Trauma Danshi wa Shizuka ni Kurashitai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

6 17

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7426

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 167

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 171

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

(Đang ra)

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

みょん

Kẻ tự xưng là kẻ thua cuộc nhưng về cơ bản lại là nhân vật chính tốt bụng, cuối cùng lại chạy khắp nơi để giúp đỡ mọi người!? Một câu chuyện rom-com thôi miên mọi lứa tuổi!

10 174

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

(Đang ra)

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

Nito Rin; NitriN; 二兎凛

Không chỉ vậy, cả người thiết kế và tạo chuyển động model của cậu ấy, cùng với các VTuber yêu thích của cậu cũng bắt đầu thích Yuki…?

34 2142

Tập 01 - Chap 3 - Miyamoto-san, kẻ công kích

Trans+edit: LoS

******************************

“Shota! Kia là Mizuki Miyamoto đấy!”

“Là ai cơ?”

“Cậu không biết à? Cô ấy là người chào đón các học sinh mới trong buổi lễ nhập học, người ta đồn là cô ấy thực sự rất xinh đẹp. Dù sao thì Hosokawa-san trong lớp ta cũng đẹp không kém.

“Hmmm, một người như thế thì……”

Người ở lối vào là người tôi đã giúp ngày hôm qua. Nhân tiện thì tôi chưa nghe về cô ấy bao giờ…. Nếu phải nhận xét thì…đó quả thực là cô gái xinh đẹp. Mái tóc dài vừa phải ướm màu hơi nâu với kẹp tóc có trang trí hình mặt trăng – cái chúng tôi cùng tìm hôm qua. Nếu Sumika tạo nên hình ảnh của một cô gái tuyệt sắc, thì ấn tượng về ngoại hình của cô nàng đây là sự dễ thương vô đối. Tôi cá chắc rằng bạn có thể hiểu lý do tại sao tôi lại ở đây……

“Shota Ishiwaka có ở đây không?”

Ồ, tôi biết chứ. Chả là hôm qua do tôi không muốn dính líu thêm gì nữa nên tôi bỏ đi như thằng trộm chạy trốn, nhưng có vẻ nó đã gây phản tác dụng. Tại sao tôi lại có cảm giác Sumika nhìn vào tôi như quỷ vậy?

“Oh, Shota. Cậu biết Ishiwaka-san à?”

“Ah, không, mình mới biết tới cô ấy hôm qua thôi…”

“Oh, Ishiwaka-kun! Cảm ơn vì chuyện ngày hôm qua nhé!”

“Uhm, Miyamoto-san? Cậu tỏ ra biết ơn như thế làm mình rất vui, nhưng cậu đã nói thế với tớ hôm qua rồi mà.”

“Hôm qua cậu chạy đi ngay lúc mình định nói lời cảm ơn lần nữa… Ý mình là, mình có làm phiền cậu không?”

Ánh mắt của mọi người xung quanh làm tôi bị tổn thương quá. Ngoài những cặp mắt lạnh lùng, một cô gái xinh đẹp là chủ đề của lễ nhập học trong những ngày qua, lại đang nói chuyện với một tên nhạt nhẽo và đơn điệu như tôi, tôi đang cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Tôi cũng đang bị những người khác nhìn vào như thể đang thắc mắc: “Thằng đó gây rắc rối tới Mitamoto-san à?” ấy.

“Không, không, không phiền chút nào đâu. Nhưng chỉ là do tớ giúp cậu thôi mà, thế nên đừng quá lo lắng về việc đó như thế.”

“Không, mình thực ra chỉ muốn nói cảm ơn với cậu thêm lần nữa thôi. Cảm ơn nhiều lắm.”

“Oh, không có chi, không có chi…”

Tôi không biết chuyện gì đang diễn ra cả. So với ngày hôm qua, cô nàng trông có vẻ hoạt bát vả năng nổ hơn hẳn.

“Ishiwaka-kun”

“Vâng?”

“Mình có thể ăn cùng cậu chứ?”

…. Tạm biệt nhé, cuộc sống học đường bình lặng của tôi ơi. Thành thật mà nói tôi chả muốn chút nào. Tôi không muốn mọi người chú ý đến mình vì điều này. Tôi có thể bị bắt nạt mất. Nhưng nếu tôi từ chối cô ấy, tôi cũng bị bắt nạt luôn. Đây là cái mà ông cha ta hay gọi là ‘tránh vỏ dưa thì gặp vỏ dừa’ sao?.... Tôi không thể hiểu hết mấy ý nghĩa quá cao siêu của thành ngữ, tục ngữ lắm, nhưng tôi có thể hiểu rằng là dù có hết thảm họa này thì thảm họa khác cũng tới với ta thôi. Hmmmm…. Tôi đoán là tôi không còn lựa chọn nào khác rồi… *hầy*

“….Ổn mà. Chúng ta có thể ăn ở đây ha?”

“Được chứ! Cảm ơn cậu!”

Huh, trông cậu ta khá vui vẻ nhỉ…. Tôi không chắc liệu cô ấy có hiểu được rằng tôi đã phải ở trong một vị trí mà tôi không thể nói ra ngoài hay không. Cô ấy không… làm như thế đâu nhỉ? Tôi không chắc mình có thể làm được hay không. Tôi không biết mình phải làm gì. Tôi không biết tại sao bản thân lại phàn nàn khi đang cố gắng thoát li khỏi những mối quan hệ kia chứ.

Và thế là tôi đã dành thời gian nghỉ trưa của mình với Miyamoto-san…. Những ánh mắt xung quanh tôi đau đớn, nhưng thật sự rất vui khi vừa ăn vừa nói chuyện giữa 3 người… Sự kết hợp này làm tôi nhớ lại thời sơ trung của mình.

Điều này không tốt tí nào. Xin lỗi nhé, Yuki và Miyamoto-san, nhưng kể từ mai, tôi sẽ không lặp lại những gì đã làm hôm nay. Tôi cảm thấy bản thân sắp khóc tới nơi, hay đúng hơn là sắp nôn mửa. Tôi nghĩ rằng bản thân đã trở nên tốt hơn khi làm bạn với Yuki trong hai tuần, nhưng bây giờ lại có thêm Miyamoto-san gia nhập nhóm, chỉ có hai nam và một nữ, và điều khiến tôi nhớ lại những gì đã xảy ra ở trường sơ trung. Tôi đã cảm thấy ổn khi chắc chắn được rằng Sumika đã ở đây kia mà. Nhưng tôi vẫn sợ. Tôi sợ việc phải kết bạn. Tôi đã ảo tưởng rằng bây giờ Miyamoto-san ở đây, tôi sẽ có thể kết bạn với mọi người như tôi đã từng.

“Xin lỗi nhé, mình cần đi vào nhà vệ sinh một chút.”

“Gì cơ, cậu định bỏ lại tớ ở đây à?”

Yuki thì thầm phản đối, nhưng việc này quá sức tôi rồi.

“Mình xin lỗi. Xin lỗi nhé, Miyamoto-san.”

“…”

Tôi chạy vào nhà vệ sinh, đóng cửa lại. Tôi cố gắng lấy lại hơi thở của mình, thứ nhịp thở đã trở nên mệt mỏi. Tôi không nôn nao, nhưng cảm giác buồn nôn đó rất kinh khủng.

“Haaa, haa, haa.”

(Mình không hề làm thế, mình chỉ muốn thân thiện hơn thôi mà.)

(Mày muốn cái gì đây, thằng chó cướp người tao yêu?)

Đó là những lời mà người bạn thơ ấu và người bạn chí cốt của tôi đâm vào lòng tôi, nó không liên quan gì tới Yuki và Miyamoto-san. Nhưng tôi không thể gạt bỏ đi những giọng nói cứ văng vẳng trong đầu mình.

(Không được rồi. Vậy thì tốt nhất hãy cứ giữ khoảng cách với họ đi.)

Và rồi tôi rời khỏi đó chỉ sau khi giờ nghỉ trưa đã kết thúc.

_____________________________

Phân vân có nên dịch thêm chap nữa không