Tonari no Kimi de Atama ga Ippai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

22 102

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

14 33

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

273 6926

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

280 10389

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

24 210

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

12 116

Tập 01 - Chương 01

Chương 1: Cậu có thích những thứ như này không?

***

Ngày Trực Thư Viện

Từ khi bước chân vào ngôi trường cao trung, với tư cách là thành viên ủy ban thư viện thì tôi thấy lượng công việc mà mình phải làm so với trước đây ít hơn nhiều. Trong khoảng thời gian vẫn còn đang ngồi ghế tiểu học cũng như sơ trung, tôi được giao cho vai trò xếp những cuốn sách trở lại đúng chỗ vốn có của nó, nhưng giờ thì tôi không còn phải làm công việc đấy nữa. Hoạt động chính của tôi hiện tại là làm việc ở quầy, làm những công việc như là viết bản tin mỗi tháng, hay là hoàn thành một số dự án khác.

Tôi không thích công việc xếp lại sách đấy cho lắm. Vì sau cùng thì tôi cũng không giỏi trong việc tìm ra những quyển sách đã từng ở vị trí nào. Tôi vẫn nghĩ việc học thuộc các ký hiệu các nguyên tố hóa học nó còn có ý nghĩa hơn là việc mình phải ngồi nhớ mấy cái nhãn sách nó trông ra sao. Vì vậy tôi nghĩ thật vô lý khi mà mình dần trở nên đa cảm vì chuyện ấy. Trong khoảng thời gian 20 phút sau khi tan trường, thời điểm mà hiếm có ai đặt chân đến thư viện, tôi có thể ngồi yên tĩnh ở quầy và hoàn thành nốt cuốn sách mà mình còn dang dở ở trên nền những khúc hoà tấu. Và thi thoảng khi có ai đó tới đây, thì tôi chỉ cần phải quét mã code và nhấp chuột vài lần là xong. Công việc giờ đã đơn giản hơn trước rất nhiều. Tôi sẽ không bất ngờ nếu có người cười nhạo mình vì bản thân lại có một công việc nhàn hạ như vậy.

Khoảng thời gian này của tôi đáng ra phải thật yên bình như vậy mới đúng, vậy cớ sao mọi chuyện lại thành ra như này…

‘’Ra là cậu đã tham gia làm ủy ban thư viện từ khi còn là học sinh tiểu học à… Chắc hẳn là cậu rất thích sách ấy nhỉ.’’

Cô gái đang đứng đối diện với tôi mở lời, chắc chắn mọi suy nghĩ của tôi đã bị cô ấy đọc được nên mới nói như vậy. Bạn phải biết rằng cái cảm giác ngày nào cũng bị cô ấy đọc suy nghĩ như vậy thật sự vô cùng phiền. Và tất nhiên mấy lời phàn nàn này của tôi cũng bị cô ấy nghe được hết rồi. Thật khó khăn để mà sống trong cuộc sống như này.

‘’Tôi đương nhiên là thích sách rồi, nhưng lý do mà tôi chọn trở thành thành viên ủy ban thư viện là vì tôi thích khoảng không gian ở nơi đây’’

Có lẽ tôi nên nói thêm rằng là không còn bất cứ ai có nguyện vọng muốn được trở thành thành viên của ủy ban thư viện bởi vì họ không muốn mỗi ngày đều phải lết xác tới nơi đây. Thêm nữa là tôi không muốn cãi lộn chỉ vì việc mình ở trong ủy ban giống như mấy đứa trẻ con. 

‘’Ngoài những suy nghĩ của cậu vừa rồi, thì phần lớn trong thư viện này toàn chỉ có sách là sách thôi nhỉ. Hmm, cậu không chỉ thích chúng dưới cái nhìn là tác phẩm văn học, mà còn là một thứ đồ cũng nên’’

‘’Lối suy nghĩ đó thú vị đấy.’’

‘’Lối suy nghĩ của cậu mới là thứ thú vị hơn hẳn so với đại đa số mọi người."

Với khuôn mặt vô cảm cùng tông giọng đều đều của cô ấy thì không thể khiến tôi tin được rằng đấy lại là lời khen. Nhìn chung, cô ấy có thể đọc được suy nghĩ của bất cứ ai trong vòng bán kính 2 mét xung quanh, vì vậy nên cô ấy bảo tôi dừng mấy suy nghĩ phi logic lại. Tuy nhiên, cô ấy cứ liên tục bám theo tôi đi khắp nơi không tha. Chẵng lẽ người con gái này đang có một cái ốc vít lỏng trong đầu đấy chứ? Nói thật, tôi không thể không nghĩ rằng cô ấy đang cố tình gây ra rắc rối cho tôi.

‘’Có phải cô thích tôi hay gì gì đó không vậy?’’

‘’Đó là vì khi ở bên cậu thì tớ không còn nghe được suy nghĩ của bất cứ ai khác nữa ngoại trừ của cậu đó.’’

‘’Nghe buồn cười thật đấy nhỉ. Thứ năng lực gì mà nghe giống như nhân vật chính trong các tác phẩm light novel sẽ sở hữu vậy. Không đời nào mà tôi sở hữu năng lực đấy cả.’’

‘’Tớ không biết bất cứ gì về light novel nên sẽ không đả động đến chủ đề đấy, nhưng nếu cậu thật sự nghĩ rằng tớ là một cô gái phiền toái thì cậu nghĩ bản thân sẽ cố gắng đuổi tớ đi hay chạy trốn vì cuộc sống thân yêu của mình?.’’

Cô ấy đang có kế hoạch quái quỷ gì khi mà nói với tôi những thứ kiểu, ‘’Chạy trốn khỏi cuộc sống thân yêu của mình?’’ không chỉ là ‘’chạy trốn’’, mà còn là ‘’chạy trốn vì cuộc sống thân yêu của mình.’’ nữa. Ngay cả những trò đùa cũng phải có giới hạn của nó chứ.

‘’Tôi là một quý ông, cô biết mà.’’

‘’Cậu nghĩ vậy luôn á?’

‘’... …’’

‘’Cậu thật sự không muốn dính vào mớ rắc rối cũng như không muốn có thêm bất cứ một kẻ thù nào khác nữa bằng cách không dính dáng gì với tớ ha. Tớ nghĩ đó là một lối suy nghĩ tuyệt vời nên có đấy.’’

Tệ quá rồi. Cô ấy không chỉ đọc được tất cả suy nghĩ của tôi, mà thậm chí cô ấy còn nói to chúng ra ngoài nữa chứ. Tôi không thể tìm được bất cứ từ nào để đáp lại nữa rồi, vì vậy mà tôi chỉ có thể bất lực thở dài.

‘’Chắc hẳn rằng cậu và mọi người đều nên biết tốt nhất không nên gây thù chuốc oán với nhau đâu đúng chứ?’’

‘’Cậu đang nói về người nào ở trên trái đất này đấy à?’’

‘’Là cô đấy.’’

‘’Cho mình xin lỗi nha~’’

Cô ấy nở một nụ cười vui vẻ, mặc dù tôi không rõ thứ gì khiến cô ấy cười. Cô ấy thường mang trên mình một bộ mặt khó ở và vô cảm, nhưng khi cô ấy ở với tôi, cô ấy thường hay cười nhiều hơn bình thường, nó tạo ra hiểu lầm rằng cô ấy đang yêu tôi và điều này không hay một chút nào.

Cô ấy trông khá dễ thương khi cười. Đúng vậy. Mặc dù tôi không phải là một fan cuồng khi nói về cô ấy và cũng không phải do khả năng của cô ấy khiến tôi sẵn sàng tha thứ cho mọi hành động của bản thân, tôi cũng không ghét cô ấy cho lắm. Đấy có phải là vì cô ấy xinh đẹp nên mới nghĩ như vậy không nhỉ?

‘’Cảm ơn cậu rất nhiều.’’

Cô ấy sẽ vui vẻ hơn nhiều nếu không có dính dáng gì đến một kẻ như tôi.

‘’Tại sao lại vậy?’’

‘’Vì chúng ta khát khao được giữ những điều tốt đẹp cho riêng mình, đó là thứ mà sẽ không bao giờ thay đổi và sẽ còn tồn tại mãi mãi.’’

‘’Nó có thật là như vậy không?’’

‘’Nó đúng là như vậy đấy.’’

Với khuôn mặt xinh đẹp ấy, tôi chắc chắn rằng cô ấy sẽ phải nhận vô số ánh mắt căm ghét từ mấy đứa con gái khác, và tôi cũng đảm bảo rằng có rất nhiều chàng trai sẽ đặt cô ấy làm mục tiêu để khát khao chinh phục và để thỏa mãn những ham muốn của riêng mình.

''Nếu chỉ tính số người đã hành động trực tiếp ra tay chống lại tớ, thì tớ nghĩ là có khoảng tầm 56 đứa con gái và 6 đứa con trai đấy.”

''Chờ chút đã. Không phải tỷ lệ con gái so với con trai ở đây quá là kỳ lạ sao?"

''Trong khoảng thời gian là học sinh năm hai ở trường sơ trung, tất cả tụi con gái trong lớp đều là kẻ thù của tớ.”

''Rồi rốt cục đấy có phải là một Cuộc chiến sinh tồn nào đó không vậy?"

Nếu đúng là như vậy, thì tôi chắc chắn rằng cô ấy thậm chí sẽ không thể rời khỏi chỗ ngồi của mình một cách yên bình được rồi. Thật kinh khủng khi tôi nghĩ về cảnh tượng đầy khốn khổ kia, mặc dù có hơi xót lòng nhưng tôi thấy thật biết ơn khi mà mình có một khuôn mặt bình thường.

 ''Tớ thích khuôn mặt của cậu một chút đấy, Hokuto-san.”

''Cô không cần phải thương hại tôi."

''Tại sao cậu lại lạnh nhạt với tớ như vậy? Đó không phải là lòng thương hại đâu. Ngoài ra, khi tớ kể câu chuyện này với những người khác, phản ứng yếu ớt giống như cậu thì hiếm lắm tớ mới thấy đấy ”.

''Tôi chỉ là không quan tâm đến nó thôi."

Dù sao đi nữa, đó có lẽ là câu chuyện về một cô nàng là tâm điểm của lớp đã để ý đến một chàng trai, nhưng chàng trai ấy lại đi tỏ tình với cô gái khác, chính vì điều đó đã khiến cô gái ấy đã rất phẫn nộ. Mấy đứa con gái ở độ tuổi đấy thích bất cứ thứ gì chỉ cần nó có liên quan đến tình yêu, và họ muốn hẹn hò với những chàng trai khác mà không cần phải suy nghĩ quá nhiều.

''Đối với một người miệng nói rằng không hề quan tâm như cậu, với giả thuyết của cậu đưa ra thì. Cậu đã hoàn toàn chính xác rồi đấy. Khoảng thời gian đó đối với tớ đúng là địa ngục ”.

''Vậy sau tất cả, thứ cô muốn nói là về chuyện này đấy à?"

''Yeah, Ừm… thì đây là câu chuyện thú vị nhất mà tớ có thể kể cho cậu rồi.”

Đấy là một câu chuyện thú vị hử.

''Tớ có thể tiếp tục được không?"

''… Cậu cứ tiếp tục đi.”

''Tớ đã biết rằng là cô gái ấy đã thích cậu trai vào lúc đó rồi, chính vì vậy mà tớ đã từ chối cậu ta. Nhưng mặc dù là thế thì tớ vẫn không thể tin được khi tớ nhìn thấy rác nhét đầy trong cặp của mình ”.

''Tôi đoán thực tế rằng là chàng trai thích cậu không hợp với cô gái ấy nhỉ."

''Tớ chẳng có gì khác ngoài ngoại hình ưa nhìn của mình. Tớ chắc chắn rằng cô gái ấy còn nhiều thứ khác tuyệt vời hơn tớ cơ mà."

Mặc dù nghe thì có vẻ cô ấy là một người mạnh mẽ và dũng cảm, nhưng đôi mắt của cô ấy vẫn luôn cụp xuống, dáng vẻ đó trông như cô đang có một nỗi buồn man mác vậy.

''Điều đó khiến tớ buồn thay cho cô ấy. Thật sự rất buồn."

''Tại sao? Không phải cô ta mới là người đã bắt nạt cô à? "

''Đó là vì trong quá khứ tớ đã từng được cô ấy giúp đỡ."

Tôi hoàn toàn không hiểu nữ sinh này đang nghĩ gì. Tuy nhiên, tôi vẫn có một điều muốn nói với cô ấy.

''Điều cậu muốn nói là gì thế?"

''Đừng có coi đấy là một câu chuyện cười chứ.”

Biểu cảm trên khuôn mặt cô ấy biến mất.

''Nó khiến cậu khó chịu hử?"

''Chính bản thân cậu đang kể câu chuyện bằng tông giọng nghe buồn bã và đau đớn như thế, vậy mà sao cậu lại có thể coi đấy là một câu chuyện thú vị được cơ chứ?”

''… Tớ nhớ rồi, lần sau tớ sẽ để ý hơn.”

Không giống như người đang đứng trước mặt, tôi không thể đọc được những suy nghĩ của cô ấy, và biểu cảm của cô ấy cũng không nói cho tôi biết bất cứ thứ gì. Điều duy nhất mà tôi có thể biết được là khuôn mặt của cô ấy trông đẹp như thế nào. Tôi không thể không thông cảm cho những ai có cái cảm giác ghen tị hay là có tình cảm dành cho cô ấy. 

Và tất nhiên rồi, cảm nhận và đánh giá của mỗi người là khác nhau, nhưng nhìn chung thì con người vốn thích những thứ đẹp đẽ mà. Thậm chí nếu quá khích, cảm xúc của người đấy thậm chí có thể sẽ trở nên bất ổn, và rồi chính chúng sẽ là thứ trói buộc chính bản thân họ

''Nếu cậu nói rằng con người thích những thứ đẹp đẽ, thế thì việc tớ đang đứng ngay bên cạnh cậu cũng sẽ trở thành một điều tuyệt vời, phải không?”

''Không đời nào. Tôi đã nói với cậu rồi, đúng chứ? Tôi không muốn trở thành kẻ thù với mọi người đâu”.

Số lượng ít ỏi mối quan hệ của tôi cũng có thể chấp nhận được, vì vậy nên chắc chắn rồi, tôi không muốn trở thành kẻ thù của mọi người đâu.

''Điều đó không có vấn đề gì hết đâu. Cậu hãy nhìn xem ”.

Cô ấy hướng ánh mắt của mình đến chỗ nào đó đằng sau tôi. Khi ngoảnh lại, tôi thấy người giáo viên đang mang ánh mắt đầy lo lắng khi nhìn hai người chúng tôi. Người giáo viên ấy đang ôm một cuốn từ điển dày cộp trong tay mình như thể nó là một tấm khiên vậy, và chỉ nhìn thôi tôi có thể nói rằng người giáo viên ấy đang sợ hãi..

''Tớ không cần phải đọc suy nghĩ cũng có thể biết cô ấy đang nghĩ cái gì. ‘Kisaragi Nao là một người có thể đọc được suy nghĩ của người khác’ thực tế điều này cả trường đều đã biết hết rồi. Chính vì vậy mà những gì mọi người hướng về phía tớ không phải là sự ghen tị hay tình cảm gì đâu, mà chính là là sự sợ hãi kìa. Không giống như kiểu sẽ có khả năng ai đó hướng thái độ thù địch với cậu khi bắt chuyện với tớ đâu, Hokuto-san. ”

''...Hửm."

''Tớ sẽ rời đi trước. Làm ơn hãy đến và gặp tớ ngay khi có thể. Ờm, không còn gì nữa thì tớ xin phép. ”

Cô ấy dường như không bận tâm đến sự thật rằng bản thân cô vẫn đang gây phiền phức cho tôi, như thường lệ. Cô chỉ hơi cúi đầu và nhanh chóng rời khỏi phòng.

''Usami-kun. Nay em có thể rời đi rồi. ”

Người giáo viên ấy nói cộc lốc bằng tông giọng có phần run run rằng tôi đã được nghỉ. Kisagari đã tiết lộ với tôi rằng cô ấy có thể biết được người khác nghĩ gì ngay cả khi không dùng đến năng lực của mình. Cô ấy nói đúng; ngay lúc này, tôi có thể hiểu được hầu hết lời người giáo viên này đang cố gắng truyền đạt. Là 'sợ.' Chỉ là những từ ngữ ngắn gọn, súc tích vậy thôi nhưng nó lại khiến tôi đau thấu cõi lòng. Vậy, cái giá phải trả cho năng lực đọc được suy nghĩ của mọi người là bản thân phải chịu đựng biết bao lời lẽ khó nghe từ người khác?

Mặc dù cô ấy không muốn nghe suy nghĩ của họ, nhưng cô ấy đâu còn có lựa chọn nào khác.

''Em hiểu rồi. Vậy thì em xin phép. ”

Tôi quăng chiếc ba lô nặng kinh khủng của mình lên lưng và rời khỏi thư viện. Và sau đó tôi nhìn thấy cô ấy đang đứng ở trước cửa. Sau đó cô ấy nhẹ nhàng cảm phục thở ra một hơi.

''Tớ không ngờ cậu lại ngoan ngoãn nghe lời đến vậy đấy.”

''Chẳng liên quan gì đến cậu cả. Tôi chỉ nghĩ rằng đã đến giờ về nhà thôi. "

''Thật sự là vậy sao? Chà, nhà của cậu là đi đến cổng chính rồi rẽ phải, đúng chứ? Vậy cậu có muốn đi chung một đoạn đường không? ”

''Ngay cả khi khước từ, thì chắc chắn rằng cậu sẽ bám theo tôi chứ gì. Và cậu có thể sẽ sử dụng cái lý do gì mà ‘Khi ở bên cậu tớ sẽ không còn có thể nghe được suy nghĩ của bất kỳ ai khác nữa’ chứ gì. ”

''Đúng thế đó!"

''Tại sao nghe cậu phấn khích vậy?"

''Không có gì!"

Giọng nói hớn hở của cô ấy vang vọng khắp hành lang.

_______________________________________End of part 1 _________________________________________________________________

Last Editing: 19-02-2022 8:45

như vậy bị đọc suy nghĩ mới có nhiều cảnh ngọt được :)) battle royale