Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Quá được yêu thích phải làm sao bây giờ!

(Đang ra)

Quá được yêu thích phải làm sao bây giờ!

Cấp Nâm Thiêm Ma Cô Lạp

Câu hỏi: Sau khi gầy đi 30 cân rồi phát hiện ra mình là một mỹ nam thì cảm giác như thế nào?Câu trả lời ẩn danh: Sẽ tốn rất nhiều thời gian để ứng phó với những câu hỏi thừa thãi.Người hỏi tiếp: Không

162 115

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

136 5428

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

(Đang ra)

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

Kagami Yuu

Một bộ romcom nóng bỏng, tinh nghịch tuổi học trò xoay quanh cô nàng đáng yêu nhất lớp và cậu bạn thân của mình!

41 458

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

103 1975

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

322 8325

Tập 3 - 307. Cola biến mất rồi!

Lilith rất ấm ức, nếu đúng là lỗi của cô, thì mắng hai câu cũng chẳng sao, mất đi ma lực, cô cũng không phải người vô lý.

Nhưng trước đây lúc làm mèo ở bên Lâm Nam, bất kể Lâm Nam xảy ra chuyện gì, cô đều mắng mỏ đổ lỗi cho mình.

Mắc mớ gì đến cô chứ! Cô chỉ là một con mèo ngây thơ vô tội!

Làm mèo cũng không nói được, nói ra cũng chẳng ai hiểu, đành nín nhịn.

Giờ khó khăn lắm mới có thân thể con người! Đang vui vẻ gắp thú bông với Lý Na! Thì lại nghe thấy câu “Đều tại Lilith” từ phía sau.

“Đừng tưởng bà đây không biết mày ngày nào cũng đổ lỗi cho bà! Mày tự ngã thì mắc mớ gì đến bà!” Cô đi đến trước mặt Lâm Nam, mặt đầy phẫn hận.

Lâm Nam ngẩng đầu liếc cô ta, rồi quay sang nhìn Trần Nghiêu bên cạnh, hai người ngơ ngác nhìn nhau.

Trần Nghiêu vội vàng đỡ Lâm Nam dậy, nhưng cũng chẳng có tâm trạng hỏi han vết thương của cô, chỉ ngơ ngác nhìn cô và cô gái trước mặt.

“Sao tao thấy, hai đứa mày trông giống nhau thế nhỉ?”

Không chỉ giống nhau, cậu thậm chí còn cảm thấy cử chỉ và thần thái của cô gái kia cũng rất giống Lâm Nam.

Cậu gãi đầu, lại nhìn sang Đồ Tuấn Huy và Hùng Đạt bên cạnh.

“Giống thật đấy…”

Hùng Đạt gật đầu: “Hai đứa mày là chị em à? Chưa nghe Lâm Nam nói.”

“Mà quan hệ trông cũng không tốt.” Đồ Tuấn Huy gãi đầu, ánh mắt lướt từ chân Lilith lên trên, cuối cùng dừng lại ở bộ ngực còn phẳng hơn cả đàn ông của cô.

Cậu ta lập tức mất hứng với Lilith.

Lâm Nam đứng dậy, nhìn khuôn mặt của Lilith, lập tức nhớ đến ma nữ trong ký ức, sợ đến mức mặt trắng bệch, vội nép sau lưng Trần Nghiêu.

Nhưng Trần Nghiêu cũng chưa biết đây là ai, ngơ ngác hỏi nhỏ: “Họ hàng mày à?”

“Ai là họ hàng của nó! Xách giày cho bà đây còn không xứng!”

Lilith cao ngạo hừ một tiếng.

Lý Na cũng bước tới, nhìn cô một cái, cô liền tắt đài, ngoan ngoãn như một con cừu non.

“Hôm nay rảnh nên tôi dẫn cậu ấy đi dạo, sao lại trùng hợp thế?” Lý Na nhìn Lâm Nam, cười hỏi, “Hẹn hò à?”

“Ký túc xá tụ tập xem phim.” Lâm Nam trả lời.

“Vậy không làm phiền tụi mày nữa.” Lý Na nắm tay Lilith, quay người kéo đi.

Lilith vốn còn muốn nói gì đó, nhưng không còn ma lực, giờ trước mặt Lý Na chẳng thể kiêu ngạo, chỉ có thể quay đầu lườm Lâm Nam một cái.

Cô vẫn nhớ rõ khoảng thời gian trước biến thành mèo, Lâm Nam đã hành hạ và đe dọa cô thế nào.

“Vậy tụi tao…” Trần Nghiêu thấy họ rời đi, mới quay đầu nhìn Lâm Nam đang nấp sau lưng, lại thấy mặt Lâm Nam trắng bệch, “Sao thế?”

“Xong rồi…”

“Hả?”

“Hay tao về viết di chúc nhỉ?” Lâm Nam thở dài ai oán.

Cô lại nhớ đến trước đây mình đã ngược đãi Cola thế nào.

Vốn còn ôm suy nghĩ Lý Na nhận nhầm người, không ngờ mới một ngày, Lý Na đã giúp Lilith đổi xong thân thể.

Tuy Lilith trông có vẻ ngoan ngoãn hơn nhiều, nhưng chắc chắn vẫn còn nhớ thù.

“Mày có thù với người đó à?” Trần Nghiêu không hiểu chuyện gì, rồi đột nhiên nhớ đến quán cà phê hầu gái từng đến kỳ trước, chợt hiểu ra, “Cô gái đó không phải là người làm hầu gái trong quán lúc trước à?”

Đồ Tuấn Huy cũng nhớ ra, nhưng vẫn do dự hỏi: “Nhưng lúc đó, em gái đó ngực to lắm mà.”

“Giả chứ sao.” Hùng Đạt xen vào.

Lâm Nam gật đầu, lại thở dài một tiếng, rồi định về nhà.

Tiếp tục ở đây nếu lại gặp Lilith, không biết có xảy ra xung đột gì không.

Nhưng giờ Lilith không có ma lực… còn mình thì ma lực dồi dào! Vậy chẳng phải là…

Lâm Nam đột nhiên nảy ra một ý, ngẩng đầu nhìn Trần Nghiêu, Trần Nghiêu chỉ cảm thấy lạnh sống lưng, cảm giác run sợ quen thuộc lập tức lan khắp người.

“Mày muốn làm gì?”

Cậu nhíu mày lùi lại một bước.

“Không có gì, không có gì.” Lâm Nam vừa nãy mặt còn tái mét đột nhiên cười rộ lên, còn cười rất vui vẻ.

Nếu Lilith không thể dùng ma pháp, còn mình lại có thể, vậy tùy tiện dùng một ma pháp tấn công chẳng phải có thể tiếp tục bắt nạt ma nữ sao!

Dù sao sau này cũng bị báo thù, không bằng bây giờ cùng Lý Na bắt nạt.

“Cứ cảm thấy mày lại coi tao là công cụ rồi.” Trần Nghiêu gãi đầu, “Ăn Frappuccino không? Tao mua cho mày.”

“Mua xong về nhà!”

“Tao phải về ký túc xá điểm danh với họ đã, mày về căn hộ thuê trước đi.”

Bốn người mua Frappuccino xong thì lên xe buýt về trường, Lâm Nam bắt đầu tìm kiếm ma pháp tấn công có thể dùng trong ký ức.

Phần lớn ma pháp tấn công lúc đầu Lâm Nam cũng từng cân nhắc, nhưng cách mở khóa của chúng đa phần chẳng khác gì tự hành hạ bản thân.

Thế nên sau này, Lâm Nam chỉ chọn những ma pháp tiện lợi kiếm tiền, tiện lợi cho cuộc sống hàng ngày, loại này chủ yếu là điều kiện mở khóa quá xấu hổ, nếu không giờ Lâm Nam có lẽ đã giống Ainz Ooal Gown, khoác lên mình một đống ma pháp bị động, còn có thể tự buff cho mình mấy chục cái, như vậy có lẽ cô đã là người mạnh nhất Trái Đất rồi.

“Ma pháp~ ma pháp~”

Lâm Nam lẩm bẩm trong miệng, nhanh chóng lướt qua những ma pháp có thể dùng, có thể chấp nhận cách mở khóa.

Trước tiên loại bỏ hệ nguyên tố, ma pháp như cầu lửa cơ bản đều dựa vào tự hành hạ bản thân.

Chủ yếu là ma pháp dùng để bắt nạt người khác…

Hư Không Chi Thủ, điều khiển ma lực tạo thành một cánh tay trong suốt.

Có thể điều khiển như một cánh tay thật, có thể vươn dài đến năm mét, mà người thường hoàn toàn không thấy được.

Dùng để lấy đồ, vứt rác, hoặc dùng để chơi khăm đều là trò hay.

Lúc đánh nhau cũng có thêm một cánh tay vô hình, đánh Lilith chắc chắn không vấn đề, giới hạn lại cao, nếu ma lực đủ, cánh tay này hoàn toàn có thể dùng làm cần cẩu.

Vấn đề là cách mở khóa…

Nụ hôn kiểu Pháp.

Điều này đúng là chết tiệt, đổi cái khác.

Trần Nghiêu quay đầu nhìn Lâm Nam bên cạnh mặt mày đột nhiên ửng hồng, lo lắng hỏi: “Mày không phải sốt đấy chứ?”

“Không.” Lâm Nam vô thức trả lời.

“Về dùng nhiệt kế đo thử, có vấn đề thì đến bệnh viện kiểm tra.”

“Biết rồi.” Lâm Nam bị cắt ngang suy nghĩ, hơi bực, giọng cũng có chút không kiên nhẫn, “Lát nữa điểm danh xong về, nhớ mang cho tao ít đồ ăn khuya.”

Trần Nghiêu chẳng hiểu mình lại làm Lâm Nam giận chỗ nào, mặt đầy ngỡ ngàng.

Lâm Nam khẽ thở dài, đầu tựa vào cửa kính xe, cảm nhận sự rung lắc của xe buýt, tiếp tục tìm kiếm ma pháp có thể dùng trong ký ức.

Lilith chắc chắn sẽ đến báo thù, dù sao mình cũng đã chiếm ma lực của cô ta, lại còn lúc cô ta làm mèo ngày nào cũng bắt nạt…

Vậy thì, Cola nhà mình đi đâu rồi?

Lâm Nam lúc này mới nhớ ra chuyện này, đột ngột quay đầu nhìn Trần Nghiêu: “Cola đâu rồi?”

“Không phải bị Lý Na mang đi rồi à? Cả Sprite nữa.”

Đúng rồi! Linh hồn của Lilith đã rời khỏi người Cola, vậy Cola bây giờ sống hay chết?