Khi anh nhìn thấy cái cách mà cô ấy trang điểm và khi cô ấy nói rằng cô sẽ không bao giờ hối hận vì đã phản bội quê hương của mình, thì không còn gì để nghi ngờ nữa, cô ấy thật sự có tình cảm với anh.
Mặc dù Decan là anh trai của cô ấy, nhưng anh ta đã cố giết chết cô, nên cô không thể nào tha thứ cho Decan được.
Hơn nữa, màu sắc yêu thích của cô ấy là màu xanh biển, là màu thường được viết trên những văn tự nặc danh.
Dựa vào những lời sáo rỗng thì đôi mắt màu xanh ấy thật xinh đẹp.
Điều đó được khẳng định một cách chắc nịch, dù anh có sự hiểu biết rất kém về phụ nữ.
Cuối cùng thì anh vẫn không thể buông bỏ sự nghi hoặc của mình, nhưng lời nói của cô ấy lại rất hợp lý.
Và nếu cô ấy đề cập đến bữa tiệc từ ba năm trước —
Đôi mắt của cô ấy, vốn vẫn luôn rất bình tĩnh và tinh anh trong suốt cuộc đối thoại, lại run lên ngay lúc đó.
Anh thậm chí đã quên mất rằng mình từng khiêu vũ cùng cô ấy, nhưng cô ấy thì lại nói rằng cô chưa bao giờ quên đi.
Theo lời của phu nhân Hầu Tước, đấy không phải là một sự kiện đặc biệt đối với cô ấy, nhưng rõ ràng là nó có ý nghĩa rất lớn đối với cô.
‘Và vì thế nên cô ấy nói với ta tất cả bí mật của quê hương mình để ta giành được chiến thắng trong cuộc chiến lần này.’
Dù sao thì cô ấy cũng đã bị nhốt ở đây ba năm, vì vậy mà cô không biết những thông tin bản thân đã cung cấp sẽ hữu dụng đến nhường nào. Và cũng vì thế mà anh đã luôn cố gắng giữ kín điều này.
Tuy nhiên, anh lại nghĩ rằng cô ấy rất dễ thương khi cố gắng nói ra nhiều thông tin nhất có thể, mặc dù cô ấy đã lẫn lộn hết tất cả.
Anh biết rằng rất nhiều phụ nữ ngưỡng mộ anh, nhưng anh chưa bao giờ thấy một người năng động và tận tâm đến như thế.
“Nhưng sao ngài lại về muộn đến thế? Đừng nói với tôi là ngài đã ăn tối với Công chúa đấy?”
“À.”
Ixion đáp lại một cách thản nhiên, như thể đây không phải là một vấn đề lớn lao cho lắm.
“Ta đã đến thăm Hoàng đế sau cuộc gặp mặt với Công chúa Elsia.”
“Hoàng đế bệ hạ sao?”
“Có một lời thỉnh cầu– Không, có một vấn đề cần được thương lượng.”
Aiden chớp chớp đôi mắt đang mở to của mình.
Anh ấy không thể hiểu nổi Ixion đã đánh cược điều gì để thương lượng với Hoàng đế.
Dù sao Ixion cũng sẽ không nói với anh đâu, vì vậy anh đã nói với một hy vọng cao ngất.
“Tôi hy vọng ngài đã yêu cầu một Công quốc. Vùng đất đấy sẽ không trở thành đế quốc nếu Artise bị phá hủy.”
Aiden nhanh chóng nhận rằng điều mình mong muốn đã không đạt được khi anh nhận thấy biểu cảm của Ixion chẳng có gì thay đổi.
“Hiện tại, nếu ngài lấy đi Artise, đó cũng chỉ là một sự cống hiến. Thay vào đó, sau trận chiến, ngài sẽ phải tính đến những chuyện khác trong tương lai.”
Sự thật rằng, lời khuyên “hãy nghĩ về tương lai” của Aiden đã được lặp đi lặp lại trong nhiều năm trời.
Mẹ của anh, một thường dân, đã mất khi anh còn nhỏ, vì vậy anh không có một nơi nào để nương tựa vào.
Ngay từ khi còn nhỏ, anh đã được biết đến như một bậc thầy kiếm thuật, và anh đã làm nên tên tuổi của mình vì sự tham gia vào mọi cuộc chiến.
Ixion được lòng đại đa số dân chúng, nhờ vào vô số thành tích và chiến công của anh, nhưng lại chẳng có một ai đứng ra ủng hộ anh cả.
Hoàng đế và Thái tử đã rất lo lắng về danh tiếng của anh. Điều đó chứng minh qua việc ngài ấy chẳng được ban cho một tước hiệu nào cả.
“Ngài có yêu cầu một Công quốc không?”
“Chắc chắn là không.”
“Và sau đó?”
“Ngươi không cần phải biết về điều đó ngay lúc này.”
“Nếu không có mục đích nào, chúng ta không thể giết những kẻ thù chỉ đang hiện diện ngay trước mắt được, Hoàng tử. Máu của Hoàng tử sẽ đưa ngài đến số phận đó.”
“Ta đã nghe điều đó hàng nghìn lần rồi.”
“Chỉ còn một cách nếu như ngài không yêu cầu một danh hiệu. Tôi thấy thật nhẹ nhõm vì cách này không quá khó.”
“Nó thật sự không khó sao?”
“Tất nhiên.”
Aiden luôn đưa cho Ixion hai sự lựa chọn. Yêu cầu một danh hiệu hoặc hành động như một quý tộc.
Cho đến nay, cách nhanh nhất và đơn giản nhất để củng cố quyền lực là hôn nhân.
Aiden, một quý tộc yêu nước, hiểu rõ chính trị đáng sợ như thế nào.
Khi cuộc săn kết thúc, những con chó săn sẽ bị bỏ mặc. Aiden luôn lo lắng rằng chủ nhân của mình sẽ phải chịu nhiều đau khổ và sự tra tấn.
Aiden nói với khuôn mặt vô cùng nghiêm túc, háo hức với thành quả của việc lặp đi lặp lại bài học mà anh vẫn luôn nói với Ixion.
“Có rất nhiều quý cô trong thủ đô mơ ước được kết hôn với ngài. Trong số đó, có thiên kim tiểu thư của một gia đình quyền quý với xuất thân và nền giáo dục tốt–.”
“Vì sao họ lại luôn mong muốn được kết hôn với ta?”
Ixion hỏi một cách thờ ơ.
“Ta luôn luôn ở ngoài tiền tuyến, ta không có lãnh thổ của riêng mình và ta vẫn còn một chặng đường rất dài để chạm tới ngai vàng. Vậy tại sao họ lại muốn kết hôn với ta?”
“Vì sao họ lại thích điều đó? Không phải những người trẻ tuổi như ngươi vẫn luôn gửi thư mỗi ngày hay sao? Mong muốn khát khao của những trái tim đấy là gì?”
Aiden đứng dậy và trả lời không một chút do dự.
“Mơ ước được kết hôn với người mình thích là lẽ đương nhiên.”
“…Thật sao?”
“Chắc chắn là vậy, chẳng phải có câu nói rằng cái kết đẹp nhất cho một tình yêu là hôn nhân hay sao? Chẳng phải đó là một điều rất bình thường khi muốn lập lời thề rằng sẽ luôn yêu một người suốt đời hay sao?”
“Phải, đấy là hôn nhân–”
“Trong mọi trường hợp, hãy hứa với tôi.”
Aiden đặt tay lên ngực.
“Sau chuyến đi đến Artise lần này, chắc chắn rằng ngài sẽ nghĩ tới tương lai.”
Aiden có chút mong đợi sau khi lặp lại những điều đó một lần nữa. Thật ngạc nhiên rằng, Ixion lại trả lời bằng một nụ cười.
“Được thôi, lần này, hãy nghĩ về tương lai.”
*******
Ixion đã ra trận được một thời gian, và anh đã chinh phục được Artise.
“Hãy dùng bữa thôi– Công chúa–.”
Với một giọng nói nhỏ xíu, Sera bắt đầu đặt bữa ăn từ nhà bếp lên bàn.
Tôi cho rằng sẽ chẳng có chuyện nào tồi tệ hơn được việc tôi đang bị nhốt ở nơi này, nhưng nơi tôi ở đang xuống cấp một cách tệ hại như thể có một hầm ngầm ngay bên dưới sàn nhà.
Mặc dù Ixion vẫn còn rất xa trong quãng đường để lên được ngai vàng, anh ấy vẫn được mọi người tôn thờ như một anh hùng chiến tranh.
Việc Artise âm mưu ám sát Hoàng tử Ixion vĩ đại trong khi bí mật chuẩn bị cho việc phát động chiến tranh đã khiến toàn thể người dân Đế quốc phẫn nộ.
Là một con tin, tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chịu đựng những cơn tức giận đó.
“Uh, làm thế nào mà– mọi chuyện rồi sẽ ổn chứ?”
Bữa ăn của tôi là thứ đầu tiên bị đánh rớt.
Khi tôi lần đầu tiên đến cơ thể này, đôi chân của tôi bị chịu gánh nặng từ sáng đến tối, và nó đang rất tồi tệ ngay lúc này.
Bữa trưa bao gồm thịt thăn, salad không trộn dầu, một quả táo và một quả trứng luộc lòng đào.
Và không hề có món tráng miệng.
“Nó ổn mà– đây là một chế độ ăn uống rất lành mạnh.”
Chế độ ăn kiêng đã vô tình bị buộc phải kết thúc.
“Ngay cả khi chúng ta đã hoãn lại việc sắp xếp và bố trí, mọi chuyện trong cung khi chiến tranh bắt đầu vẫn sẽ khó khăn hơn nhiều.”
Đây chính xác là những gì Ixion đã nói. Sự thù hằn của Hoàng cung đang ngày càng lớn và trở nên rõ ràng.
Tôi muốn hét lên rằng tôi đã cứu Tam Hoàng Tử mà mấy người tôn thờ đấy, nhưng tôi kìm lại được.
Khi tin đồn được lan rộng và tôi được tự do, tôi không thể bị tay sai của Decan đâm chết.
Nếu Elsia trước đây đã tự nhốt mình trong phòng, thì tôi lại muốn đi lại nhiều nhất có thể, nhưng ngay cả điều đó cũng trở nên khó khăn.
Khi tôi bước ra hành lang, đôi giày ống của tôi bị đạp lên, và những người giúp việc cố tình va vai họ vào tôi và bước nhanh đi.
Tôi không còn cách nào ngoài việc tự nhốt mình trong phòng.
“Chúng ta phải thoát khỏi nơi này– ”
Sau bữa trưa, tôi nhìn vào gương và bắt đầu một số bài tập yoga cơ bản.
Tôi nhanh chóng lấy lại vóc dáng bình thường bằng cách kết hợp ăn kiêng và tập thể dục.
Trong gương, tôi thẫn thờ nhìn bản thân. Dưới con mắt chuyên nghiệp của tôi, có một điều gì đó khá kì lạ ở đây.
Không chỉ về sự khó khăn để giảm cân trong một thời gian ngắn như thế, mà việc ăn kiêng đột ngột cũng thường khiến cơ thể bị xệ hoặc sút cân, nhưng dường như chẳng có dấu hiệu nào về điều đó xuất hiện.
Cơ thể của tôi đã được điều chỉnh hoàn hảo, như thể tôi chưa bao giờ bị béo phì.
Hơn nữa, vẻ ngoài của tôi đã trở nên khác biệt một cách bất thường.
“Tôi không biết phải giải thích như thế nào…Tôi không thể nói gì khi vóc dáng thật đã được lấy lại, nhưng nó đẹp một cách rất tinh tế…Đó chính xác là điều tôi muốn nói.”
Cũng giống như việc bạn không tắm nắng, nhưng da bạn lại đỏ tấy lên và quầng thâm của bạn tự dưng lại biến mất.
‘Tôi muốn hỏi các đội lính thủ thành về những tờ giấy thông hành mà họ đã cho qua.’
Rõ ràng là có một điều gì đó không ổn ở đây, nhưng vì chẳng có một tiêu chuẩn nào để so sánh và không có ai để hỏi, vì vậy tôi buộc phải chấp nhận nó.
‘Chẳng lẽ những người này khác với chủng tộc loài Người Tinh Khôn sao– ?’
Tôi nuốt lại câu hỏi này vào bụng và khẽ nghiêng đầu.
Dù sao, trước khi Ixion trở lại, tôi chỉ có một mục tiêu duy nhất. Có được sự chấp thuận của giới quý tộc và khiến họ đứng về phía tôi.
Tôi lấy một tờ giấy và viết xuống cái tên đầu tiên. Thật may mắn vì sau khi chiếm lấy thân xác này, thì khả năng đọc và viết của thân thân thể vẫn không bị mất đi.
[Phu nhân Hầu tước Evgeny.]
Tôi đã giúp bà ấy vào cái ngày mà bà ấy bị phán tội chết vì giết một hoàng tộc, nên tôi chắc chắn được rằng bà ấy sẽ hỗ trợ tôi lúc này.
Tôi nhớ lại lá thư mà tôi nhận được từ vài ngày trước.
[Kính gửi Công chúa Elsia Artise.
Tôi xin lỗi vì chỉ có thể giới thiệu bản thân với người qua bức thư này.
Tôi cũng rất xin lỗi vì dinh thự Hầu Tước đang ở rất xa thủ đô, và tôi không thể đến tận nơi để cảm ơn người được, vì tôi đang bận khá nhiều việc.
Hầu Tước Evgeny đã mang ơn Công chúa rất nhiều.
Tôi, Mela Evgeny, tôi sẽ không bao giờ quên ân đức đó và sẽ không công bố chúng cho công chúng vì sự an toàn của người.
Nếu người cần thì Evgeny vẫn sẽ luôn giúp đỡ người, thưa Công chúa.
Ngay khi có cơ hội, tôi sẽ đến thủ đô và đích thân cảm ơn người.
Người hãy giữ bản thân khỏe mạnh cho đến lúc đó.
[Mela Evgeny]
Hầu Tước Evgeny chắc chắn sẽ giúp đỡ tôi.
Sau đấy, tôi tin rằng sẽ có một vài gia đình quý tộc cần sự thịnh vượng cũng sẽ ủng hộ Hầu Tước–.
‘Có một sự cố lớn đã xảy ra.’
Khi mà hai đại quý tộc đang đứng trước bờ vực suy sụp khó khăn tài chính do bị lường gạt.
Tôi không quan tâm rằng cốt truyện gốc sẽ bị thay đổi, tôi chỉ làm những gì tôi muốn.
Ngay cả khi bị người khác chiếm lấy cơ thể, họ vẫn có thể sống thoải mái với những bữa ăn ngon lành của những phụ nữ quý tộc, nhưng tôi lại phải thở dài vì tôi thậm chí còn chẳng có sự tự do.
Tôi đã xem qua cốt truyện gốc và nghĩ ra được hai cái tên.
[Công tước Roziad.]
[Công tước Geoffrey.]
Cả hai đều một trong những vị Công tước ít ỏi của Đế Quốc, vì thế sẽ tốt hơn nếu họ đứng về phía tôi.