“Tâu Bệ Hạ, thần đã có mặt theo lời triệu tập của ngài.”
“Ngươi tới rồi sao, Công Tước Ramslett ? Rất tốt.” - Nhà vua trả lời với tông giọng hết sức ngạo mạn. Có vẻ đã quá quen với nó, Công Tước tiếp tục:
“Thần xin cảm tạ người vì đã giúp thần tìm được con gái mình.”
“Sao lại phải cảm tạ? Sao trẫm có thể để một nữ quý tộc bị bắt cóc trước mắt trẫm được chứ. Dĩ nhiên là trẫm phải làm mọi thứ có thể rồi.”
“Vâng, thần thật lòng biết ơn ngài.”
Tên vua này đang phát biểu cái quái gì thế? Chính con ổng là kẻ gây ra vụ này đấy. Tôi đang đứng cạnh Công Tước bằng [Ẩn Mật] và quan sát cuộc trò chuyện của cả hai, nhưng mới vài lời đầu tiên mà tôi đã muốn đấm vào cái mặt dày của tên khốn kia rồi. Không được tôi ơi, phải nhịn!
Thông tin thêm, cả hai đang cười rất vui vẻ nhưng thực chất lại đang thăm dò lẫn nhau. Công Tước có thân hình như gorilla nhưng lại hành xử như cáo già, quả là một cảnh tượng hiếm thấy.
“À phải rồi, thưa Bệ Hạ. Allen, vị mạo hiểm giả của gia tộc Ramslett, đã hỏi thần, người bảo hộ của cậu ta, về phần thưởng của mình đấy ạ.”
“Hả? Ngươi nói cái gì thế? Cậu ta là mạo hiểm giả của Hoàng gia, và được chính trẫm phái đi, sao lại là của ngươi được?”
Dù biết trước rồi nhưng ổng tuyên bố như vậy thật luôn? Xạo sự không chớp mắt, ghê phết.
“...Nhưng chính Bệ Hạ là người đã chuyển quyền bảo hộ đó cho thần mà? Thần vẫn còn giữ giấy tờ về nó đây.”
“Hm? Ngươi lại nói cái gì vậy? Trẫm đã đồng ý bảo hộ cho cậu ta, và trẫm sẽ không bao giờ rút lời.”
“Ôi, thưa Bệ Hạ. Thần không có ý xúc phạm ngài, nhưng chẳng lẽ ngài đã quên rằng cậu thanh niên này chính là đại diện cho con gái của thần, Anastasia, trong cuộc đấu tay đôi đó ư.”
“Đấu tay đôi? Có hả? Trẫm chỉ nhớ có vài xích mích vặt vãnh giữa đám trẻ thôi mà.”
Xích mích vặt vãnh? Có cần tôi đem từ điển ra cho hắn tra 'xích mích vặt vãnh' là gì không?
“Ối chà, chúng ta hơi lạc đề rồi nhỉ? Được rồi, giờ ta hãy bàn chuyện phần thưởng nào.”
Một màn tay đôi về độ mặt dày giữa cả hai, kết thúc vẫn là những nụ cười. Đúng là vua có khác, dù ngu nhưng không dễ mất bình tĩnh nhỉ.
“Đầu tiên, Allen, vị mạo hiểm giả của gia tộc Ramslett, là người đi đầu trong việc tiêu diệt quân địch ở vùng Bruseni, nắm giữ 50% chiến tích của toàn bộ quân đội nơi đó và còn nhiều thành tựu khác nữa. Để khen thưởng cho cậu ấy, thần đề xuất trao cho cậu ấy tước vị Bá Tước.”
Khoảnh khắc Công Tước nói ra yêu cầu của mình, cả Đại sảnh Hoàng gia rầm rộ lên. Đúng như dự đoán, con số 50% có chút hơi quá, nhưng nếu không có tôi tới đánh bom thì chính Centraren mới là bên bị mất Bruseni.
“Ngươi làm việc mệt quá sinh ảo tưởng rồi hả, Công Tước Ramslett? Làm thế quái nào trẫm lại đồng ý với ý kiến đó. Một thằng mạo hiểm giả với gốc gác thường dân sẽ không bao giờ được trở thành Bá Tước! Làm hiệp sĩ là cao lắm rồi đấy.”
Thét giá rồi thỏa hiệp, đó là chiến thuật thương lượng căn bản thường thấy, và hẳn mọi người ở đây đều nghĩ vậy.
Cho những ai không biết, về hệ thống chính trị của đất nước này, Hoàng tộc đứng đầu, theo sau là Công Tước-tước vị được phong cho các nhánh của hoàng tộc. Bởi thế, dù có cố bao nhiêu thì tôi vẫn không thể trở thành danh hiệu ấy. Về Bá Tước, ta sẽ được ban cho lãnh địa, và đôi khi sẽ có cả một số quyền lực chính trị nhất định, chẳng hạn như có thuộc hạ là các quý tộc có địa vị thấp hơn như Tòng Nam Tước. Trong khi đó, hiệp sĩ chỉ là tước vị trao cho một cá nhân, không thể truyền lại cho đời sau. Họ còn được gọi là bán quý tộc, không có lãnh địa riêng, và đôi khi còn có thể mua được tước vị đó bằng tiền. Vì thế, dù có phong hiệu hiệp sĩ cho bao nhiêu người thì Hoàng gia không bao giờ chịu thiệt cả. À, cái danh quý tộc biên giới tôi hay nghe ở thế giới cũ không tồn tại ở bên này.
Tuy nhiên, Công Tước không có ý định lùi bước.
“Thần không nghĩ vậy đâu, thưa Bệ Hạ. Phần thưởng này theo thần nghĩ là hoàn toàn xứng đáng. Chúng ta đang nói tới vùng Bruseni đấy chứ không phải chỗ nào khác đâu ạ. Nghĩ đến việc Đế Quốc có thể tái xâm lược bất kì lúc nào, chẳng phải phong hiệu Bá Tước cho cậu ấy để đổi lại sự giúp đỡ thì chẳng phải là một cái giá quá nhỏ sao ?”
Trên khuôn mặt của ngài Công Tước vẫn giữ nụ cười, còn tên vua thì bắt đầu nhăn nhúm, có vẻ hắn bắt đầu không giữ nổi nữa rồi.
Yêu cầu của ông ấy là thế này:
Phong tước cho Allen trở thành Bá Tước của vùng Bruseni do chính cậu ta đoạt lấy. Và bởi vì cậu đang được Công Tước Ramslett bảo hộ nên cậu chắc chắn sẽ trở thành thuộc hạ của ông.
Dĩ nhiên, đời nào Hoàng tộc lại muốn vùng đất màu mỡ ấy chịu sự ảnh hưởng của Công Tước-cái gai trong mắt họ được.
Tuy nhiên, thực tế mà nói, cho tôi lãnh địa đó đồng nghĩa với việc có một sư bảo hộ vững chắc khi ta biết chắc rằng Đế Quốc sẽ lại xâm lược lần nữa, và tôi là người duy nhất có thể đánh đuổi chúng tan tác.
Đáng tiếc, vì lòng tham hay sự ngu ngốc, tên vua đã nổi đóa và thét lớn, hệt như những gì chúng tôi dự đoán.
đừng bảo tôi siêng, tôi chỉ đang mất động lực bên kia thôi. edit làm lâu quá :v