Tôi, người đã nhuốm màu sắc của cô gái ấy

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ta chỉ là con nuôi thôi, các chị đừng quấn lấy ta nữa mà!

(Đang ra)

Ta chỉ là con nuôi thôi, các chị đừng quấn lấy ta nữa mà!

Long quyển quyển

Một mình chị cả thôi ta đã không đối phó nổi, giờ cả năm cùng nhào đến thì… rốt cuộc các người muốn bức ta thành cái dạng gì đây?!

1 7

Nàng phù thủy, người yêu những mối tình thuần khiết.

(Đang ra)

Nàng phù thủy, người yêu những mối tình thuần khiết.

말랑반디

Nhưng có một vấn đề... đấy là tôi đã tái sinh vào thời điểm 300 năm trước khi cốt truyện chính diễn ra.

30 35

Cô bạn gái chung tình hay lo lắng của tôi chẳng bao giờ chịu từ bỏ

(Đang ra)

Cô bạn gái chung tình hay lo lắng của tôi chẳng bao giờ chịu từ bỏ

Maromi Maroyaka

Đây là một câu chuyện tình yêu tuổi học trò, xoay quanh một cậu con trai vô tình được nhiều người thích và một cô gái xinh đẹp quyết tâm chiếm trọn trái tim cậu.

4 9

Rakuin no Monshou

(Đang ra)

Rakuin no Monshou

Tomonogi Sugihara ( 杉原智則 )

Cuộc chiến tranh kéo dài suốt mười năm giữa hai quốc gia Mephius và Garbera sắp đi đến hồi kết bằng một cuộc hôn nhân chính trị giữa hai hoàng tộc. Orba, một người bị mất gia đình trong chiến tranh và

232 20644

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

(Đang ra)

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

Izumo Daikichi

Và thế là, cuộc sống học đường vô lo vô nghĩ của cậu bắt đầu, nơi mà tài năng duy nhất cậu có là lượng ma lực khổng lồ và các kỹ năng võ thuật của mình.

12 158

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

(Đang ra)

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

アロハ座長 (Aloha Raichou)

Chise - phù thủy sáng tạo bất tử, trở thành một mạo hiểm giả và đi du hành khắp thế giới cùng với Tet, nữ golem bất tử do cô tạo ra với căn cứ là một vùng đất bình yên mà tự tay cô gây dựng.

60 7540

WN - Chương 17

“Cậu sốt khá cao đấy…”

“Mình nằm nghỉ cả ngày hôm nay nên nghĩ nó sẽ đỡ hơn nhiều…Nhưng cậu cũng không biết nhiệt độ chính xác phải không?”

“Vậy nên mình mới bảo cậu đo nhiệt kế thường xuyên…”

“Fufu, cậu biết rằng bạn gái đáng yêu của mình đang khổ sở vì cơn sốt mà?”

“Thì lúc mình chạm vào tay và trán của cậu thì cả hai đều nóng, nên gần như là vậy.”

Họ tiếp tục trò chuyện trong khi trán của họ vẫn đang chạm nhau.

Thông thường, hai người nói chuyện phiếm rất nhiều trên đường từ ga tàu về nhà.

Việc không được nói chuyện với nhau đã khiến cả Satoru và Reika rất bồn chồn.

Vậy nên họ tiếp tục nói chuyện rất nhiều trong khi kề sát nhau như vậy.

“Nè, liệu người bạn gái đáng thương này có thể đưa ra một yêu cầu ích kỷ hông?”

“Là gì vậy? Cậu không khỏe cho lắm, cho nên mình sẽ lắng nghe.”

“Hôn mình đi.”

Vào lúc cậu nghe thấy từ ‘yêu cầu ích kỷ’, cậu nghĩ cô sẽ đòi hỏi cậu làm điều gì đó khó khăn.

Nhưng đó lại là một yêu cầu thẳng thắn so với những gì cậu đã tưởng.

“Nè nè, sao vậy?”

“Thế có ổn không? Sốt thế này thường không phải do cảm lạnh hay cúm…”

“Dù sao thì nó cũng sẽ không lây truyền đâu.”

Tất nhiên, vì đây không phải là bệnh lây truyền, cho nên làm điều đó cũng không sao cả.

“Có vẻ mình không còn lựa chọn khác rồi…Vậy thì…”

Họ đang ở khoảng cách vừa đủ cho một nụ hôn— họ chỉ cần di chuyển thêm chút nữa.

Nhưng trước khi Satoru kịp dứt câu, Reika đã tiến đến trước và môi họ chạm nhau.

Thế là cậu đã đo nhiệt độ cơ thể cô ở ba chỗ: bàn tay, trán và môi.

“Hửm, cậu vẫn ổn mà, đúng không?”

“Fufu. Khi mình hôn cậu, mình cảm thấy rất yên bình và hạnh phúc. Như thể nó là phương thuốc tốt nhất cho cơn sốt này vậy.”

“Mình cảm thấy nó giống một phương thuốc nguy hiểm hơn…Thay vào đó, cậu nên uống thuốc hạ sốt đi.”

Vì cơn sốt của cô bắt nguồn từ vấn đề tâm lý, cho nên việc giúp cô bình tĩnh lại được so sánh với thuốc cũng không hẳn là sai.

“...”

Sau cuộc trò chuyện, một khoảnh khắc im lặng bao trùm lấy cả hai.

Reika, người đã trở lại với con người thường ngày trong chốc lát, trưng ra một biểu cảm u ám.

Ngay vào lúc cậu nhận ra sự thay đổi của cô, Reika đã ôm chầm lấy cậu.

Nhìn như thể họ đang hôn nhau, khi mà cô đã vòng tay quanh cổ cậu và kéo cậu lại gần cô hơn.

“...Xin lỗi. Chỉ là mình muốn như thế này mà thôi.”

“...Không sao đâu mà.”

Cô đã hành động như thường ngày cho đến bây giờ, nhưng giờ khi cô đang ôm Satoru, cô vùi mặt vào ngực cậu.

Cô đã cố tỏ vẻ như thể mình vẫn ổn, nhưng có lẽ cô đã phải chịu một gánh nặng lớn.

“Cậu hẳn đã rất khổ sở rồi. Thế thứ đó vẫn còn ám ảnh cậu sao?”

“Có vẻ thế. Nhưng dù mình có trải qua cơn ác mộng đó bao nhiêu lần đi chăng nữa, cậu vẫn luôn là người đến cứu mình. Dù đó chỉ là trong giấc mơ.”

“Hửm? Mình cũng đã đến cứu cậu hôm qua sao?”

“Ừ. Cậu đã chạy tới.”

“Thật sao? Nhưng hôm qua mình ngủ như chết mà nhỉ…?”

Satoru quyết định rằng không nên nói về câu chuyện nặng nề này nữa, nên cậu đã trả lời như vậy để thay đổi chủ đề.

Thế nhưng, thay vì đối đáp một cách sắc bén như thường lệ, cô chỉ trầm ngâm trong khi hai tay siết chặt lấy người cậu, cố kéo cậu lại gần nhất có thể.

“Vậy thì mình có thể coi rằng cậu sẽ ở lại đây với mình hôm nay không?”

“Ừ, kế hoạch là vậy. Nếu ngày mai cậu vẫn không thấy khá hơn, mình sẽ xin nghỉ luôn.”

“...Liệu thế có ổn không?”

“Có ổn không…? Cậu luôn là người sai khiến mình, sao bây giờ cậu lại do dự thế?”

“Cậu nói đúng. Thế thì mình sẽ chấp nhận lời đề nghị này vậy. Nghỉ ngơi và độc chiếm người bạn trai yêu quý trong khi những người khác đang bận bịu trên trường.”

“Nghe ổn hơn rồi phải không? Dạo này mình cũng hơi thiếu ngủ, nên mình muốn lười biếng một chút. Với cả mình muốn tận hưởng cảm giác tội lỗi khi nằm ườn và thư giãn cả ngày vào thời điểm này trong năm.”

“Với một người con gái siêu cấp hoàn hảo bên cạnh, phải không?”

“Tự cậu nhận luôn…”

“Không phải sao?”

“Ừ, phải phải. Thực sự, nếu cậu có đủ sức lực để chuyện trò như vậy thì cậu nên đi ngủ đi. Mình ở ngay đây rồi.”

“Được thôi.”

Reika, chấp nhận lời khuyên của Satoru, nhanh chóng nhắm mắt lại.

Không lâu sau, cô bắt đầu thở nhẹ nhàng trong khi ngủ.

Reika hẳn đã nằm trên giường cả ngày hôm nay.

Nhưng nhìn cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ như vậy, có vẻ cô đã không thể nghỉ ngơi thoải mái do căng thẳng tâm trí.

Đồng thời, nhận ra cô đã bình tĩnh lại do có cậu cạnh bên khiến cho Satoru yên tâm hơn.

Trong một thời gian sau, cậu tiếp tục vuốt tóc cô, lặng lẽ nhìn cô ngủ.