*Trans+Edit: Lắc
Tại Bộ phận Hành chính Pháp sư.
Nhìn Lucien ở bên kia bàn, Eric nở nụ cười bất lực. “Evans, cậu lại đến nộp luận án à?”
Từ luận án gần nhất đến giờ còn chưa được một tháng, đấy là chưa kể nó còn tạo ra một cuộc thảo luận giữa những năm Grand Arcanist và làm dấy lên xôn xao khắp nghị viện nữa. Thế mà giờ cậu còn nộp thêm một luận án khác? Tốc độ khiếp luôn!
Phải nhớ là hầu hết các Arcanist đều không thể đảm bảo viết được một luận án cấp cao trong vòng một tháng, chỉ trừ những người cố tình bày vẽ ra số lượng để có được một, hai tín chỉ. Chu kỳ nghiên cứu arcana và ma thuật thông thường đều phải mất đến hàng năm để hoàn thành, còn Lucien đây, mỗi luận án cậu hoàn thành đều gây ra náo động, không nhiều thì ít. Và cậu chắc chắn không phải thuộc nhóm những Arcanist theo trường phái chỉ thích thỏa mãn với số lượng mà bỏ bê chất lượng.
“Đúng vậy, anh Eric, nó có liên quan đến luận án trước của tôi. Tôi đã lý giải được công thức theo ‘quan điểm arcana’ rồi.” Lucien đẩy tập giấy trong tay về phía Eric, sau đó khoanh tay lại và mỉm cười điềm nhiên.
“Cậu lý giải xong công thức rồi á, Evans?” Eric kinh ngạc. “Cái công thức mà đến cả năm Grand Arcanist dùng mọi góc độ cũng không thể phân tích được đó á?”
“Phải.” Lucien đáp gọn lỏn.
Eric há miệng, mấp máy vài lần mới thốt ra được: “Gần đây, việc thảo luận về công thức của cậu diễn ra ở khắp nơi trong nghị viện. Các Arcanist cứ hễ gặp nhau là chủ đề đều sẽ tập trung vào nó. Các bạn bè pháp sư của tôi từ những nơi khác cũng viết thư cho tôi để nói về công thức đó. Cơ mà tuyệt vẫn chưa một ai tìm ra phương hướng.
Tất cả mọi người đều bối rối. Tại sao công thức này khớp với số liệu của bức xạ vật đen đến vậy mà lại chẳng có ý nghĩa arcana thực tế nào? Lẽ nào chúng ta đã bỏ qua điều gì đó, hay là bên trong nó vẫn còn điều gì chúng ta chưa khám phá ra? Lẽ nào đúng như suy đoán của các Grand Arcanist, chúng ta phải ngừng suy nghĩ theo lối mòn và đưa ra một giả thuyết mang tính lật đổ thì mới có thể tìm thấy phương pháp? Evans à, tôi thật sự không ngờ cậu lại có thể phân tích xong công thức này chỉ trong một tháng như vậy, thật sự không hổ là một trong những Arcanist tài năng nhất của thế hệ này.”
Sau khi đọc ấn bản Arcana mới nhất, Eric cũng cố thử khám phá ý nghĩa đằng sau công thức, đáng tiếc là không thành. Bởi vậy, sau khi nắm được ấn tượng sơ bộ, anh liền chuyển qua phân tích ma thuật và nghiên cứu arcana của riêng mình, như vậy ít ra khi gặp các Arcanist khác và bàn luận về công thức, anh cũng không đến nỗi tù mù không biết gì.
Và đây cũng chính là thái độ chung của hầu hết các Arcanist đối với vấn đề này.
“Thực ra vẫn có một số Arcanist đã tìm ra được hướng đi, như đồng môn Chloe của tôi chẳng hạn, chẳng qua là tôi giải thích xong trước anh ấy mà thôi.” Lucien mỉm cười sửa lại.
‘Đó là bởi vì giới Arcanist mà chúng ta quen biết là khác nhau đấy.’ Eric thầm nghĩ, sau đó trên mặt anh hiện lên vẻ tò mò. “Evans, cậu đã đưa ra giả thuyết đi ngược lại lẽ thường giống như các Grand Arcanist đã suy đoán sao?”
“Tất nhiên, đó là một giả thuyết rất có tính lật đổ, nhưng suy cho cùng vẫn chỉ là giả thuyết, chưa hề được chứng minh bằng bất kỳ thí nghiệm hay phép thuật cụ thể nào hết.” Lucien nhấn mạnh.
Eric không hỏi sâu thêm nữa. Việc dò hỏi nội dung cụ thể trong luận án của đối phương trước khi có kết quả xét duyệt được coi là một điều cấm kỵ trong nghị viện. Bản thân anh có thể không cần để ý hay lo lắng về chuyện này vì Lucien đã có Chúa Tể Bão Táp bảo đảm, nhưng đây vẫn là vấn đề về phép lịch sự.
“Giả thuyết lật đổ? Giả thuyết chưa được chứng minh?” Eric lẩm nhẩm lặp lại những lời của Lucien vài lần, sau đó đặt luận án của cậu vào trong cái lồng nhỏ và rung chuông.
……
Tại một văn phòng trong ma tháp.
Ngọn nến ma thuật trước mặt Chloe đã cháy hết. Ánh mặt trời rạng rỡ từ ngoài cửa sổ chiếu vào, xua tan bóng tối trong phòng.
Tuy nhiên, Chloe không hề để ý, chỉ một mực lặng lẽ nhìn chằm chằm vào tờ giấy trên bàn như một pho tượng đá, đôi lông mày đan sít vào nhau. Tại sao lại không thể lý giải được công thức này theo lời của Evans? Tại sao anh lại luôn cảm thấy đã sót mất cái gì đó quan trọng?
Do tồn tại một nghi vấn khó giải quyết, Chloe tổng hợp lại những nội dung Lucien đã nói rồi quay về tự mình suy luận.
……
Trên tầng 15 ma tháp Allyn, tại đại sảnh nhận luận án của Hội đồng Xét duyệt Arcana.
Tiếng chuông leng keng lần lượt vang lên, vòng phép phức tạp phát ra ánh sáng màu trắng sữa.
Khi ánh sáng lắng xuống, nhiều tài liệu xuất hiện bên trong vòng phép. Đột nhiên, hai cánh tay thò ra từ hai bên vòng phép và cầm lấy từng tập tài liệu.
Một giọng nói đều đều mang cảm giác lành lạnh và máy móc cất lên:
“Chiêu hồn? Tới cô Tina-Timos, ngài Haggard.
…
“Nguyên tố? Tới ngài Overee, cô Locklynn.”
…
“Nhiệt?
Khi phân tới luận án này, giọng nói máy móc bỗng khựng lại, sau đó đọc ra tiêu đề:
“Sự Phân bố Năng lượng trong Quang phổ Vật Đen?”
Lại vài giây im lặng trôi qua, sau đó giọng nói máy móc tiếp tục vang lên:
“Tới ngài Chloe, cô Sonia.”
Và thế là luận án được sao thành ba bản, một bản giữ lại, hai bản được đặt vào hai vòng phép tương ứng khác nhau, sau đó một lần nữa bị ánh sáng trắng sữa nhấn chìm.
……
Trong văn phòng.
Có lời giải thích của Lucien làm tài liệu tham khảo, Chloe suy luận rất nhanh. Chỉ trong vài giờ, toàn bộ công thức đã xuất hiện trước mắt anh.
“Để công thức có nghĩa, chúng ta phải đặt vào một giả thuyết.” Gương mặt gầy gò của Chloe không khỏi lộ ra vẻ sợ hãi, từng giọt mồ hôi to bằng hạt đậu xuất hiện trên trán. “Thế này… Thế này đi ngược lại với định luật phân bố đều năng lượng!”
Định luật phân bố đều năng lượng là một thành tựu nổi trội khác của Chloe bắt nguồn từ việc cải tiến lý thuyết của Grand Arcanist Brook. Từ góc độ lý thuyết chuyển động phân tử mà anh mới thiết lập trong hệ thống Nhiệt động lực học, anh đã đưa khái niệm xác suất và entropy vào công thức, nhưng giả thuyết cần đưa ra lại đi ngược lại với tiền đề quan trọng của định luật phân bố đều – tính liên tục của năng lượng! Giả thuyết này giống như một cái tát giáng thẳng vào mặt Chloe! Anh chợt có cảm giác cơ thể và linh hồn của mình đã tách thành hai nửa, một bên là thiên thần, một bên là ác quỷ!
Chloe cảm thấy hai tai mình ù cả đi, tầm nhìn trước mặt cũng trở nên mờ mịt. Anh lắc đầu nguầy nguậy: “Không thể nào! Không thể nào! Nhất định phải có cách giải thích khác!”
Trong môi trường minh tưởng của anh, vô số chấm đen vốn đang hỗn loạn và mất trật tự bỗng bắt đầu chuyển động cuồng loạn như nước sôi trong nồi.
‘Không, chắc chắn sai ở đâu rồi. Chắc chắn phải có cách giải thích khác!’
Chloe thầm hét lên trong lòng, điên cuồng tự thuyết phục bản thân. Dần dần, anh cũng bình tĩnh lại được một chút.
Đúng lúc này, ngoài cửa sổ chợt vang lên tiếng gõ, kéo Chloe về lại thực tại. Anh vội quay đầu nhìn lại thì thấy một người hầu dạng khí trông khó bề phân biệt với không khí xung quanh đang lơ lửng bên ngoài với một xấp giấy trên tay.
Vòng phép phòng thủ được tạm ngắt cho người hầu bay vào. “Chủ nhân, có một vài luận án chưa xét duyệt vừa mới được gửi tới văn phòng nên tôi mang đến cho ngài. Ngài muốn đưa cho ai đánh giá?”
Do Chloe đang ở Allyn, anh cũng chưa từng nói muốn tập trung vào nghiên cứu arcana hay phân tích ma thuật, thế nên người hầu thể khí này không dám giao luận án cho các học trò của anh hay cho các Arcanist trong ban xét duyệt của các tập san như Nhiệt hay Băng Tuyết.
Chloe lau mồ hôi lạnh trên trán rồi yếu nhược nói: “Để ta xem qua trước.”
Nhận lấy xấp giấy, anh nhìn thấy một tiêu đề mà bản thân đã trăn trở mấy ngày nay: “Sự Phân bố Năng lượng trong Quang phổ Vật Đen.”
Đây là bài đầu tiên?!
Hơi thở của Chloe đột nhiên trở nên gấp gáp. Anh lo lắng và run rẩy mở túi, lấy tập luận án ra. Đúng như dự đoán, ngay trên cùng là một cái tên quen thuộc: Lucien Evans X.
Anh vội vàng đọc lướt qua từ đầu đến cuối. Sau đó, tại một dòng trong luận án, câu xác nhận của Lucien đập vào mắt anh:
“Nếu muốn công thức này có nghĩa, chúng ta phải giả định rằng năng lượng phát ra và hấp thụ không liên tục mà theo từng phần.”
Bùm!
Giả thuyết mà Chloe chỉ dám giấu trong lòng để không nghĩ tới đột nhiên xuất hiện trở lại trước mắt anh, sau đó nhanh chóng phình lên và lấp đầy toàn bộ đồng tử của anh.
“Phải giả định rằng năng lượng phát ra và hấp thụ không liên tục mà theo từng phần.”
“Phải giả định rằng năng lượng phát ra và hấp thụ không liên tục…”
Dòng chữ này tựa như lời nguyền của quỷ dữ, không cách nào gỡ bỏ. Chloe ánh mắt đờ đẫn, đầu lắc nguầy nguậy, miệng không ngừng lẩm bẩm: “Phải giả định năng lượng là không liên tục, không liên tục…”
Trong thế giới nhận thức của anh, các chấm đen sôi trào mãnh liệt, nhanh chóng đạt tới cực điểm rối loạn, khiến toàn bộ thế giới trở nên hỗn độn!
“Bùm!”
Khi môi trường minh tưởng hoàn toàn rơi vào hỗn loạn, đầu Chloe đột ngột nổ tung. Luận án trước mặt, sổ sách xung quanh, cả bàn ghế cạnh bên đều phủ đầy mứt đỏ sậm và phô mai trắng sữa.
……
“Aaaaaaaaah!”
Chloe đột ngột tỉnh dậy. Anh giơ hai tay lên sờ đầu. Sau khi đảm bảo cái đầu vẫn còn đó, anh lúc này mới bàng hoàng nhìn quanh.
Anh vẫn đang ở trong thư phòng, trước mặt vẫn là một tờ giấy nháp kín đặc chữ. Trên đó đều là những gì rút ra được từ công thức của Lucien.
‘Chẳng lẽ do đêm qua mình nghĩ quá nhiều về vấn đề này, khiến cho tinh thần quá sức mệt mỏi mới thành ra vô tình ngủ quên? Lại còn gặp ác mộng đáng sợ khủng khiếp nữa chứ!’ Nhớ lại cơn ác mộng vừa rồi, Chloe vẫn còn cảm thấy sợ hãi. Cảm giác thế giới nhận thức của mình sụp đổ là điều không ai muốn phải nhớ lại hết.
‘Nhưng sao trong mơ mà việc suy luận kia lại rõ ràng đến vậy nhỉ?’ Đột nhiên nhớ tới những chuyện vừa rồi, tay Chloe lại khẽ run run. Nhưng xem ra sau trải nghiệm vừa rồi, anh đã dần thích nghi hơn nhiều, bởi vậy liền cầm tờ giấy nháp lên đọc cẩn thận.
Một lúc sau, Chloe lẩm bẩm: “Mình có thực sự phải đưa ra giả thuyết đó không… Đó chỉ là giả thuyết thôi mà…”
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa sổ lại vang lên. Giống hệt như trong giấc mơ, anh nhìn thấy người hầu dạng khí của mình xuất hiện.
Hít thở sâu vài lần, Chloe tạm ngừng kích hoạt vòng phép phòng thủ, sau đó cầm lấy tập giấy từ người hầu. Không ngoài dự đoán, anh lại thấy tiêu đề: “Sự Phân bố Năng lượng trong Quang phổ Vật Đen.”
Sau khi lẳng lặng ngồi yên chừng nửa tiếng, Chloe mở luận án ra. Mặc dù có thể giao nó cho các học trò và cộng sự của mình xem xét, nhưng anh vẫn muốn xác minh bằng chính mắt mình.
“Nếu muốn công thức này có nghĩa, chúng ta phải giả định rằng năng lượng phát ra và hấp thụ không liên tục mà theo từng phần.”
Chloe nhắm mắt lại rồi dựa lưng ra sau ghế. Những chuyển động không trật tự trong thế giới nhận thức của anh đang ngày càng trở nên hỗn loạn. Tuy nhiên, do anh đã chuẩn bị tinh thần đón nhận tác động “một lần nữa”, vậy nên lần này mức độ hỗn loạn vẫn còn xa mới đạt đến đỉnh điểm.
“Đây chỉ là giả thuyết… chỉ là giả thuyết…” Giọng Chloe trở nên yếu ớt. Từ mắt, mũi, miệng của anh, từng dòng máu đỏ sậm ròng ròng tuôn ra.
Dù đã chuẩn bị tinh thần, điều này vẫn đi ngược lại với hiểu biết cơ bản về thế giới của Chloe, do đó khó tránh vẫn làm môi trường minh tưởng của anh rung chuyển dữ dội và gây tổn thương đến linh hồn.
“May mà đó chỉ là giả thuyết…”
Bên ngoài cửa sổ, Chúa Tể Bão Táp trong chiếc áo choàng ma thuật đỏ tươi khẽ thở dài. Ông ôm lấy Alferris, chú rồng đang lặng yên ngồi bên cạnh, rồi biến mất vào hư không.
Trong số các Arcanist cấp cao, ông lo lắng nhất về người học trò này. Chloe đã dùng lý thuyết của mình làm điểm khởi đầu để phân tích công thức, nhưng lại phải đưa ra giả định đi ngược lại với một lý thuyết khác cũng của bản thân, điều này rất nguy hiểm cho thế giới nhận thức của anh.
Sau khi đợi ba giờ để hồi phục, cơn choáng váng của Chloe mới dần biến mất. Nhìn luận án trên bàn, trong mắt anh ánh lên sự sợ hãi, như thể thực chất trước mặt không phải một tập giấy mà là một kẻ địch đáng sợ.
Khẽ khựng lại một chút, anh nhấc bút lông và bắt đầu viết ra ý kiến đánh giá của mình.