Zennomi: Khuyên mọi người lên đọc lại từ đầu để lấy lại mạch cảm xúc. Đọc lại vẫn cuốn vl.
================
Đây là ngày học đầu tiên sau năm mới.
Tôi đến lớp sớm hơn một chút.
Thi học kì 2 sẽ bắt đầu vào khoảng nửa tháng nữa.
Tôi mượn sách tham khảo từ thư viện rồi tới lớp ngồi.
Nhưng hóa ra đây lại là một sai lầm lớn.
Một học sinh chung lớp tới sau tôi một chút, và cậu ta cứ nhìn chằm chằm tôi.
Khi tôi quay mặt sang, có 2 gã đang nhìn tôi, một gã thì cố tình nhìn sang chỗ khác, còn một gã thì vẫn nhìn tôi với nụ cười quái đản.
Việc này chưa bao giở xảy ra với tôi cả.
Tôi không hề thích chút nào.
Tôi quyết định mặc kệ họ và mở tập sách của mình ra.
Chỉ là một phần rất đơn giản ‘Bảy tầng lớp của mạng’ nhưng nó chẳng thể nào vào đầu được.
Bỗng tôi có cảm giác có ai đó đang đền gần.
Rồi ‘Phịch’, ngồi xuống kế bên tôi.
“Cậu là Isshiki Yuu đúng không?”
Tôi ngước lên nhìn cậu ta.
Cũng là một tân sinh viên ngành này, nhưng tôi chưa nói chuyện với cậu ta bao giờ.
“Phải, cậu muốn gì?”
Cậu ta cười rồi trả lời.
“Có phải thật là cậu đã làm tình với Sakurajima Touko, một sinh viên năm 2 vào Giáng Sinh Eve không?”
Tôi không biết phải trả lời như thế nào.
Nếu tôi nói ‘Đúng’ thì tin đồn sẽ lan truyền rộng hơn nữa.
Và sẽ gây phiền phức cho Touko-senpai.
Nhưng nếu nói ‘Không’ thì mọi công sức đều sẽ đổ sông đổ biển.
Cách nào cũng thế, tôi không thể bất cẩn được.
Với tôi cũng chẳng muốn trả lời cái gã đang có nụ cười quái dị này.
“Tôi không biết.”
Tôi nhanh chóng trả lời.
“Đừng có giấu chứ. Sao cậu không nói cho tôi nghe chút xem nào?”
“Tôi không có nghĩa vụ phải nói cho cậu biết đúng không?”
“Thì Sakurajima Touko là người đẹp nổi tiếng của trường mà, còn là ‘Đệ nhất mỹ nhân không chính thức của trường’ nữa, tò mò xíu không được sao?”
Tôi giữ im lặng.
Tôi cảm thấy rất khó chịu với những câu hỏi kiểu này.
“Với lại, cơ thể của chị ta cũng rất tuyệt, ngực cũng to nữa. Dù có hơi cao ngạo chút, nhưng chẳng phải vậy sẽ càng hấp dẫn hơn sao?”
Tôi liếc chằm chằm cậu ta.
Tôi cực kì bất mãn khi nghe lời đánh giá Touko-senpai từ một người như vậy.
Cậu ta bỗng sợ hãi.
“Oi oi, Đừng có liếc tôi như thế chứ. Bởi vì câu chuyện của cậu giờ ai cũng biết cả: Đá người yêu ở buổi tiệc Giáng Sinh rồi đi cùng nhau tới khách sạn qua đêm.”
“Ai nói cho cậu biết?”
Chắc chắn là không phải tôi.
Bỗng một giọng nói lớn tiếng vang lên đằng sau.
Hóa ra là Ishida.
Cậu ta có một biểu cảm nghiêm túc, khác hẳn với thường ngày.
Với một thân hình đô như vậy, cậu ta trông còn nguy hiểm hơn nữa.
Ishida tiếp tục nói.
“Vấn đề là, người kia đã ngoại tình trước, Yuu và bạn của cậu ta đã phơi bày sự thật đó ngây trước mặt 2 người kia. Chẳng có lý do gì để cậu phải đổ lỗi cho Yuu cả.”
Cậu ta có vẻ hơi sợ Ishida.
“Ầy, đừng nghiêm túc quá. Tôi chỉ nghe nói qua SNS nên tò mò thôi. Tôi không có ý định đổi lỗi cho Isshiki hay gì.”
Cậu ta đứng dậy và đi sang chỗ khác.
Ishida ngồi xuống bên cạnh tôi.
“Cảm ơn. Xin lỗi mày nhé, Ishida.”
Tôi thật lòng cảm ơn cậu ta.
“Không có gì. Với lại tao cũng khó chịu bởi câu nói ban nãy của cậu ta.”
Rồi cậu ta lại gần tôi và thì thầm.
“Nhưng tao nghe nói có người đang tung tin đồn bôi xấu Yuu và Touko-senpai trong một nhóm SNS. Tao cũng thấy được.”
Nghe vậy, tôi hít sâu một hơi.
Ishida thì hỏi tôi.
“Mày biết là ai làm không?”
“Tao biết.”
“Quả nhiên là Karen-chan nhỉ?”
Tôi gật đầu.
Tôi nghĩ Kamokura sẽ không làm trò bẩn thỉu như vậy.
Với lại, Kamokura cũng thật sự yêu Touko-senpai.
Chắc chắn hắn ta sẽ không bao giờ làm như vậy.
‘Bịa đặt trên mạng’ chính xác là những gì Karen sẽ làm.
Ishida cũng thở dài.
“Tao cũng nghĩ thế. Từ cách mà cô ta hành xử ở buổi tiệc, tao biết chắc là cô ta sẽ tìm cách trả thù mà.”
“Mày cho tao xem mấy cái tin nhắn đó được không?”
Ishida vọc điện thoại tí rồi đưa cho tôi.
Những dòng chữ đó rõ rành rành.
>Tôi muốn lan truyền tin tức này.
>Tên đàn ông thấp hèn nhất, Isshiki Yuu, tân sinh viên của ngành Khoa học Máy tính.
>Đã nhìn trộm điện thoại của người khác mà chưa được cho phép, sau đó lan truyền tin đồn người đó ngoại tình.
>Và hắn ta cũng ngoại tình với Sakurajima Touko, sinh viên năm 2 cùng ngành.
>Sakurajima Touko là một con đĩ! Cô ta đã ngủ với rất nhiều người rồi!
Sau đó là những lời nhục mạ Touko-senpai mà tôi cũng chẳng muốn ngó tới.
Người gửi là ‘Nanashiko’.
Chắc là tài khoản phụ của Karen.
“Tao nghe nói những tin nhắn này đã truyền đi khắp trường từ sau Giáng Sinh.”
Tôi im lặng trả điện thoại lại cho Ishida.
Nói xấu tôi thì không sao, nhưng nhục mạ Touko-senpai thì chắc chắn tôi sẽ không tha thứ được.
Karen là người đã ngoại tình trước, nhưng ả ta lại vứt cái sọt về phía nạn nhân của
mình, Touko-senpai.
“Tao cũng lo lắng việc đó. Nhưng tao nghĩ sẽ không dễ thế đâu bởi đó là Touko-senpai, người có thừa sức để đối phó với những thứ nhảm nhí như vậy.”
“Trưa nay tao sẽ gặp chị ấy, và tao sẽ nói về vấn đề này.”
Tôi vừa nói xong, chuông reng lên báo hiệu vào lớp.
Sau đó, một vài gã đần đồn cứ liên tục hỏi tôi về ‘Đêm ngày X’ vào giờ ra chơi.
Ngoài ra, cũng có vài gã rất tò mò về tôi.
…..Touko-senpai có sao không đây?....
Tôi bắt đầu bồn chồn.
Làm cách nào mà chị ấy, một người phụ nữ có lòng tự trong cao và trong trắng có thể chịu nổi những ánh nhìn xung quanh như vậy?
Giờ nghỉ trưa đến, tôi ngay lặp tức chạy đến một nơi xa khỏi lối ra vào căn tin và chờ chị ấy.
Tôi có nhắn tin báo chị ấy biết.
Một hồi sau, Touko-senpai đến.
Chị ấy cầm theo một cái túi giấy lớn.
“Sao em lại đợi chị ở một nơi như này thế?”
Nghe chị ấy hỏi, tôi hơi giật mình và hỏi ngược lại.
“Ể, Touko-senpai không thích căn tin trường ạ?”
Nhưng chị ấy chị hơi lắc lắc đầu.
“Không, chị không ngại.”
“Chẳng phải tốt hơn nếu chúng ta ra ngoài sao ạ?”
“Nếu chúng ta ra ngoài ăn bây giờ, các quán ăn chắc chắn sẽ rất đông đúc, và chúng ta có thể sẽ trễ tiết. Căn tin trường ổn rồi mà?”
Nếu Touko-senpai đã nói như vậy thì chịu thôi.
Bọn tôi đi vào căn tin thứ nhất.
May thay, một cái bàn ‘cặp đôi’ cạnh cửa sổ vẫn còn trống, nên bọn tôi ngồi xuống đó.
Touko-senpai mang theo sandwich của chị ấy, còn tôi thì ăn cơm heo chiên giòn của căn tin.
“Cái này, là quà lưu niệm từ Hawaii mà hôm bữa chị đi.”
Chị ấy nói và đưa tôi cái túi giấy.
“Cảm ơn chị. Đây là cái gì ạ?”
“Mở nó ra xem trước đi.”
Trong cái túi là một cái hộp, khi tôi mở cái hộp ra, đó là một đôi giày thể thao.
“Chị mua chúng ở Kicks Hawaii, đây là mẫu kết hợp với hãng bản địa nên không thể tìm thấy chúng ở nơi khác đâu. Và chúng khá là hiếm ở Nhật.”
Tôi nhanh chóng thử chúng.
Vừa như in.
“Sao chị biết kích cỡ giày của em thế?”
“Nhớ lúc em đi tắm ở khách sạn vào ngày X không? Chị đã có nhìn thử kích cỡ giày của em. Mừng là nó vừa đúng.”
Chị ấy cười tươi và trả lời.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy nụ cười đó, lòng tôi lại nặng trĩu.
Khi nhìn xung quanh, tôi thấy kha khá người đang tò mò nhìn chúng tôi.
“Sao thế? Em không thích nó à?”
“Không phải. Chỉ là.....”
“Chỉ là? Chuyện gì sao?”
Tôi thì thầm trong khi hơi rũ mắt xuống quan sát xung quanh.
“Chị có ổn không Touko-senpai? Việc ngày X đã bị truyền đi rất rộng.....và họ đồn rằng em và Touko-senpai đã làm tình.....”
“Chúng ta đã biết việc này từ ban đầu rồi mà, đúng không? Hay nói đúng hơn là chúng ta cố tình sắp xếp nó như vậy mà?”
“Nhưng việc đó.....em thì không sao....nhưng chẳng phải sẽ rất không tốt cho Touko-senpai sao? Lỡ như khi nào chị có bạn trai thật hay tương tự thì....”
Rồi, bỗng nhiên biểu cảm của Touko-senpai trở nên kinh tởm.
“Ý em là sao?”
“Vâng?”
“Ý em là em sẽ không trở thành ‘bạn trai thật’ của chị đúng không?”
Nghe vậy, tôi “Aa-” một tiếng.
Đúng rồi, như vậy chẳng phải là sẽ cực kì thô lỗ với chị ấy sao.
“Ý em không phải là như vậy. Nhưng chẳng phải em đang là ‘bạn trai thực tập tạm thời’ sao? Vậy nên....”
“Em sẽ đánh mất tư cách đó luôn nếu với thái độ như vậy đấy. Em có hiểu là em đang rất thô lỗ không?”
Tôi không thể nào bào chữa được.
“Chị biết là đang có nhiều lời đồn kỳ lạ lan truyền trên SNS. Những cô gái khác đã nói cho chị biết. Nhưng chúng ta sẽ làm được gì khi chỉ mới nhiêu đó đã đủ để khiến chúng ta lung lay? Chúng ta chẳng làm gì sai cả. Chỉ cần đứng vững lập trường của mình là được.”
Đúng vậy, bọn tôi chẳng làm gì sai trái cả.
“Chị biết là em lo cho chị.......Nhưng mà nhé, điều em vừa nói khiến chị còn sốc hơn là khi hay tin những lời đồn bậy bạ đó trên mạng đấy!”
“Em hiểu rồi, em xin lỗi. Em đã lỡ lời, em đã không suy nghĩ thấu đáo.”
Tôi cúi đầu xuống.
“Mong là em hiểu. Em là duy nhất của chị, và chị cũng là duy nhất của em, đúng không? Hãy cũng mặc kệ những tiếng gièm pha xung quanh đi nào.”
Khi Touko-senpai nói vậy, cuối cùng chị ấy cũng mỉm cười với tôi.
Tôi cũng cười đáp lại, nhưng....
Tôi nghĩ rằng mình lại chơi ngu rồi.
Tôi chắc là chị ấy đã vỡ mộng về tôi.
Và....có vẻ như một lần nữa tôi lại mất điểm trước mặt Touko-senpai.
=============
Zennomi: Đăng cho nốt đoạn hai người hôn nhau rồi qua dịch Light Novel
Cảm ơn Suu nửa năm trước đã dịch chương này.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại