“Trời, mình ăn nhiều quá. No thật! Dạo gần đây có nhiều việc quá, mình vẫn chưa ăn một bữa hoàn chỉnh nào cả, nên được ăn một bữa sushi như này thật là may mắn!”
Ginko, mặc đồng phục thể thao của tôi, ngồi trên giường, xoa bụng thỏa mãn.
Tôi, cười, nói, “Thế thì tốt thật.”
Ginko đã đến phòng tôi để nói chuyện, nhưng ở cùng một người phụ nữ lớn tuổi xinh đẹp trong phòng ngủ có hơi hồi hộp.
Trong lúc đó, Koume, sau khi nói “Đến lúc tắm rồi, yaaaay!” đầy vui vẻ, đã đi tắm và hiện tại thì đang uống cùng mẹ tôi.
Jack và Nancy cũng quyết định thay đồ sau khi tắm xong. Trong nhà tôi đều có những căn phòng mang phong cách Nhật Bản và phương Tây, nhưng họ chọn căn phòng có phong cách Nhật Bản, hào hứng ôm lấy “Tatami Nhật! Futon Nhật!”, rất giống người ngoại quốc.
Và tôi, hơi căng thẳng, cùng Ginko mới tắm xong. Mùi dầu gội và sữa tắm quen thuộc của mẹ phát ra từ Ginko khiến tim tôi đập nhanh, và tôi cảm thấy ngại.
Ginko, say nhẹ và đang có tâm trạng tốt, không nhận ra phản ứng của tôi.
“Vậy, cậu muốn nói về chuyện gì?”
“Ừm, em cũng không biết phải nói như nào nữa, nhưng mà…”
“... Số đo ba vòng của chị là bí mật.”
“Em không định hỏi cái đấy! Em muốn hỏi một thứ nghiêm túc!”
“Được.”
Khi được nói rằng đó là một vấn đề nghiêm túc, Ginko ngồi thẳng trên giường, sẵn sàng lắng nghe.
“Cảnh sát có xử lý những kẻ siêu năng dùng năng lực vào việc sai trái không?”
“À, là loại câu hỏi đấy. Nói thật thì, nó còn tùy trường hợp. Nếu tên đó gây nguy hiểm và giết người, chúng sẽ bị bắt và nhốt lại. Cậu biết về ‘Viện nghiên cứu’, phải không? Đó là một tổ chức hỗ trợ những kẻ siêu năng, và họ có người có thể phong ấn siêu năng lực, nên đôi khi cảnh sát cũng nhờ họ giúp. Đôi khi cũng có những tên ngốc phạm tội vượt trên thường thức, và trong những trường hợp đó… ừm, đó không phải một thứ để kể cho một học sinh sơ trung, nhưng trong trường hợp tệ nhất, chúng có thể nhận án tử hoặc bị phá năng lực mà không có tác dụng phụ nào.”
“Phá năng lực?”
“Ừ. Chị vẫn chưa trải qua việc đó, nên chị không rõ, nhưng nó không phải phong ấn hay lấy đi năng lực, mà là phá hủy hoàn toàn luôn, đồng nghĩa với việc họ sẽ không thể dùng sức mạnh được nữa. Tất nhiên là kẻ siêu năng sẽ bị khuyết tật, nên nó được coi như phương án cuối cùng.”
“Em hiểu rồi.”
Tôi gật đầu.
Tôi cũng có thể phá hủy năng lực của người khác, nếu muốn.
Tôi chưa thử dùng nó lên kẻ siêu năng, nhưng nếu đối thủ là pháp sư, tôi có thể khiến dòng chảy ma lực trong hắn phát nổ bằng cách sử dụng một ma thuật mạnh mẽ để đánh vào dòng chảy ma thuật. Việc đó sẽ khiến tên đó không bao giờ có thể sử dụng ma thuật nữa, và đồng thời, không thể sống như một người bình thường.
Dù người khác có dùng cách nào, cách của tôi có sử dụng lượng ma thuật khổng lồ để phá hủy cơ thể đối phương, không chỉ mỗi ma thuật.
Mặc dù không giết, nó có thể khiến người đó sống thực vật trong trường hợp tệ nhất.
Nên, phá hủy sức mạnh của Miyahara Yuto, người có sức mạnh tiềm ẩn và sức quyến rũ không thể giải thích, là không thể.
Giết cậu ta sẽ dễ hơn để sống dở chết dở, không có vấn đề nào đọng lại cả. Tuy nhiên, gia đình cậu ta chắc chắn sẽ đau buồn, nên tôi không muốn dùng cách đó.
“Nghĩa là em sẽ không gặp rắc rối gì nếu phá hủy năng lực của người khác, đúng không?”
“Cậu nói gì thế? Vấn đề lớn đấy! Kể cả trong ‘Viện nghiên cứu’ cũng có ý kiến rằng việc đó là đúng hay sai! Nếu làm được thì cậu cũng không nên! Cậu có thể thu hút sự chú ý không mong muốn trong trường hợp tệ nhất đấy, và nếu lộ ra chuyện cậu là người đã trở về từ thế giới khác cùng với sức mạnh của một anh hùng hay là sức mạnh bí ẩn nào đó, nó sẽ cực kỳ rắc rối!”
“... Vậy là không được rồi.”
Tôi không quan tâm Yuto quyến rũ ai.
Cậu ta vẫn có năng lực bí ẩn, nhưng ‘quyến rũ’ thì không mạnh đến thế. Nó chỉ kích hoạt khi có tương tác vật lý, nhưng từ góc nhìn của tôi, kể cả khi Yuto có chạm vào ai đấy, họ sẽ chỉ nghĩ rằng cậu ta là một ‘người tốt’ thôi.
Kể cả có tiếp xúc hàng ngày, nó cũng không phải một vấn đề lớn. Mặc dù tiếp xúc rất nhiều với cả nam lẫn nữ, vài người vẫn thấy khó chịu.
Nếu một người nảy sinh tình cảm, Yuto hoặc người đó sẽ phải làm gì đó để duy trì tình cảm đó.
Hoặc có lẽ Yuto có một năng lực nào đó khác mà tôi không biết, hoặc có thể cậu ta thường xuyên sử dụng năng lực.
Nhưng ‘quyến rũ’ vẫn có giới hạn.
Có những cô gái đã mất hứng thú với Yuto chỉ sau vài tháng. Nhóm con gái xung quanh Yuto thường xuyên thay đổi, ngoại trừ một vài cá nhân cụ thể.
Chỉ là giả thuyết thôi, nhưng nếu Yuto không quá quyến rũ, năng lực cũng không có nhiều tác dụng, hoặc người khác có thể nhận ra sự kỳ lạ trong cảm xúc.
“Nhưng tại sao cậu lại đột nhiên nói về chuyện này?”
“Thật ra, em có một người bạn thuở nhỏ.”
“À, rồi, rồi, Miyahara Yuto, phải không? Bọn chị đã để ý đến cậu ta rồi.”
“Thật á?”
Thật bất ngờ khi Ginko nhắc đến Yuto còn trước cả tôi.