Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Quá được yêu thích phải làm sao bây giờ!

(Đang ra)

Quá được yêu thích phải làm sao bây giờ!

Cấp Nâm Thiêm Ma Cô Lạp

Câu hỏi: Sau khi gầy đi 30 cân rồi phát hiện ra mình là một mỹ nam thì cảm giác như thế nào?Câu trả lời ẩn danh: Sẽ tốn rất nhiều thời gian để ứng phó với những câu hỏi thừa thãi.Người hỏi tiếp: Không

162 115

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

136 5428

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

(Đang ra)

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

Kagami Yuu

Một bộ romcom nóng bỏng, tinh nghịch tuổi học trò xoay quanh cô nàng đáng yêu nhất lớp và cậu bạn thân của mình!

41 458

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

103 1975

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

322 8325

Tập 3 - 305. Nụ cười dần biến thái

Trong lúc Lâm Nam, Trần Nghiêu và mấy người bạn đang xem phim.

Tại căn hộ thuê ở cổng sau trường học của Lý Na, một cô gái ngực phẳng trần như nhộng mơ màng mở mắt.

Cô nhìn trần nhà loang lổ, im lặng, trong đầu đột nhiên hiện ra những câu hỏi kinh điển.

Tôi là ai? Tôi đang ở đâu? Tôi đang làm gì?

Đầu cô rất đau, cơ thể không thể kiểm soát, cứ như thể linh hồn đã lìa khỏi xác, lại giống như bị bóng đè, dù có ý thức nhưng không cách nào điều khiển được cơ thể.

Hơi giống… di chứng của thuốc mê?

Đôi mắt hồ ly quyến rũ tương tự Lâm Nam nhíu chặt, cô không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Lâm Nam đâu? Lý Na đâu? Thằng con nuôi của ta đâu rồi?

Cô cố gắng quay đầu quan sát xung quanh, nhưng khắp người chỉ có mắt là cử động được.

Chẳng lẽ… mình thật sự bị triệt sản rồi?

Lâm Nam! Ta với ngươi không đội trời chung!

Trong lòng gào thét, nhưng sự bất an mãnh liệt bắt đầu bao trùm tâm trí, khiến ánh mắt cô lộ rõ vẻ hoảng loạn. Điều này làm cô vô cùng căng thẳng, cố gắng điều khiển cơ thể và đầu, muốn xem thử mình có thật sự bị triệt sản không.

Cuối cùng, dường như một dây thần kinh nào đó đã kết nối được với não, cổ cô có thể cử động.

Thế là cô điều khiển cơ bắp quay đầu, nhìn sang bên cạnh, lại thấy một cô gái đang đứng đó, không ngừng cười với cô.

Nụ cười này, hơi giống mấy ông chú biến thái đầu đường, hoặc mấy tên dê xồm trên tàu điện.

“Tỉnh rồi à? Ca phẫu thuật rất thành công đấy.” Lý Na hơi cúi người, khóe miệng không ngừng nhếch lên, “Cậu thấy thế nào?”

“…” Cơ thể vẫn hơi khó kiểm soát, đến mức nói cũng không nên lời, sau một lúc cố gắng, cô mới thốt ra: “Meo.”

“Lilith, cậu đã có thể nói chuyện rồi.”

“Tôi…” Mới nói được một chữ, Lilith đã ngây người. Cô cúi nhìn xuống, bộ lông đen quen thuộc đã biến mất, thay vào đó là bộ ngực phẳng quen thuộc, làn da trắng nõn, tứ chi thon dài, và đôi chân gần như hoàn hảo.

Đây là một cơ thể hoàn toàn giống với trước kia.

Cô ngơ ngác nhìn cơ thể mình, nhưng lạ thay lại không cảm thấy vui mừng.

Thậm chí còn có một dự cảm chẳng lành.

Lilith ngược lại thở dài đầy tiếc nuối: “Làm mèo nửa năm, có nhiều hậu cung như vậy, ta còn chưa thử…”

Khóe miệng đang nhếch lên của Lý Na đột nhiên cứng đờ, cô có chút không hiểu lời Lilith.

Hay nói đúng hơn, cô không biết ý của Lilith có giống với điều cô đang nghĩ không.

Trong mắt Lý Na, Lilith tuy là ma nữ, nhưng lại trong sáng, giữ mình trong sạch, là một thiếu nữ bị kẻ gian hãm hại, lầm đường lạc lối, ấn tượng về Lilith vẫn dừng lại ở thời thơ ấu.

Huống hồ, thánh nữ không được phá thân, ma nữ chắc cũng vậy nhỉ?

Cô thở khẽ, đột nhiên cúi người về phía trước, định đưa tay sờ Lilith.

Nhưng Lilith, người vừa nãy còn không thể kiểm soát cơ thể, thấy cảnh này, lập tức trợn tròn mắt, cảm giác nguy hiểm tột độ kích thích đại não, tứ chi lập tức nghe theo mệnh lệnh.

Cô không chút do dự ôm chăn che người, nhanh chóng lùi lại, cuối cùng co mình vào góc tường, run rẩy nhìn Lý Na vừa trèo lên giường.

“Ta nói cho ngươi biết! Đừng qua đây! Nếu không ta sẽ dùng ma pháp!” Cô gay gắt đe dọa, “Bà đây với mày năm ăn năm thua! Chẳng phải chưa đánh nhau bao giờ! Mày không đánh lại bà đâu!”

Lý Na nhìn bộ dạng lúc này của Lilith, khóe miệng điên cuồng nhếch lên, nụ cười dần trở nên biến thái.

“Nhưng mà cậu, hết ma lực rồi.” Lý Na vừa nói vừa lục túi, lôi ra một quả dưa chuột to.

“Để tôi bổ sung ma lực cho cậu nhé!”

Cô phấn khích trèo lên giường, nhanh chóng bò về phía Lilith.

Ngay cả lúc biến thành mèo, Lilith cũng chưa từng tuyệt vọng đến thế này. Cô run rẩy quấn chăn quanh người, tứ chi không ngừng run lên, nước mắt sắp trào ra.

“Cút đi!”

Ma nữ từng một thời oai phong lẫm liệt tuy cũng có lúc sa cơ đến mức biến thành mèo bị chó hoang đuổi chạy khắp nơi, từng đói mấy ngày mấy đêm, đi bộ từ thị trấn đến làng quê tìm kiếm bóng dáng Lâm Nam.

Nhưng bây giờ, cô thà tiếp tục làm một con mèo!

Hết ma lực, cơ thể mới lại yếu ớt, Lilith thật sự không nghĩ ra cách nào để ngăn cản hành vi của Lý Na, vừa tức vừa sợ, chỉ có thể như một cô bé, vừa khóc la vừa ném tất cả những thứ có thể ném bên cạnh qua.

“Cút đi! Cút đi!”

Cô lại giơ chân đá loạn xạ về phía Lý Na để thị uy, cố gắng ngăn cản Lý Na đang ngày càng đến gần.

Cuối cùng, Lý Na bò sát người, càng lúc càng gần, Lilith thậm chí có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở của cô phả vào cổ mình.

Lilith trợn tròn mắt, nhìn Lý Na lại lôi từ dưới váy ra một cây… xúc xích.

“Hay thử cái này nhé?”

Nỗi sợ hãi khi bị kẻ biến thái đe dọa, sự tủi thân vì mất đi ma lực trong thời gian qua, nhớ lại vẻ oai phong bá đạo năm nào.

Ma nữ cao ngạo không kìm được mà bật khóc.

“Cậu bắt nạt người ta!” Cô nức nở, buông xuôi chống cự, “Tôi muốn đi chết!”

Lý Na vui vẻ nhìn Lilith, thấy chưa! Bạn thân nhà mình thà chết không chịu khuất phục! Trong sáng lắm nhé!

“Hì hì~” Nụ cười của cô méo mó đến mức biến thái. Cô nhét quả dưa chuột vào miệng Lilith.

Lilith lộ vẻ mặt như bị chơi hỏng, nước mắt lăn dài trên má, ngơ ngác vô hồn ngậm quả dưa chuột.

“Ăn đi.”

“…”

Lý Na quỳ trên giường, bóc vỏ cây xúc xích, tự mình cắn một miếng, khó hiểu hỏi: “Cậu ngậm làm gì?”

“Hả?”

“Cơ thể này chết lâu rồi, còn bị tôi cải tạo nữa, phải ăn chút hoa quả bổ sung vitamin… có phải gọi là vitamin không nhỉ?” Cô lại cắn một miếng xúc xích, “Chẳng lẽ cậu thích ăn dưa chuột chấm đường?”

“???”

Lilith ngơ ngác, nín cả khóc, cắn mạnh một miếng dưa chuột, vừa nhai vừa mờ mịt nhìn Lý Na.

“Bây giờ cậu phải ăn nhiều vào, nào là vitamin A B C, carbohydrate, tinh bột, protein, các loại dinh dưỡng đều phải bổ sung hết.”

Lý Na ở đây lâu rồi, đủ loại từ ngữ mà Lilith chưa từng nghe qua đều tuôn ra một cách tự nhiên.

“Ăn hết dưa chuột thì ăn xúc xích, ăn hết xúc xích thì ăn thịt bò, trong nồi đang hầm đấy, lát nữa tôi xuống lầu mua cho cậu cơm chiên, ăn chút đồ dầu mỡ hình như cũng tốt.” Lý Na lại lôi từ trong túi ra một cây xúc xích ném bên cạnh Lilith, “Lát tôi về ký túc xá lấy cho cậu bộ quần áo, cậu cứ trốn trong chăn đi, đừng để thằng con trai cậu nhìn thấy hết nhé.”

“Nó mà dám nhìn ta móc mắt nó ra!” Lilith hung hăng cắn một miếng dưa chuột, ánh mắt hung tợn, hoàn toàn không còn vẻ đáng thương lúc nãy, như thể đang coi quả dưa chuột là Lý Na.

“À phải, tôi nhớ là cậu không có ngực, nên cơ thể này cũng vậy.” Lý Na cười tủm tỉm nói, “Đợi cậu có ma lực rồi, thích to bao nhiêu thì tự biến.”

Nói đến đây, vẻ mặt hung tợn của Lilith lại xìu xuống. Mất đi ma lực, dù có trở về thế giới của mình, e rằng khả năng lớn hơn là bị giết thêm lần nữa.

Lý Na nghiêng đầu, đưa tay vỗ vai cô. Cô giật mình cứng đơ cả người, tưởng lại sắp bị kẻ biến thái xâm phạm.

“Yên tâm, tôi sẽ bảo vệ cậu!” Lý Na nói với ánh mắt chân thành, “Chúng ta là bạn thân từ nhỏ đến lớn mà.”

“…”

Lilith cảm thấy cô ta giống một ông chú biến thái cầm kẹo mút dụ dỗ mình về nhà hơn.