– Trước đó một thời gian.
Trong văn phòng cảnh sát trưởng thành phố Mukaijima, Aoyama Hisashi đang uống trà với biểu hiện cay đắng.
Thật bất ngờ khi Yura Natsuki, người mà anh đã chăm sóc như con ruột của mình, đã được triệu hồi đến thế giới khác với tư cách là người hùng và chiến đấu ở đó suốt 6 năm. Nhưng việc Natsuki đã quay lại Nhật Bản trong khi vẫn giữ được sức mạnh đã vượt quá sự hiểu biết của anh ấy.
Hơn nữa, Hisashi, người đã bị vướng vào nhiều sự cố từ hồi sơ trung và vẫn tiếp tục sống trong một thế giới phi thường sau khi trở thành cảnh sát, cũng không thể hiểu hết khả năng của Natsuki.
Anh ấy sợ Natsuki, người đáng lẽ ra phải được Hisashi yêu quý.
Tuy nhiên, sau khi nói chuyện xong, anh cảm thấy nhẹ nhõm. Dù Natsuki có mạnh đến đâu, hay là đã trải qua những gì ở thế giới kia, ở trong tim, cậu ấy vẫn là Natsuki mà Hisashi biết.
(Mình có hơi lo lắng rằng mọi chuyện sẽ dần mất kiểm soát… nhưng nếu có gì xảy ra, những người lớn bọn mình sẽ giúp. Đầu tiên, mình cần phải làm gì đó với gia tộc Minazuki. Họ tôn thờ vị thần nước ở vùng này, nên cũng khó để can thiệp, nhưng có một vài tin đồn xấu về họ. Mình cũng nên hành động trước khi Natsuki bị kéo vào chuyện này… Trưởng gia tộc Minazuki có lẽ sẽ hiểu được, nhưng mấy người già thì khá khó để nói chuyện.)
Thở dài.
Nỗi lo của Hisashi không chỉ là về Natsuki và gia tộc Minazuki.
– Anh thấy đau đầu khi con gái anh chảy nước dãi và cọ má vào một thanh quỷ kiếm.
“Tuyệt, tuyệt quá! Gì đây, Taro? Độ sắc bén thật phi thường. Nó cứ ‘vút’, chém hết mấy con quỷ xấu xa. Vút! Thanh kiếm phép cũ cũng khá ổn, nhưng nó không là gì so với Taro cả! Guhehe.”
Người phụ nữ đang có khuôn mặt luộm thuộm, mặc bộ vest, tóc dài buộc theo kiểu đuôi ngựa. Cô ấy trông như khoảng 20 tuổi.
Tên cô là Aoyama Ginko, và là con gái Aoyama Hisashi.
Được Natsuki tặng thanh quỷ kiếm, Ginko đã dùng nó ngay, háo hức chém bất kì con quỷ nào làm hại người dân, cứ như kiểu cô ấy đang thử độ bén của kiếm vậy.
Gần đây, có vẻ số lượng quỷ đang tăng lên - cụ thể là succubus - nhưng với Ginko, việc này chỉ có nghĩa cô có thể dùng kiếm nhiều hơn thôi.
“Này, quay lại ngay. Và con phải trả thanh kiếm đó lại cho Natsuki, nên đừng có chảy nước dãi khắp nó.”
“Hử? Trả lại á? Không. Natsuki-kun đã cho con rồi, nên không có lý do gì để bố phàn nàn đâu!”
“Dùng một thanh quỷ kiếm đến từ thế giới khác rắc rối lắm!”
“Không hề! Có lẽ con tự phụ thôi, nhưng con đủ kỹ năng để dùng nó.”
“Con chỉ giỏi dùng kiếm thôi, làm gì có tí kỹ thuật nào.”
“Con mạnh mà, nên không sao đâu. Ừm, ít nhất là đối với con người. So với con, đứa nhóc đó thật sự là một cái gì đấy.”
“Ừ, con nói đúng.”
Anh tham gia cùng con gái nói về Natsuki.
Quản lý đứa con gái luôn đi theo tốc độ của riêng mình là một thử thách, mặc dù anh thường đối xử với cô như trợ thủ khi làm việc.
Thực tế, Ginko là đứa trẻ rắc rối mà chỉ có Hisashi mới có thể quản được.
“Kể cả con cũng nghĩ Natsuki nguy hiểm đến thế à?”
“Để con hỏi bố nhé. Có gì từ Natsuki mà bố không cảm thấy nguy hiểm không?”
“... Phải rồi.”
“Chính xác.”
“Rồi. Thế thì con nên cưới nó đi!”
“Cái gì? Bố mất trí rồi à? Chúng ta đang nói đến mức độ nguy hiểm của Natsuki đấy, tại sao bố lại mang chuyện kết hôn ra chứ?”
Gợi ý của Hisashi cũng đủ để làm con gái bướng bỉnh phải bối rối.
“Ta đã suy nghĩ một thời gian rồi. Haruko-san sẽ không bao giờ chọn ta đâu.”
“... Ừm, nếu người đó có đủ nhận thức thì sẽ không chọn bố đâu. Mẹ cũng nói rằng bố thật kinh tởm khi theo đuổi Haruko-san, nhưng may mà Haruko-san là người hiểu lý lẽ.”
“Rồi ta nghĩ rằng, mình có thể trở thành bố vợ của Natsuki!”
“Bố âm mưu mấy thứ như thế á!?”
“Bình tĩnh đi, nó đã giống như con trai của ta rồi. Không có vấn đề gì đâu!”
“Con gái của bố thì có vấn đề đấy!”
“... Con gái chỉ là công cụ thôi.”
“Bố vừa mới nói một thứ mà cả những chính trị gia tồi tệ ngày nay cũng không nói đấy!”
Một cuộc cãi vã giữa bố và con gái đã bắt đầu mà Natsuki không hề hay biết.