Tôi, người đã nhuốm màu sắc của cô gái ấy

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ta chỉ là con nuôi thôi, các chị đừng quấn lấy ta nữa mà!

(Đang ra)

Ta chỉ là con nuôi thôi, các chị đừng quấn lấy ta nữa mà!

Long quyển quyển

Một mình chị cả thôi ta đã không đối phó nổi, giờ cả năm cùng nhào đến thì… rốt cuộc các người muốn bức ta thành cái dạng gì đây?!

1 7

Nàng phù thủy, người yêu những mối tình thuần khiết.

(Đang ra)

Nàng phù thủy, người yêu những mối tình thuần khiết.

말랑반디

Nhưng có một vấn đề... đấy là tôi đã tái sinh vào thời điểm 300 năm trước khi cốt truyện chính diễn ra.

30 35

Cô bạn gái chung tình hay lo lắng của tôi chẳng bao giờ chịu từ bỏ

(Đang ra)

Cô bạn gái chung tình hay lo lắng của tôi chẳng bao giờ chịu từ bỏ

Maromi Maroyaka

Đây là một câu chuyện tình yêu tuổi học trò, xoay quanh một cậu con trai vô tình được nhiều người thích và một cô gái xinh đẹp quyết tâm chiếm trọn trái tim cậu.

4 9

Rakuin no Monshou

(Đang ra)

Rakuin no Monshou

Tomonogi Sugihara ( 杉原智則 )

Cuộc chiến tranh kéo dài suốt mười năm giữa hai quốc gia Mephius và Garbera sắp đi đến hồi kết bằng một cuộc hôn nhân chính trị giữa hai hoàng tộc. Orba, một người bị mất gia đình trong chiến tranh và

232 20644

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

(Đang ra)

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

Izumo Daikichi

Và thế là, cuộc sống học đường vô lo vô nghĩ của cậu bắt đầu, nơi mà tài năng duy nhất cậu có là lượng ma lực khổng lồ và các kỹ năng võ thuật của mình.

12 158

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

(Đang ra)

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

アロハ座長 (Aloha Raichou)

Chise - phù thủy sáng tạo bất tử, trở thành một mạo hiểm giả và đi du hành khắp thế giới cùng với Tet, nữ golem bất tử do cô tạo ra với căn cứ là một vùng đất bình yên mà tự tay cô gây dựng.

60 7540

WN - Chương 9

Dù cậu đã nói rằng sẽ cải thiện vào lần sau, sự thật rằng lần này cậu đã mắc sai lầm là không thể bỏ qua.

Cậu không ở trong vị trí có thể từ chối yêu cầu của cô, nên một lần nữa, cậu lại đến nhà của cô.

“Fufu, để nghĩ rằng cậu lại ở đây hôm nay…Sự thiếu tự giác của cậu là một vấn đề, nhưng để xét về việc thỏa mãn mong muốn của mình, thì đây lại là một bất ngờ thú vị.”

“Mình thực sự sẽ nghiêm túc hơn mà…”

“Sự quyết tâm đó rất quan trọng. Nhưng giờ, cậu cần phải giải quyết chuyện này, đúng không?”

“À, à ừ…”

Nói rồi, cô ngồi xuống giường của mình.

Một cảnh tượng cậu đã thấy đi thấy lại rất nhiều lần. Có lẽ vì thế, giờ có gì đó đang xao động trong cậu.

“Vậy lần này là ở đâu?”

Dù người hỏi là cậu, cậu cũng cảm thấy ngao ngán với chính bản thân mình vì đã hỏi một điều ngớ ngẩn như vậy.

“Hừm…Một chỗ nào đó dễ thấy khi mặc đồng phục thì sao?

“Cậu thực sự muốn nó dễ thấy sao? Điều đó chỉ mang lại nhiều rắc rối hơn thôi.”

“Ồ, mình không sao đâu. Dù giáo viên kỷ luật có tức giận với mình, hay phải chịu đựng những cặp mắt soi mói từ bên ngoài đi chăng nữa, thì mình cũng sẽ không hối hận.”

“Ugh…”

Cô không có tí gì là dao động cả.

Cậu biết điều này là vô ích, nhưng một phần trong cậu mong rằng cô sẽ do dự một chút trong những chuyện như này. Nhưng mong muốn đó, vẫn như thường lệ, tan biến thành bọt biển trong vô vọng.

“Vậy chỗ này thì sao?”

“...Kệ đi. Chuyện gì đến cũng phải đến thôi.”

Satoru tự trấn an bản thân, đẩy cô xuống, đặt đôi môi của mình vào chỗ cô chỉ.

Và rồi, cậu hôn một cách mạnh bạo.

“Ưm…!”

Thông thường, mỗi khi làm chuyện này, cậu sẽ mất đi lý trí trong giây lát.

Nhưng giờ cậu đang cực kỳ tỉnh táo. Có nghĩa là mọi phản ứng từ nhỏ nhất của cô, kể cả tiếng rên rỉ vừa nãy, đều có tác động cực mạnh mẽ đến cậu.

“Hah…Hah…Thế là đủ rồi nhỉ?”

“Ừ, cậu làm tốt lắm. Dựa vào cảm giác của mình thì dấu hôn đó cũng khá được.”

“Nghe cách cậu đánh giá tàn nhẫn thật...”

Nhìn vào gương mặt thỏa mãn của Reika, cô ấy có vẻ hài lòng—bây giờ.

Nhưng Satoru vẫn không thể rũ bỏ được cảm giác rằng họ vừa vượt qua một lằn ranh nguy hiểm khác.

“Cậu có thể làm bất cứ lúc nào cậu muốn. Hay có lẽ nào…cậu đã mong đợi điều này xảy ra? Nói đúng hơn, cậu đã lên kế hoạch cho chuyện này rồi sao?”

“Không đời nào!”

“Fufu. Vậy tại sao cậu lại làm giỏi đến thế?”

Cậu không biết rằng mình có giỏi làm chuyện đó hay không, nhưng được đánh giá cao như vậy cũng không khiến cậu vui vẻ hơn bao nhiêu.

Nếu phải có tài năng trong một thứ gì đó, cậu mong rằng tài năng đó sẽ có ích hơn.

“Vậy cậu định làm gì nếu có ai đó nhìn thấy và hỏi về nó? Cậu không định bảo đấy là vết muỗi đốt đó chứ?”

“Không như cậu, mình không có bẽn lẽn đến mức đó đâu. Nếu có ai hỏi thì mình chỉ cần nói sự thật ra thôi.”

“Đợi đã…Thế nghĩa là, cậu thực sự định nói ra là mình đã làm sao?”

“Fufu. Nếu như thế thì tất cả những tình cảm mà hai ta đã vun đắp sẽ tan vỡ mất. Vậy nên mình sẽ không nhắc đến tên cậu đâu.”

“M-Mình hiểu rồi. Nhưng mà, điều đó cũng sẽ không thay đổi được sự thật là nó sẽ gây ra bao nhiêu sự hỗn loạn, phải không?!”

Một phần trong cậu cảm thấy nhẹ nhõm hơn, nhưng sự thật rằng một trong những cô gái nổi tiếng nhất trường có một vết hickey trên người sẽ tạo ra những làn sóng xôn xao đáng kể.

Và nếu Seiya, người vẫn chưa biết gì về mối quan hệ của bọn họ, nghe được điều này, cậu ta có thể nói mấy thứ kiểu, “Có vẻ như cô ấy đã có một người đàn ông khác rồi. Sao mày không thử nghiêm túc suy nghĩ về chuyện của Ruri đi?”

“...Cậu đã từng nghĩ đến việc công khai quan hệ của hai ta chưa?”

“...Để thành thật, mình cũng đã từng suy nghĩ đến việc đó.”

Nghe vậy, miệng Reika lại thoáng nở nụ cười tinh nghịch.

“Vậy vì mình đã không nhắc đến tên của cậu, cậu không nghĩ bản thân nên làm gì đó để báo đáp lại sao?”

“C-Chính xác thì cậu muốn mình làm gì…?”

Trước mặt cậu là Reika đang ở trên giường.

Lúc này, có một thứ duy nhất mà cậu có thể nghĩ ra.

“Hmm…Hay là lại đây ôm mình một lúc nhé?”

“...Hả?”

“Ôi trời, cậu đang nghĩ đến cái gì đó khác sao?”

“C-Chỉ là…”

“Mình đã nói hôm qua rồi. Mình sẽ lại mời cậu một lần nữa một khi cậu bình tĩnh lại. Nhưng giờ thì cậu vẫn chưa hết mơ màng từ ngày hôm qua, cho nên mình không định làm thế trong tình trạng này.”

“...”

“Fufu. Xin lỗi vì đã ác độc đến vậy. Nhưng nếu cậu muốn thì mình cũng không phiền đâu?”

“L-Làm như mình sẽ làm như vậy luôn ấy! Cậu phá vỡ tâm trạng của mình luôn rồi!”

“Ồ, ngại quá đi mất.”

Một lần nữa, cậu lại trở thành món đồ chơi trong tay cô.

Cuối cùng, Satoru cũng dành một chút thời gian chợp mắt bên Reika cho đến hết buổi chiều.