Tôi Không Muốn Trùng Sinh Cùng Cô

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sói và Giấy da: Tân Sói và Gia vị

(Đang ra)

Sói và Giấy da: Tân Sói và Gia vị

Hasekura Isuna

Đây là câu chuyện về Sói và Giấy da – chuyến phiêu lưu của hai người, một hành trình rồi sẽ làm thay đổi cả thế giới!

12 205

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

(Đang ra)

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

Tsukikage

Hãy chứng kiến những thăng trầm dở khóc dở cười của một gã chỉ muốn… nghỉ hưu cho yên thân.

2 6

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

(Đang ra)

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

Horohoro

Đó là số phận bi thảm của Ianna trong câu chuyện.

17 348

Ông chú phịch thủ dừng thời gian muốn nghỉ hưu

(Đang ra)

Ông chú phịch thủ dừng thời gian muốn nghỉ hưu

Absolute Hat - 절대삿갓

Ai đó làm ơn đưa tôi về trái đất giùm cái!

21 471

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tập 12: Súng đạn, hôn nhân và chị em - Chương 16: Đại ca cầm đầu

Một tiếng "Phải" của Chu Hi đã chặn đứng lời phàn nàn chực chờ nơi đầu môi Lục Ly. Cậu dần dần hiểu ra vì sao Chúc Xảo nói "chị Hi" là một người cô đơn, điều cô muốn có lẽ không phải là bị hạ thấp theo đúng nghĩa đen, mà chỉ đơn giản là một người bạn cùng tuổi có thể bông đùa ngang hàng với mình mà thôi. Thảo nào vừa rồi lúc Lục Ly nói chuyện nghiêm túc, sắc mặt Chu Hi lại sa sầm đến vậy.

"Chu Hi, cô đã bao giờ nghĩ đến việc lật đổ Diêm Như Quân, tự mình trở thành người đứng đầu nhà họ Diêm chưa?" Lục Ly đắn đo hồi lâu mới chậm rãi lên tiếng.

Chu Hi trầm ngâm giây lát, không lập tức từ chối. Lục Ly để ý thấy những ngón tay thon dài của cô đang đan vào nhau, dường như nhận ra Lục Ly đang nhìn tay mình, Chu Hi bất giác rụt tay lại, không để tên đàn ông khốn nạn này nhìn thấy những vết sẹo trên tay mình: "Dựa vào cái gì chứ? Lục Ly, Diêm Như Quân là bà ngoại tôi, tôi và bà ngoại vốn dĩ cùng một chiến tuyến, tôi có lý do gì để lật đổ bà chứ? Vì anh sao?"

"Vì chính cô, thậm chí là vì Chúc Xảo. Lý do này, đã đủ chưa?" Lục Ly hít một hơi thật sâu, "Tôi có lẽ không có tư cách nói điều này, nhưng cô đã nghĩ chưa, nếu một ngày Chúc Xảo muốn đoàn tụ với cô, con bé sẽ gặp phải trở ngại như thế nào? Còn cô, Chu Hi, cô thật sự không có chút oán hận nào sao?" Nói đến câu cuối cùng, Lục Ly liền đưa tay ra nắm lấy tay Chu Hi, Chu Hi không tránh kịp, ngọc thủ bị Lục Ly nắm lấy, tay áo bị vạch lên, để lộ những vết sẹo cũ hằn sâu trên cổ tay, chi chít dày đặc, có vết do bà ngoại để lại, có vết do chính cô để lại.

Chu Hi giật mạnh tay Lục Ly ra: "Đừng có tùy tiện chạm vào tôi!"

Lục Ly mặc cho cô đẩy mình ra một cách kích động, tự mình nói tiếp: "Lúc trước cô đã nói, nhà họ Diêm bây giờ vẫn cần Bà Diêm một mình gánh vác, nếu như tôi có thể cung cấp cho cô một cách để bảo toàn nhà họ Diêm thì sao?"

"Họ Lục kia, anh được đằng chân lân đằng đầu quá rồi đấy. Anh tưởng mình là ai? Là Chúa Jesus à? Mọi người đều phải nghe lời anh sao? Anh chẳng qua chỉ là một kẻ áo vải, không quan không tước, dựa vào cái gì để bảo toàn nhà họ Diêm?" Chu Hi hỏi dồn dập mấy câu.

Lục Ly lặng lẽ lấy ra bản báo cáo nghiên cứu đã in sẵn từ trong ba lô, đưa cho Chu Hi: "Cô xem đi."

Chu Hi liếc cậu một cái, ánh mắt đó thật sâu xa, có oán hận, có tức giận, còn có một chút vướng bận không rõ ràng. Cô đợi một lúc lâu, đến khi tay Lục Ly có chút mỏi, mới nhận lấy xấp giấy, lật xem qua loa: "...Đây là cái gì? Nhật ký quan sát à? Có tác dụng gì chứ?"

"Mộc Lan là thành phố trung tâm của khu vực miền trung Thần Châu, hệ sinh thái chính trị của nó có thể đại diện cho quan điểm chung của các thế gia trong nội địa." Lục Ly nói, "Theo thống kê của tôi, thành viên thế gia dưới ba mươi tuổi đa phần đều nghiêng về phía Thập tứ công chúa, còn thành viên thế gia trên ba mươi tuổi thì đa phần giữ thái độ trung lập. Nói cách khác, việc cô tiếp quản nhà họ Diêm sẽ không gây ra phản ứng dữ dội từ bên ngoài, các thế gia khác sẽ ngầm chấp nhận hành động này. Đó là yếu tố bên ngoài, còn yếu tố bên trong, cô cũng đã nói, cô có thể dễ dàng tiếp quản quyền lực từ tay Diêm Như Quân, điều kiện trong ngoài đều đủ cả, lần chuyển giao quyền lực này sẽ không gây ra bất kỳ biến động nào."

Lục Ly nói năng rành mạch, Chu Hi khẽ chau mày: "Chỉ dựa vào một bản báo cáo mà anh có thể võ đoán lập trường của các thế gia khác sao?"

"Đương nhiên đây chỉ là một dự đoán, việc điều tra cụ thể vẫn cần đến hệ thống tình báo của nhà họ Chu hoặc nhà họ Diêm." Lục Ly không hề tự cao đến mức cho rằng bản báo cáo nghiên cứu mình vội vàng viết ra có thể tóm gọn mọi thứ, cậu không phải là Gia Cát Lượng.

"Sau đó thì sao? Cách bảo toàn nhà họ Diêm đâu? Anh không viết trong này."

"Trước đó, Chu Hi, cô và tôi phải đạt được sự đồng thuận trước." Lục Ly nói rất chậm, mỗi chữ đều đã được cân nhắc kỹ lưỡng, "Nhà họ Diêm đã thất bại rồi, họ đã thất bại hai lần trong các cuộc đấu tranh chính trị, một lần trong phong trào lập hiến, một lần dưới tay Diêm Như Quân. Chọn lọc tự nhiên, kẻ thích nghi sẽ tồn tại, cô không thể đi ngược lại quy luật khách quan, vực dậy một gia tộc đã thất bại hết lần này đến lần khác, đặc biệt là trong thời đại hòa bình này."

Chu Hi không nói gì, vẻ mặt đăm chiêu.

"Phản ứng đầu tiên sau khi thất bại không nên là sự trả thù đến cùng của Diêm Như Quân, phản công lúc hấp hối, mà nên là dừng lỗ kịp thời, tích trữ sức mạnh, chờ đợi đông sơn tái khởi." Lục Ly nói, "Đạo lý đơn giản như vậy, nhưng bà ngoại cô đã bị hận thù làm cho mờ mắt. Đến đây, cô có thể đồng tình với quan điểm của tôi không?"

Chu Hi khó khăn gật đầu: "Anh nói tiếp đi."

"Vậy tại sao không chọn cách nhận thua? Giơ cờ trắng, buông vũ khí." Lời nói của Lục Ly gây kinh ngạc.

Lời này nghe có vẻ khá đi ngược lại lẽ thường, Chu Hi định lên tiếng quát mắng, nhưng nghĩ lại, lời nhận thua mà Lục Ly nói chắc chắn không phải là giải tán tại chỗ, theo thông lệ của Thần Châu, thế gia thất bại chẳng qua là bị các gia tộc khác chia năm xẻ bảy.

"Đầu hàng các thế gia, trở thành chư hầu thậm chí bị sáp nhập vào một gia tộc nào đó, như vậy có thể giữ được sức mạnh ở mức tối đa, cũng có thể giúp nhà họ Diêm có thêm một chiếc ô bảo vệ." Lục Ly nói ra suy nghĩ đã ấp ủ từ lâu trong lòng, "Đầu hàng nhà họ Sở, trở thành chư hầu của họ, đổi lấy sự bảo vệ của nhà họ Sở."

"Anh điên rồi." Chu Hi tức quá hóa cười, "Cơ nghiệp trăm năm chắp tay dâng cho người khác, anh tưởng chỉ cần nói vài câu là xong sao? Hơn nữa, nhà họ Sở sẽ tin tưởng chúng ta sao? Chúng ta lại sẽ tin tưởng nhà họ Sở sao?"

"Sự tin tưởng không phải tự nhiên mà có, mà cần có vật trung gian." Lục Ly nhìn thẳng vào Chu Hi, "Cô nên hiểu ý của tôi."

Chu Hi dứt khoát lắc đầu: "Không thể nào, họ Lục kia, anh tự vấn lòng mình xem, trong kế hoạch này, anh giấu bao nhiêu tư tâm? Tôi biết anh và Sở Hiểu Đông, Sở Tĩnh Di có quan hệ không tầm thường, anh có lẽ có thể thuyết phục Sở Hiểu Đông chấp nhận sự quy phục của nhà họ Diêm, nhưng anh không thuyết phục được tôi, anh đối với nhà họ Diêm chỉ có hận thù chứ không có cảm giác thuộc về, một khi mọi chuyện thật sự phát triển như lời anh nói, tôi càng tin rằng anh sẽ liên kết với nhà họ Sở gặm nhấm chúng tôi đến tận cùng, thậm chí còn thảm hơn cả việc bị chia năm xẻ bảy!"

Lục Ly không nói gì thêm, những gì cần nói cậu đã nói hết rồi. Khó khăn đầu tiên trong kế hoạch của cậu chính là thuyết phục Chu Hi, sau đó còn có khó khăn thứ hai, thứ ba, bây giờ xem ra, ngay cả khó khăn đầu tiên cũng không thể vượt qua.

Việc khuyên hàng ở Thần Châu luôn là một chuyện vô cùng đáng xấu hổ, Lục Ly biết, có lẽ trong các tài liệu lịch sử nhiều năm sau, sẽ nhắc đến việc bên cạnh công chúa độc địa năm đó có một người đàn ông họ Lục đề nghị đầu hàng, tên của cậu có lẽ sẽ bị đóng đinh mãi mãi trên cột mốc sỉ nhục.

Trùng sinh một kiếp, Lục Ly đối mặt với những thế gia cao cao tại thượng không thể lay chuyển, đạo lý sâu sắc nhất mà cậu nhận ra chính là: Thuận theo thời thế thì sống, chống lại thời thế thì chết. Ngoài ra, không còn bất kỳ chiêu trò nào khác.

Mà thời thế hiện tại, chính là sự suy vong của nhà họ Diêm.

Có lẽ Chu Hi và Bà Diêm có thể tạm thời vùng vẫy, giống như kiếp trước họ đã khuấy đảo cả Thần Châu đến nước sôi lửa bỏng, tan hoang khắp nơi, nhưng điều đó cũng chỉ mang lại cho họ sự phản phệ tàn nhẫn nhất. Trước khi Lục Ly trùng sinh, tổng số người di cư khỏi Thần Châu đã lên đến 40 triệu người, quan hệ ngoại giao của Thần Châu từng vô cùng căng thẳng, hải quân của liên quân đa quốc gia đã nhiều lần tập trận ở Biển Đông.

Cậu có thể tưởng tượng được, nếu cứ để lịch sử phát triển mà không có sự can thiệp, Chu Hi và Bà Diêm có lẽ sẽ trở thành tội nhân của cả dân tộc.

Những thời thế này cách cậu quá xa, cũng cách Chu Hi quá xa. Lúc này, không ai có thể đoán được sự phát triển trong tương lai, nên cô cũng tuyệt đối không thể nghe theo lời khuyên hàng của Lục Ly.

"Tôi từ chối." Chu Hi lặp lại một lần nữa.