mối quan hệ huyết thống đó để khéo léo thuyết phục tôi hơn rồi. Anh ta luôn lợi dụng mọi thứ, mà không bị tình cảm gia đình ảnh hưởng.”

“Khi ngài ấy nói rằng ngài sẽ bị từ chối hoàn toàn nếu nói với cô, ngài Bern đã cười buồn bã.”

“…Thật vô lý.”

“Tôi cũng nghĩ vậy. Kể cả nếu ngài ấy có nói sự thật này với cô, tôi cũng không chắc cô sẽ có một phản ứng tốt.”

Tôi không biết phải biểu lộ cảm xúc thế nào vào lúc đó.

Đột nhiên, tôi phải đối mặt với sự thật rằng anh trai ruột của tôi đã còn sống.

Không ngoa khi nói rằng người đàn ông mà tôi ghét nhất trên thế giới này chính là Bern Valou.

Và người đàn ông đó đã qua đời cách đây không lâu.

“…Điên lắm phải không?”

Trên giấy tờ đăng ký hộ khẩu nộp cho Thiếu tá Curley thực sự có tên tôi.

Ngày Touri Noel vào trại trẻ mồ côi Noel.

Ngày Bern Valou được bảo vệ ở Marshdale.

Ngày mà em gái của Bern, Iris Valou, mất tích.

Tất cả những điều này đều chỉ ra khả năng cao rằng tôi thực sự là Iris Valou.

“Vào thời điểm này. Trong tình thế như này. Ngay cả khi anh kể về thân thế tôi thì…”

“Ngài Bern có lẽ cũng muốn giữ bí mật.”

Thiếu tá Curley đẩy kính lên.

“Nếu cô muốn chỉ huy việc bảo vệ Winn, thông tin này cần phải được công khai. Nếu không, sẽ chẳng ai tin cô cả.”

“…Tôi sẽ chỉ huy sao?”

“Đúng.”

Anh ta nở một nụ cười ghê rợn như thể đang tôn thờ một vị thần.

“Thiếu tá Touri, em gái ruột của ngài Bern. Cô là người hùng đáng tự hào của Austin, người đã làm nên nhiều kỳ tích!”

“Ừm, thì…”

“Cô là người duy nhất có thể cứu Austin khỏi cuộc khủng hoảng này. Chỉ có cô mới làm được điều đó.”

“Thì…”

“Xin Thiếu tá Touri hãy dẫn đường cho chúng tôi!”

Một niềm tin mù quáng.

Người đàn ông này, Thiếu tá Curley, là một người hâm mộ cuồng nhiệt của Bern Valou.

Thế nên anh ta tin vào kế hoạch cuối cùng của Bern mà không hề nghi ngờ và thậm chí còn tôn thờ tôi như “em gái ruột” của hắn.

“Tôi không thể làm được.”

“Cô có thể. Không, chỉ có cô, Thiếu tá Touri, mới làm được. Xin đừng bỏ rơi chúng tôi. Hãy bảo vệ Austin.”

“Nhưng tôi không có kỹ năng cho việc đó…”

“Không sao đâu. Anh trai vĩ đại của cô đã để lại một kế hoạch đặc biệt. Vậy nên, xin hãy chỉ dẫn chúng tôi.”

Tôi cảm thấy sợ người đàn ông này.

Ánh mắt mãnh liệt của anh ta dường như đang nhìn tôi, nhưng thực ra anh ta không nhìn tôi.

Anh ta đang nhìn vào hình bóng Bern Valou phía sau tôi.

“Đúng rồi, cô vẫn chưa đọc kế hoạch của ngài Bern phải không?”

“Chưa, nhưng…”

“Tôi sẽ ra ngoài một lát. Xin hãy đọc di chúc của ngài Bern, rồi chúng ta sẽ bàn bạc thêm.”

Nói xong, anh ta cúi chào một cách lịch sự rồi rời khỏi phòng, để tôi lại một mình.

“…”

Bối rối, ghê tởm và hoang mang.

Hình ảnh Bern mỉm cười nhìn chằm chằm vào tôi từ giường bệnh hiện lên trong tâm trí tôi với cảm giác ghê tởm.

Tràn ngập trong đủ loại cảm xúc, tôi từ từ đọc hết lá thư.

Trước hết.

Tôi xin nói trước điều này.

Về mối quan hệ huyết thống với Bern Valou, điều đã khiến tôi vô cùng bối rối vào thời điểm đó…

────Hoàn toàn là bịa đặt.

Vào thời điểm đó, tôi đã thực sự tin tưởng và thương tiếc Bern, thậm chí còn thầm cầu nguyện.

Tôi thậm chí còn đến Sabbath và cố gắng hết sức để thăm mộ hắn.

Chỉ sau chiến tranh, tôi mới đột nhiên nghĩ: “Nghĩ lại thì, có lẽ tôi nên đi thăm mộ cha mẹ mình” và kiểm tra lại sổ đăng ký gia đình của mình.

Theo Cục Quản lý Hộ khẩu, “Tất cả hồ sơ gần Làng Noel đều đã bị hủy và không thể xác minh được”.

Và khi tôi đối chất với Thiếu tá Curley về sổ hộ khẩu cho thấy mối quan hệ huyết thống của tôi với Bern…

Anh ta thú nhận rằng đó là một sự giả mạo trắng trợn mà Bern đã ra lệnh cho anh ta thực hiện.

Đúng vậy. Mọi thứ Thiếu tá Curley nói trước đó hoàn toàn dựa trên chỉ dẫn trong di chúc của Bern gửi cho anh ta.

Theo di chúc của Bern Valou, anh ta đã làm giả các giấy tờ chính thức để chứng minh tôi là em gái ruột của hắn.

Đó là một trò lừa bịp tinh vi. Tôi đã quá bối rối đến nỗi không thể nhận ra lời nói dối và tin vào nó.

Tôi đã hoàn toàn bị Bern lừa dối và trở thành đồng phạm cho những kế hoạch xấu xa của hắn.

Sau khi nghe về chuyện bịa đặt về mối quan hệ anh em của chúng tôi, tôi đã ngay lập tức đến Sabbath để đá vào mộ Bern.

“Em gái ruột” cái quái gì? “Tình cảm gia đình” cái quái gì?

Đừng đùa giỡn với cảm xúc người khác nữa.

…Cuối cùng, cội nguồn của tôi vẫ là một dấu chấm hỏi.

Có vẻ như đúng là Bern Valou sống gần Noel và có một người em gái tên là Iris Valou.

Vậy nên, đúng như hắn đã nói, có khả năng tôi chính là em gái ruột của anh ấy.

Hắn ta hẳn đã nhận ra điều này và lợi dụng nó.

Cái tên Bern Valou rất nổi tiếng. Hắn được tôn kính như một vị thần chiến tranh trong Quân đội Austin.

Vì vậy, hắn đã lợi dụng ý tưởng tôi là “em gái của thần chiến tranh” để khiến tôi có uy tín và buộc tôi phải nắm quyền chỉ huy, đồng thời khiến tôi không thể trốn thoát.

Hắn ta thậm chí còn lợi dụng em gái mình, người đã bị cuốn vào chiến tranh và mất tích khi còn nhỏ.

Quả thực, mọi việc gã ta làm đều hết sức đáng khinh bỉ.

“Ha, haha.”

Một mình trong văn phòng của Tham mưu trưởng.

Sau khi đọc di chúc cuối cùng của Bern Valou…

“Hắn ta có phải là thằng ngốc không.”

Thật là vô lý và ngớ ngẩn đến nỗi tôi chỉ có thể bật cười khô khốc.

Thật sự, bất kể tôi có nghĩ lại bao nhiêu lần thì gã ta cũng hoàn toàn lộn xộn.

“…”

Thành thật mà nói, tôi đã nghĩ đến việc từ chối ngay lập tức.

Việc đó quá sức với tôi; tôi không thể làm được.

Suy cho cùng, tôi không phải là người thông minh.

Tôi nhận ra điều này rõ ràng sau một năm phục vụ với tư cách là thiếu tá ở vị trí hậu phương.

“Ah…”

Tuy nhiên, ngay trước khi tôi định xé bỏ di chúc của Bern…

Tôi thực sự vô tình nhận ra “ý định” ẩn giấu đằng sau kế hoạch cuối cùng đó.

“Ra là vậy. Chết tiệt.”

Sự ác ý ẩn sâu trong kế hoạch của Bern.

Và lý do tại sao Bern Valou đặc biệt chọn tôi làm người chỉ huy.

“…Ý anh là gì khi nói chiến lược chắc thắng? Đây giống như một canh bạc lớn hơn đấy.”

Chắc chắn Bern đã chuẩn bị sẵn cách để Austin giành chiến thắng.

Một sợi chỉ mong manh dẫn đến chiến thắng, nhuốm đầy sự ác ý và thù hận.

Và trong số những người ở Austin, tôi là người có thể định hướng hiệu quả nhất trên con đường “chiến thắng”.

“…”

Nếu là tôi của năm ngoái, tôi đã từ chối rồi.

Tôi không thể chịu đựng được khi chứng kiến quá nhiều sinh mạng bị cướp đi dưới quyền chỉ huy của mình.

Hơn nữa, số phận của Austin sẽ phụ thuộc vào việc tôi có thể đi trên con đường chiến thắng tốt đến đâu.

Tôi, người chỉ bị “kẹt” trong cuộc chiến, sẽ không thể chịu đựng được trách nhiệm nặng nề như vậy.

─────Thừa nhận chính mình là kẻ xấu khó đến thể sao?

─────Đừng che giấu tài năng và sống nhàn nhã chỉ vì muốn mình đẹp mặt trước người khác!

Đây là những lời Bern đã từng nói với tôi.

Đó chỉ là những lời vô nghĩa nhằm thuyết phục tôi, những lời nói không có chút cảm xúc nào.

…Nhưng những lời đó đã nói rõ điểm yếu của tôi.

Mong hòa bình sớm đến. Mong chiến tranh sớm kết thúc.

Sẽ không có gì thay đổi nếu tôi vẫn tiếp tục là một “đứa trẻ ngoan” và bày tỏ những mong muốn như thể chúng không liên quan đến tôi.

Nhưng ngay cả nếu lệnh của tôi dẫn đến nhiều hi sinh

Ngay cả khi điều đó khiến nhiều sinh mạng hơn phải mất đi.

Tôi muốn bảo vệ Sedol và những người khác hơn là mạng sống của kẻ thù.

Tôi muốn đảm bảo một tương lai mà Sedol và những người khác có thể sống trong hòa bình.

Vì thế, tôi sẽ dùng sức mạnh của Bern Valou và thực hiện những hành vi ác quỷ.

Tôi giờ đây sẽ chỉ huy cuộc chiến.

Dù cho có bị chửi rủa như ác quỷ, như một người ưu tiên lợi ích quốc gia hơn tất cả, và như một kẻ vô cảm và tàn nhẫn tước đi sinh mạng kẻ thù.

────Đây là chiến tranh.

Vì vậy, sau nhiều giờ cẩn thận cân nhắc …

Tôi đã chấp nhận tham gia vào kế hoạch của Bern.

“Trận chiến quyết định dường như sẽ diễn ra sau ba tháng nữa.”

Và thế là, sân khấu của cuộc chiến đã chuyển tới thủ đô Winn của Austin.

Thiếu tá Curley đã công bố di chúc của Bern Valou và trao lại chức vụ Tham mưu trưởng cho tôi.

Trận phòng thủ Winn lần thứ hai cuối cùng cũng đã nổ ra vào mùa hè năm tôi 21 tuổi.

“Đến lúc đó, chúng ta phải xây dựng một tuyến phòng thủ quy mô lớn trên toàn quốc.”

Lực lượng Đồng minh chủ yếu bao gồm ba quốc gia: Aerys, Flamel và lực lượng cựu chính phủ Sabbath.

Bao gồm cả quân huy động từ các quốc gia nhỏ từng là thuộc địa của Flamel và Aerys, tổng số quân lên tới 300.000.

Số quân này là đợt huy động lớn nhất trong cuộc chiến này và thể hiện quyết tâm tiêu diệt hoàn toàn Austin.

Mặt khác, phía Austin có khoảng 20.000 quân chính quy, cộng thêm phụ nữ và trẻ em chưa được huấn luyện, tổng cộng khoảng 30.000 quân.

Ngoài ra, khoảng ba vạn quân tiếp viện được gửi đi theo từng đợt từ Sabbath.

Mặc dù có vẻ chỉ là 30.000 quân, nhưng đây được coi là con số tối đa mà họ có thể cung cấp dựa trên tình hình Sabbath vào thời điểm đó.

Hơn nữa, do chính sách ngoại giao của Thủ tướng Fogman Jr., các nước nhỏ có bất bình với Flamel đã được đưa vào vòng đàm phán.

Lực lượng tăng viện từ các nước nhỏ xung quanh lên tới khoảng 15.000 người cho phía Austin.

Tổng lực lượng chiến đấu của Austin lúc này là 75.000 quân. Lực lượng Đồng minh mạnh hơn khoảng bốn lần.

Nhưng không bao giờ có không khí tuyệt vọng.

Có lẽ chịu ảnh hưởng bởi di chúc của Bern, sĩ khí toàn dân rất cao, và toàn quân nghĩ rằng, “Chúng ta có cơ hội chiến thắng lớn.”

Trận chiến bảo vệ Winn sẽ trở thành trận chiến lớn nhất trong cuộc chiến này và là trận chiến quyết định cuối cùng sẽ quyết định kết quả của cả cuộc chiến.

Sylph Nova, đấu tranh để cứu quê hương mình và coi Austin như một bước đệm.

Bern Valou, con quái vật bị chính ham muốn của hắn lôi vào cuộc chiến và chết trong tuyệt vọng.

Arunoma Diskens, được Sylph biến thành anh hùng với tư cách là “nhân vật chính của câu chuyện”.

Và vai trò chứng kiến kết quả của những cuộc xung đột định mệnh này thuộc về tôi.

“…Touri? Có chuyện gì vậy? Trông cô nghiêm túc quá.”

“Thiếu úy Gavel.”

Sau khi thông báo với Thiếu tá Curley rằng tôi sẽ tiếp tục di sản của Bern, tôi đi bộ quanh thủ đô Winn cùng Thiếu úy Gavel.

“Tôi được yêu cầu đảm nhận một vai trò rất khó chịu.”

“Thì ra đó là vẻ mặt của cô khi buộc làm điều như thế à?”

Anh ấy đi cùng tôi với tư cách là vệ sĩ.

Bây giờ tôi đã là thiếu tá, tôi không thể đi lại trong thị trấn mà không có người hộ tống.

“Đó là bí mật quốc gia nên tôi không thể nói cho anh biết được.”

“À, cô đã trải qua một thời gian khá khó khăn nhỉ?”

Khi mà tôi phải gánh trên vai một nhiệm vụ khổng lồ và hoàn toàn kiệt sức

Cuộc trò chuyện thân mật với Thiếu úy Gavel khiến tôi thấy nhẹ nhõm hơn một chút.

Tôi có quá nhiều điều phải suy nghĩ, như trách nhiệm của tôi với đất nước, di sản của Bern và sự an toàn của Sedol, đến nỗi tôi gần như hoảng loạn.

“Puku puku puku.”

“Argie đang rất vui vẻ.”

“Cô ấy lúc nào cũng hoạt bát, chỉ cần có rượu là được. Đúng là một cuộc sống vô tư, thật đấy.”

Tôi tự nguyện quyết định tiếp quản kế hoạch của Bern.

Cho dù người đời gọi đây là là ích kỉ, cho dù nghĩa là tôi phải giết người, tôi vẫn muốn bảo vệ những người quanh tôi.

“Giờ nghĩ lại thì tôi chưa thấy Nauman đấy.”

“Oh, những người có gia đình ở Winn được phép nghỉ phép đặc biệt.”

Trong thời chiến, chẳng có thứ gì tốt đẹp cả.

Chiến trường là nơi sự ích kỉ được áp đặt lên người khác, với tâm lý “Tôi không muốn chết, vậy thì anh phải chết thay”.

Thế nên trên tiền tuyến, những người lính vỗ tay ăn mừng và cười lớn sau khi bắn giết được kẻ thù.

Và các chỉ huy ở hậu phương nhìn vào số thương vong và khen ngợi những người lính ở tiền tuyến.

“Nauman nói hôm nay anh ta sẽ đi chơi với gia đình.”

“…Thật tuyệt vời.”

Và thế, tôi từ “người lính bị cuốn vào chiến tranh” thành “người lính tự nguyện tham gia chiến tranh”

Tôi trở thành người thực hiện kế hoạch của Bern Valou, kẻ xấu vĩ đại nhất thế kỷ.

“Thiếu úy Gavel, trận chiến tiếp theo có lẽ sẽ là trận chiến cuối cùng.”

“Oh, tôi có thể nghe mấy thứ đó ư?”

“Đúng vậy. Ngày mai báo chí sẽ loan tin rầm rộ rằng Trận phòng thủ Winn sẽ là trận chiến quyết định.”

Thành Winn vẫn còn rất nhiều sức sống.

Mặc dù số lượng thanh niên ít hơn, nhưng đường phố vẫn đầy phụ nữ và người già.

Vẫn còn những công dân đang làm việc với cả mạng sống, tin tưởng vào chiến thắng của chúng tôi.

“Chúng ta sẽ giành chiến thắng trong trận chiến quyết định.”

“Ừ, đương nhiên rồi.”

Có rất nhiều người tôi phải bảo vệ.

Sedol, Anita và những người khác mà tôi đã kết bạn ở Đặc khu Kinh tế Sabbath.

Reitalyu và Cale, những người đã thức trắng đêm cùng tôi ở bộ y tế.

Những người đồng đội đã chiến đấu cùng tôi, như Thiếu úy Gavel và Nauman.

Những người đã hướng dẫn và chỉ bảo tôi cho đến tận bây giờ là Verdi và Renvel.

“Tôi muốn họ có cuộc sống yên bình sau chiến tranh.”

Nói xong, tôi nhắm mắt lại.

Sau đó, tôi nhớ đến những người đồng đội đã hy sinh và cầu nguyện.

“…Xin hãy cho tôi mượn sức mạnh của bạn.”

Người đồng chí đầu tiên của tôi, Salsa.

Rodri, Gray, Allen và Trung đội trưởng Garback, những người đã sống sót qua Chiến tuyến Phía Tây cùng tôi.

Quân y trưởng Gale và các tiền bối quân y khác đã dạy tôi rất nhiều điều ở bệnh viện dã chiến.

Rakya đãng trí, Aria tốt bụng, Lenalee dễ thương và Gomuji hài hước.

Maeve, người có vẻ hơi đáng sợ, và Carol, người rất dũng cảm.

Và quái vật huyền thoại Bern Valou, người mà lúc đó tôi tin là anh trai mình.

“Xin hãy để ý đến sự non nớt của tôi.”

Họ là những người đã bảo vệ tôi cho đến tận bây giờ.

Và bây giờ, có những điều tôi phải tự mình bảo vệ.

Tôi đứng đây, mang theo hy vọng của biết bao người.

…Với quyết tâm mới, tôi hướng tầm mắt tới những con phố ở Winn.

Liệu điều này có nằm trong kế hoạch của Bern Valou không?

“Này, không phải đó là Nauman sao?”

“Hmm?”

Tuy nhiên, vẫn còn một điều tôi vẫn chưa hiểu và vẫn làm tôi bận tâm.

Nếu tôi không phải là em gái ruột của hắn, tại sao Bern Valou lại để ý đến tôi đến vậy?

“Ồ, anh ta đã cố hôn Anna và bị từ chối.”

“…Chẳng phải anh ta bị con gái đá vào ống quyển sao?”

Chắc hẳn phải có nhiều cách tiếp cận tốt hơn nếu hắn ta thực sự muốn dùng tôi làm quân cờ.

Chắc chắn là hắn không cần phải quá thân thiết với tôi như vậy, vì biết rằng hắn sẽ bị ghét.

“Thật đấy. Tôi đã mất công cho anh ta một kì nghỉ, vậy mà giờ anh ta lại bị con gái mình ghét bỏ.”

“…”

Tuy nhiên, cách hắn ta đối xử với tôi lại quá thân thiết.

Thật kỳ lạ trừ khi hắn tin rằng tôi là em gái của hắn.

“Ông già đó ngốc thật. Bám lấy một cô gái tuổi đó thì bị thế là phải…”

“Đúng…”

────Các bé gái tuổi vị thành niên đôi khi có ác cảm về mặt sinh lý đối với những người họ hàng khác giới.

“Được rồi, đó không phải việc của chúng ta. Cứ để Naumann lo.”

“Đúng vậy.”

Mỉm cười trước cuộc sống thường nhật ấm áp của gia đình Nauman, tôi trở về Bộ Tổng tham mưu cùng Thiếu úy Gavel bên cạnh.

…Đến cuối cùng, tôi vẫn không hiểu được Bern Valou.

Thông tin đáng tin cậy duy nhất về hắn là hắn có một cô em gái tên là “Iris Valou”.

Khi còn trẻ, hắn sống gần Noel và thích trà bồ công anh.

Và khi hắn còn nhỏ, gia đình hắn đã bị Quân đội Sabbath giết hại và hắn đã phải một mình chạy trốn đến Marshdale.

Vậy thôi.

“…Touri?”

“Không…”

Khi tôi còn nhỏ, tôi được một người tự nhận là người cùng làng đưa đến trại trẻ mồ côi Noel.

Vì lý do nào đó, người đàn ông đó không tiết lộ tên mình và biến mất ở đâu đó.

Anh ta bỏ tôi lại trại trẻ mồ côi và thế là hết.

Nếu Bern chắc chắn rằng tôi là em gái ruột của hắn…

Và nếu có ai có thể biết chắc chắn về danh tính của tôi như là em gái của hắn, kể cả khi hổ khẩu của tôi đã thất lạc và không còn thông tin nào nữa…

Chỉ có thể là người đã đưa tôi đến trại trẻ mồ côi Noel.

────Tạm biệt, Iris.

────Đừng!

Có thể ký ức này là ảo giác thôi.

Ký ức về một người trông giống như Bern hồi trẻ, xoa đầu tôi và dắt tay tôi đến lối vào trại trẻ mồ côi Noel.

────Đừng đi─

Tôi khóc trong tuyệt vọng, đưa tay với tới Bern đang rời đi…

“…Xin lỗi. Tôi chỉ hơi mải suy nghĩ thôi.”

“Bình tĩnh lại đi.”

Tôi đột nhiên tỉnh lại.

Tôi quyết định quên chuyện đó đi, coi đó như một ký ức không hề tồn tại.

…Không thể nào, nhỉ?

Kết thúc Arc 9

-----------------------------

Eng TL: Trà bồ công anh mà Bern từng uống… Đồi Bồ Công Anh ở Noel…

Tôi không biết Bern có nghĩ về lúc anh ta tán em gái mình ở Arc 7 không nữa lol.

Tôi có cảm xúc khá hỗn loạn về việc Bern là anh trai Touri. Tôi thấy nó khá là ngẫu nhiên nhưng tôi nghĩ có vài dấu hiệu. Tôi nghĩ nó sẽ được tiết lộ hay hơn nếu chúng ta biết thêm về quá khứ của Bern trước chương này.

Tổng thể thì, đây là Arc tôi ít thích nhất tiểu thuyết này. Tôi vẫn sẽ cho khoảng 7.5/10 vì nó không phải là quá tệ hay gì đó tương tự, tôi chỉ không thích nó lắm thôi.

Xếp hạng các Arc của tôi: 8 > 6 > 5 > 4 > 2 > 3 > 1 > 7 > 9.

Edit: Sau khi hoàn thành Arc cuối, một vài vấn đề của tôi về Arc này đã được gỡ bỏ và bây giờ tôi sẽ cho 8/10.

-----------------------------

Lời đầu tiên thì vẫn như cũ thôi, các bạn thấy Arc này mình dịch như nào, có chỗ nào còn thiếu sót không, có điểm nào cần cải thiện không, …?

Tiếp theo thì dịch Arc này khá là trầm cảm. Cảm giác bứt rứt không muốn dịch vì các nỗi đau trong Arc này không chỉ là nhân vật mất đi mà còn là cảm giác bức bối khi là thiếu tá của Touri. Cảm giác không muốn dịch tí nào á. Nhưng không sao. Arc 10 sẽ đỡ bức bối hơn nhiều (chắc thế).

Còn về mối quan hệ giữa Touri và Bern thì ở tình trạng “không rõ”. Có thể Touri là em gái Bern, có thể không. Nếu như thật sự là vậy thì Sylph đã thảm sát gia đình Touri 4 lần rồi, gồm: Trại trẻ Noel bị thiêu rụi, sự hi sinh của Rodri (chồng), cái chết của Lenalee (em chồng), Bern (anh trai). Bản LN thì tình tiết này có thêm tí hint, hint ở đâu thì chừng nào dịch Nội dung độc quyền LN thì biết =)). Nói thế thôi chứ hiện tại bản LN mới đến Arc 6 nên vẫn mù mờ lắm. Đợi cỡ 2 năm nữa thì sẽ (chắc là) được tac confirm trong tập cuối LN.

Và tên Arc sau là, đoán xem… Chỉ huy ngu ngốc nhất lịch sử - danh hiệu của Sylph – kẻ thù không đội trời chung của Touri.

Bonus: Nhân ngày Để tưởng niệm Bern chết thì sẽ dịch phần review trà bồ công anh (thức uống yêu thích của Bern) của Zhaoyi (@khrysallise), họa sĩ của kha khá fanart của bộ này

73d2f71a-5128-4540-8468-e84a33eeb683.jpg

Trà rễ bồ công anh rang (Cà phê bồ công anh)

Là thức uống yêu thích của Bern. Tôi đã cố tìm nó trong các cửa hàng nhưng không được nên cuối cùng tôi đã mua một ít trên Amazon. Nó còn được gọi là cà phê bồ công anh mặc dù nó là trà vì nó thường được dùng làm thức uống thay thế cho cà phê.

Một lần nữa, nó có nhiều lợi ích cho sức khỏe. Nó giống hệt như cách bộ truyện mô tả là giống cà phê nhạt.

Tôi quên dùng lọc trà nhưng chắc chắn phải dùng trừ khi bạn muốn ăn rễ bồ công anh. Cá nhân tôi nghĩ rằng nó rất ngon khi bất kể có thêm sữa + đường hay không và tôi thấy nó rất đa năng. Bất cứ thứ gì bạn dùng với trà và cà phê vào bữa sáng kiểu Anh có lẽ sẽ rất tuyệt với loại trà này.

887e10c9-45f6-4d9d-80a5-ec21b7a8be72.jpg

Trà bồ công anh khô.

Dường như là bồ công anh khô được (Bern) dùng trong Arc 7. 

Rất nhiều lợi ích cho sức khỏe. Loại tôi dùng là do bà tôi hái và phơi khô, nhưng bạn vẫn có thể tìm mua trên mạng nếu không muốn tự làm. (Hoặc mua túi lọc trà).

Trà có vị ngọt nhẹ nhàng và không hề đắng. Tôi khuyên bạn nên uống riêng hoặc dùng kèm với bữa ăn.