Trùng Sinh Rồi Mới Phát Hiện Mình Có Thanh Mai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Shuu ni Ichido Classmate wo Kau Hanashi ~ Futari no Jikan, Iiwake no Gozen'nen ~

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Classmate wo Kau Hanashi ~ Futari no Jikan, Iiwake no Gozen'nen ~

Usa Haneda

Miyagi gọi Sendai đến phòng và đưa ra một mệnh lệnh khác thường.

144 18634

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

2 12

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

(Đang ra)

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

Kouta Kaedehara

Ix giờ đây đã vượt qua cả đám nhân vật chính về sức mạnh. Và rồi, khi bắt đầu thể hiện thực lực trước các nhân vật chính, công chúa, tiểu thư quý tộc và thánh nữ… vì một lý do nào đó, cậu lại bắt đầu

32 117

Tôi Đã Chuyển Sinh, Và Nàng Vợ Chân Tổ Cũng Theo Tôi Mà Đến

(Đang ra)

Tôi Đã Chuyển Sinh, Và Nàng Vợ Chân Tổ Cũng Theo Tôi Mà Đến

Mongmae-a

Sau khi khép lại cuộc đời ở thế giới khác, tôi liền chuyển sinh về thế giới ban đầu, trải qua 18 năm dài.Thế rồi, người vợ của tôi – vốn là một Chân Tổ – đã tìm đến tận đây.

21 96

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

286 7417

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

64 367

Quyển 03: Cao Trung - Chương 117: Trên bàn anh lúc nào có mấy thứ đồ ăn vặt này chứ? (C247)

Mai Phương phán đoán bức thư tình này không thuộc về Hạ Duyên dựa trên một điểm rất đơn giản. Đó là chữ【Phương】trong "A Phương".

Mai Phương và Hạ Duyên đã quen nhau nhiều năm, thường xuyên viết tên của nhau nên cậu hiểu rất rõ nét chữ và thói quen viết của cô ấy.

Mặc dù mẹ Hạ Duyên là giáo viên dạy văn, nhưng nét chữ của cô ấy lại tròn trịa, đáng yêu như bánh bao nhân nước, hiếm khi có những nét móc sắc nhọn như chữ chính thể . Chữ "Phương" của Mai Phương, góc dưới bên phải cô ấy chưa bao giờ viết thành móc.

Ngoài nét chữ ra thì cách dán sticker trái tim trên phong bì cũng khá là kém sang. Rõ ràng đây không phải phong cách của Duyên Duyên, người thích sự dễ thương.

Tất nhiên, điều đáng ngờ nhất vẫn là thời điểm. Với sự hiểu biết của cậu về Hạ Duyên, bức thư tình này cô ấy không thể viết xong trong một buổi chiều, mà phải mất ít nhất một tuần mới có thể hoàn thành.

Dù sao thì người viết có là ai... cứ phải xem thử cái đã.

Đúng lúc Mai Phương định mở phong bì thì Hướng Băng Băng ôm quả bóng rổ từ ngoài lớp bước vào. Mai Phương vội vàng giấu phong bì đi, vẻ mặt như kiểu có tật giật mình.

Điều này khiến Hướng Băng Băng vô cùng tò mò, cô ấy hào hứng tiến lại gần Mai Phương:

"A Phương, A Phương, cậu đang xem cái gì trông hay thế? Cho tớ xem với được không?"

"Ờm... Không có gì đâu..."

"Cho tớ xem đi, có mất miếng thịt nào của cậu đâu!"

Mai Phương đẩy Hướng Băng Băng ra với vẻ khó chịu: "Người cậu toàn mùi mồ hôi... Tớ không chịu nổi."

Hướng Băng Băng nghe xong liền phùng má giận dỗi: "Tớ vừa đánh bóng xong, về ký túc xá tắm rửa sạch sẽ rồi, bây giờ thơm tho lắm đấy! Cậu không tin thì ngửi thử đi, ngửi kỹ xem!"

Nói rồi, Hướng Băng Băng liền đè lên người Mai Phương, khiến cậu phải vật lộn một hồi mới đẩy được cô ấy ra. Cuối cùng, nhân lúc Hướng Băng Băng đang làm bài tập trong giờ tự học tối, Mai Phương mới có thời gian mở phong bì và đọc kỹ nội dung bức thư tình.

【A Phương thân mến】

【Lần đầu tiên gặp cậu】

【Tớ đã rất muốn ôm cậu】

【Muốn chạm vào khuôn mặt mềm mại của cậu】

【Muốn ngửi mùi hương đặc biệt của cậu】

【Muốn nghe giọng nói dịu dàng của cậu】

【Chỉ cần nghĩ đến thôi】

【Hơi ấm của cậu dường như đã thấm vào cơ thể tớ】

【Nếu có thể】

【Tớ thật sự muốn trở thành người có thể ôm cậu bất cứ lúc nào】

【Niềm vui của cậu】

【Nỗi buồn của cậu】

【Những cảm xúc nhỏ của cậu】

【Tớ muốn ôm trọn tất cả】

【Chỉ cần cậu nói đồng ý】

【Tớ sẽ không ngần ngại mà thích cậu】

【Muốn được đu lên người cậu】

【Trở thành một chú lười vô lo vô nghĩ】

【Chắc chắn cậu đoán được tớ là ai】

【Nếu cậu cũng đồng ý】

【Chiều mai sau giờ tan học】

【Tớ sẽ ở nơi cũ】

【Chờ đợi cậu】

【Chờ đợi】

【Mong chờ】

【Những ngày dài phía trước của chúng ta】

Mai Phương đọc xong toàn bộ nội dung bức thư với một tâm trạng phức tạp.

Nếu chỉ xét về mặt ngôn từ, thì đây có lẽ đã được coi là quấy rối tình dục rồi đúng chứ?

Dù việc ôm nhau là chuyện thường xuyên giữa cậu và Hạ Duyên, nhưng chỉ dựa vào điều đó để khẳng định tác giả bức thư là Hạ Duyên thì chắc chắn là không hợp lý.

Xét cho cùng, nội dung bức thư tình này cũng chẳng có gì đặc biệt. Biệt danh A Phương thì hầu như ai xung quanh cũng biết, thậm chí ngay cả Hướng Băng Băng cũng có thể gọi được.

Nhưng, nếu không phải Duyên Duyên... thì liệu có khả năng là Hữu Hề không?

Lẽ ra cậu ấy không biết chuyện bức thư tình này mới phải. Mình còn chưa bắt đầu trêu chọc Hữu Hề, lẽ nào lại bị Hữu Hề trêu chọc trước?

Không thể nào.

Trừ khi Duyên Duyên phản bội, bằng không thì tuyệt đối không thể.

Nhưng, khả năng này cũng không phải là không có...

Dù sao Hữu Hề cũng là người thân thiết bên cạnh Duyên Duyên, tuy hôm nay chưa kết thúc, nhưng giữa đó còn có mấy tiết học, biết đâu Duyên Duyên vì cảm thấy áy náy vì đã nói trước nên chạy đi thú nhận với Hữu Hề.

Đây quả thực là chuyện Duyên Duyên có thể làm.

Vậy... lát nữa trong giờ giải lao đi thăm dò thử xem sao?

Mai Phương trong giờ giải lao buổi tối đi tìm Lâm Hữu Hề và Hạ Duyên. Hai người có vẻ như không có chuyện gì và được gọi ra.

"Hôm nay A Phương sao lại nhiệt tình thế? Cứ, cứ chạy đến gặp tớ và Hữu Hề làm gì vậy..."

Lời nói của Hạ Duyên có chút ý muốn che giấu, nhưng may là Lâm Hữu Hề không nói gì, chỉ mỉm cười nói, "Hôm nay về sớm một chút đi, tớ còn mấy bài chưa làm xong, muốn nhanh chóng giải quyết nốt luôn cho xong."

"Ừ... vậy cũng được."

Hạ Duyên có vẻ hơi bối rối: "Lâu rồi chúng ta không thân mật ở trường, hôm nay chắc cũng không... không làm thế chứ? Dù sao cũng là người nổi tiếng rồi."

"Duyên Duyên, cậu rất muốn đi à?"

Lâm Hữu Hề mỉm cười nhìn Hạ Duyên, "Nếu cậu thực sự muốn đi, tớ có thể đi cùng các cậu đến chỗ cũ để canh chừng cho."

Chỗ cũ...

Ừm, nghe có vẻ hơi...

"Không cần đâu. Hôm nay không... À không, ít nhất là khoảng thời gian này không cần..."

Hạ Duyên vừa nói vừa liếc nhìn Mai Phương. Có vẻ như cô sắp không giữ được bí mật nữa, mong Mai Phương nói gì đó.

"Hôm nay không làm, cứ đi dạo một vòng thôi. Nhân tiện, Hữu Hề này, mấy bài trong cuốn sách nhỏ màu xanh cậu làm hồi trước, tớ thấy có mấy bài không hiểu lắm..."

Buổi tản bộ trong trường hôm nay khá thoải mái, Mai Phương quay về khi còn một nửa thời gian. Vừa chia tay Hạ Duyên và Lâm Hữu Hề đến cửa lớp, cậu liền thấy Chu Nại Nại đang dựa vào cột hành lang, mỉm cười nhìn cậu.

"Chào học trưởng Mai Phương! Anh lại đi dạo cùng chị Hạ Duyên và chị Lâm Hữu Hề về rồi à?"

"Sao ngày nào em cũng qua đây vậy, không mệt sao?"

"Không mệt đâu. Nhìn thấy anh là em vui rồi, hehe..."

Hôm nay Chu Nại Nại có vẻ năng động hơn mọi khi, mà việc bất thường ắt có nguyên do. Mai Phương nhớ đến bức thư tình vừa nhận được, trong lòng cũng thêm một phần cảnh giác:

"Vậy em cứ từ từ ngắm đi nhé, anh phải đi học rồi."

Mai Phương định quay vào lớp làm bài, nhưng bị Chu Nại Nại kéo tay lại:

"Đừng lạnh lùng như vậy mà, hôm nay em có chuyện muốn nhờ anh chỉ giáo đây!"

"Buông tay ra, có chuyện gì vậy?"

"Là..."

Chu Nại Nại khoanh tay sau lưng, cười tươi rói hỏi, "Thực ra, em rất hứng thú với việc làm game. Em muốn năm nay khi các câu lạc bộ tuyển thành viên mới sẽ gia nhập Studio Sữa Hạt Lựu, nên muốn hỏi anh xem có bí kíp gì để "công lược" buổi phỏng vấn không ấy mà."

Mai Phương nghe vậy hơi nhíu mày, "Studio của bọn anh chưa nói gì đến việc tuyển thành viên mới mà nhỉ?"

"Nhưng mà, nhưng mà! Làm sao có chuyện câu lạc bộ không tuyển người chứ! Đợi đến năm sau là bị giải tán sao! Studio thêm một cô gái xách nước bổ cam rán gà, dùng làm gì cũng được thì có gì không tốt đâu chứ! Hơn nữa, em đều đã chơi qua tất cả các game mà anh làm. Em là người chơi trung thành, người dùng nặng ký đấy."

Chu Nại Nại là người dùng trung thành của trang C. Cô tự phát hiện ra mối liên hệ giữa game Sữa Hạt Lựu và Studio Sữa Hạt Lựu. Vì thông tin mà nhà phát triển tiết lộ khá nhiều, Mai Phương cũng không che giấu Chu Nại Nại, mà thẳng thắn kể về kinh nghiệm dự án của mình. Điều này càng khiến Chu Nại Nại thêm ngưỡng mộ vị học trưởng tài năng toàn diện Mai Phương.

Chu Nại Nại khoanh tay sau lưng, tiếp tục ngượng ngùng nói, "Nhưng mà, nếu phải nói thì em vẫn thích nhất lúc anh chơi guitar, đó mới là lúc anh toả sáng nhất!"

"Được rồi... Đừng có xu nịnh anh nữa. Trước đó thì em phải trả lời anh một câu hỏi đã."

Chu Nại Nại vội vàng giơ tay chào Mai Phương, "Xin nghe lời anh chỉ bảo!"

"Gần đây em có đặt thứ gì kỳ lạ lên chỗ ngồi của anh không?"

Chu Nại Nại nghe vậy lập tức lộ vẻ khó xử, "Chết dở... Học trưởng đã phát hiện ra rồi à?"

"Quả nhiên là em đặt thư tình đúng không?!"

Mai Phương tức giận gõ đầu Chu Nại Nại, "Anh đã nói với em rằng anh có người mình thích rồi, làm chuyện này có ý nghĩa gì chứ?"

"Thư, thư tình gì chứ?!"

Chu Nại Nại bị Mai Phương đột nhiên gõ đầu, mặt đầy oan ức, "Em nói là em thường đặt vài cái bánh quy nhỏ hoặc kẹo sô cô la lên chỗ ngồi của anh mỗi ngày. Chẳng lẽ anh không phải đang nói đến chuyện này sao?!"

"?"

Mai Phương nhíu chặt mày, lộ vẻ vô cùng ngạc nhiên, "Gặp quỷ à? Trên bàn anh lúc nào có mấy thứ đồ ăn vặt này chứ? Anh chưa từng thấy bao giờ."

Chữ chính thể hay chữ Khải, chính thư, khải thư. Là 1 trong nhiều hệ chữ thư pháp Trung Hoa và cũng chính là kiểu chữ phổ biến nhất hiện nay