Transmigrated as a Cannon Fodder Villain? I Became a Yandere Lo*i

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Love Ranking

(Đang ra)

Love Ranking

Keino Yuji

Và thế là bắt đầu một câu chuyện tình cảm hài hước, trong sáng với những diễn biến dồn dập, kể về hành trình của một anh chàng từ 'gà mờ' thành 'cao thủ' trong tình trường.

8 34

Kanojo no Kanojo to Fujun na Hatsukoi

(Đang ra)

Kanojo no Kanojo to Fujun na Hatsukoi

Akeo

Có lẽ là vậy, mà..........Không sao, chỉ cần tôi vẫn không hiểu được tình yêu thì mọi người sẽ có thể hạnh phúc mãi mãi mà, phải không nhỉ?

5 77

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

53 613

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

126 598

Làm gì có chuyện đồ đệ đáng yêu của tôi là Yandere?

(Đang ra)

Làm gì có chuyện đồ đệ đáng yêu của tôi là Yandere?

(Cảnh báo: Truyện có chứa nội dung nhạy cảm, cân nhắc kỹ trước khi đọc.)

13 42

Web Novel - Chương 13– Một cú tát!

[Ký chủ, màn diễn vừa rồi của cô xứng đáng giành giải Oscar đấy! Nếu tôi là nữ chính, chỉ cần nhìn ánh mắt đó thôi cũng đủ khiến tôi nổi da gà. Thật sự quá rùng rợn!]

"Ngươi không hiểu đâu. Hành vi của ta hiện giờ là bước đệm cho một cơn suy sụp tinh thần. Chỉ khi khiến Su Tao luôn bất an, liên tục nghĩ về ta, ta mới có thể không ngừng thu thập Điểm Cảm Xúc từ cô ấy và tiến hành bước tiếp theo trong kế hoạch."

[Tôi không thể đợi được nữa! Bao giờ cô mới bắt đầu ra tay với nữ chính đây? Khi nào? Khi nào?!]

"Ngươi đúng là một hệ thống ồn ào. Sao lại sốt ruột đến thế?"

[Cả hai chúng ta đều là phản diện mà! Phản diện thì phải hành xử như phản diện chứ. Nếu tôi không biết rõ hoàn cảnh của cô, tôi thật sự sẽ nghĩ cô là một yandere đấy.]

Chi Xiaocheng buồn bã bước qua đám đông, và những người xung quanh theo phản xạ dạt ra nhường đường cho cô.

Lúc này, cô cúi gằm đầu, vai rũ xuống, mái tóc màu hạt dẻ che khuất đôi mắt.

Nhưng trong đầu, cô lại đang trò chuyện vui vẻ với hệ thống.

Đồng thời, Chi Xiaocheng cũng nhận ra rằng "cô" ban đầu dường như có một vị thế khá đặc biệt trong trường.

Với khuôn mặt xinh xắn, dễ thương, hầu hết người lạ và bạn học đều đối xử khá tốt với cô.

Nhưng bất kỳ ai có liên quan đến Ye Liang, Dongfang Yang hay các nhân vật chính khác thì lại đối xử với cô vô cùng tệ bạc.

Còn có cả những người từng va chạm với chủ nhân cũ của cơ thể này hồi còn học cấp ba...

Khi Chi Xiaocheng đang mải mê suy nghĩ, định quay về ký túc xá nghỉ ngơi, thì một giọng nói bất ngờ vang lên phía sau cô, trên con đường yên tĩnh nhiều cây bụi:

“Này, Chi Xiaocheng!”

Nghe thấy vậy, Chi Xiaocheng dừng bước và chậm rãi quay người lại.

Một cô gái với mái tóc vàng tẩy, mặc áo crop top và váy ngắn, đút tay vào túi quần lững thững tiến tới.

Phía sau cô ta là một người bạn đi cùng trông u ám, đeo kính gọng đen và tóc tai bù xù.

Chi Xiaocheng khẽ nhíu mày khi nhìn thấy cô ta.

Đây chính là cô gái đã giẫm lên chai nước tại sân bóng rổ khi nãy.

Cô ta cũng là một trong những kẻ đầu gấu đã bắt nạt "cô" hồi cấp ba.

Khi đó, bạo lực thể xác là chuyện thường ngày, và ngay cả sau khi vào đại học, cô ta vẫn thường xuyên quấy rối "cô".

Huang Limei nhẹ nhàng gảy một nhành cây ven đường khi tiến lại gần Chi Xiaocheng, vẻ mặt đầy kiêu ngạo.

"Ồ, không phải là Chi Xiaocheng đấy sao? Hôm nay không thèm trang điểm à? Định giả nai rồi đi quyến rũ ai nữa đấy?"

Sự thù địch rõ ràng đến mức không thể nhầm lẫn.

Giọng điệu kia quá mức phản diện, đến nỗi Chi Xiaocheng không khỏi tự suy ngẫm.

Thật lòng mà nói, bản thân mình thậm chí còn chẳng giống phản diện thật sự.

Kiểu thái độ và biểu cảm như thế này mới đúng là vai "bia đỡ đạn" tiêu chuẩn chứ?

Liếc mắt một cách kín đáo về phía chiếc camera an ninh gắn ở góc tòa nhà bên phải, Chi Xiaocheng vẫn giữ nguyên vai diễn.

Cô khẽ lùi lại một chút, cảnh giác hỏi:

"Cô... muốn làm gì?”

"Tao chỉ là không thích mày thôi. Có vấn đề gì với điều này à?"

Huang Limei bất ngờ túm lấy cổ áo hoodie của Chi Xiaocheng, nhấc bổng cô lên khỏi mặt đất chỉ bằng một tay.

Cánh tay xăm hình bươm bướm của cô ta nổi rõ các cơ bắp – hoàn toàn không giống tay của một cô gái bình thường.

Đây cũng chính là điểm yếu lớn nhất của Chi Xiaocheng kể từ khi xuyên vào thế giới này.

Cơ thể của cô quá yếu ớt.

Chỉ cần dính đến xung đột thể chất, cô chắc chắn sẽ thua. Dù có hệ thống hỗ trợ, cô cũng không thể cải thiện điều đó trong thời gian ngắn.

Huang Limei trừng mắt đe dọa:

"Nghe cho rõ. Tránh xa Dongfang Yang ra. Anh ấy là của tao!"

"Pfft—"

Chi Xiaocheng, người nãy giờ vẫn nhập vai hoàn hảo, cuối cùng cũng không nhịn được mà bật cười.

Thì ra lại là vì nam chính.

Trong thế giới tiểu thuyết này, đúng là mọi rắc rối đều bắt nguồn từ đám nhân vật chính.

Nhưng trong mắt Huang Limei, tiếng cười nén lại của Chi Xiaocheng chẳng khác nào sự chế giễu trắng trợn.

Khuôn mặt cô ta lập tức sa sầm lại khi nhìn chằm chằm vào gương mặt nhợt nhạt, không trang điểm của Chi Xiaocheng.

"Mày thấy buồn cười lắm à?"

Cô ta giơ tay lên, giọng trở nên lạnh lẽo như băng.

Thấy vậy, Chi Xiaocheng lập tức bỏ luôn lớp vỏ ngụy trang.

Ánh mắt cô trở nên vô cảm.

“Cô chắc là muốn đánh tôi à?

Đây là đại học rồi, không phải cái trường cấp ba rác rưởi mà chúng ta từng học. Dù điểm cô có cao đi nữa, trường cũng sẽ không đứng về phía cô đâu.”

Cùng lúc đó, Chi Xiaocheng âm thầm truy cập hệ thống, tìm kiếm phương án đối phó.

Điểm Cảm Xúc của cô vừa chạm mốc 200.

Cô có thể:

Dùng 150 điểm để đổi lấy một viên thuốc tăng sức tạm thời...

Hoặc tiêu 10 điểm để lấy một con dao gọt trái cây để chơi tới bến.

Hoặc là cố chịu đòn thôi...

Ngay lúc đó, cô gái u ám đứng phía sau Huang Limei rụt rè lên tiếng:

"Có camera ngay trên đầu mình đấy... Hay là bỏ qua đi?"

Sắc mặt Huang Limei càng lúc càng méo mó.

Bàn tay phải giơ lên của cô ta khẽ run—do dự không biết có nên đánh hay không.

Chi Xiaocheng thầm thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng rồi, ánh mắt cô bắt gặp một bóng người đang tiến lại rất nhanh từ phía xa.

Ánh mắt Chi Xiaocheng lóe lên một tia tinh quái.

Cô khẽ nhếch môi, nở một nụ cười khiêu khích với Huang Limei.

"Sợ rồi không dám đánh à?"

"Mày nói lại tao nghe xem!"

Gân xanh nổi lên trên cánh tay đang giơ cao của Huang Limei—rồi cô ta vung tay mạnh xuống.

BỐP!

Một tiếng tát vang dội giữa con đường vắng.

Má Chi Xiaocheng lập tức ửng đỏ, làn da mỏng manh hằn rõ dấu tay.

Dù đã kích hoạt kỹ năng giảm đau cấp trung cấp, cú tát vẫn khiến Chi Xiaocheng không kìm được mà hít mạnh một hơi.

Nhưng... mục tiêu đã hoàn thành.

"Cô đang làm cái gì vậy?!"

Người hùng xuất hiện—Su Tao!

Cô lao tới, ánh mắt đầy kinh hoàng khi nhìn thấy gương mặt Chi Xiaocheng ướt đẫm nước mắt và dấu bàn tay đỏ ửng trên má.

"Xiao Cheng!"

Giọng nói run rẩy, lẫn giữa giận dữ và đau lòng.

Huang Limei hung hăng đẩy Chi Xiaocheng ngã xuống đất, rồi quay lại trừng mắt với Su Tao.

"Gì đây, Su Tao? Vẫn thích làm anh hùng cứu mỹ nhân cho con khốn này à? Nó bám theo cô không ngừng đấy!"

Su Tao giữ gương mặt lạnh như băng, không lộ chút cảm xúc nào. Giọng nói bình tĩnh nhưng kiên định:

"Dù thế nào đi nữa, Xiao Cheng vẫn là bạn tôi."

"Giả tạo!"

Huang Limei gằn giọng, ánh mắt căm hận. "Tôi ghét cô từ lâu rồi!"

Cô ta siết chặt nắm đấm—và lao tới tung một cú đấm cực mạnh.

Nhưng Su Tao cũng không phải không biết đánh đấm gì.

Cô né cú đấm một cách nhanh chóng, rồi nắm lấy cổ tay Huang Limei và–

Rầm!!

Một cú vật vai hoàn hảo khiến Huang Limei ngã sấp xuống đất.

Chưa kịp phản ứng, Su Tao đã kéo cô ta dậy và tung một cú lên gối tàn bạo vào bụng!

Huang Limei lập tức nôn khan, axit dạ dày trào lên cổ họng, gương mặt méo mó vì đau đớn.

Su Tao khịt mũi đầy khinh miệt, rồi túm tóc Huang Limei, lôi cô ta đến trước mặt Chi Xiaocheng.

"Xiao Cheng, cô ta đã đánh cậu mấy lần?"

Ánh mắt sắc lạnh của Su Tao dịu lại đôi chút khi cất lời.

Khi nhìn thấy má Chi Xiaocheng sưng đỏ, trong mắt cô thậm chí còn thoáng qua chút xót xa.

"M-Một cái tát..."

"Tốt."

Su Tao gật đầu, hất tóc ra sau, rồi—

BỐP!

Bàn tay cô giáng xuống mặt Huang Limei với lực còn mạnh hơn lúc trước.

Một vệt máu rỉ ra từ khóe môi Huang Limei khi má cô ta sưng vù lên nhanh chóng.

Su Tao vứt cô ta sang một bên như món rác rưởi, sau đó phủi tay đầy khinh bỉ.

Toàn bộ chuỗi hành động diễn ra chưa đến một phút — trơn tru và dứt khoát.

Chi Xiaocheng chết sững.

Giờ thì cô đã hiểu vì sao lại có nhiều người sẵn sàng tôn thờ nữ chính này đến vậy.

Rõ ràng cô chỉ định nhận một cái tát để lấy lòng thương hại của Su Tao.

Cô hoàn toàn quên mất rằng trong thiết lập nhân vật, Su Tao sở hữu kỹ năng chiến đấu không hề tầm thường.

“Xiao Cheng, cậu không sao chứ?”

Dù giữa hai người vẫn còn sự ngượng ngùng chưa tan, nhưng khi Su Tao đỡ Chi Xiaocheng dậy…

Ánh mắt cô vẫn dịu dàng như nước.