Tôi chuyển sinh thành một tên quý tộc phản diện và mong muốn bị trục xuất khỏi đất nước, thế nhưng cô công chúa ám ảnh với tôi lại không cho phép điều đó!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi Nhặt Được Nhân Vật Phản Diện Bị Bỏ Rơi Trên Tuyết

(Đang ra)

Tôi Nhặt Được Nhân Vật Phản Diện Bị Bỏ Rơi Trên Tuyết

Lanquin

"Em không thể dụ dỗ ai đó rồi bỏ đi như vậy được."

1 0

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

(Đang ra)

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

Jajamaru

Không còn cách nào khác, tôi đành phải sử dụng sự dễ thương vô đối của Yumie để có thể mang lại nụ cười cho gia đình của mình thôi!

39 2684

The Villainess Becomes a Commoner

(Đang ra)

The Villainess Becomes a Commoner

Hiduki Shihou

Sau khi bị sát hại, kiếp sau của tôi là tiểu thư nhà giàu bị cả thiên hạ căm ghét!? Không chỉ vậy, đây là tương lai vài năm sau khi tôi qua đời, chuyện quái quỷ gì vậy? Còn nữa, tôi đâu biết làm sao đ

35 4231

Thằng bạn thân (tự nhận) nói rằng đã cắm sừng tôi khi hẹn hò với bạn thuở nhỏ của tôi, nhưng tôi còn chả thích cô ấy từ ban đầu nên NTR không có tác dụng đâu

(Đang ra)

Butsuriteki ni Koritsu shiteiru Ore no Koukou Seikatsu

(Đang ra)

Butsuriteki ni Koritsu shiteiru Ore no Koukou Seikatsu

Kisetsu Morita

Cậu đã vô tình phát hiện ra bí mật của cô ấy, vì thế cô đã đề nghị trở thành bạn của cậu. Trước đề nghị đó trái tim cậu loạn nhịp vì sung sướng, tuy nhiên, cậu đã quên mất một điều quan trọng.

11 411

The Warrior's Ballad

(Đang ra)

The Warrior's Ballad

Dodongpa, 도동파

Duy chỉ có linh hồn thanh khiết nhất mới có thể trở thành vì sao rực rỡ nhất. Và vì sao rực rỡ nhất cũng là thứ nguy hiểm nhất.

1 2

WN - Chương 11: Đứa trẻ của quý tộc

Bây giờ tôi đã hiểu rõ hoàn toàn cáu trúc của hầm ngục nơi tôi và Rinonara bị bắt cóc.

Thoát ra khỏi đây không còn khó khăn nữa.

''Rinonara?''

Khi tôi đang nghĩ về điều này, Tôi nhận ra Rinonara cứ bám chặt vào tôi mà không chịu nhúc nhích, liên tục rúc mũi của cô ấy vào sau đầu tôi. Tôi gọi cô ấy, tự hỏi tại sao cô ấy cứ bám chặt lấy tôi vậy.

''...Reno...''

Mặc kệ câu hỏi của tôi, Rinonara cố chấp bám chặt vào tôi, từ chối di chuyển.

''...''

Ah, cô ấy dễ thương thật đấy!

Cô ấy là thiên thần à? Rinonara khiến tôi nhớ về đứa cháu gái hai tuổi ở kiếp trước của tôi. Con bé cũng vô cùng đáng yêu!

Không quan trọng Rinonara bề ngoài thông minh tới đâu, cô bé vẫn chỉ là một đứa bé ba tuổi thôi.

''Tất cả sẽ ổn thôi, Rino. Tôi chắc chắn sẽ bảo vệ cậu.''

"Hả? Ah, v-vâng...''

Tôi sẽ bảo vệ cô bé này, giống như một người anh trai vậy!

Với tư cách là một người đã sống lâu hơn cô bé... Chà, về mặt thể chất thì chúng tôi bằng tuổi nhau.

''Được rồi, mọi thứ sẽ ổn thôi.''

Tôi nhẹ nhàng ôm Rino và xoa đầu, khiến Rino cảm thấy như cha mẹ thực sự của cô ấy vậy.

''Hau... Hauhauwaa...''

Rino, người đang được tôi an ủi, đang có biểu cảm rất mãn nguyện và còn chảy một ít nước bọt từ miệng nữa... Chà, trông cô ấy không còn tuyệt vọng nữa rồi.

Mọi thứ lúc này đã ổn chưa?

''Bây giờ cùng thoát ra ngoài thôi. Tôi đã biết cách để trốn thoát rồi, nên đừng lo lắng nhé.''

''V-vâng.''

Tôi nhẹ nhàng đẩy cơ thể đang bám chặt vào tôi của Rino ra.

Là một đứa trẻ ba tuổi, tôi không thể di chuyển được nếu cô ấy cứ bám chặt vào tôi như thế.

''...''

Chúng tôi cùng nhau di chuyển lên bề mặt hầm ngục.

''Lối này! Bọn trẻ! Chúng nó đây rồi!''

Hầm ngục dưới lòng đât nơi chúng tôi bị bắt cóc chỉ có duy nhất một lối ra vào.

Khi tôi và Rinonara tiến đến gần, chúng tôi đã bị phát hiện bởi lũ bắt cóc.

''Chết tiệt! Bọn tao sẽ không để chúng mày thoát khỏi đây đâu!''

''Đừng mất cảnh giác! Thằng nhóc kia rất nguy hiểm đấy!''

''Đừng để bọn nó thoát ra khỏi đây!''

Bọn bắt cóc tiến dần đến chỗ chúng tôi, có ý định bắt chúng tôi lại thêm một lần nữa.

''Ra đi! Mọi người!''

Nhưng trước khi mà bọn chúng tiến sát đến chúng tôi, Tôi đã la lớn lên, rất nhiều hiệp sĩ lao tới từ lối vào.

''Ngài không sao chứ thiếu gia Reno?''

''Tôi ổn, ông thấy đấy... Giờ tôi giao lại mọi việc cho ông.''

''Vâng thưa thiếu gia.''

Khi các kiệp sĩ xông vào, bắt giữ những kẻ bắt cóc, giờ đây tôi mới có thể nói chuyện với tông giọng thoải mái.

''Chà, tất cả hãy bình tĩnh một chút, được chứ? Ta nên giải quyết chuyện này trong hòa bình phải không?''

Nhưng kẻ đứng đầu bọn bắt cóc, tên cuối cùng cũng đã lộ diện, nói chuyện như thể đây là điều rất bình thường.

''Làm đi.''

Không để ý đến hắn, tôi đưa ra mệnh lệnh.

''Chà, chà, từ cấp trên... Sẽ có điều gì đó tới từ người đứng đầu gia tộc, phải không?''

''Ngươi đang nói cái gì thế? Bọn ta ở đây là để đối phó với những tên tội phạm.''

''...Hả?''

''Đồ ngu, toàn bộ căn cứ của ngươi đã bị phong tỏa rồi.''

Tên cầm đầu đã bị sốc bởi tuyên bố của hiệp sĩ, nhìn sang tôi với biểu cảm sửng sốt. Tôi ném cho hắn một cái nhìn khinh bỉ rồi quay đi.

Kể cả khi tôi lười biếng, tôi vẫn phải làm những gì cần làm để giải quyết vấn đề.

''Vậy thì, tôi và Rino sẽ trở về . Tôi sẽ để phần còn lại cho ông.''

''Vâng, cứ để đó cho chúng tôi.''

Tôi giao phó những việc còn lại cho những hiệp sĩ đáng tin cậy của tôi và quay trở lại mặt đất cùng Rino.