Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Dù là một nhân viên tiếp tân, nhưng vì không muốn làm thêm giờ nên tôi sẽ cố gắng một mình đánh bại con trùm.

(Đang ra)

Dù là một nhân viên tiếp tân, nhưng vì không muốn làm thêm giờ nên tôi sẽ cố gắng một mình đánh bại con trùm.

Mato Kousaka

Đây là một câu chuyện hài ở một thế giới khác kể về một cô tiếp tân mạnh nhất sẽ làm mọi thứ để không phải làm thêm giờ, được về nhà khi giờ hành chính kết thúc và bảo vệ cuộc sống bình yên (của mình)

5 105

Mười tám tầng Địa Ngục: Nơi này cấm nói dối

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

87 1571

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

37 3354

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

9 30

Web Novel - Chương 71.2: Thành Viên Mới

Vài ngày sau—

“Chào anh.”

“À vâng, vâng.”

Tôi đụng mặt một nhân viên mới của đội D vừa được phân công về văn phòng.

Chức vụ của anh ta giống tôi, cả hai cùng là Giám sát viên. Ngoại hình anh ta thì trông cỡ tầm tuổi tôi trước khi dính vào mớ truyện ma quái này.

Người nhân viên đeo kính lướt mắt đánh giá tôi một vòng.

“À, hoá ra là anh đó à? Cái Giám sát viên được thăng chức sau 60 ngày đó?”

“Vâng.”

“Thế tức là anh vẫn còn là lính mới toanh chứ gì?”

“...”

Tôi im lặng nhìn anh ta.

“Ồ~ nhìn ánh mắt kia kìa. Gì vậy? Anh muốn được đối xử ngang hàng với mấy người có ba năm kinh nghiệm à?”

Anh ta nở nụ cười mỉa mai, “Đùa thôi. Rất mong được làm việc với anh, tiền-bối-ạ.”

“Ờ. Mà tôi nghe nói anh phản ứng cũng nhanh phết nhỉ?”

“Haha…”

“Anh biết không, ở bộ phận ㄴThám Hiểm Thực Địaᄀ, cái quan trọng nhất là làm việc nhóm đó. Muốn sống sót á? Thì phải biết đọc không khí! Hiểu chưa?”

Ồ vậy hả?

“Nếu suốt ngày càu nhàu chuyện thăng chức sớm rồi đòi hỏi phải được đối xử như người đi trước, thì anh sẽ bị đánh dấu rồi bỏ mặc chết thôi. Chuyện đó xảy ra như cơm bữa.”

Nói rồi, anh ta đảo mắt nhìn quanh văn phòng.

“Tôi nghe nói Đội phó và Giám sát viên từng làm ở đây đều mất tay và bị nhiễm bẩn. Biết đâu anh là người kế tiếp đó.”

“...”

Tôi quay đầu nhìn về chiếc bàn còn trống và sạch sẽ duy nhất ở đây.

Đó là bàn làm việc của Giám sát viên Park Minseong.

Cách đây vài hôm, tôi tới văn phòng thì thấy đồ đạc cá nhân của anh ấy, từ cốc uống nước đến khung ảnh, đã biến mất sạch sẽ chỉ sau một ngày kể từ khi có thông báo thay đổi nhân sự.

“Chuẩn luôn. Biết đâu lại là anh đó, Giám sát viên.”

“…Gì cơ?”

“Công việc ở đây vốn đã nguy hiểm rồi. Tôi sẽ cố gắng hỗ trợ anh hết mức để chuyện đó không xảy ra. Mong được anh chỉ dạy.”

Tôi lịch sự đưa tay ra bắt.

“Ờ…”

Nhân viên nọ, người vừa nãy còn nhìn tôi với ánh mắt hơi khó chịu, có vẻ đã tự thuyết phục bản thân rằng đó chỉ là ảo giác và bắt tay tôi.

Chẳng bao lâu sau, một giọng nói khác vang lên và người nhân viên mới đáp lời ngay lập tức.

“Chào Đội trưởng! Giám sát viên Yoon Johoon có mặt, em rất mong được hợp tác với anh ạ!”

Thằn Lằn Lee Jaheon, đội trưởng của chúng tôi, chỉ khẽ gật đầu chào người mới.

“Ừ.”

“Haha, đội trưởng có biết họ của em cũng bắt đầu bằng ‘O’ không? Định mệnh cho em được làm cấp dưới của anh đó!”

“Ừ.”

“...Không, ý em là… thấy nó kiểu như là số phận không ạ?”

“Không.”

“...”

Yoon Johoon (tân binh vừa nhập đội) thất bại toàn tập trong khoản giao tiếp xã hội.

Ngay khi đội trưởng rời đi để họp, anh ta lập tức bước tới gần tôi và thì thào với giọng bí mật.

“Này. Đội trưởng đội D có vấn đề về thần kinh đúng không? Tôi nghe đồn vậy á.”

“Anh thấy thế à?”

“Chứ anh không thấy à? Có cảm giác nãy giờ mình nói chuyện với AI chứ không phải người thật luôn đó.”

Nói rồi, anh ta thở dài một tiếng thật dài.

Chết t!ệt, công ty này vốn đã dễ khiến người ta phát điên rồi, giờ còn phải làm việc dưới trướng một tên như vậy sao? Ugh. Anh ta bị gì thế?”

“Đội trưởng Lee Jaheon rất quan tâm đến tình trạng của cấp dưới.”

“Thì sao? Nếu có chuyện xảy ra thì anh vẫn chết như thường thôi, đúng không? Mà anh ta cứ thích làm trò một mình trong Bóng tối như thế thì Đội A ghét cũng đúng. Tin đồn đó là thật nhỉ?”

“...”

“Thật ha. Trời ạ, anh cũng nên cẩn thận đi. Đúng là đen đủi mới rơi trúng cái đội này…”

Nói xong, Yoon Johoon lẩm bẩm gì đó về việc đi vệ sinh rồi biến mất gần nửa tiếng đồng hồ.

“...”

‘Mình thật sự phải làm việc với tên dở hơi này à?’

☾ Trời đất… Anh Hoẵng thân mến có vẻ đang phiền muộn hả? ☽

☾ Anh có muốn được người bạn tốt - Braun trợ giúp không? Tôi luôn sẵn lòng hỗ trợ anh nha. ☽

☾ Chỉ cần anh ra lệnh, tôi sẽ vui vẻ— ☽

‘Vậy chúng ta xem chương trình tạp kỹ sau giờ làm đi.’

☾ A! Thật là một ý tưởng tuyệt vời làm sao! ☽

Cuộc trò chuyện với Braun giúp tâm trạng tôi dịu xuống đôi chút.

Đúng rồi.

Thật ra thì, mấy người đồng nghiệp trước đây tôi gặp đều thuộc dạng quá may mắn.

‘Đây mới là đời sống công sở bình thường…’

Ít nhất thì, tên Giám sát viên này không phải cấp trên của tôi. Thế cũng đã là điều đáng mừng rồi.

Tôi hít sâu để lấy lại bình tĩnh và tiếp tục công việc.

Chiều hôm đó, Lee Jaheon trở về sau buổi họp với tệp PDF, để thông báo cho đội.

“Chúng ta sẽ tiến hành buổi họp để chuẩn bị cho đợt tiến vào Bóng tối ngày mai.”

Tân binh Yoon Johoon lập tức tái mét, “Hạng không xác định á? Đây là loại Bóng tối chưa từng được ghi chép hả?”

“Không.”

Thằn Lằn quay đôi mắt dọc đặc trưng về phía Yoon.

“Mỗi lần được khám phá, cấp độ của chất lỏng trong 『Bình Thu Thập Tinh Chất Giấc Mơ』lại thay đổi.”

“...!”

Một biến dị?

“V-Vậy sao lại giao cho đội thường như đội D mà không phải đội tinh nhuệ?”

“Không chỉ đội D. Tất cả các đội thường trực thuộc ㄴThám Hiểm Thực Địaᄀ đều đang cố gắng tiến vào.”

Lee Jaheon chuyển ánh nhìn về phía tôi.

“Bóng tối này tiến vào bằng giấc mơ và xác suất thành công rất thấp.”

“...!”

“Thông tin cơ bản như sau: Hãy đọc một cuốn sách nhất định vào đêm trăng tròn rồi đi ngủ. Nếu bạn thức dậy trong một ngôi trường vào ban đêm thì bạn đã bước vào Bóng tối.”

Khoan đã.

“Nếu cậu thấy tên trường là 〔Trường Trung Học Kỹ Thuật Sekwang〕, tức là đã tiến vào thành công.”

Trường Trung Học Kỹ Thuật Sekwang.

“...”

Tôi biết truyền thuyết đô thị này.

Nhưng đó không chỉ đơn thuần là 'biết'…

‘Đây là truyền thuyết đô thị mà tôi trực tiếp liên quan.’

Hồ Sơ Thám Hiểm Trong Bóng tối #13

Mục số 13 trong「Hồ sơ Về Những Bí Ẩn Trong Bóng Tối」được viết bởi tôi.

Chương trình kết hợp nhiều tiết mục biểu diễn xen kẽ. Các vd như: Táo Quân, Ơn giời cậu đây tồi,... Trong tên tiếng hàn, chữ 이(Lee) trong Lee Jaheon và 윤(Yoon) trong Yoon Johoon, đều bắt đầu bằng chữ O