Rebecca tròn mắt.
“Eh?”
Ah, cô ấy không hiểu lời tôi nói sao.
Tại sao lại trưng ra bộ mặt giả ngơ thế kia.
“Vị cứu tinh?”
“Đúng rồi. May mà cô đã hiểu”
“Nghĩa là sao?”
“Để xem nào, …tôi muốn cô lắng nghe tiếng nói người dân trong làng rồi truyền đạt lại cho tôi”
“Thế thôi à?”
“Làm gì có chuyện đó. Trước mắt thì tôi muốn cô làm vậy”
Hình như Rebecca vẫn chưa hiểu ý đồ của tôi.
Mà, cô ấy thông minh nên rồi sẽ hiểu thôi.
Trước hết thì mình muốn rời khỏi đây đã…
Ma pháp dịch chuyển…, tôi chưa dùng lên con người lần nào nên không biết có ổn không.
Và còn việc dịch chuyển 4 người bao gồm tôi, tự nhiên thử nghiệm liệu có thành công không nhỉ.
Mà ngay từ đầu, tôi có dịch chuyển được chính mình không đây…
Nhưng để rời khỏi đây thì hình như chỉ còn cách đó thôi nhỉ.
Cho dù có đến được nhà ông Will, đám người ở đây sẽ lại ập đến nhà ông ấy… Căn nhà rách nát xác xơ ấy sẽ sụp đổ trong chốc lát cho xem.
…Hóa giải bức tường ma pháp ở đây, sau khi dịch chuyển đi thì dựng ngay một bức tường khác ở nhà ông Will là được nhỉ.
Thật sự rất may khi mình đã lĩnh hội được ma pháp dịch chuyển level 80.
Hơn nữa, người đạt được level 80 sẽ có đặc quyền sử dụng được 2 ma pháp cùng lúc. Toàn là điều tốt thôi.
“Alicia, giờ làm gì đây?”
“Ôi Gill, không cần làm vẻ mặt lo lắng đến thế đâu. Cứ giao mọi việc cho chị”
Cách nói vừa rồi cứ như nữ phản diện ấy!
‘Giao cho chị’ nghe đậm chất phản diện. Tuyệt vời…
Tự bản thân tôi bị mê hoặc bởi mấy từ tôi đã nói ra.
Đây là cách dùng từ mà tôi đã học được nhờ đọc tiểu sử của phù thủy nổi tiếng nhất trong đám phản diện. Dùng tốt đấy nhỉ.
“Gill, ông Will, Rebecca, sẽ có chút khó chịu đó nên hãy cố gắng chịu nhé”
Tôi búng ngón tay kêu tách. Tôi làm bức tường biến mất, đồng thời dịch chuyển cả 4 người bao gồm tôi đến nhà ông Will. …Thành công rồi. Đây chắc chắn là nhà ông Will rồi. Quả nhiên tôi là thiên tài?
“Tuyệt quá…”
“Nhà ta đây mà!”
“Hoh, cái này tuyệt nhỉ”
Cả 3 người ngẩn ngơ nhìn xung quanh.
Cái biểu cảm ngạc nhiên đó… quá đỉnh luôn.
Khen tôi nữa đi.
“Bọn họ đi đâu rồi?”
“Nhà Will phải không?”
“Đi thôi!!”
Tôi nghe thấy tiếng la hét của đám người trong ngôi làng nghèo.
Ah, quên béng mất.
Tách
Tôi lại búng ngón tay thêm một lần nữa, dựng bức tường xung quanh nhà ông Will.
Với cái này thì không cần lo ngôi nhà bị phá nát nữa.
“Alicia rốt cuộc là… ựa”
Trước khi Rebecca kịp nói xong, tôi thúc thêm một đấm vào bụng cô ấy.
Vì giờ tôi có chuyện quan trọng phải nói với Gill nên hãy ngủ một lát đi nhé. Nếu bị nghe thấy thì rắc rối lắm.
Cho dù có bị nói là cách làm vô nhân đạo, nhưng vì tôi là nữ phản diện nên đành chịu thôi.
Tôi đỡ lấy Rebecca đang ngã về phía trước, để cô ấy ngủ trên giường ông Will.
…Giờ mới nhớ, tôi có thể sử dụng ma pháp làm cho người khác ngủ mà.
Thay vì đánh người ta ngất thì dùng ma pháp này có phải tốt hơn không...
Đến bây giờ mới nhớ ra thì đã quá muộn rồi.
Xin lỗi nhé, Rebecca.