*Trans+Edit: Lắc
Buổi trưa, cả văn phòng được tắm trong ánh nắng vàng.
Lúc này Douglas và Lucien đã rời đi, chỉ còn lại một mình Fernando lặng yên ngồi trên ghế.
Vừa rồi, cả hai đã cùng thảo luận về việc đệ trình và công bố kết quả nghiên cứu của Lucien, đồng thời quyết định bổ sung thêm một vài bài nghiên cứu vào số tiếp theo của Arcana để cho thấy các Grand Arcanist đã cố gắng khám phá quy luật và ý nghĩa ẩn sau công thức nhưng đều thất bại trong cay đắng như thế nào. Làm vậy là để đảm bảo trong tương lai các Arcanist sẽ không quá bị sốc trước giả thuyết hết sức trái lẽ thường này.
Họ không yêu cầu mọi người chấp nhận kết quả nghiên cứu của Lucien ngay, bởi xét cho cùng, tiền đề cho việc “năng lượng là không liên tục” vẫn chỉ đang là một giả thuyết. Mục đích của việc này là để cho họ chuẩn bị tinh thần bằng cách đọc những bài nghiên cứu sắp tới đây và nhận ra nếu cứ nhìn nhận từ góc độ bình thường thì sẽ không ra được kết quả, và lời giải thích cho công thức này phải vượt ra ngoài khái niệm được chấp nhận. Đồng thời, trong những bài nghiên cứu đó, các Grand Arcanist sẽ liên tục nhấn mạnh việc để giải quyết được vấn đề, chúng ta phải đưa ra một “giả thuyết”. Từ “giả thuyết” sẽ được trình bày nhiều lần để các Arcanist khác ấn tượng và ghi nhớ.
“Chấn động, khó tin, lật đổ…” Fernando lẩm bẩm mô tả giả thuyết của Lucien, sau đó khẽ mỉm cười: “Nửa đầu luận án được gửi cho mấy người họ thực chất đã bác bỏ toàn bộ những cách giải thích khác rồi, nửa sau chưa gửi chẳng qua chỉ là phần mô tả, giải thích và tiền đề hoàn chỉnh của công thức mà thôi. Cái giả thuyết mà đến mình cũng không thể chấp nhận này, không biết ai sẽ là người đầu tiên đưa ra được dựa trên nội dung ở nửa đầu đây? Hathaway, hay là Brook?”
Hathaway là người đầu tiên sáng lập ra lý thuyết về nguyên tử. Dựa trên kiến thức về phạm trù này, cô có xu hướng thiên về lý thuyết hạt của Douglas hơn và là người có nhiều khả năng đưa ra được giả thuyết tương tự nhất. Bốn Grand Arcanist còn lại thì theo lý thuyết sóng tiêu chuẩn, đặc biệt là Brook. Tuy nhiên, trong năm Grand Arcanist này, Brook lại là người mạnh nhất và tiến gần tới sự thật của thế giới nhất. Cũng có khả năng ông sẽ là người đầu tiên đưa ra được kết luận.
“Hê, để đoán thử thứ tự xem ai sẽ đến gặp mình trước nào. Hathaway, Brook, Oliver, Hellen, Vicente?” Fernando lại nở nụ cười nhàn nhạt và đùa cợt như mọi ngày.
Vừa nói, ông vừa liếc quanh quất, sau đó vô tình nhìn vào tấm gương đặt ở góc phòng. Phản chiếu trong đó là một ông già trong chiếc áo choàng ma thuật đỏ tươi, trên mái đầu là tóc bạc như sương, một vài lọn đen điểm xuyết chỗ này chỗ kia.
Nụ cười trên mặt Fernando đột nhiên cứng lại, sau đó dần dần biến mất. Ông giơ tay phải lên chạm vào mái tóc bạc của mình, sau đó khẽ thở dài rồi lấy ra một cuốn sổ cũ mèm từ trong ngăn bàn. Ông lật tới mấy trang cuối cùng, cầm bút lông lên rồi viết:
“Ngày 6 tháng 7, trời nắng, gió nhẹ. Ta chợt có cảm giác mình già đi.”
Ông đặt bút xuống rồi nhìn ra ngoài cửa sổ. Ánh nắng chói lóa khiến ông khẽ nheo mắt lại.
……
Về tới nhà.
Quản gia Leo ra đón Lucien, thấy sắc mặt cậu có chút kỳ quái nhưng không nói gì. Sprint, người vừa mới học xong và chuẩn bị đi ăn trưa, thấy cậu liền tò mò hỏi: “Ngài Evans, mặt ngài sao trông xanh xao vậy? Mấy câu hỏi của ngài Chúa Tể Bão Táp hôm nay khó trả lời lắm sao?”
Ngài bị ngài ấy mắng à – Đó là câu mà cậu nuốt vào trong, không dám thốt ra miệng.
“Xanh xao?” Lucien bối rối hỏi lại, sau đó quay đầu nhìn vào bức tượng pha lê trưng bày trong phòng khách. Dù ảnh phản chiếu bên trên bức tượng tương đối mờ nhòe, cậu vẫn có thể thấy rõ mặt mình tái nhợt như vừa bò ra từ nghĩa địa.
Áp lực của một huyền thoại đáng sợ đến vậy sao? Lúc đó cậu chỉ mải “kháng cự”, chẳng để ý được gì khác nữa, chỉ nhớ là mình đã đổ mồ hôi lạnh khắp người, không khí thì lạnh cứng lại, tia chớp lóe lên trước mắt, còn tiếng sấm thì đì đùng bên tai.
“Phải, câu hỏi của thầy tôi khó trả lời lắm, nó liên quan đến bảo vệ hòa bình và cứu thế giới.”
Đôi khi đỡ không nổi cái kiểu hài hước khô khan của thầy mình, Sprint khẽ giật giật khóe môi rồi nói: “Đừng đùa chứ, ngài Evans. Có phải ngài Chúa Tể Bão Táp muốn hủy diệt thế giới, nhưng ngài đã ngăn ngài ấy lại không?”
“Nhầm rồi, Sprint. Người muốn hủy diệt thế giới là tôi, còn thầy mới là người ngăn tôi lại.” Dù mặt mũi tái nhợt, tâm tình Lucien lại rất tốt. Rốt cuộc, cậu đã thành công đưa ra được giả thuyết “năng lượng là không liên tục” mà không thổi bay đầu của thầy mình, bởi vậy mới cao hứng đùa giỡn với Sprint.
Sprint là kiểu người có tính cách kiêu ngạo, không giỏi ăn nói hay đùa giỡn, thế nên lúc này chỉ có thể bất đắc dĩ ngẩng đầu nhìn trần nhà. “Ngài Evans, đến giờ ăn trưa rồi. Nói chuyện hủy diệt thế giới sau đi ạ.”
Thấy người hầu bưng đồ ăn ra ngoài, lại thấy món bít tết thịt bê đã ăn không biết bao nhiêu lần, Lucien xoa xoa trán, trong bụng thầm nhủ phải để bọn họ thử làm món khác mới được.
Vừa nảy ra ý này, một người hầu đã dẫn Katrina đi vào. Cô nàng mặt tươi roi rói, mái tóc vàng óng mượt buộc thành đuôi ngựa tung tẩy theo sau.
“Ngài Evans, đơn xin thành lập Viện Nguyên tử của ngài được chấp thuận rồi!” Katrina hào hứng vẫy vẫy tập tài liệu trong tay, lớn tiếng nói.
“Nhanh vậy? Mới được nhiêu ngày đâu nhỉ?” Lucien có chút ngạc nhiên.
Không phải một dự án nghiên cứu arcana thường phải đợi hơn hai tuần mới được phê duyệt sao? Từ lúc cậu nộp đơn đến giờ mới được một tuần.
“Có hẳn một Grand Arcanist hậu thuẫn và ký tên, sao mà mấy vị ở Ủy ban Nghiên cứu Ma thuật có thể lề mề được chứ?” Katrina thản nhiên tiết lộ nội tình, sau đó tỏ vẻ chờ mong nói: “Ngài Evans, ngài xem kết quả thế nào đi ạ!”
Tài liệu được niêm phong trong một loại túi cần có huy hiệu arcana và ma thuật của Lucien mới mở được.
“Sẽ được chấp thuận thôi nhỉ?” Là người ngày đêm mong ngóng Viện Nguyên tử được thành lập, Sprint nửa háo hức nửa bồn chồn.
Lucien điềm tĩnh gỡ huy hiệu arcana xuống rồi đặt nó lên ấn ký ma thuật được khảm trên túi niêm phong.
Một tia sáng mờ nhạt lóe lên, ấn ký ma thuật biến mất. Cậu rút tài liệu ra rồi cẩn thận đọc kỹ từ đầu. Một lúc sau, cậu mỉm cười nói với Sprint và Katrina. “Ủy ban Nghiên cứu Ma thuật chấp thuận đơn của tôi rồi. Họ nói đây là một hình thức tổ chức nghiên cứu hoàn toàn mới và hy vọng chúng ta sẽ nỗ lực để làm hình mẫu cho các dự án tương tự trong tương lai được phê duyệt.”
“Tuyệt!” Sprint mừng rỡ vung nắm đấm lên ăn mừng.
Katrina điềm tĩnh hơn một chút, nhưng trên mặt cũng không giấu nổi nụ cười vui mừng. Cô liên tục nói: “Chúc mừng ngài Evans, chúc mừng ngài Evans…”
Nếu Heidi và Layria mà ở đây, chắc cả hai sẽ hét lên “Arcana trên cao!” ngay tại đây luôn ấy nhỉ? Lucien dang rộng hai tay đón nhận cái ôm và những lời chúc mừng của Katrina và Sprint, nhưng trong lòng lại thầm nghĩ: ‘Ôi người trẻ tuổi, mấy nhóc trải đời còn ít lắm. Ý tứ của bọn họ chính xác phải là thế này này, ‘Nể mặt ngài Chúa Tể Bão Táp, bọn ta mới chấp thuận cho cái tổ chức nghiên cứu mới lố bịch của các người, thế nên nếu các người mà không làm ra được cái thành quả gì để đáp lại thì tất cả bọn ta sẽ mất hết mặt mũi!’’
“Ngài Evans, viện của chúng ta sẽ ở đâu?” Cuối cùng cũng bình tĩnh lại một chút, Katrina lập tức mắt lấp lánh nhìn Lucien.
Lucien lại cầm tập tài liệu lên, mở phía sau ra nhìn: “Phòng thí nghiệm thứ bảy, cùng với phòng họp và văn phòng trực thuộc trên tầng mười tám trụ sở nghị viện. Bên cạnh đó, tôi có thể đề xuất yêu cầu về vòng phép, giả kim trận và các thiết bị giả kim cho phòng thí nghiệm trong vòng một tuần, sau đó Ủy ban Nghiên cứu Ma thuật sẽ phê duyệt và sửa đổi phòng thí nghiệm theo cho phù hợp. Tổng cộng sẽ mất hai đến ba tuần, nói cách khác là cuối tháng Bảy hoặc đầu tháng Tám, Viện Nguyên tử của chúng ta sẽ chính thức đi vào hoạt động.
Nhân tiện, ngoại trừ những sửa đổi cơ bản, chúng ta sẽ được tài trợ kinh phí năm nghìn điểm arcana mỗi tháng để dùng cho việc mua nguyên vật liệu, tiến hành thí nghiệm và trả lương cho mọi người. Tôi đã quyết định xong rồi, pháp sư học việc cao cấp sẽ được mười điểm arcana mỗi tháng, còn pháp sư chính thức thì một trăm điểm, giả dụ như Lazar, một Arcanist cấp hai, pháp sư bậc hai, sẽ được một trăm điểm mỗi tháng.”
Là viện trưởng, Lucien không cần nhận lương. Chi phí cho mọi thí nghiệm cá nhân của cậu dù gì cũng đều sẽ được báo cáo trong các dự án của viện. Đây là luật bất thành văn của Ma pháp Nghị viện.
“Nhiều vậy?!” Cả Sprint lẫn Katrina đều kinh ngạc và mừng rỡ bật thốt. Đây là mức lương tiêu chuẩn của một pháp sư chính thức đó! Đến cả ngài Evans khi còn dạy ở Trường Ma thuật Douglas cũng chỉ được có mười điểm arcana mỗi tháng thôi đó!
Ấy vậy mà, ở Viện Nguyên tử, họ vừa có thể đọc sách arcana cơ bản do ngài Evans cung cấp miễn phí, vừa được dùng phòng thí nghiệm miễn phí, lại còn có thể mua nguyên vật liệu thí nghiệm với giá gốc. Với mức lương cao như vậy, đây quả là công việc trong mơ của mọi pháp sư và người học việc!
Như là Lazar, người đang làm việc tại Ý chí Nguyên tố, thu nhập của anh cộng thêm với trợ cấp từ nghị viện và Ý chí Nguyên tố, rồi kết hợp với điểm thưởng từ thần chú và các bài nghiên cứu, cũng chỉ kiếm được tổng cộng 50 đến 60 điểm arcana mỗi tháng. Mặt khác, Katrina, người làm việc ở một trong những vị trí được coi là tốt nhất đối với một người học việc, cũng chỉ kiếm được bốn điểm arcana một tháng.
“Đương nhiên rồi, Viện Nguyên tử mai này sẽ là một trong những bộ phận nghiên cứu quan trọng nhất của Ma pháp Nghị viện, vậy nên mức lương các nhà nghiên cứu của viện nhận được cao hơn những nơi khác là phải rồi, không thì làm sao phản ánh được tầm quan trọng của viện này chứ?” Lucien nửa đùa nửa thật nói. “Nói thì nói vậy, nhưng viện của chúng ta mới chỉ đang ở giai đoạn sơ khai, chưa cần nhiều nhân lực. Ngoài mấy em, tôi chỉ định thuê thêm hai đến ba pháp sư khác với một pháp sư trung cấp nữa mà thôi.”
Sprint môi khẽ giật giật. “Ngài Evans à, ngài tự tin quá.”
“Em tin ở ngài, ngài Evans. Lần này ngài đã suýt được đồng nhận giải Vòng Nguyệt quế Pháp sư rồi. Biết đâu mai này bọn em cũng sẽ nhận được vinh dự cao nhất giống như cô Rachel khi theo ngài hoàn thành một nghiên cứu arcana hay ma thuật nào đó cũng nên!” Katrina cũng nửa đùa nửa thật đáp.
Lucien khúc khích cười: “Muốn nghĩ nó không quan trọng cũng không được ấy chứ. Ủy ban Nghiên cứu Ma thuật đã nói rõ là nếu chúng ta sau ba năm vẫn không có kết quả nào vượt qua được đánh giá của họ, Viện Nguyên tử sẽ bị giải thể đấy.”
Điều kiện này đúng như suy đoán của cậu. Nếu không phải việc nghiên cứu arcana thường phải được thực hiện trong thời gian dài thì khéo Ủy ban Nghiên cứu Ma thuật sẽ chỉ cho thời hạn có một năm.
“Ngài Evans, bọn em nhất định sẽ cố gắng!” Katrina và Sprint trịnh trọng đáp. Họ không thể để tổ chức này bị giải thể chỉ vì sự lười biếng của mình được!
Lucien vẫy vẫy tập tài liệu trong tay: “Ở lại đây ăn trưa đi, Katrina. Buổi chiều chúng ta sẽ đến phòng thí nghiệm một chuyến để quyết định xem cần phải có những vòng phép và thiết bị giả kim nào.”
……
Nhìn Chúa Tể Xác Sống Vicente rời đi, Fernando cười giễu: “Ông là Grand Arcanist suy ra vấn đề chậm chạp nhất đấy!” Sau khi cãi vã nảy lửa và gầm rống ác liệt cả buổi chiều, sắc mặt ông lúc này hồng hào, tràn đầy sức sống.
Thấy Vicente không đáp lại, Fernando có chút hưng phấn đi tới đi lui trong văn phòng, sau cùng lại lôi cuốn sổ cũ mèm ra, bổ sung thêm vài dòng phía dưới những chữ mới viết lúc sáng:
“Sau một buổi chiều tranh luận và bác bỏ những sai lầm của họ, ta dường như đã được hồi xuân và căng tràn sức mạnh. Thế giới này mới huyền bí, mênh mông và đáng kinh ngạc làm sao. Đứng trước nó, tất cả chúng ta đều trở nên thật nhỏ bé. Nhưng như vậy chưa đủ để ngăn chúng ta khám phá bản chất và tiến đến gần sự thật của thế giới. Trên con đường này vẫn còn có rất nhiều cảnh sắc tuyệt diệu và rực rỡ mà chúng ta không thể rời mắt.
Ta sẽ tiếp tục bước đi trên con đường này cho đến ngày bản thân nằm xuống.”
……
Sau khi hài lòng ghé thăm Viện Nguyên tử chưa thành hình của mình, Lucien đang định về nhà để viết ra những yêu cầu cho vòng phép và thiết bị giả kim thì bỗng từ cuối hành lang vọng đến một giọng nói nghi hoặc:
“Cậu Lucien Evans?”
Lucien nhìn lên và phát hiện thấy Rachel, người mà cậu từng gặp trước đây. Bên cạnh cô là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp.