Transmigrated as a Cannon Fodder Villain? I Became a Yandere Lo*i

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

37 282

Adachi to Shimamura

(Đang ra)

Adachi to Shimamura

Hitoma Iruma

Nhưng rồi đến một ngày suy nghĩ của họ về nhau dần dần thay đổi...

77 8014

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

(Đang ra)

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

Ái Tiềm Thuỷ Đích Ô Tặc

Phần tiếp theo của tiểu thuyết Quỷ Bí Chi Chủ, một trong những tác phẩm văn học mạng nổi tiếng nhất của Trung Quốc. Câu chuyện lấy bối cảnh vào khoảng 6-7 năm sau sự kiện cuối cùng ở Quỷ Bí Chi Chủ.

156 4926

Web Novel - Chương 08– Kĩ năng diễn xuất bùng nổ!

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, khóe môi Chi Xiaocheng khẽ nhếch lên một nụ cười nhạt.

Chỉ cần nhắc đến Su Tao và tầng hầm cũng đủ khiến đám nam chính mất bình tĩnh.

Không cần đoán, Chi Xiaocheng cũng biết rằng Ye Liang và Dongfang Yang đang ở trong mối quan hệ cạnh tranh. Ye Liang chắc chắn sẽ không nói cho Dongfang Yang biết chuyện thực sự xảy ra trong tầng hầm.

Còn Su Tao, vì những gì thật sự đã xảy ra trong tầng hầm, cũng sẽ giữ bí mật với cả hai người.

Nếu Dongfang Yang muốn biết chuyện gì đã xảy ra trong tầng hầm, hắn chỉ có hai lựa chọn: hỏi vệ sĩ của Ye Liang... hoặc hỏi cô – Chi Xiaocheng – người trực tiếp liên quan!

Vì Dongfang Yang hoàn toàn không biết sự thật, cô có thể bịa ra câu chuyện theo ý mình.

Chỉ cần dụ được nam chính này xuất hiện, cô sẽ có cơ hội "cày" điểm cảm xúc.

Có điểm cảm xúc, cô có thể mở khóa các diễn biến sau trong cốt truyện và mua kỹ năng – chỉ khi đó cô mới có thể thay đổi số phận "bia đỡ đạn" của mình.

Và một khi đã thoát khỏi số phận "bia đỡ đạn" cô có thể bắt đầu lên kế hoạch chinh phục nữ chính.

Một kế hoạch hoàn hảo!

Nhưng trước khi ra ngoài, đương nhiên cô phải trang điểm và ăn mặc tươm tất một chút.

Chi Xiaocheng bước đến tủ quần áo. Trong đó không có nhiều đồ để đi ra ngoài: chỉ có một chiếc váy mùa hè, một bộ đồng phục cho nữ sinh cao trung, và hai bộ đồ thường ngày kiêm luôn đồ mặc ở nhà.

Ngay cả khi tính cả bộ cô vừa thay ra, thì đây vẫn là một tủ quần áo khá nghèo nàn đối với một cô gái.

Sau khi liếc nhìn bộ đồng phục thủy thủ với chiếc váy ngắn, Chi Xiaocheng dứt khoát lấy chiếc váy trắng ra.

"Không ngờ ngày đầu tiên xuyên không lại phải mặc đồ nữ tính như thế này."

Sột soạt, sột soạt.

Chi Xiaocheng nhanh chóng thay váy.

Thân hình nhỏ nhắn của cô kết hợp hoàn hảo với chiếc váy trắng tinh khôi, những viền ren tỉ mỉ. Chiếc váy ngắn mang phong cách gothic lolita nhẹ, kết hợp với gương mặt xinh xắn như búp bê khiến cô trông vô cùng đáng yêu.

Chiếc váy hơi ngắn, chỉ dài ngang trên đầu gối, để lộ đôi chân thon dài, uyển chuyển trong không khí.

Cô kéo lên một đôi tất trắng mỏng, được dệt bằng nhung và sợi bạc một cách từ tốn. Phía trên tất còn có viền ren bí ẩn ôm nhẹ lấy phần đùi mềm mại, tạo nên một đường siết nhẹ đầy mê hoặc.

Đối diện với gương, Chi Xiaocheng kích hoạt Kỹ năng Diễn Xuất Trung Cấp mà hệ thống ban cho. Ngay lập tức, vẻ mặt cô trở nên mong manh, yếu đuối và đáng thương.

Một gương mặt xinh đẹp trời sinh kết hợp với khí chất bệnh tái nhợt – chính là cách hoàn hảo để thu hút sự đồng cảm của người khác.

Đúng là người đẹp vì lụa~

“Chỉ cần mặc một bộ đồ tử tế thôi là đã đủ tôn lên khí chất tự nhiên ngang tầm ‘nữ thần quốc dân’. "Cô ta" đúng là quá ngu ngốc, cứ nghe lời mấy ‘chị em’ kia mà giấu hết điểm mạnh của mình.”

Chi Xiaocheng sau đó tết mái tóc thành hai bím, rồi đeo thêm một cặp kính gọng đen không độ.

Giờ đây, cô bé mảnh mai này còn toát lên vẻ tri thức xen lẫn chút ngốc nghếch tự nhiên.

Sau khi băng lại vết thương ở lòng bàn tay bằng băng trắng, cô rời khỏi nhà.

Cái lạnh cuối thu của tháng Mười Một mang theo vẻ tiêu điều, và cơn gió rét khiến thân hình mảnh khảnh của Chi Xiaocheng khẽ run lên.

Ít nhất thì đôi tất trắng trên chân cũng giúp giữ lại chút hơi ấm.

Chỉ mặc mỗi chiếc váy ra ngoài thật sự hơi liều – lẽ ra cô nên mặc thêm một áo hai dây bên trong.

Cổng trường vào ngày Chủ nhật khá vắng người, nhưng dù vậy, vẫn có không ít ánh mắt dừng lại trên người Chi Xiaocheng.

Tò mò, kinh ngạc, ngưỡng mộ, tán thưởng.

Ngay khi bước chân vào nơi công cộng, Chi Xiaocheng đã lập tức kích hoạt kĩ năng diễn xuất của mình.

Chế độ diễn xuất: TỐI ĐA.

Giống như một chú thỏ trắng nhỏ bị lạc đường, cô ôm chặt chiếc túi đeo chéo bé xíu, đầu hơi cúi xuống – đủ để giữ dáng vẻ rụt rè nhưng vẫn khoe được gương mặt mộc xinh đẹp – rồi bước thẳng về phía quán Zhuxia Café.

Không xa lắm. Chỉ cần rẽ trái từ cổng trường, quán nằm khuất giữa một cụm cửa tiệm trong khuôn viên.

“Cô gái đó là ai vậy? Dễ thương thật.”

“Trường mình có cô gái nào dễ thương vậy sao? Chưa từng thấy bao giờ.”

“Có khi là học sinh trường khác? Nhìn hơi lạc lõng… chắc là sinh viên năm nhất?”

Những lời xì xào của người đi đường khiến khóe môi Chi Xiaocheng khẽ cong lên.

Thay đổi ấn tượng của người khác.

Ảnh hưởng đến Su Tao thông qua các nguồn tin gián tiếp.

Ngay cả khi phát hiện có vài người lén chụp trộm mình, cô cũng không bận tâm.

Những bức ảnh đó chỉ càng giúp lan truyền hình tượng mà cô muốn xây dựng.

Chẳng bao lâu, cô đã đến trước quán Zhuxia Café.

Dựa vào ký ức, Chi Xiaocheng nhanh chóng nhận ra Dongfang Yang đang ngồi bên trong, trông có vẻ thiếu kiên nhẫn.

Khi ánh mắt anh ta lia về phía cô, cô lập tức cúi đầu xuống.

Thay vì bước vào ngay, cô do dự đứng ngoài cửa, đôi chân nhỏ nhắn trong tất trắng đi tới đi lui, như thể hoàn toàn không nhìn thấy Dongfang Yang bên trong.

Dáng vẻ do dự đầy đáng yêu của cô thậm chí còn khiến cô nhân viên pha chế sau quầy phải chống cằm, mỉm cười thích thú quan sát.

Sự thiếu kiên nhẫn của Dongfang Yang cuối cùng cũng chuyển thành tò mò.

Rồi anh ta khịt mũi: “Vào quán cà phê thôi mà cũng không dám? Đúng là quê mùa.”

Không hiểu vì sao, anh ta lại thấy không ưa mái tóc màu trà sẫm ấy.

Và anh ta hoàn toàn không nhận ra Chi Xiaocheng.

Không trang điểm, lại theo một phong cách hoàn toàn khác. Chi Xiaocheng trước kia chưa bao giờ nghĩ đến kiểu tóc tết hai bên thuần khiết như thế này. Thêm vào cặp kính gọng đen, trừ khi là người rất thân quen, bằng không chẳng ai có thể nhận ra cô ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Một lúc sau, Dongfang Yang thấy cô “ngốc nghếch” cao cỡ 1.5m kia dường như cuối cùng cũng đã hạ quyết tâm.

Cô ngẩng khuôn mặt tinh xảo lên, ánh mắt đầy quyết tâm nhìn chằm chằm vào cánh cửa quán cà phê.

Rồi, với những bước chân dứt khoát, cô tiến thẳng về phía trước.

Chỉ để vấp nhẹ một cái và suýt ngã sấp mặt trên nền đất bằng phẳng.

Hoảng hốt, cô vội vàng bước vào trong, nhìn xung quanh một chút rồi mới rụt rè đi thẳng về phía anh.

Dongfang Yang nhướn mày, ánh mắt dừng lại một thoáng trên đôi chân bọc tất trắng trước khi chuyển lên gương mặt cô. “Cô là…?”

Anh hoàn toàn không nhớ từng gặp cô gái ngốc nghếch nhưng dễ thương này bao giờ.

Chi Xiaocheng từ từ tháo kính ra, rồi nhẹ nhàng vén những lọn tóc đang che nửa mắt sang một bên, lập tức giải phóng hoàn toàn vẻ đẹp bị “niêm phong” của mình.

Với giọng nói mềm mại và rụt rè, cô khẽ nói:

“Tôi...tôi là Chi Xiaocheng.”

“Chi Xiaocheng?!”

Dongfang Yang bật dậy khỏi ghế.

Khuôn mặt anh đầy vẻ kinh ngạc.

[Nam chính Dongfang Yang bị chấn động sâu sắc trước sự lột xác của ký chủ.]

[Điểm cảm xúc +13]

[Điểm cảm xúc +16]

[Điểm cảm xúc +22]

Khi âm thanh thông báo của hệ thống vang lên, Chi Xiaocheng biết mình đã đi đúng nước cờ.

Cô khẽ gật đầu lần nữa, đầu vẫn cúi thấp: “Là tôi.”

Bộ não Dongfang Yang như ngừng hoạt động. Anh không thể tin nổi người trước mặt lại là Chi Xiaocheng!

Chi Xiaocheng trong ký ức của anh lúc nào cũng lưng cong, mắt lờ đờ, trang điểm đậm đến mức nếu không có mái tóc thì chẳng ai nhận ra nổi. Giọng nói thì lúc nào cũng gay gắt, thích gây sự.

Nhưng bây giờ thì…

Ánh mắt Dongfang Yang lướt từ đầu đến chân cô một lượt, rồi cuối cùng cũng bật thốt lên:

“Cô… cô đi phẫu thuật thẩm mỹ à?”

Chi Xiaocheng ngẩng mặt lên, môi hơi bĩu ra, đôi mắt ngấn lệ đầy ấm ức nhìn thẳng vào ánh mắt của Dongfang Yang.

“ Tôi… tôi biết mình xấu, nhưng anh đâu cần nói thẳng như vậy… Tôi… tôi chỉ là tẩy trang thôi mà…”

Rồi cô khẽ nghiêng đầu, nhẹ nhàng vén một lọn tóc màu trà ra sau tai, làm tăng thêm hình ảnh thanh tú và sạch sẽ của mình.

Đôi tai nhỏ xinh ửng hồng của cô như nhuộm ánh nắng, hàng mi dài khẽ rung, ánh mắt lấp lánh nước như sắp khóc mà vẫn cố kìm nén.

Xấu xí?

Chỉ là gỡ bõ lớp trang điểm?

Đây thật sự là cùng một Chi Xiaocheng trước kia sao?

Ngay khoảnh khắc đó, thế giới quan của Dongfang Yang hoàn toàn sụp đổ.

Airhead Góc nhìn của bản thân đối với thế giới.