Trùng Sinh Rồi Mới Phát Hiện Mình Có Thanh Mai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi là anh trai của VTuber nổi tiếng, nhưng không hiểu thế nào tôi cũng nổi tiếng

(Tạm ngưng)

Tôi là anh trai của VTuber nổi tiếng, nhưng không hiểu thế nào tôi cũng nổi tiếng

Ibarakino

"Sự cố của Anh trai của Wine chỉ là tai nạn"... các bạn mong đợi gì ở tôi!?

14 95

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

15 27

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

88 866

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

75 894

Quyển 03: Cao Trung - Chương 120: Hay là chúng ta cứ yêu đương như bình thường đi đã (C250)

Mặc dù cả ba người bọn họ từ lâu đã tự ngầm hiểu với nhau về việc hai cô gái sẽ trái ôm phải ấp khi cả ba cùng đi chơi, nhưng không có gì khiến người ta yên tâm hơn việc Mai Phương tự mình thừa nhận suy nghĩ thật trong lòng.

Điều này có nghĩa là Hạ Duyên không còn phải cảm thấy áy náy vì việc "ăn vụng" trên mọi phương diện nữa, cũng có nghĩa là giờ đây Lâm Hữu Hề và Hạ Duyên sẽ không còn phải rơi vào cảnh Tu La tràng ngươi chết ta sống vì một chú chó họ Mai nào đó , làm tổn thương tình cảm sâu sắc mà họ đã xây dựng từ hồi mẫu giáo.

Cơ mà... Cái Tu La tràng ấy chưa từng xảy ra thì phải?

Nếu như suy đi tính lại, thì hình như cũng chỉ có lần cãi nhau đó mới tạm tính đi nhỉ?

Nhưng dù sao đi nữa thì tình cảm giữa mọi người vẫn luôn rất tốt còn gì? Điều đó thật sự rất tuyệt nha.

Tại sao cứ phải tra tấn nhau bằng mấy cái sinh ly tử biệt, ái hận tình cừu làm cái rắm gì chứ?

Mà hình như cái đấy trông cũng hấp dẫn hơn thật?

Thôi kệ vậy, cứ nắm chắc hiện tại cho tốt đã.

Sau tất cả, hôm qua cả ba đã cùng nhau ôm ấp thân mật một lần. Lần này Mai Phương rõ ràng đã thuần thục hơn, cậu ngồi bên bờ đình, Hạ Duyên lao vào ôm chặt lấy Mai Phương, còn Lâm Hữu Hề thì tựa vào vai Mai Phương, chứ ôm nữa thì cũng có hơi mỏi.

Vì vậy Mai Phương đành kéo nhẹ Hạ Duyên một chút, nhưng dường như Hạ Duyên đang chìm đắm trong niềm vui được trút bỏ gánh nặng tâm lý nên hoàn toàn không có ý định đứng dậy, thành ra Mai Phương cũng không tiện di chuyển cô ấy. Lúc này Lâm Hữu Hề đang ngẩng đầu nhìn Mai Phương, cậu thấy mắt cô ấy hơi đỏ.

"Sao cậu lại khóc vậy?"

"Vì cậu trai tớ thích quả nhiên là một thằng tra nam cặn bã chó má khốn nạn."

"Ờ..."

Mai Phương không thể phản bác sự thật này, chỉ biết gượng cười. Lâm Hữu Hề lại tiếp tục thì thầm bên tai Mai Phương:

"Như vậy thật là tuyệt."

Cái "tuyệt" này nghe cứ kỳ kỳ sao ấy nhỉ...

Đột nhiên Mai Phương cảm thấy hơi xấu hổ, không thể cười được, chỉ biết gật gù "hì hì".

"Gì thế gì thế, hai cậu đang nói gì thế?!"

Hạ Duyên ngẩng đầu lên tò mò hỏi Lâm Hữu Hề và Mai Phương, "Cho tớ nghe với."

"Đang nói về việc tớ là một tên tra nam cặn bã chó má khốn nạn."

"À... ừ... A Phương đúng là khốn nạn thật, lại đi thích cả hai cô gái cùng lúc."

Hạ Duyên nghiêm túc phê bình Mai Phương vài câu, sau đó lại vui vẻ kéo tay Mai Phương, "Mà này, vừa rồi có phải là cậu đã đồng ý lời tỏ tình của cả hai tụi tớ không?"

"Tớ nghĩ là không. Dù tớ có mượn phong bì của Duyên Duyên thì thư tình vẫn là do tớ viết. Lý do của A Phương thật ra cũng hơi kỳ... Nếu nói rằng dùng phong bì của Duyên Duyên cũng tính là cùng Duyên Duyên tỏ tình, vậy thì tất cả thư tình đều mang theo tình cảm của giám đốc nhà máy giấy sao?"

"Hữu Hề à! Sao cậu lại vậy nữa rồi!"

Nhưng mà nghe cũng bùi tai sao sao ấy nhỉ...

Lâm Hữu Hề vỗ nhẹ vào cánh tay Hạ Duyên, "Tóm cái váy lại, Duyên Duyên cần có lời tỏ tình của riêng mình, không cần thư tình cũng được. Tớ và A Phương đều đã tỏ tình rồi, tiếp theo cậu phải tự mình tỏ tình một lần. Bây giờ hãy đứng trước mặt tớ và A Phương mà nói lời yêu thương với cậu ấy đi."

"Hữu Hề à... Thôi được rồi mà, đừng bắt nạt Duyên Duyên nữa."

"Tớ có bắt nạt Duyên Duyên đâu, tớ chỉ đang nói đúng sự thật thôi mà."

"Được rồi được rồi! Đừng cãi nhau nữa! Tỏ tình... tỏ tình là được mà!"

Hạ Duyên hắng giọng ho vài tiếng, sau đó đỡ mặt Mai Phương lên, Lâm Hữu Hề lúc này cũng rất hợp tác, lùi lại một bước. Mai Phương tự đứng dậy, rồi Hạ Duyên đặt một tay lên xương đòn của mình, nhìn Mai Phương bằng ánh mắt dịu dàng và thổ lộ tình cảm:

"A Phương, tớ, tớ thích..."

... Thế quái nào mà ngay tại khoảnh khắc quan trọng này, bụng Hạ Duyên lại sôi lên ùng ục.

Tiếng kêu này kéo dài mấy giây khiến Lâm Hữu Hề và Mai Phương đều không nhịn được cười, còn Hạ Duyên thì xấu hổ đến mức ngón chân co quắp, đập mạnh vài cái xuống đất rồi ngồi thụp xuống mãi không chịu đứng dậy.

Thấy Hạ Duyên đáng thương như vậy, Mai Phương cũng không nỡ, liền cúi xuống đỡ cô ấy dậy và dỗ dành.

"Được rồi được rồi... Tớ đã nghe cậu tỏ tình rồi mà... Không sao đâu... Chuyện nhỏ thôi mà."

"Chuyện nhỏ gì chứ! Cả đời tớ có một lần tỏ tình mà giờ bị cái bụng đói làm hỏng hết rồi... Sao Hữu Hề lại đề nghị gặp nhau sau giờ tan học chứ! Chẳng phải chúng ta nên ôm nhau sau giờ tự học sao!"

"Lúc đó dễ bị giám thị bắt gặp lắm, ảnh hưởng không tốt."

"Nhưng... nhưng mà... tớ thực sự rất coi trọng lời tỏ tình mà..."

Mặc dù mọi người đều coi đây là trò đùa, nhưng Hạ Duyên thực sự có chút buồn. Mai Phương thấy vậy liền nhẹ nhàng nói với cô ấy, "Vậy lúc nãy không tính, chúng ta làm lại lần nữa, tớ sẽ lắng nghe cậu nói mà."

"Ừm..."

Thế là Hạ Duyên lại lấy lại can đảm, đối diện người mình yêu và dịu dàng thổ lộ:

"A Phương... tớ thích cậu."

"Thích cậu rất nhiều rất nhiều."

"Từ khi còn rất nhỏ, tớ đã thích cậu rồi."

"Cậu luôn là người hùng trong lòng tớ."

"Cậu đã dạy tớ rất nhiều điều."

"Khi tớ vui vẻ, cậu cùng tớ vui đùa. Khi tớ buồn bã, cậu cùng tớ vượt qua."

"Cậu còn sẵn sàng cùng tớ bỏ nhà đi bụi nữa."

"Cậu là chàng trai đầu tiên nói với tớ rằng tớ có thể thoải mái là chính mình trước mặt cậu."

"Cũng chỉ có trước mặt cậu, tớ mới cảm thấy thoải mái và tự nhiên nhất."

"Thực ra hồi cấp hai, tớ và Hữu Hề đã hứa với nhau sẽ không tiến thêm bước nữa, để cậu tự chọn một trong hai chúng tớ."

"Nhưng lại thành ra... ừm... sau đó mọi người đều chạy trốn hết haha, tớ không ngờ cách sống này cũng khá ổn."

Mẹ nó Mai Cẩu Tu La tràng là tiếng lóng bên đấy, hiểu đơn giản là cảnh mấy gái bắt gặp thằng chó nam chính bắt cá nhiều hơn 1 tay. Đánh ghen cũng được Lâu quá cho ai không nhớ thì là hồi chương 11x arc Sơ Trung Ừm... lâu quá nên tiện tay chửi...