*Trans+Edit: Lắc
Trong văn phòng của Fernando.
Sau khi Lucien viết ra công thức hằng số Planck bằng những nét chữ đẹp đẽ, Chúa Tể Bão Táp chỉ trong thoáng chốc đã xác minh xong.
“Cả sóng dài lẫn sóng ngắn đều nhất quán với dữ liệu thí nghiệm. Chí ít thì tạm thời nó vẫn chính xác.” Fernando gật đầu. “Nhưng để đảm bảo chính xác hoàn toàn, chúng ta làm thêm một số thí nghiệm nữa đã.”
Sau khi bị hai công thức mà mỗi cái chỉ áp dụng được cho một nửa phạm trù kia hành lên hành xuống suốt hai, ba tuần nay, tâm trạng của ông đã xấu đến cực điểm, có thể bùng nổ bất cứ lúc nào. Vậy nên ngay khi thấy cái công thức tạm thời có thể coi là hoàn hảo của Lucien, ông chẳng buồn quan tâm gì khác nữa, chỉ muốn mau mau chóng chóng xác minh công thức ngay xem nó có đúng hay không để có thể vứt hai cái công thức chết tiệt kia sang một bên!
Kể từ khi trở thành học trò của Fernando đến giờ, đây là lần đầu tiên Lucien được tiến hành thí nghiệm ngay mà không cần phải đọc thư trước.
Mặc dù tốc độ tiến hành thí nghiệm của một Grand Arcanist nhanh hơn nhiều so với các Arcanist bình thường, nhưng tới khi xác minh được hoàn toàn tính chính xác của công thức bức xạ nhiệt này thì cũng đã gần trưa.
“Thì ra công thức lại được suy ra như thế này…” Đã hài lòng và thỏa mãn, thái độ thiếu đứng đắn của Fernando lại lộ ra. “Lucien, đúng là đôi khi không nên nghĩ quá nhiều thật. Khi nào yêu vào cậu cũng đừng có nghĩ nhiều quá.”
Liên quan không? Lucien có chút không thích ứng nổi với cái sự đổi chủ đề xoành xoạch của Fernando, cái cách chủ đề nhảy vọt còn lượng tử hơn cả lượng tử nữa. Chưa kể thầy của cậu có vẻ hẵng còn đang độc thân, thế nên dù triết lý tình yêu của ông có nghe hợp lý đến cỡ nào đi chăng nữa thì cũng chẳng có chút giá trị thực tiễn nào.
“Thưa thầy, giờ đã ghép lại được thành một công thức rồi, thầy có muốn viết thư cho ngài Douglas và những người khác không ạ?” Cậu ngó lơ cái tính đồng bóng của Fernando và cố kéo chủ đề về lại công thức.
Ông vui vẻ gật đầu. “Dĩ nhiên rồi. Hẳn là bọn họ cũng đã trăn trở về hai công thức này từ lâu. Không ngờ học trò của ta lại là người nghĩ ra trước. Dù vậy…”
Fernando chỉ trong nháy mắt lại từ trạng thái lão già thô tục chuyển về thành Chúa Tể Bão Táp cáu kỉnh và nghiêm túc. “Nếu công thức này là đúng thì điều đó đồng nghĩa với việc đằng sau nó phải có những quy luật sâu xa bộc lộ bản chất của bức xạ nhiệt, bằng không sẽ không thể nào coi công thức này là chính xác được! Chúng ta không thể chỉ dừng lại ở việc suy ra công thức không thôi mà phải khám phá sâu hơn ý nghĩa của nó!”
Dù giọng điệu có chút mất kiên nhẫn, Lucien vẫn có thể cảm nhận được niềm háo hức muốn thử của ông. Đó là niềm thôi thúc muốn khám phá những điều chưa biết cũng như bản chất của thế giới.
“Vậy em viết thư cho ngài Douglas và những người khác nhé?” Cậu dự định để các Grand Arcanist làm quen với công thức trước, như vậy họ sẽ có thể dần dà tiếp nhận.
Fernando quay lại bàn, nói mà không ngẩng đầu lên: “Viết đi, cho bọn họ tham gia thảo luận. Ta có dự cảm rằng việc này sẽ khó nhằn đấy. Nhân tiện, hãy viết lại toàn bộ quá trình tổng hợp ra công thức này của cậu thành một luận án rồi đệ trình lên Hội đồng Xét duyệt Arcana cùng với bài của ta và Douglas, sau đó gửi cho bên Arcana xuất bản để mọi Arcanist đều có thể thấy được thí nghiệm hoàn chỉnh và cách công thức được rút ra.
Nếu có thể tìm ra ý nghĩa thực sự đằng sau công thức này trước khi ấn bản Arcana tiếp theo phát hành thì chúng ta có thể cho xuất bản một thể luôn, như vậy các Arcanist cũng sẽ hiểu được bản chất của bức xạ nhiệt và nâng cao hiệu quả thần chú trong lĩnh vực này. Còn nếu không thể thì hy vọng cuộc thảo luận của họ sau khi đọc xong sẽ khơi gợi được cho chúng ta chút cảm hứng.”
Lucien nhanh chóng viết công thức vào các lá thư khác nhau, kế đó chuyển cho các Grand Arcanist thông qua con golem adamantine. Xong xuôi, cậu bắt đầu thảo luận các vấn đề đằng sau công thức với Fernando.
Trong quá trình thảo luận, Lucien gặp rất nhiều rắc rối trong việc giải thích bởi vì vẫn chưa đến lúc đưa ra cách diễn giải chính xác, phải đợi cho tới khi mọi khả năng khác đều bị loại trừ thì mới có thể đưa ra. Do đó, cậu phải tìm cách lấp liếm thông qua việc thảo luận từ góc độ nhiệt và điện từ để không làm lộ bí mật.
Giả vờ trước mặt một Grand Arcanist khó khăn và khổ sở vô cùng. May mắn cho cậu là Chúa Tể Bão Táp đã dồn hết sự chú ý vào việc thảo luận về công thức nên không nhận ra Lucien đã biết trước ý nghĩa thực sự của công thức này, nhờ vậy mà cậu mới có thể thả lỏng đôi chút mà tiếp thu được nhiều điều từ cuộc thảo luận với vị Grand Arcanist, đồng thời bổ sung thêm được kiến thức nền tảng trong các lĩnh vực liên quan.
Chẳng mấy chốc đã đến trưa. Lúc ra hiệu cho Lucien rời đi, ông đột nhiên nói: “Lucien, cậu thăng cấp lên bậc năm rồi phải không?”
“Vâng, thưa thầy.” Lucien có chút ngạc nhiên. Cậu mới đột phá đêm qua mà nay đã bị Chúa Tể Bão Táp nhìn thấu rồi?
Fernando nhăn răng cười: “Lúc tiến hành thí nghiệm, linh lực của cậu biểu hiện ra rõ rệt là đã tấn thăng bậc năm. Chưa hết, ta còn có thể đánh giá được sơ bộ điều đó từ năng lực lý thuyết arcana và phân tích ma thuật của cậu. Do đó trừ phi lười biếng, còn không thì kiểu gì cũng đạt bậc năm trong một đến hai tuần. Hiện tại cậu đã thăng cấp, biểu hiện cũng tốt hơn nhiều so với Thompson và Chloe, thế nên ngày mai mang đơn xin thành lập Viện Nguyên tử đến đây, ta sẽ viết đánh giá rồi ký cho.”
“Em cảm ơn thầy.” Lucien những tưởng sẽ phải đợi một, hai tuần nữa cho đến khi việc thảo luận về công thức bức xạ nhiệt kết thúc, hoàn toàn không ngờ lại xin được đánh giá sớm đến vậy, điều này khiến cậu tương đối ngạc nhiên và không kém phần vui vẻ.
……
Ngày hôm sau.
“Sự Cải tiến Công thức Fernando và Công thức Douglas trong Nghiên cứu Bức xạ Nhiệt…” Sau khi viết xong đánh giá và ký tên, Fernando cầm luận án mà Lucien định nộp cùng mình lên và chậm rãi đọc tiêu đề. Ông mỉm cười nói – một điều rất hiếm khi xảy ra khi đang thảo luận về arcana: “Công thức này từ nay về sau sẽ được gọi là ‘Công thức Evans về Bức xạ Vật đen’, còn hằng số trong đó sẽ được đặt tên là ‘hằng số Evans’. Bất kể sau này cậu có đạt được thành tựu gì lớn hay không thì tên tuổi của cậu cũng sẽ được vô số pháp sư ghi nhớ cùng với hằng số và công thức này.”
Theo quan điểm của Ma pháp Nghị viện, bảng tuần hoàn nguyên tố là một kết quả tổng hợp, không phải công thức, hằng số, định luật hay một hệ đơn vị, vậy nên họ của Lucien không được thêm vào đó.
‘Ý nghĩa của hằng số này khác xa so với những gì thầy đang nghĩ lúc này đấy ạ.’ Lucien thở dài trong lòng rồi cất tờ đơn và luận án đi, sau đó mở thư của Douglas ra đọc to như những gì cậu vẫn thường làm suốt nửa tháng qua.
“…Thật mừng khi cậu và học trò của cậu, Lucien, đã có thể giải quyết được vấn đề khiến ta bận tâm suốt nhiều ngày qua. Và việc này khiến cho ta hoàn toàn chẳng có tâm trạng nào để tiến hành những thí nghiệm mà ta từng đề cập trước đây… Xin hãy thay ta gửi lời cảm ơn cũng như chúc mừng đến Lucien Evans. Có lẽ chỉ có những người trẻ đầy nghị lực như cậu ấy mới có thể đưa ra quyết định kết hợp trực tiếp hai công thức lại bằng các phương thức toán học mà không cần cân nhắc đến ý nghĩa thực tế của arcana mà thôi. Cậu ấy thật giống như một viên kim cương không chút tì vết, tỏa rạng ánh sáng thuần khiết…”
“…Giờ đã có công thức rồi, chúng ta nên bình tĩnh lại và suy nghĩ xem tại sao nó lại đúng thay vì hai công thức được suy ra trước đó. Ta dám chắc đằng sau nó phải tồn tại một quy luật khiến nó nhất quán với bản chất của bức xạ nhiệt mà chúng ta chưa khám phá ra. Thế nhưng đó là gì? Đằng sau những điều tưởng chừng như ngẫu nhiên và bình thường nhất định phải ẩn chứa quy luật nào đó. Chúng ta không thể chỉ cứ ở mãi bề mặt và say sưa với những thành quả mà bản thân đã đạt được, thay vào đó, phải đào sâu tìm kiếm, phải năng hỏi tại sao hơn…”
“…Ta tin rằng chúng ta cuối cùng cũng sẽ hiểu được ý nghĩa thực sự của công thức này và tận dụng nó để nắm bắt bản chất cũng như quy luật của bức xạ nhiệt, đồng thời tiến đến gần hơn với sự thật của thế giới…”
“Không hổ là quý ngài ‘Mười Vạn Câu Hỏi Vì Sao’.” Fernando lại cợt nhả.
Những lá thư còn lại từ các Grand Arcanist khác như Brook, Hathaway, Oliver, Hellen và Vicente cũng đều na ná Douglas, tất cả đều thảo luận về ý nghĩa đằng sau công thức này.
……
Buổi sáng ba ngày sau đó.
“…Dựa trên đánh giá của hai thành viên hội đồng, đánh giá chung cho công thức của ngài Lucien Evans là: Giải quyết được hoàn toàn khuyết điểm của hai công thức bức xạ vật đen chỉ áp dụng cho phạm vi sóng dài và sóng ngắn, khớp với dữ liệu thực nghiệm, có thể được phổ biến và áp dụng. Theo quy tắc đặt tên của Ma pháp Nghị viện, công thức này từ giờ sẽ được đặt tên là ‘Công thức Evans về Bức xạ Vật đen’, và hằng số trong công thức sẽ là ‘hằng số Evans’.
Tuy nhiên, công thức này dựa trên cơ sở toán học thuần túy, chưa thấy có sự hỗ trợ từ lý thuyết arcana trong lĩnh vực Nhiệt động lực học, cũng chưa có phân tích ý nghĩa của công thức, cần được nghiên cứu thêm. Vì vậy, hai mươi lăm tín chỉ arcana và hai trăm điểm arcana sẽ được trao làm phần thưởng.”
Đọc các tài liệu đánh giá được Katrina giúp gửi đến tận nhà, Lucien tâm tình đang rất vui vẻ. Phần thưởng được nghị viện trao cho công thức này hậu hĩnh hơn hầu hết các luận án không được đánh giá hạng hai khác, nhưng đấy không phải trọng điểm khiến cậu vui vẻ. Trọng điểm ở đây chính là tín chỉ trích dẫn! Không giống những số liệu cơ bản như khối lượng nguyên tử cần phải được chia sẻ với người khác, lần này tín chỉ trích dẫn sẽ chỉ thuộc về một mình cậu và có giá trị lên tới ba năm!
Còn về đơn xin thành lập Viện Nguyên tử, tiến trình phê duyệt cực kỳ dài, sẽ phải mất một đến hai tuần mới có kết quả.
Bỏ tài liệu xét duyệt xuống, Lucien vừa tận hưởng bữa sáng vừa mở thư của Harrison ra đọc.
“…Số Arcana mới phát hành gần đây đã gây ra một chấn động lớn giữa các pháp sư. Hầu hết mọi pháp sư ta gặp đều rôm rả bàn luận về ‘tính arcana’ của ảo ảnh. Có vẻ như kết quả nghiên cứu của Isabella đã hoàn toàn đánh bại những lý thuyết ảo ảnh trước đây, điều này mới hài hước làm sao! Cái ‘hormone’ bé nhỏ của cô ấy chỉ áp dụng được cho một phần nhỏ của hệ Ảo ảnh mà thôi!”
“…Bầu không khí hiện tại đặt rất nhiều áp lực lên Gia tộc Pháp sư. Vì vậy, để đảm bảo danh dự và uy tín của Vòng Nguyệt quế, sau khi các pháp sư cao cấp cùng nhau thảo luận, bọn ta quyết định sẽ trao Vòng Nguyệt quế Pháp sư cho Isabella trong bốn ngày tới, tức là vào thứ Hai…”
“…Đáng tiếc là đề xuất cùng trao Vòng Nguyệt quế cho cậu của ta đã bị bác bỏ. Họ không hoàn toàn chấp nhận lý thuyết về sóng não của cậu, chính xác hơn là họ cho rằng nó vẫn còn thiếu hoàn hảo. Evans, ta dám chắc cậu sẽ sớm cải thiện thêm về phương diện này thôi. Hy vọng một ngày nào đó cậu sẽ có thể giành được Vòng Nguyệt quế và trở thành pháp sư trung cấp thứ hai đạt được vinh dự cao nhất ở hai lĩnh vực khác nhau…”
“…Lễ trao giải sẽ được tổ chức tại trụ sở của Gia tộc Pháp sư. Nếu có thời gian, Evans, mong cậu có thể tới dự…”
“Họ đã quyết định trao Vòng Nguyệt quế cho cô Isabella rồi.” Lucien đặt thư xuống rồi thong dong nói.
“Hả?” Sprint ngạc nhiên, không hiểu câu nói này có ý gì.
Lucien không lặp lại nữa. Cậu mỉm cười đứng dậy rồi đi tới trụ sở nghị viện. Đã đến lúc đưa ra ý kiến của mình rồi!
……
Sau vài ngày thảo luận căng thẳng, Fernando vẫn không mổ xẻ được ý nghĩa đằng sau công thức, điều này khiến ông thường xuyên nổi cơn thịnh nộ và gần như sắp biến thành một cơn bão.
“Thưa thầy, em có ý kiến này.” Lucien nghiêm túc nhìn ông.
Cơn sốt ruột và cáu kỉnh của Fernando bị sự ngạc nhiên lấn át. Ông nghi hoặc hỏi: “Ý kiến gì?”
Vì tính cách ông như vậy, khi chỉ dạy cho học trò, bất kể là Thompson, Ashikana, Chloe, hay Alferris, không một ai dám đối mặt trực tiếp với ông chứ đừng nói đến phát biểu ý kiến như Lucien lúc này, vậy nên dĩ nhiên Fernando phải bất ngờ.
“Em nghĩ nên đưa chuyển động phân tử trong hệ thống Nhiệt động lực học mới của Chloe vào để phân tích công thức này. Mô tả của anh ấy về entropy và xác suất từ góc độ thống kê có vẻ hữu ích trong việc giải quyết vấn đề mà chúng ta đang đối mặt. Chính nhờ nó mà em đã có được chút gợi ý.” Lucien có cảm giác như mình đang dần dần mở ra “chiếc hộp Pandora”.
Kiến thức về phạm trù này đã xuất hiện từ hơn mười năm trước, cũng chính là kết quả nghiên cứu giúp Chloe giành được Huy chương Băng Tuyết. Tuy nhiên, mãi đến gần đây, anh mới sắp xếp và hoàn thiện lại nó từ đầu đến cuối, biến nó thành một hệ thống sơ bộ.
Fernando không suy nghĩ lâu liền đồng ý. “Dù sao cũng chưa có cách nào khác để giải thích, vậy thì bắt đầu từ hướng entropy và xác suất đi.”
Đã tìm ra được hướng đi đúng đắn, cả hai bắt đầu bắt tay vào giải quyết vấn đề. Cùng với việc trao đổi thư từ để thảo luận với Douglas, Brook, Hathaway và các Grand Arcanist khác, những khó khăn lần lượt được khắc phục, ý nghĩa của công thức dần dần lộ ra.
……
Tại Cocus, thủ đô của Công quốc Calais, có một tòa ma tháp đen trông như đài chiêm tinh sừng sững ở góc thành phố, quanh năm luôn được bao phủ trong sương mù.
Nhiều xe ngựa với đủ kiểu trang trí khác nhau từ từ được lái đến trước ma tháp, sau đó khách khứa lần lượt được dẫn vào sảnh tiệc.
“Chào mừng, cô Isabella, anh Drummond.” Adalbert Von Miller, chủ tịch của Gia tộc Pháp sư, một Arcanist cấp bảy, Đại pháp sư bậc chín, mỉm cười chào đón ngay khi hai người vừa bước xuống xe ngựa.
Vô số ánh mắt quay qua nhìn. Hầu hết trong số đó đều là những pháp sư xuất sắc, một số thậm chí còn là những yếu nhân của các hội đồng, ủy ban.
Chỉ trong một khoảnh khắc, Isabella phục sức trang nhã liền như được bao phủ trong ánh sao.
……
Trên tầng 33 ma tháp Allyn, trong một văn phòng trông bình thường.
Công việc mà Fernando và Lucien bắt tay vào thực hiện đã gần đi đến kết thúc. Các quy luật và ý nghĩa của toàn bộ công thức đang dần dần được hé lộ. Các Grand Arcanist khác đều đang ở nguyên trong demiplane của họ và chờ đợi lá thư của Fernando. Họ đều có những nghiên cứu arcana và ma thuật của riêng mình, nhưng tiến độ trong vấn đề này thì kém xa so với hai người họ.
Mặt khác, Lucien, dù đã biết sẵn kết luận, cậu vẫn không khỏi lại toát mồ hôi lạnh.
……
Trong sảnh tiệc của Gia tộc Pháp sư, khách khứa tụ tập thành từng nhóm hai hoặc ba người, thảo luận về Isabella, ảo ảnh, arcana, cũng như sự phát triển của arcana và ma thuật. Trang phục mang hơi hướm cổ đại hòa chung với phong cách hiện đại của sảnh tiệc mang đến một cảm giác vừa cổ kính vừa sinh động.
Ánh sáng vàng cam trong toàn bộ sảnh tiệc nhẹ nhàng và ấm áp, dát lên mọi người một màu vàng rực rỡ.
Giữa bầu không khí này, Adalbert Von Miller bước lên bục cao ngang người phía trước. Các cuộc thảo luận dần dần lắng xuống, sau đó ông ta lịch sự mời Isabella và Rachel đi lên.
Người hầu gái phía sau ông ta bưng trên tay một chiếc khay bạc, bên trên là hai chiếc vòng nguyệt quế trông như được chạm trổ tinh xảo bằng pha lê trong suốt, những cấu trúc và cổ tự ma thuật tuôn chảy bên trong còn có thể mơ hồ nhìn thấy dưới ánh sáng rực rỡ. Thay vì là ma cụ, trông chúng giống với tác phẩm nghệ thuật hơn.
Luận án của Isabella có Rachel cùng ký tên, và bên trong luận án cũng có lời cảm ơn của cô dành cho Rachel vì đã giúp đỡ và truyền cảm hứng cho cô trong suốt thời gian dài thí nghiệm, vì vậy, sau khi được Gia tộc Pháp sư xác minh, họ đã quyết định cho cả hai cùng chia sẻ giải thưởng.
Chẳng qua, trong mắt của tất cả pháp sư, kể cả bản thân Rachel, đều coi Isabella mới là nhân vật chính của ngày hôm nay!
“…Nhờ việc phát hiện và thu thập hormone trong quá trình thí nghiệm của cô Isabella và học trò của cô, Rachel, đồng thời xác minh tính ứng dụng của chúng đối với lĩnh vực Ảo ảnh, Gia tộc Pháp sư và Viện hàn lâm Ma thuật Calais đã quyết định trao cho cả hai giải thưởng Vòng Nguyệt quế Pháp sư để vinh danh những cống hiến xuất sắc của họ trong lĩnh vực Ảo ảnh…”
Von Miller cầm hai chiếc vòng nguyệt quế lần lượt đặt lên trên mái tóc được cố ý quấn cao của hai người phụ nữ. Trên đầu họ, chúng rạng ngời, lấp lánh tựa như vinh quang của chính họ trong lĩnh vực Ảo ảnh.
Tiếng vỗ tay ngay lập tức vang lên. Các Arcanist đến dự lễ đều ít nhiều có chút phấn khích, trong khi đó, các pháp sư cũng phải vỗ tay theo sau với nhiều cảm xúc ngổn ngang trong lòng, vừa bất mãn, vừa thất vọng, lại vừa có chút ngưỡng mộ.
……
Sau vài ngày nỗ lực, bản phân tích hoàn chỉnh công thức bức xạ vật đen đã được “trình diện” trước mặt Fernando và Lucien.
Viễn cảnh này là điều mà ông chưa bao giờ có thể mường tượng ra được!
Fernando dằn lại cảm xúc nửa tức giận nửa sợ hãi của mình và hỏi: “Lucien, để công thức này có ý nghĩa, chúng ta phải giả định rằng việc năng lượng hấp thụ và phát xạ diễn ra không liên tục mà là từng phần một, phải không?”
Khi nói những điều tưởng chừng như chẳng có gì kỳ lạ này, Fernando chợt có cảm giác như mình đang phải đối mặt với Thần Chân Lý.
“Vâng, thưa thầy.” Lucien cũng cảm thấy áp lực, nhưng lời đáp cậu thốt ra lại vô cùng nặng nề và kiên định, bình tĩnh và mạnh mẽ.
……
Đội trên đầu chiếc vòng nguyệt quế xinh đẹp, Isabella đang trình bày một bài phát biểu ngắn trước mặt tất cả quan khách trong sảnh tiệc.
“…Ở Đế chế Ma thuật cổ đại, do khuyết thiếu các công cụ toán học để xử lý những mô hình bất thường trong thực tế, việc xây dựng các mô hình ma thuật cũng như phân tích ma thuật đã vấp phải nhiều trở ngại lớn. Các pháp sư chỉ có thể dựa vào sự phát triển của linh lực để hoàn thiện cấu trúc mô hình ma thuật vốn có thể thực hiện rất dễ dàng…”
“Tất cả những điều này đã chấm dứt khi ngài Chủ tịch Douglas phát minh ra vi tích phân. Kết hợp với sự cải tiến của một số Grand Arcanist, giờ chúng ta đã có những công cụ toán học đanh thép để giúp chúng ta tính toán và xây dựng những mô hình ma thuật bất thường được dễ dàng hơn…”
“Có thể nói, vi tích phân chính là nền tảng của hệ thống arcana hiện tại. Việc phân tích sự phân chia vô cùng bé dựa trên tính liên tục và trơn tru đã đưa chúng ta đến gần hơn với thế giới thực. Nếu nhìn nhận từ quan điểm đó thì bản thân các công cụ toán học đã chứa đựng bản chất của lý thuyết arcana, tức là nó khớp với thế giới thực. Tính liên tục của nó được kế thừa từ sự liên tục của đường bờ biển, của ranh giới đất đai, của gió, của sóng, của dòng nước, của thời gian, và nhiều thứ nữa…”
“Trên cơ sở đó, lý thuyết về Trường lực của ngài Chủ tịch Douglas cùng lý thuyết về Điện từ và Ánh sáng – Bóng tối của ngài Brook đã cấu thành nên một bộ khung chính cho toàn bộ thế giới arcana. Tuy nhiên, thật đáng tiếc là chúng ta vẫn chưa tìm ra được cách để hệ thống arcana tích hợp Ảo ảnh, Biến đổi và Triệu hồi vào trong…”
“Cái gọi là tính liên tục có nghĩa là sự phát triển của sự vật phải không bị gián đoạn, giống như dòng chảy của con sông mà chúng ta thường nhìn thấy, hay như cuộc hành trình mà chúng ta đã đi qua, chúng sẽ không đột nhiên mất đi một đoạn ở giữa và trở thành những bước nhảy vọt. Cũng giống như nhiệt kế, khi một độ C tăng lên hai độ C, nó phải đi qua một phẩy một, một phẩy hai chứ không thể nhảy một phát từ một lên hai mà ở giữa hoàn toàn không có gì được.”
……
Nghe lời đáp của Lucien, Fernando đột nhiên gầm lên: “Cậu đang muốn nói là năng lượng thực chất không liên tục? Vậy thì thế giới thực dựa trên nền tảng này cũng không liên tục? Ý cậu là thế phải không?
Nhìn gió hú đi. Chẳng lẽ nó đang không liên tục mà nhảy cóc về phía trước?
Cảm nhận thời gian quanh cậu đi. Nó cũng không liên tục à? Một giây nhảy lên hai giây mà không đi qua một phẩy một, một phẩy hai, ý cậu là thế phỏng?
Thật quá sức nực cười! Thật quá sức lố bịch!”
Đối mặt hứng chịu cơn gầm rống đầy uy vũ cùng áp lực khủng khiếp của Chúa Tể Bão Táp, Lucien ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt thầy mình, trong đôi đồng tử của cậu tràn đầy kiên định, không có một chút sợ sệt nào. “Thưa thầy, nếu thầy muốn công thức này có ý nghĩa, thầy phải chấp nhận giả thuyết rằng năng lượng gián đoạn thành từng phần riêng biệt.”
Lưng cậu mỗi lúc một thẳng, đồng thời tiếp tục thốt ra những lời đầy điềm tĩnh nhưng cũng lạnh như băng:
“Có lẽ thế giới này là không liên tục!”
……
“Đây là một thời đại vô cùng xinh đẹp. Bất kỳ ai cống hiến hết mình cho thế giới ma thuật này đều góp phần xây dựng nên một hệ thống arcana hoàn thiện. Tôi chỉ là một trong những người may mắn đó mà thôi.”
“Uỳnh!”
Ngay khi Isabella vừa kết thúc bài phát biểu, từ bên ngoài bỗng vang lên một tiếng sấm kinh hoàng. Cơn bão hè kéo đến đột ngột không một lời cảnh báo.
Tiếng sấm lớn đến nỗi tim của các pháp sư trong sảnh tiệc đều không khỏi đập nhanh.
Entropy: chính là nguyên lý thứ hai của Nhiệt động lực học. Entropy là một đại lượng giúp đo lường độ không chắc chắn và định lượng thông tin trong một hệ thống, hữu ích trong nghiên cứu hiệu suất và quá trình chuyển đổi nhiệt. Có thể xem lại note hoặc phần cmt chap 327 để hiểu rõ hơn. Theo quan điểm của vật lý cổ điển, các quá trình vật lý chỉ có thể diễn ra liên tục, khi các điều kiện ban đầu và trường ngoài thay đổi, các đại lượng vật lý đặc trưng cho hệ chỉ có thể biến thiên liên tục chứ không thể gián đoạn. “Vi” nghĩa là vô cùng bé, “phân” nghĩa là phân chia. Đây chính là nội dung định luật Planck (Thuyết lượng tử năng lượng) của nhà vật lý Max Planck miêu tả bức xạ điện từ phát ra từ vật đen trong trạng thái cân bằng nhiệt ở một nhiệt độ xác định. Định luật này là tổng hợp từ các định luật của Wien và Rayleigh-Jeans, cho rằng năng lượng phát ra và hấp thụ là gián đoạn chứ không liên tục, tức là năng lượng đã bị lượng tử hóa. Việc đưa ra thuyết lượng tử năng lượng này là một nghiên cứu đột phá giúp các nhà vật lý có cái nhìn hoàn toàn mới trong việc nghiên cứu, thoát ra khỏi những lý thuyết cổ điển và mở ra kỷ nguyên về thuyết lượng tử của vật lý hiện đại.