Bữa tối là hamburger bít tết và salad.
Miyanoshita nấu món hamburger, còn tôi làm salad.
Cả hai đều ngon đến nỗi tôi phải nói ‘ngon quá!’ nhiều lần.
… Có lẽ những món đó ngon hơn là bởi tôi ăn cùng Miyanoshita.
Ý nghĩ đó vụt qua tâm trí tôi.
“Yuuki-san, em đã chuẩn bị bồn tắm cho anh rồi đấy, nên anh đi tắm đi.”
“Em đã làm bao giờ vậy… dù sao thì, thật thô lỗ khi tắm trước chủ nhà.”
“Yuuki-san, anh có những ý nghĩ lỗi thời ở những nơi kì lạ thật đấy. Em không phiền đâu, anh biết chứ? Hay là… hehe, anh muốn tắm trong nước tắm đã qua sử dụng bởi một cô bé tiểu học?”
“Có lẽ anh thật sự nên về nhà?”
“Ahh, em đùa thôi, đùa thôi mà! Em đang ở độ tuổi muốn trêu trọc người mình thích mà, anh biết không?”
“Tệ thật!”
Anh sẽ rất vui nếu em có thể dừng trêu anh bằng những trò đùa khiến anh không thoải mái.
Và còn nữa…
Nếu được thì anh muốn em dừng việc thản nhiên nói ra người mình thích.
Thật lòng đấy… Anh xấu hổ lắm.
“Nhưng, anh vẫn chưa thay quần áo… chắc là anh sẽ chịu đựng một ngày vậy.”
“Không tắm một ngày có hơi…”
Miyanoshita trưng ra một biểu cảm kinh tởm, không hề diễn.
Tôi có quá lôi thôi không?
Tôi cảm thấy như có một vết đâm vào ngực vậy.
“Em đã chuẩn bị quần áo của bố em cho anh rồi. Chúng có thể hơi to, nhưng anh hãy mặc tạm nhé.”
“Thế có ổn không?”
“Vâng. Em không thể trách bố mình vì việc này được.”
Tôi thắc mắc, bố của Miyanoshita đã được đối xử kiểu gì vậy?
“Vậy thì, chắc là anh sẽ đi tắm vậy.”
“Vâng.”
Và tôi đi tắm.
—----------------------------------------------------------------------------------------
“Phew… Anh xong rồi.”
“Ừm… có vẻ bộ pajama của bố em cũng vừa với anh.”
“Ừ, có hơi rộng, nhưng nó cũng khá tốt.”
“Yuuki-san đang mặc đồ của bố… Vậy, em có nên gọi anh là ‘Daddy’ không?”
“Đừng tưởng tượng mấy thứ kì lạ nữa!”
Đôi khi… đúng hơn là nhiều lần, ý tưởng của Miyanoshita rất là kì lạ.
Miyanoshita có thể được gọi là sôi nổi… hoặc gì đó giống thế nhỉ?
…Tôi đã tự nghĩ rồi, nhưng đúng là có vấn đề thật.
“Vậy thì, em sẽ đi tắm. Bồn tắm chứa đầy tinh chất của Yuuki-san… hehehe♪”
“Không lẽ nào… đó là mục đích của em…?”
“Ừm, ai biết?”
“Em sẽ không làm gì đâu, đúng không…?”
“Không♪ Với Yuuki-san, em sẽ luôn làm hết sức, mọi lúc, mọi nơi. Hehe”
Có người nói rằng một thiếu nữ đang yêu là không thể cản bước, nhưng…
Nó là sự thật.
“Chà, vậy thì gặp anh sau. À mà nếu anh muốn nhìn trộm thì em không phiền đâu!”
“Em nói như thể anh muốn ấy!”
“Tệ quá. Em có rất nhiều dịch vụ đặc biệt dành cho anh đấy, Yuuki-san.”
Đó không còn là suy nghĩ của một học sinh tiểu học nữa rồi.
Em ấy có còn trẻ thế không?
Tôi tự hỏi là có một bước ngoặt nào như kiểu em ấy là người chuyển sinh hay gì đấy không?
Tôi không thể không nghĩ đến điều đó được.
“Tạm biệt.”
Miyanoshita rời phòng khách cùng với cái nháy mắt.
“Hàaaa, mọi thứ đã trở nên kì lạ rồi. Mình mong Miyanoshita sẽ cẩn trọng hơn… kể cả nếu em ấy thích ai đó, mời người đó đến ngủ qua đêm cũng hơi quá.”
Chắc hẳn đó là dấu hiệu cho thấy em ấy tin tưởng tôi đến mức nào.
… Có thể em ấy muốn mình có một bước tiến.
“Yuuki-saaan…”
Hm?
Tôi nghe thấy giọng Miyanoshita ở trong phòng tắm.
Có lẽ nào, tên bám đuôi đã vào được trong căn nhà…?
… Đợi đã, không đúng.
Nếu thế thì em ấy đã hét lên rồi.
Tự hỏi có gì đã xảy ra, tôi rời phòng khách và tiến đến phòng tắm.
“Có chuyện gì vậy?”
“Dầu gội hết rồi… Anh có thể lấy một cái mới cho em không?”
“Oh, hết rồi à?”
“Em có dầu gội riêng, nhưng nó không còn nhiều lắm.”
“Được rồi. Nếu anh mở cửa… thì em sẽ không còn ở trong phòng thay đồ đâu, phải không?”
“Ah.”
Tôi nghe thấy một giọng nói ‘em quên mất’.
“Cố một ngày không dùng dầu gội đi.”
“A, không đời nào. Em không thể làm thế, làm ơn.”
“Tệ thật…”
Thở dài, tôi vào phòng thay đồ.
Lấy dầu gội cho Miyanoshita ở trên giá và đặt trước phòng tắm.
“Anh sẽ đặt dầu gội ở đây.”
“Vâng, cảm ơn anh.”
“Vậy…”
“A, anh đợi một chút được không?”
Tôi dừng lại.
“Sao thế?”
“Ừm… Cảm ơn anh. Vì đã lắng nghe những mong muốn ích kỉ của em hôm nay.”
“Ổn mà. Miyanoshita, em là… một người bạn quan trọng của anh.”
“...”
“Anh muốn thực hiện những mong muốn của em nếu anh có thể, anh cảm thấy thế đấy.”
“...”
“Miyanoshita?”
“Huh!? Yuuki-san, anh nói một thứ tuyệt vời đến mức em choáng đấy!”
“Đừng có đuối nước trong bồn tắm đấy, được chứ?”
“Nếu việc đó xảy ra, anh sẽ cứu em và hô hấp nhân tạo cho em mà, đúng chứ♪”
“Có lẽ nước sốt tử thần Blair có thể khiến em tỉnh lại.”
“Em sẽ chết vì sốc đấy!? Nếu anh làm thế, hya!?”
*Rầm!*- Tôi nghe thấy một tiếng động lớn.
“Miyanoshita!?”
Tôi vội vàng mở cửa phòng tắm…
“Ah!”
“A”
Miyanoshita đã dẫm phải xà phòng và ngã.
Mặc dù được che bởi khăn tắm, em ấy vẫn gần như hoàn toàn khỏa thân.
“Ee… Eeeekkk!”
“A-Anh xin lỗi!!”
Tôi vội vàng quay lại phòng khách…
Và sau đó, tôi đập đầu vào tường nhiều lần.