Web novel - Chương 52: Quận cảng (2)

Trans: Torisaki Haruka

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

‘Thật là một định mệnh nghiệt ngã.’

Ngay trên tàu nghiên cứu, Arnold Russell cũng đã cố giết Keisaragi Yujin — nhưng tôi đã ăn sống hắn trước.

Còn ở đây, có kẻ tên Jade Russell đã mang một con Gallagon đến để thực hiệnư một vụ khủng bố. Nhưng giờ, Gallagon ấy lại đang đồng hành với tôi.

‘Chắc chắn bọn chúng nhắm đến mình vì biết mình có Gallagon.’

Vì Adhai luôn cưỡi trên đầu tôi nên kẻ địch nghĩ vậy cũng không có gì lạ. Dù sao thì, cuộc tấn công cũng đã bắt đầu. Chúng tôi phải sẵn sàng đối đầu.

Hiện tại có bốn kẻ đang dần tiếp cận, nhưng tay bắn tỉa có lẽ không nằm trong số đó.

‘Súng cuộn bắn tỉa có tầm hiệu quả 1,5 km. Rất có khả năng bọn chúng bắn từ một vị trí cao ngoài ranh giới của Harbor Earth.’

So với súng bắn tỉa thông thường thì nó không có tầm xa ấn tượng, nhưng lại vượt trội về hỏa lực và sức xuyên. Nó có thể dễ dàng xuyên qua phần cứng nhất trên đầu tôi.

Vì vậy, khác với các súng bắn tỉa khác, loại này được dùng ở cự ly trung bình để tận dụng tối đa lợi thế. Có lẽ kẻ địch đã bắn tôi từ một vị trí cao, cách khoảng 1km.

‘Vấn đề là tôi không xác định được vị trí chính xác của xạ thủ.’

Loại trừ xạ thủ, trong phạm vi cảm nhận hiện có bốn cá thể. Ba trong số đó khá gần, còn một ở xa hơn phía sau.

Dựa vào tín hiệu tiếp cận, tôi có thể xác định rằng không có android nào, vì không có mùi da nhân tạo hoặc tín hiệu điện chạy dọc cơ thể.

Có một kẻ trong số đó có cử động khá giống máy móc, nhưng mùi máu từ da mạnh hơn mùi cao su — có khả năng đó là cyborg.

‘Ngoài ra còn có một tên Kult nữa.’

Tôi cảm nhận luồng năng lượng tâm linh mờ nhạt từ kẻ ở phía sau. Lượng sức mạnh có nhỉnh hơn Adhai đôi chút, nhưng chưa rõ mạnh yếu ra sao.

Sức mạnh tâm linh của Kult đáng sợ chính vì tính đa dạng và dị biệt. Kult là một chủng loài hiếm có tiềm năng sử dụng nhiều dạng năng lực tâm linh khác nhau. Nếu khinh địch, rất dễ trở thành con mồi cho những đòn tấn công kỳ quái và khó lường.

‘Muốn kiểm tra năng lực của chúng thì cần phải nhìn tận mắt trước.’

Cơ quan phụ trợ sẽ phân tích tổng hợp các yếu tố như mùi, âm thanh, rung động… để xác định tình trạng đối phương. Nhưng không thể phân tích chi tiết ngoại hình — nếu muốn biết diện mạo, phải dùng mắt thường. Bình thường tôi dựa vào cơ quan để xác định, nhưng với Kult thì lại khác.

‘Mỗi chiếc sừng đại diện cho một năng lực tâm linh đặc biệt.’

Với Kult, ngoại hình là yếu tố cực kỳ quan trọng — có thể phân biệt lối đánh công kích hay hỗ trợ dựa vào kiểu sừng gắn liền với năng lực tâm linh của chúng.

Nói cách khác, sừng là một trong số ít điểm yếu giữa vô số ưu thế của Kult.

Người chơi sử dụng chủng Kult cũng hiểu rất rõ điểm yếu này, nên thường sẽ cắt tỉa hoặc giấu sừng để đánh lừa đối thủ. Nhưng tôi tin rằng đối phương lần này sẽ không làm vậy.

‘Theo tín ngưỡng của chúng, sừng là một thứ thiêng liêng. Trong xã hội Kult, nghề nghiệp được định đoạt theo hình dạng sừng — phá hoại sừng là trọng tội. Trừ khi là người chơi, bọn chúng tuyệt đối sẽ không chạm vào sừng của mình.’

‘Cùng lắm chúng chỉ trang trí sừng như một món trang sức mà thôi.’

Khi tôi đang ẩn mình phân tích địch thủ, thì một vật thể nhỏ bay về phía tôi từ xa.

‘Lựu đạn!’

Tôi lập tức rời khỏi vị trí. Ngay sau đó, một vụ nổ dữ dội diễn ra đúng nơi tôi vừa đứng. Sức công phá lớn đến mức các thùng hàng nặng hàng chục tấn cũng bị hất tung lên trời.

Kẻ địch không có ý định che giấu cuộc tàn sát giữa lòng thành phố này. Nếu không, chúng chẳng việc gì phải dùng loại lựu đạn gây nổ lớn đến mức có thể thấy từ ngoài ranh giới Harbor Earth.

‘Khốn kiếp, rắc rối to rồi đây.’

Hiện tại, tôi đang bị cảnh sát vũ trang theo dõi. Dù William đang giúp gây nhiễu, nhưng vụ náo động như thế này chắc chắn sẽ khiến chúng tôi bị phát hiện.

‘Dù sao thì cũng phải dọn sạch lũ này cho nhanh.’

Những kẻ khiến tôi rơi vào nguy hiểm… sẽ không được tha thứ.

‘Cho đến giờ, đã phát hiện: một Kult, một cyborg, một kẻ dùng vũ khí hạng nặng, một tay bắn tỉa… còn một tên nữa?’

Rõ ràng có một kẻ nữa, nhưng không thấy tung tích. Vì không nằm trong phạm vi cảm biến, có vẻ hắn đang chờ cơ hội từ xa để tấn công.

‘Loại trừ kẻ ẩn thân kia, thì hiện có bốn.’

Tôi cần quyết định nên loại trừ ai trước.

‘Tốt nhất là giết xạ thủ trước, nhưng với tình hình này thì khó.’

Tôi có hai phương thức tấn công tầm xa: [Cơ quan Phóng Gai] và [Xúc Tu Quái Vật].

[Xúc tu quái vật] tiêu hao quá nhiều năng lượng — tôi không thể dùng nó lúc này. Nói cách khác, [Cơ quan Phóng Gai] là vũ khí tầm xa duy nhất.

‘Nếu dùng phóng gai, tôi có thể giải quyết với tên xạ thủ, nhưng…’

Vấn đề là tôi đang ở vị trí thấp, còn kẻ địch ở vị trí cao. Hơn nữa, tầm bắn hiệu quả của phóng xương sống là 500m — chưa bằng một nửa so với vũ khí mà chúng dùng. Muốn chiến đấu đúng nghĩa, tôi phải tìm cách rút ngắn khoảng cách.

Trừ khi bọn địch bị ngu, chúng sẽ không để yên cho tôi. Kẻ mang vũ khí hạng nặng trong nhóm chắc chắn sẽ tìm cách chặn đường tôi.

‘Phải tìm cách tiếp cận… chết tiệt.’

Cơ quan phụ trợ vừa cảm nhận được: viên đạn xuyên giáp của kẻ địch đang phá xuyên các thùng hàng và lao về phía tôi.

Tôi lập tức lao về phía trước. Viên đạn nhắm thẳng vào đầu tôi một lần nữa đã trượt, chỉ găm xuống đất trống.

‘Tại sao chúng lại bắn từ vị trí không thể nhìn thấy mình?’

Đây là đòn tấn công hoàn toàn vô lý. Vừa rồi tôi nằm sát đất, bị che khuất hoàn toàn sau thùng hàng. Muốn nhìn thấy tôi, chúng phải lại gần hoặc leo lên điểm cao có thể quan sát toàn bộ cảng.

‘Lẽ nào…’

Tôi — người vừa đoán ra cách chúng theo dõi hành tung mình — lao thẳng về phía trước. Chỉ vài giây sau, hai quả lựu đạn rơi đúng vị trí tôi vừa rời đi. Nếu tôi chậm chỉ một nhịp, hẳn đã bị xé nát bởi vụ nổ.

Đúng như dự đoán, chúng đang đọc chuyển động vô hình của tôi và phối hợp tấn công. Tôi biết rõ khả năng đó đến từ đâu.

‘Là kỹ thuật Liên Kết Linh Hồn của Kult.’

Trong các năng lực tâm linh của Kult, có một kỹ thuật tên là [Liên Kết Linh Hồn] — cho phép chia sẻ giác quan giữa đồng đội. Ví dụ: nếu có người chơi A, B và C, khi A liên kết thị giác với B và C, cả ba sẽ cùng nhìn thấy một góc nhìn giống hệt nhau.

Trong trò chơi, hiệu ứng này thường thể hiện bằng bản đồ nhỏ trên góc màn hình, và thường được các người chơi hỗ trợ ưa chuộng.

‘Vậy thì kẻ Kult đó có thể là loại hỗ trợ dùng [Liên kết linh hồn].’

Nếu đúng vậy, sừng của kẻ đó hẳn giống sừng dê. Nếu chẳng may là dạng sừng nai, kết quả trận chiến sẽ khó lường hơn — nhưng khả năng ấy không cao.

‘Tất cả bọn chúng có vẻ đang chia sẻ tầm nhìn.’

Trùng hợp là, tầm hoạt động hiệu quả của [Liên kết linh hồn] là bán kính 700m tính từ người thi triển. Ra khỏi phạm vi này sẽ tự động bị cắt kết nối. Vì thế, tay bắn tỉa chắc chắn không ở quá xa khỏi vùng này.

‘Mình có thể suy ra vị trí xạ thủ… nhưng—’

Dù đang nhảy giữa các thùng hàng, đòn tấn công của địch vẫn không ngừng. Vì loạt tấn công bừa bãi này, số lượng thùng hàng chứa tinh chất di truyền quý giá của tôi đang giảm dần.

‘Phải hạ gục tên dùng vũ khí hạng nặng trước.’

Nếu tình trạng này tiếp diễn, tôi sẽ chẳng còn lại một mẫu gene nào.

Vừa chạy, tôi vừa bắn phóng gai về phía sau. Những chiếc gai sinh học sắc như băng lao thẳng vào đầu kẻ địch.

Kẻ địch không mặc giáp bảo vệ. Không đời nào chúng né được gai xương của tôi.

Hoặc ít ra là tôi đã nghĩ vậy — nhưng thực tế lại khác.

“Hehe, đâu dễ thế.”

Tên cyborg, mang đôi găng tay dày, đã đỡ các gai xương bằng một cây búa. Điều khiến tôi bất ngờ không phải độ bền của vũ khí, mà là phản xạ kinh hoàng của đối phương.

‘Hắn chặn được ư?’

Để một cyborg có sức mạnh như vậy, cơ thể hắn hẳn đã được thay gần hết bằng máy móc. Đây là cấp độ mà thường chỉ có ở StarUnion — tôi không ngờ lại gặp phải đối thủ cỡ này ở nơi như thế này.

‘Lũ khốn này không phải dạng vừa.’

Tôi chưa hề nghĩ mình sẽ gặp đối thủ mạnh như vậy trong một tình huống bất ngờ thế này.

‘Phải tìm cách tập hợp lại.’

Nếu tiếp tục như này, tôi thậm chí còn không phản đòn được. Đúng lúc tôi đang nghĩ vậy thì một tên địch được cyborg bảo vệ đã bắn lựu đạn về phía tôi.

‘Khốn nạn.’

Tôi né chậm một nhịp và bị dính vụ nổ. Dù lớp vỏ ngoài của tôi có kháng nhiệt, nhưng không thể vô hiệu hoàn toàn cơn đau. Tôi nghiến răng, vừa chịu đựng vừa tiếp tục di chuyển trong đau đớn rát bỏng.

“Con bọ chết tiệt này lì thật!”

Bỏ mặc lời nguyền rủa của kẻ địch, tôi lăn vào núp sau một thùng hàng khác. Trong lúc kẻ địch đang nạp đạn, tôi nhanh chóng kiểm tra những năng lực mình có.

‘Với cyborg và Kult đang cản trở, việc phóng xương gai sẽ gặp bất lợi. Còn dùng Xúc Tu Răng Cưa thì sẽ lộ diện hoàn toàn, rất dễ bị bắn tỉa. Cận chiến cũng không phải là cách khôn ngoan.’

Do đó, đặc tính độc thần kinh thường hữu dụng cũng bị vô hiệu. Còn cánh thì không thể dùng được vì có tay bắn tỉa đang chực chờ.

‘Không lẽ hết cách rồi sao… À.’

Bất ngờ, một ý tưởng lóe lên. May mắn thay, thùng hàng chứa ‘nó’ đang ở gần.

Tôi tiến đến một container lớn ở cách đó không xa. Không còn thời gian để mở một cách nhẹ nhàng, tôi dùng răng và cánh tay chiến đấu để xé tung cánh cửa.

Đúng như dự đoán — bên trong lồng sắt, một con quái vật khổng lồ đang ngủ. Dài khoảng 6 mét, tính cả đuôi, sinh vật này có lớp vỏ ngoài trông như kim loại và sáu chân to như chân voi.

Đó là một con Mountain Crawler non — hậu duệ của sinh vật tôi từng nuốt chửng. Tên nó đã được ghi trong sổ tay của cyborg Las, tên cyborg thứ hai mà tôi đã ăn sau khi đến thành phố này.

Tôi bẻ cong các thanh sắt bằng cánh tay chiến đấu rồi tiến vào bên trong. Ở đó, tôi kích hoạt [Thuộc địa ký sinh]. Những con ký sinh trùng bò ra từ đầu ngón tay tôi, chui vào tai của Mountain Crawler.

Ọc ọc ọc!

Không rõ là do cảm giác lạ lẫm từ lũ ký sinh hay do bản năng động vật, nhưng con Mountain Crawler đã tỉnh giấc. Bốn con mắt to như nắm đấm của nó đảo quanh một vòng, rồi dừng lại ở tôi.

[Grrrr…]

Dù là gì, nó không hề chống cự lại.

Lớp vỏ ngoài của sinh vật này cứng hơn cả lớp giáp tự nhiên của tôi. Dù phần dưới bụng vẫn còn điểm yếu do nó còn non, nhưng gọi nó là một cỗ xe tăng sống cũng không ngoa.

Tôi điều khiển nó thông qua đàn ký sinh trùng.

‘Ra ngoài và tàn phá theo ý ngươi đi.’

[Grrrrr…]

Không phải nói bóng gió — nó thật sự phát ra tiếng gầm như xe tăng khi lao qua những thanh sắt bị tôi bẻ cong.

Vừa bước ra khỏi thùng chứa hàng, nó lập tức hứng trọn mưa đạn hợp kim siêu cứng, nhưng để xuyên qua lớp giáp lưng dày đặc của Mountain Crawler là chuyện không dễ dàng.

“Cái quái gì vậy?!”

“Là… Mountain Crawler!”

Sự xuất hiện bất ngờ của con quái khiến kẻ địch hỗn loạn. Trong lúc con quái vật ấy thu hút sự chú ý, tôi lao ra khỏi thùng hàng và chạy theo hướng ngược lại.

[ZZ(Ngươi ổn chứ??)]

[ZZZZ ZZ ZZZZ Z (Còn các ngươi thì sao?)]

[ZZZ(Ta và nhóc con đều ổn. Thức ăn cũng còn nguyên.]

[ZZZZZZ (Vậy thì tốt.)]

Khi đang chạy, Số 26 gửi tín hiệu tới tôi. Qua đoạn đối thoại ngắn, có vẻ chẳng ai bị thương cả.

Xét việc bọn địch đến đây vì Gallagon, có vẻ chúng vẫn còn dè chừng, chưa ra tay với Adhai.

“Vấn đề là Số 26 và William.”

Chúng sẽ không để ai ngoài Adhai yên. Một khi khống chế được tôi, chúng sẽ tìm cách thủ tiêu nốt hai kẻ còn lại.

Thành thật mà nói, William ra sao tôi không quan tâm. Nhưng Số 26 thì là một cá thể hữu dụng với tôi.

Trong tình thế hiện tại, không dễ gì bảo vệ được nó. Nó phải chiến đấu bên cạnh tôi.

‘Nó hẳn đã mạnh hơn rồi.’

Khó mà đánh giá sức mạnh thực tế của Số 26, nhưng chắc chắn nó đã tiến hóa hơn nhiều so với trước.

Tôi muốn kiểm tra sức mạnh của nó trong điều kiện an toàn, nhưng giờ không phải lúc. Chỉ còn cách thử lửa trên chiến trường thật.

‘Mình cũng cần xử lý chuyện chia sẻ tầm nhìn nữa.’

Dù có dồn toàn bộ cảm giác vào cơ quan phụ trợ, tôi cũng chỉ cảm nhận được ba cá thể địch. Tay bắn tỉa ở xa nên không thể phát hiện, và vẫn còn một kẻ nữa chưa rõ vị trí.

‘Chắc chắn có hơn một kẻ phụ trách chia sẻ tầm nhìn.’

Tên Kult đang giữ kết nối, còn có một kẻ khác đang cung cấp góc nhìn toàn cảnh cho cả bọn.

Trong nhóm đang nhắm vào tôi, có hai kẻ chịu trách nhiệm về thị giác chiến thuật.

‘Hiện tại, tay bắn tỉa và ba tên khác đang tập trung vào Mountain Crawler.’

Điều đó đồng nghĩa: hệ thống phòng thủ của kẻ còn lại đang yếu đi. Dù biết chúng có thể còn giấu bài, nhưng trong tình hình hiện tại — không còn lựa chọn nào khác.

Tôi đưa ra quyết định và gửi tín hiệu cho Số 26.

[ZZZZ ZZZZ ZZZZ ZZZZ (Giúp sinh vật kia, đừng giúp ta.)]

[ZZZ(Sinh vật to to đó à??)]

[ZZ (Đúng vậy.)]

[ZZZZ(Thế còn bé bự thì sao??)]

[ZZZZZZZZZ (Ta có việc phải làm.)]

Sau khi dặn dò Số 26 hỗ trợ Mountain Crawler, tôi rẽ hướng về phía nơi kẻ ẩn mình có thể đang chờ.

Việc đoán chỗ hắn trốn không khó. Từ vị trí trên hoặc giữa những những thùng hàng khổng lồ, tôi dễ bị phát hiện, nhưng nếu ẩn mình bên trong chúng thì khó biết hắn đang làm gì.

Kẻ địch đang quan sát chiến trường từ một nơi rất cao.

Và ở bãi hàng này, chỉ có một chỗ như thế.

Cần cẩu thùng hàng.

Trên đó chắc chắn có một kẻ đang chia sẻ thị giác và điều phối toàn cục chiến trường.

‘Mình có thể cử Adhai hoặc Số 26 lên đó…’

Nhưng tôi không làm vậy vì một số lý do.

Thứ nhất, chúng tôi không biết kẻ ở trên đó còn con bài tẩy gì. Thứ hai, người có kinh nghiệm xử lý kiểu chiến đấu này — là tôi.

Ngay cả trong trò chơi, tôi cũng từng nhiều lần bị phục kích bởi những tên sử dụng kiểu phối hợp thị giác thế này.

Và trong những trận đấu đó, tôi học được một điều.

Một cách để đối phó hiệu quả những người phụ thuộc vào tầm nhìn của nhau.

‘Muốn biến Gallagon thành công cụ gieo rắc hỗn loạn cho thành phố này à?’

Chúng là bọn khủng bố đã đến thành phố không gian này để gieo rắc nỗi sợ và sự hỗn loạn.

Có vẻ như đã đến lúc… tôi cho chúng thấy thế nào là kinh hoàng thực sự.

-----------------------------------------------