Tôi sẽ trở thành nữ phản diện lưu danh lịch sử

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Masho no Otoko wo Mezashimasu

(Đang ra)

Masho no Otoko wo Mezashimasu

立花

Dù cho Kohaku chỉ hành động thật bình thường, những người xung quanh vẫn bị anh quyến rũ!? Một câu chuyện hài học đường sẽ được kể bởi một kẻ chuyển sinh!

89 6031

Amagi Brilliant Park

(Đang ra)

Amagi Brilliant Park

Gatou Shouji

Cô gái đó nói với cậu rằng: "Em muốn anh trở thành người quản lý của Amagi Brilliant Park này."

4 49

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

4 105

Khát Vọng Trỗi Dậy

(Đang ra)

Khát Vọng Trỗi Dậy

Ro Yu Jin (로유진)

Kết quả là chết một cách thảm bại - nhưng một vị nữ thần đã gửi đi hình ảnh của tương lai khủng khiếp này cho chính anh trong quá khứ, có được kiến thức rằng mình sẽ trở nên như nào, liệu cậu ta có th

9 363

Web Novel (Novel Vol 1) - Chương 11 Mười ba tuổi: Trưởng nam nhà Williams - Albert

Albert – trưởng nam nhà Williams, hiện tại 13 tuổi.

Em gái tôi được nuôi dưỡng thành một đứa ích kỉ, ngạo mạn, làm tôi không thể kiểm soát được.

Có lẽ nó được nuông chiều hơi quá.

Em gái Alicia của tôi vô cùng dễ thương, với đôi mắt màu vàng rất đẹp.

Tôi và hai đứa em trai sinh đôi thấy nó rất đáng yêu.

Tuy nhiên điều đó là xấu hay sao mà Alicia luôn tự cho mình là trung tâm, cả thế giới đều xoay quanh nó.

Trong lúc như thế, đột nhiên một ngày em ấy nói muốn học kiếm thuật.

Nói thật là tôi khá bực mình.

Mỗi ngày tôi đều nghiêm túc luyện kiếm từ sáng sớm vậy mà nó lại lấy làm thú tiêu khiển, có khi còn không hứng thú, chỉ vì muốn ở cạnh tôi, Alan và Henry nên nói chơi vậy. Đó là điều tôi nghĩ.

Tôi cảm thấy những gì mình làm từ trước đến nay đều bị đem ra làm trò cười.

Tôi nghĩ Alan và Henry cũng cảm thấy như vậy.

Vì thế nên tôi đã đưa ra một yêu cầu vô lý cho cô em gái ích kỉ.

Một cô bé bảy tuổi chắc chắn không thể thực hiện được 100 lần gập bụng và 50 lần chống đẩy.

Hơn nữa, nếu nó duy trì được trong vòng một tuần.

Khi tôi nói điều đó, Alicia đã nổi giận.

Con bé lườm tôi với thái độ uy nghiêm chứ không phải thái độ ngạo mạn như thường thấy.

Tôi không thể tin vào mắt mình. Tôi chưa từng thấy Alicia có biểu cảm như vậy bao giờ.

Đôi mắt vàng của Alicia đang phản chiếu ánh sáng mặt trời và tỏa sáng, làm tôi chợt say sưa ngắm nhìn.

Tôi hiểu Alicia đang suy nghĩ rất nghiêm túc, nhưng tôi nghĩ nó sẽ chán sau một tuần.

Từ trước đến giờ, chưa bao giờ Alicia kiên trì làm được việc gì cả.

Những thứ như piano, ca hát, cưỡi ngựa, cho dù có hứng thú thì cũng chỉ trong chốc lát. Rồi nó sẽ bỏ ngay.

Vì nhảy múa và học lễ nghi là việc bắt buộc trong xã giao nên các giáo viên đã bắt em ấy học, nhưng tình hình đó có vẻ là thảm kịch.

Vì Alicia như thế nên tôi nghĩ việc đó chắc chắn là không thể, và cũng quên mất luôn lời hứa.

Một tuần sau, chỉ khi Alicia nói tôi mới nhớ ra.

Nhìn dáng vẻ phồng má giận dữ của Alicia, tôi thực sự không cảm thấy việc em ấy đã luyện cơ trong một tuần.

Tôi đã nghĩ nó nói dối để được tôi quan tâm.

Lúc đó bạn tôi cũng đang ở đó, có thể nó muốn chơi cùng nên nói vậy chăng...

Khoảnh khắc Alicia rút kiếm từ hông tôi, cả sống lưng cứng đờ.

Tôi không hiểu rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.

Vốn dĩ kiếm không phải là thứ mà một cô bé bình thường có thể tự cầm được bằng sức mình.

Vậy mà Alicia lại dễ dàng rút được nó ra từ hông tôi.

Và rồi những hành động của Alicia lại là chuỗi bất ngờ liên tiếp.

Em ấy đã đá vào thân cây, làm quả táo rụng xuống và cắt nó thành hai phần bằng nhau.

Nói thật, tôi không biết mình có làm được kĩ thuật như vậy không.

Nếu không biết quỹ đạo rơi của quả táo thì không thể làm được, hơn nữa, để cắt quả táo thành hai phần bằng nhau thì cần lực và tốc độ lớn.

Vung thanh kiếm nặng sang ngang một cách nhanh chóng, dùng lưỡi kiếm sắc bén chia quả táo thành hai nửa bằng nhau, đó là việc không thể làm được nhờ may mắn.

Tôi không tin vào mắt mình.

Tôi không thể rời mắt khỏi Alicia, người đang nhìn thẳng vào tôi một cách đầy ấn tượng.

Và khi tôi đồng ý cho luyện kiếm, mặt em ấy liền sáng bừng lên, ôm chầm lấy tôi.

Không thể nhầm lẫn được, đó là hành động của một cô bé bảy tuổi, điều đó làm tôi không còn cảm thấy sự uy nghiêm của lúc nãy nữa.

Kể từ lúc ấy, mỗi sáng Alicia đều luyện kiếm, rồi sau đó biến đi đâu mất cho đến bữa tối.

Hành động của Alicia bí ẩn đến mức không một ai có thể hiểu được.

Điều gì đã khiến em ấy trở thành như vậy, cả cha mẹ và người hầu đều không nghĩ ra.

Nếu muốn học kiếm thuật thì trước tiên phải cầm được kiếm đã.

Việc đó phải mất một thời gian dài. Đúng như dự đoán, ban đầu Alicia hoàn toàn không cầm nổi.

Nói thật, tôi đã nghĩ nó sẽ bỏ cuộc. Với sức của một cô bé bảy tuổi, phải mất 5 năm mới có thể dễ dàng cầm được kiếm cả ngày.

Hơn nữa, việc chỉ luyện cầm kiếm chẳng hề vui vẻ, cũng chẳng thú vị gì. Chỉ có khổ sở thôi.

Tuy vậy, Alicia không hề phàn nàn mà vẫn luyện tập hằng ngày.

Khi nói chuyện đó với đám bạn, họ muốn xem nên tôi đã mời họ đến nhà, và rồi ai nấy đều tròn xoe mắt ngạc nhiên.

Rồi từ đó, mỗi ngày họ đều đến nhà tôi.

Việc làm tôi ngạc nhiên là ngay cả Duke ngày nào cũng tới nhà tôi.

Thật hiếm thấy khi một người luôn để lại ấn tượng về đôi mắt lạnh lùng như Duke lại thể hiện sự hứng thú với người khác.

Trong lúc Alicia tập luyện, Duke hoàn toàn không nói chuyện với chúng tôi mà cứ ngắm nhìn Alicia suốt.

Và lại còn nhìn bằng ánh mắt dịu dàng mà tôi chưa thấy bao giờ. Tôi nghĩ có lẽ nào, nhưng quyết định không nghĩ đến nữa.

Vào một ngày, để tìm xem Alicia làm gì sau khi luyện tập, mọi người đã lén lút quan sát em ấy cả ngày.

Duke có vẻ không mấy hứng thú nhưng vẫn đi theo chúng tôi.

Dù biết việc lén lút quan sát là không được, nhưng tính hiếu kì đã chiến thắng khi muốn biết em gái tôi biến đi đâu mười tiếng mỗi ngày.

Alicia đã bất ngờ đi vào thư viện. Alan và Henry há hốc mồm.

Vì chúng tôi không nghĩ rằng một người ghét học như Alicia lại đọc sách.

Alicia vào thư viện, đi lòng vòng khoảng 30 phút rồi khẽ thở dài.

Quyển sách em ấy đang tìm không có sao?

Tôi định cất tiếng gọi, nhưng sẽ rất tệ nếu việc đang theo đuôi bị phát hiện nên tôi dừng lại.

Một lúc sau, Alicia bắt đầu đọc sách ở gần đó.

Chúng tôi theo dõi việc đó suốt. Tốc độ lật trang sách nhanh đến mức kì lạ.

Khi Alicia gập sách lại, tôi nhìn đồng hồ. Tôi không thể tin được việc vừa diễn ra trước mắt mình.

Em ấy đọc xong một cuốn sách chỉ trong vòng chưa đầy mười phút.

Tất cả mọi người ngạc nhiên. Duke cũng đang giương to mắt nhìn.

Gayle khẽ buột miệng, rằng không thể tin được.

Rồi Alicia vớ tay lấy quyển sách tiếp theo và bắt đầu đọc.

Tôi nghĩ chắc em ấy đang đọc qua loa thôi, nhưng em ấy lại đọc rất nghiêm túc, nhìn kĩ thì mắt chuyển động nhanh đến mức không bình thường chút nào.

Alicia say sưa đọc sách khoảng mười tiếng, đến sáu giờ tối rời khỏi thư viện.

Sau khi xác nhận Alicia đã rời đi, tôi đếm số lượng sách em ấy đã đọc.

Tôi cạn lời. Mọi người nhìn chằm chằm vào đống sách Alicia vừa đọc.

Có thật là em ấy đã đọc từng này sách không. Mặc dù đã chứng kiến rất rõ việc Alicia đọc sách nhưng tôi vẫn không thể tin vào mắt mình.

“Thiếu nữ thiên tài”

Gayle bỗng lẩm bẩm. Mọi người gật đầu. Chắc chắn Alicia không tự nhận thức được mình là thiên tài.

Sau đó, mọi người nói chuyện về hành động của Alicia tới tận đêm khuya.

Rồi tôi nghe thấy âm thanh kiếm vung từ phía dưới.

Chúng tôi đứng ở ban công tầng hai nhìn xuống sân. Tất cả những người ở đó đều đứng hình.

Trên sân có một cô gái nhỏ tay cầm kiếm, đang tập vung, mồ hôi nhễ nhại.

Mái tóc đen hơn màn đêm đang đung đưa, đôi mắt phản chiếu ánh trăng trông thật thần bí.

“Thật xinh đẹp.”

Duke ở bên cạnh lẩm bẩm những điều tôi đang nghĩ.

Tôi không tin vào tai mình. Vì đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy Duke khen ai đó xinh đẹp.

Đúng là Alicia rất xinh đẹp.

Ngày hôm đó, có rất nhiều điều làm tôi ngạc nhiên đến mức như thể đang nằm mơ vậy.

Chắc là do chủ động luyện tập vào buổi tối nên sau một năm, Alicia đã có thể cầm kiếm cả ngày.

Dần dần tôi cũng không thấy bất ngờ nữa.

Vốn dĩ, cho dù có chủ động luyện tập buổi tối đi chăng nữa, thì sau một năm có thể cầm kiếm cả ngày là việc mà ngay cả con trai cũng không làm được.

Một đứa trẻ bảy tuổi đã được rèn luyện sức lực cũng không thể chịu được độ nặng của kiếm.

Rốt cuộc cái gì đã khiến Alicia thay đổi vậy nhỉ.

Và em ấy định trở thành cái gì vậy.