[Ký chủ, hiện tại không còn mối đe dọa đến tính mạng nữa, tại sao vẫn duy trì tính cách yandere? Rõ ràng cô không thật sự là yandere.]
Thấy Chi Xiaocheng đăng bài lên mạng xã hội, hệ thống không kìm được mà lên tiếng thắc mắc.
“Cơ thể này hơi bất ổn và mong manh thật, nhưng tôi đúng là không phải yandere,” Chi Xiaocheng bình thản đáp. “Tuy nhiên,"Chi Xiaocheng" trong nguyên tác đã chọc giận hầu hết nam chính. Nếu tôi làm sâu sắc thêm ấn tượng này với Su Tao, thì bất kể phải đối mặt với ai, chỉ cần nữ chính có mặt, chúng ta sẽ không rơi vào thế yếu.”
“Huống hồ, tôi đã để lại ấn tượng quá sâu cho Su Tao rồi. Nếu muốn ‘chuộc lỗi’, thì cần một lý do hợp lý để giải thích cho mọi hành vi suốt hai năm qua.”
“Ám ảnh, suy sụp, yandere… đều là cái cớ hoàn hảo.”
[Để tự bảo vệ mình?]
“Rõ ràng là vậy.”
[Nhưng hiện tại không còn nguy hiểm cấp bách nữa, sao cô không nghỉ học, chuyển thành phố, hoặc thậm chí bay ra nước ngoài?]
Chi Xiaocheng sững người trước gợi ý của hệ thống.
“Hệ thống, trước giờ ta cứ nghĩ ngươi hơi ngu ngốc, ai ngờ cũng có lúc thông minh ra phết.”
“Nhưng mà,” cô gõ nhẹ lên cằm, “ta không định chạy trốn đâu.”
“Có lẽ… tôi hơi nghiện cảm giác kích thích rồi cũng nên.”
Một nụ cười mơ hồ, mê hoặc khẽ hiện trên môi cô, đến chính bản thân cũng không nhận ra.
Kiếp trước, ngay trước khi bị chiếc xe tải tông trúng, cô từng trải qua một cơn khủng hoảng.
Hai kẻ buôn ma túy bị cảnh sát chìm truy đuổi đã lao vào quán cà phê nơi cô đang ngồi. Một tên cầm dao, tên kia cầm súng, khống chế toàn bộ khách trong quán.
Nòng súng đen ngòm khiến ai nấy run lẩy bẩy vì sợ hãi.
Thế nhưng Chi Xiaocheng lại cảm thấy một luồng phấn khích kỳ lạ dâng lên trong người.
Chớp lấy khoảnh khắc khi tên cầm súng định tấn công một bé gái, cô lặng lẽ tiếp cận từ phía sau và lao vào hắn, cố giằng lấy khẩu súng khỏi tay.
Nhưng ai mà ngờ — khẩu súng đó chỉ là đồ giả!
Tên buôn ma túy còn lại thấy vậy liền xông tới tấn công cô.
Tình huống đối đầu nhanh chóng biến thành một trận hỗn chiến.
Là một sinh viên đại học không được huấn luyện, làm sao cô có thể chống lại hai tên tội phạm?
Chẳng mấy chốc, một nhát chém xé ngang ngực khiến cô đổ máu.
Cơn đau không khiến cô sợ hãi.
Ngược lại, nó thổi bùng lên ý chí chiến đấu trong cô.
Ngay khoảnh khắc đó, cô nhận ra — có lẽ mình chưa bao giờ phù hợp với một cuộc sống yên bình, tẻ nhạt.
Sau này, khi rời khỏi bệnh viện, cô lang thang ven đường với ánh mắt đờ đẫn, như thể nhìn thấy tài xế xe tải đang vẫy tay chào mình.
Và rồi… chẳng còn “rồi” nữa.
Chỉ biết rằng, ngày hôm đó, chỉ số K/D của bác tài tăng thêm một chút.
“Hệ thống, ngươi có biết có bao nhiêu loại yandere không?”
[Chẳng phải đều như nhau sao? Cầm dao, dọa người, giống như những gì cô vừa làm khi nãy.]
Chi Xiaocheng khẽ lắc đầu, môi hé nở một nụ cười mơ hồ.
“Nhiều người không hiểu cũng nghĩ như ngươi — cho rằng yandere chỉ là đâm chém, phân xác, hoặc ám ảnh muốn ‘ở bên nhau mãi mãi’. Nhưng thực tế, họ có rất nhiều phân loại khác nhau.”
“Lệ thuộc, chiếm hữu, loại trừ, hung hăng, bám đuôi, vô hại, tôn sùng, ảo tưởng, cô lập người khác…”
Kiếp trước, Chi Xiaocheng từng là một tiểu thuyết gia bán thời gian. Vì mục đích nghiên cứu, cô đã tìm hiểu sâu về các dạng kiến thức này.
Cô tiếp tục:
“Những gì tôi thể hiện với Su Tao khi nãy thuộc kiểu ‘chiếm hữu’ — muốn giam giữ cô ấy, biến cô ấy thành của riêng mình. Nhưng thực ra, kiểu ‘lệ thuộc’ mới có ảnh hưởng lâu dài hơn.”
“Nếu tôi khiến cô ấy tin rằng tôi là người hoàn toàn dựa dẫm vào cô ấy, không thể sống thiếu cô ấy… thì với tính cách ‘Bạch Nguyệt Quang’ của Su Tao, cô ấy sẽ không bao giờ nhẫn tâm đứng nhìn tôi chết.”
Nụ cười của Chi Xiaocheng dần trở nên lạnh lẽo và hiểm ác.
“Muốn lật ngược tình thế, tôi phải giữ chặt Su Tao trong tay. Dựa vào cái vỏ bọc yandere này, tôi sẽ diễn càng bốc đồng hơn khi ở trước mặt cô ấy.”
“Yêu cô ấy vô điều kiện, ủng hộ cô ấy, dựa dẫm vào cô ấy, bảo vệ cô ấy, sùng bái cô ấy.”
“Sau đó, tôi sẽ lợi dụng đám nhân vật chính và phụ để dàn dựng vài cảnh tôi bị thương nặng vì cô ấy.”
“Lý tưởng nhất là dính vài nhát dao, phải nằm viện cả tháng trời, nửa tàn phế. Ngươi biết Su Tao sẽ nghĩ gì lúc đó không?”
[Sao...sao cơ??!]
Giọng hệ thống khẽ run lên.
“Tội lỗi!” Chi Xiaocheng đưa tay che nửa khuôn mặt, đôi mắt ánh lên vẻ mong chờ cuồng nhiệt. “Tôi sẽ bị thương không biết bao nhiêu lần vì cô ấy, tất cả chỉ vì tôi yêu cô ấy, mà lý do tôi yêu—chính là vì cô ấy đã cho tôi một tia hy vọng mà tôi vốn không nên có!”
“Nói cách khác, tôi thành ra như thế này… hoàn toàn là tại cô ấy!”
“Cô ấy càng nhận ra điều đó, cảm giác tội lỗi sẽ càng ăn sâu mỗi lần tôi bị tổn thương. Một khi đã bắt đầu, cô ấy sẽ chìm ngày càng sâu.”
"Còn nếu một ngày nào đó, tôi chết ngay trước mắt cô ấy… chỉ để bảo vệ cô ấy thì sao? Cô ấy sẽ khóc ròng suốt ba ngày ba đêm, hối hận cả đời!”
“Đúng là một kịch bản hoàn hảo!”
Tất nhiên, tất cả vẫn chỉ là lý thuyết.
Hiện tại, cô vẫn chỉ là một nhân vật phụ nhỏ bé đang bị đe dọa bởi đám nam chính.
Thế nhưng, hệ thống vẫn không khỏi choáng váng trước kế hoạch của cô.
[Ký chủ, cô đúng là một phản diện bẩm sinh.]
“Chỉ là biện pháp cuối cùng thôi,” Chi Xiaocheng đáp, nét mặt trở lại bình thường. “Còn việc duy trì hình tượng yandere cũng không hề dễ dàng. Trước mắt, cứ từng bước mà đi.”
Thật ra, Chi Xiaocheng vốn thích kiểu yandere 'gây cô lập' hơn.
Đây mới là dạng đáng sợ nhất!
Yandere 'gây cô lập' mang trong mình tình yêu mãnh liệt và chiếm hữu cao độ, nhưng không thể hiện tình cảm một cách công khai như các kiểu khác.
Thay vào đó, họ âm thầm ẩn mình trong bóng tối, gieo rắc tin đồn, từng bước cô lập người mình yêu khỏi bạn bè và gia đình.
Khi mục tiêu bắt đầu tin rằng cả thế giới đã quay lưng với mình — rằng không ai quan tâm, yêu thương hay thậm chí là chấp nhận họ — thì yandere 'gây cô lập' mới xuất hiện.
Mang dáng vẻ dịu dàng, vô hại, như một “Bạch Nguyệt Quang” hoàn hảo, cô ta trở thành người duy nhất ủng hộ, yêu thương và ôm lấy họ.
Dần dần, đối phương sẽ bắt đầu dựa dẫm, cho đến khi hoàn toàn rơi vào tay cô ta mà không còn đường lui.
Kiểu yandere này là bậc thầy trong việc ẩn mình giữa ánh sáng.
Đến khi nạn nhân nhận ra… thì đã quá muộn rồi.
Nhưng với hoàn cảnh hiện tại, Chi Xiaocheng không thể đóng vai yandere kiểu đó.
Nếu cô xuyên đến sớm vài năm, đã có thể từng bước khiến Su Tao trở thành “cô gái bị cả thế giới ghét bỏ”, chỉ còn duy nhất mình Chi Xiaocheng là bạn.
Khi Chi Xiaocheng còn đang c
hìm trong dòng suy nghĩ ấy, điện thoại của cô bất ngờ rung lên liên tục.
Ai đó vừa phản hồi bài đăng trên mạng xã hội của cô.
Cảm giác kích thích ở đây là kiểu như mà main thích vài cái cảm giác nguy hiểm ấy, như là bị rượt hay đang trong tình huống nguy hiểm đến tính mạng... KDA thì mấy bạn chơi game FPS hay MOBA biết là gì rồi. Kill/Death/Assist.