“À, cô tỉnh rồi. Hồi phục nhanh đấy. Không biết phải làm gì mới giết được cô ta nhỉ? Dùng thánh kiếm có được không?”
Tôi nhìn thích thú như thể cô ta là một sinh vật bí ẩn.
Kể cả khi không dùng hết sức, việc cô ta vẫn còn sống, sau khi bắt cắt đôi, chứng tỏ cô ta có sức sống mạnh mẽ.
Khá hợp với một người mang tên Lucifer.
“AAA, đôi cánh đẹp đẽ của ta cháy rồi!”
Lucifer hét lên, nhận ra cơ thể và đôi cánh trắng tinh của cô ta đã bị cháy xém.
Cô ta cố sửa nó, và trong khi cơ thể dần phục hồi, đôi cánh vẫn chưa lấy lại màu trắng vốn có của nó.
“Chết tiệt, mình không có đủ sức mạnh!”
“Ừm, cô ấy không phải là một thiên thần, đúng không?”
Ginko cẩn thận hỏi, mong đợi xác nhận từ tôi.
“Em đã bảo chị rồi, cô ta là Lucifer.”
“Thiên thần sa ngã á!? Chị đã mong là mình chỉ nghe nhầm thôi!”
“Không, các người sai rồi! Ta là đứa con út trong gia tộc Lucifer, cháu của thần! Một thiên thần đúng nghĩa, không có sa ngã gì cả!”
Có vẻ cô ta thật sự là một thiên thần, cô ta sở hữu thần lực và gọi tôi là quỷ.
“Một thiên thần tomboy à? Hay đấy! Vậy, tại sao Lucifer lại ở Trái đất?”
“Bởi vì ông bố chết tiệt của ta đã sa ngã và trở thành ác quỷ, ta đã lang thang giết những con quỷ dưới trướng ông ta! Bởi vì ông già đó, mà danh tiếng gia tộc ta đã bị hủy hoại, và ta không thể chịu được cái nhìn chằm chằm từ những người hàng xóm! Và Satan là sao? Tên ông ta là Lucifer Taichiro cơ mà?”
(Bỏ qua việc cô ta có phải là một thiên thần tomboy hay không, cô ấy nói gì vậy? Lucifer là họ? Và ‘thần’ là đang nói đến vị thần đó à? Mà tại sao tên của Satan lại là Taichiro? Trời ạ, mình chả biết phải bắt đầu từ đâu nữa!)
Tôi quay qua Ginko và hỏi nhỏ.
“Ừm, về Satan…”
“Chúng ta có thể sẽ không gặp ông ta đâu, nhưng đó là thủ lĩnh của lũ quỷ, chị nghĩ vậy.”
“Và tên ông ta là Taichiro à?”
“Không biết. Satan, thần… Chị không muốn liên lụy gì đến chuyện đó đâu. Mấy thứ giả tưởng là chuyên môn của Natsuki-kun mà, chị sẽ để lại cho cậu.”
“Em không hẳn là chuyên về mấy thứ giả tưởng, nhưng được thôi. Em cũng thấy nó khá thú vị.”
Lucifer tiếp tục than phiền về người bố trong khi sửa cánh, tôi đến chỗ cô ta.
“Vậy, tại sao ông ta lại có một cái tên tiếng Nhật?”
Lucifer, có vẻ không hài lòng vì câu hỏi, lườm tôi.
“Bởi vì ông ta thích văn hóa Nhật Bản và kiểu ‘Kể từ hôm nay, tất cả các con sẽ có tên tiếng Nhật. Không được phản đối, đó là hình phạt.’. Cái kiểu phạt gì đây chứ? Nếu phản đối thì sẽ bị trừng phạt!”
“Lạm dụng quyền lực! Bố của cô là một người lạm quyền à?”
“Chính xác! Cái ông già đó không yêu con gái mình à?”
“À mà, tên cô là gì thế?”
Nghe nhiều đến thế, tôi cũng tò mò về tên cô ấy.
Lucifer có vẻ hơi do dự, nhưng vẫn tiết lộ.
“...Lucifer Koume.”
“Dễ thương đấy chứ!”
“--Hả?"