Trùng Sinh Rồi Mới Phát Hiện Mình Có Thanh Mai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Love Ranking

(Đang ra)

Love Ranking

Keino Yuji

Và thế là bắt đầu một câu chuyện tình cảm hài hước, trong sáng với những diễn biến dồn dập, kể về hành trình của một anh chàng từ 'gà mờ' thành 'cao thủ' trong tình trường.

7 34

Kanojo no Kanojo to Fujun na Hatsukoi

(Đang ra)

Kanojo no Kanojo to Fujun na Hatsukoi

Akeo

Có lẽ là vậy, mà..........Không sao, chỉ cần tôi vẫn không hiểu được tình yêu thì mọi người sẽ có thể hạnh phúc mãi mãi mà, phải không nhỉ?

4 75

Kết duyên nơi dị giới: Trung tâm tư vấn hôn nhân dị giới - Dù đã thua 100 trận tình ở thế giới cũ, tôi vẫn quyết tâm tìm vợ ở thế giới khác!

(Đang ra)

Kết duyên nơi dị giới: Trung tâm tư vấn hôn nhân dị giới - Dù đã thua 100 trận tình ở thế giới cũ, tôi vẫn quyết tâm tìm vợ ở thế giới khác!

Takumi Miyaji

Tại “Thế giới” nơi đủ chủng loài hỗn hợp như long tộc, yamabiko, người thằn lằn cùng tồn tại,Torakichi mang theo một ước nguyện không thể từ bỏ và bắt đầu cuộc hành trình hẹn hò xuyên chủng tộc cùng K

19 92

Tôi sẽ quên cảm giác này trong một ngày không xa

(Đang ra)

Tôi sẽ quên cảm giác này trong một ngày không xa

Yoru Sumino

Câu chuyện kể về Suzuki - một thanh niên hoàn toàn chán đời nhìn cuộc đời diễn ra nhàm chán trước mặt anh. Trong lúc đi học thì lại vô tình gặp được Chika.

10 75

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

50 613

Quyển 03: Cao Trung - Chương 121: Vẫn phải tiếp tục "rót nước cân bằng" (C251)

Sau khi chính thức xác nhận mối quan hệ tình cảm của ba người cũng như thứ tự công khai, Hạ Duyên và Mai Phương đã không cần phải lén lút thân mật nữa.

Điều này cũng có nghĩa là cuối cùng cô ấy cũng có thể nắm tay, ôm ấp và thân mật với Mai Phương với tư cách người yêu, không còn phải lo sợ bị người khác bắt gặp nữa!

Tất nhiên cũng không đến mức phải khoe khoang tình cảm trước mặt người khác, hoặc đặc biệt đi kể với ai đó chuyện này.

Nhưng...

Nhưng...

Mình và A Phương thật sự đã ở bên nhau rồi!

Thật sự rất vui... Woahh!

Tối hôm đó khi tan học, Hạ Duyên đã bắt đầu nắm chặt tay Mai Phương.

Không chỉ nắm tay A Phương, mà còn siết chặt tay cậu ấy, đan mười ngón tay vào nhau!

Hạ Duyên và Mai Phương tay trong tay đi dọc con đường về nhà, cô ấy tỏ ra vui mừng khôn xiết.

Còn Mai Phương thì nhận thấy Lâm Hữu Hề bắt đầu giữ khoảng cách với họ, khiến cậu cảm thấy hơi không quen.

"Hữu Hề, cậu đứng xa thế làm gì?"

"Bây giờ hai người đã ở bên nhau rồi, tất nhiên tớ phải giữ một chút khoảng cách chứ. Như vậy mới không bị người khác hiểu lầm."

"Cậu có thể đi bên cạnh Duyên Duyên này, áp sát vào cậu ấy thì không ai nói gì đâu."

"Làm sao được! Đây là thời gian công khai tình cảm của hai người mà, nếu tớ đến quá gần sẽ làm hỏng trải nghiệm của Duyên Duyên đấy."

"Không sao đâu! Hữu Hề, cậu mau qua đây đi."

Hạ Duyên một tay nắm chặt Mai Phương, một tay nắm chặt Lâm Hữu Hề, rồi đột nhiên giơ tay lên cao.

"Đôi cánh của bạn học Hạ Duyên, từ đây đã mở ra!"

Cô nhóc này thật thích nghịch ngợm...

Bây giờ Hạ Duyên đã hoàn toàn không còn dáng vẻ gì là bị học hành thi cử hành hạ, cô ấy trông tràn đầy sức sống tuổi trẻ.

Thực ra cô ấy đã có một khoảng thời gian dài không được vui vẻ gì cho cam, âu cũng vì học hành và mặc cảm không bằng Hữu Hề, nhưng nhờ sự nỗ lực của Mai Phương, cô ấy dần dần tìm lại được sự tự tin trong niềm đam mê âm nhạc.

Hình ảnh hạnh phúc vô tư nắm tay cậu ấy và Lâm Hữu Hề như thế này khiến Mai Phương không khỏi nhớ lại thời thơ ấu vô lo vô nghĩ mà cậu đã từng trải qua cùng hai người họ.

"Duyên Duyên, sau này có cơ hội cậu thử làm kiểu tóc búi tròn nhé?"

"Hả? Sao đột nhiên nói chuyện này..."

"Hồi nhỏ không phải cậu thích búi kiểu tóc đó lắm sao?"

Mai Phương mỉm cười, "Tớ nghĩ là nếu được yêu Duyên Duyên tóc búi tròn, sẽ có cảm giác "ồ quao" một cái, như quay về thời thơ ấu vậy."

"Sao, sao cảm giác A Phương đột nhiên trở nên xấu xa thế!"

Lúc này Lâm Hữu Hề cũng áp sát vào tai Hạ Duyên thì thầm: "Đây là lời đề nghị đầu tiên của bạn trai đấy nhé? Chắc là không từ chối đâu nhỉ."

"Lời, lời đề nghị của bạn trai đâu phải lúc nào cũng phải đáp ứng chứ! Vả lại... Chỉ cần là thanh mai trúc mã đề nghị thì tớ vẫn sẽ đồng ý mà..."

Hạ Duyên ấp úng nói, "Vì A Phương đã hạ mình cầu xin tớ như vậy rồi, thế cuối tuần này tớ sẽ thử buộc tóc cho cậu xem nhé..."

"Mong chờ quá!"

Mai Phương làm điệu bộ "Yatta", sau đó Hạ Duyên cũng ho vài tiếng rồi lẩm bẩm, "Mà này... tớ đã hy sinh nhiều thế này, cố tình ăn mặc đẹp cho cậu xem, cậu cũng nên thưởng cho tớ một chút gì đó chứ?"

"Vậy... Duyên Duyên muốn thưởng gì?"

"Dạy tớ... dạy tớ cái đó."

Hạ Duyên thì thầm với Mai Phương, "Chính là... cái mà cậu và Hữu Hề đã cho tớ xem hôm nay ấy."

Hôm nay là ngày kỷ niệm hẹn hò của Hạ Duyên và Mai Phương, vì vậy Lâm Hữu Hề cũng không có ý định chia đôi thời gian bên Mai Phương với Hạ Duyên, mà để lại cơ hội riêng tư cho hai người họ.

Vừa đến nơi hẹn hò thường lệ trong khu dân cư, Hạ Duyên đã ngồi lên người Mai Phương, ôm chặt lấy cậu, để A Phương của cô có thể thoải mái vùi mình trong lòng cô.

"Hôm, hôm nay phản ứng nhanh quá nhỉ?"

Hạ Duyên vừa véo má Mai Phương vừa lẩm bẩm, "Có phải cậu nghĩ rằng đã là người yêu của tớ rồi, nên có thể làm một số chuyện khác không?"

"Nếu mà nói không thì chắc chắn là nói xạo rồi..."

Mai Phương vừa bị Hạ Duyên kéo má vừa nói, "Nhưng, vẫn cứ đợi mọi người lớn lên đã nhé?"

"Nhưng như vậy thì chẳng khác gì trước kia sao?"

Hạ Duyên kéo tay Mai Phương, đặt lên ngực mình.

"Có thể... hơi phóng túng một chút được không, cậu nghĩ sao?"

"À... ừ..."

Mai Phương có thể cảm nhận được nhịp tim nóng bỏng của cả hai khi áp sát vào nhau, Hạ Duyên nhẹ nhàng dùng mũi chạm vào má Mai Phương, rồi bắt đầu vào guồng theo thói quen prpr của cô.

Ban đầu Mai Phương không dám hành động bừa bãi, sợ bị Duyên Duyên hiểu lầm, nên cũng từ từ thăm dò cẩn thận.

Tiếng rên rỉ của Hạ Duyên khi bị chạm vào khiến Mai Phương khó lòng kìm chế, nhanh chóng đưa Duyên Duyên nhìn thấy chân tướng mà Hữu Hề đã từng cho cậu xem.

......

......

......

Niềm vui ngọt ngào này khiến cả hai không để ý thời gian trôi qua, đến khi vội vàng rời khỏi cái đình, Lâm Hữu Hề đã không còn ở vị trí cũ chờ đợi nữa.

Mai Phương lấy điện thoại mang theo ra xem, mới biết Lâm Hữu Hề đã nói rằng cô ấy về trước để báo cáo với mẹ Lương Mỹ Quyên, sau đó sẽ giúp họ che đậy.

Ăn khuya, vệ sinh cá nhân, ôn bài.

Cuộc sống lớp 11 của ba người bề ngoài vẫn bình thường như cũ.

Đợi Lương Mỹ Quyên về phòng nghỉ ngơi, mọi người lại tiếp tục chủ đề trước đó.

Đầu tiên, Lâm Hữu Hề đá nhẹ Mai Phương, rồi chống cằm mỉm cười với Hạ Duyên, "Tối nay tiến độ thế nào, A Phương đối với cậu ra sao rồi?"

"Ừm... rất tốt."

Hạ Duyên đỏ mặt, "A Phương đối với tớ rất tốt, KISS thật sự rất thú vị."

"Dù thú vị đến đâu cũng không thể ở ngoài lâu thế được, nếu tớ cứ đợi hai cậu ở đó, chắc mẹ tớ sẽ lo lắng mất."

"Xin lỗi xin lỗi mà, lần sau nhất định sẽ chú ý."

"Không phải lỗi của A Phương, là do tớ... Tớ đã đòi hỏi quá nhiều."

Hạ Duyên cũng đứng bên cạnh xin lỗi Lâm Hữu Hề, "Tớ hơi quá đà rồi, lỗi của tớ."

"Ừm... tớ cũng không trách các cậu."

Lâm Hữu Hề xoa xoa môi dưới rồi suy nghĩ một chút, "Nhân tiện, nếu đã xác định yêu nhau rồi, sao giờ vẫn chưa thấy cậu công khai chuyện tình cảm vậy?"

"Chuyện này, có cần phải nói khắp nơi không?"

Hạ Duyên lẩm bẩm, "Như vậy, như vậy không tốt đâu..."

"Tớ không có ý bảo cậu phải nói khắp nơi, chỉ là nghĩ có thể nói với một vài người bạn thân thôi? Ví dụ như Tiểu Tuyết chẳng hạn..."

"Cái này à..."

Hạ Duyên suy nghĩ một chút, "Ừm... haha, cũng không cần đặc biệt chia sẻ đến vậy, tớ cảm thấy cứ để như vậy đi, để cậu ấy tự nhiên biết chuyện là tốt nhất."

"Ừm... cậu nói cũng có lý."

Hôm nay, Lâm Hữu Hề có vẻ vội vàng hơn mọi khi, hoặc nói đúng hơn... Là cô ấy chủ động hơn trong việc thúc đẩy một điều gì đó.

Cảm giác này khiến Mai Phương dù đang đắm chìm trong hạnh phúc của Duyên Duyên cũng cảm thấy hơi bất an, như thể có điều gì đó chưa làm tốt.

Sau khi mọi người vệ sinh cá nhân và lên giường, Mai Phương nằm trong phòng một lúc, rồi điện thoại sáng lên... Là tin nhắn từ Lâm Hữu Hề.

【Ngủ chưa?】

Mai Phương vội vàng trả lời, 【Chưa... Có chuyện gì vậy?】

Sau đó, phía Lâm Hữu Hề im lặng.

Mai Phương suy nghĩ một chút rồi rời giường đứng dậy, bật đèn đầu giường, nhẹ nhàng mở cửa. Vừa hay thấy Lâm Hữu Hề đứng trước cửa phòng cậu, tay đang giơ lên như muốn gõ cửa.

"......"

"......"

Mai Phương nhìn Lâm Hữu Hề đang hơi bối rối, ngón tay bấu nhẹ chiếc mũi đứng trước mặt mình, quyết định nhẹ nhàng cúi người ôm cô ấy một cái.

Rồi dường như Lâm Hữu Hề cũng thở phào nhẹ nhõm, nhẹ nhàng véo má Mai Phương, sau đó là những cử chỉ thân mật quen thuộc hàng ngày.

Một điều rõ ràng là tình cảm lúc nào cũng cần được nâng niu cẩn thận, nên dù đã trở thành người yêu của Duyên Duyên thì việc "rót nước cân bằng" vẫn phải tiếp tục...

?