*Trans+Edit: Lắc
“Chào buổi chiều, cô Rachel.” Lucien mỉm cười chào hỏi. Dù đã đoán được người phụ nữ ở bên cạnh này là ai, cậu vẫn lịch sự hỏi: “Không biết vị mỹ nhân này là?”
Lần đầu Lucien gặp Rachel là tại cuộc họp thảo luận về vấn đề ô nhiễm của Ủy ban Công vụ. Cô vẫn năng động y như lúc đó, trong đôi mắt nâu ánh lên ý cười thân thiện. “Đây là giáo viên của tôi, cô Isabella. Tôi thật sự không ngờ lại gặp được cậu ở tầng này đấy.”
“Chào buổi chiều, cô Isabella.” Là phái mạnh, Lucien cất lời chào trước. “Chúc mừng hai người giành được Vòng Nguyệt quế, cũng chúc mừng vì trình độ arcana của cô đã tăng lên cấp bảy.”
Từ khóe mắt, cậu nhanh chóng phát hiện huy hiệu arcana trước ngực Isabella đã biến thành bảy ngôi sao bạc lấp lánh, còn cấp độ arcana của Rachel cũng tăng lên năm.
Isabella, người đang mặc một chiếc váy đen dài, mỉm cười nói: “Kỳ thực, tôi vốn đã định tới đây sẽ ghé thăm cậu rồi. Nếu không nhờ có luận án về sóng não của cậu, khả năng tôi và Rachel giành được Vòng Nguyệt quế sẽ giảm đi rất nhiều. Nó thực sự đã bổ khuyết hoàn hảo cho điều kiện tiên quyết của chúng tôi. Nhưng thật không ngờ là tôi lại gặp cậu trước ở đây.”
Cho dù những lời này chỉ mang tính khách sáo thuần túy hay thực sự là cảm kích chân thành, chí ít nó cũng khiến Lucien cảm thấy thoải mái. “Luận án của tôi chỉ là một sự bổ sung. Hai quý cô đây giành được Vòng Nguyệt quế là bởi kết quả nghiên cứu của hai cô thực sự đủ quan trọng. Haha, còn việc tôi ở đây hôm nay là vì tôi mới đăng ký một dự án nghiên cứu arcana với Ủy ban Nghiên cứu Ma thuật và vừa đến để kiểm tra môi trường phòng thí nghiệm.”
“Dự án nghiên cứu? Đó là dự án gì vậy? Tôi cũng vừa mới đăng ký một dự án nghiên cứu arcana để nghiên cứu về tác động của sóng điện từ và dòng điện lên các phần khác nhau của não bộ. Hôm nay tôi cũng đến để kiểm tra môi trường phòng thí nghiệm đây. Vốn là định mời cậu tham gia dự án này do cậu có những hiểu biết rất độc đáo về sóng não, nhưng xem ra giờ thì không thể nữa rồi.” Isabella vẫn nở một nụ cười chuẩn mực hoàn hảo, phù hợp với lễ nghi, đồng thời cũng tò mò hỏi.
Câu cuối chỉ là khách sáo. Cô có thừa năng lực và kiến thức để tự hoàn thành dự án này, nhưng việc duy trì thái độ lịch sự vẫn tốt hơn hết, bởi cô và cậu trước đây không thù không oán, mà bản thân Lucien cũng là một Arcanist có tiềm năng vô hạn, gần đây còn được trở thành học trò của Chúa Tể Bão Táp nữa.
Dự án giờ đã được chấp thuận, Lucien chẳng còn gì phải giấu. Cậu nhẹ nhàng mỉm cười: “Tôi đăng ký một dự án gọi là ‘Viện Nguyên tử’ với Ủy ban Nghiên cứu Ma thuật. Nó chủ yếu sẽ nghiên cứu bản chất của nguyên tử và nguyên nhân tại sao chúng lại biểu hiện tính quy luật tuần hoàn.”
Rachel chớp chớp mắt. Sao một dự án kỳ lạ với hướng nghiên cứu vừa rộng vừa mơ hồ như thế có thể được chấp nhận?
Cô tò mò đến nỗi suýt chút nữa đã lỡ bật ra câu hỏi. Nhưng vì còn có giáo viên ở bên cạnh, sẽ rất bất lịch sự nếu học trò tự dưng chen lời, vậy nên cô đành phải kìm lại.
“Viện Nguyên tử?” Isabella khẽ mở miệng lặp lại từng từ một. Cô hiểu từng chữ trong đó, nhưng khi ghép vào với nhau lại thành ra lạ lẫm.
Đã lường trước được phản ứng của họ, Lucien thản nhiên giải thích: “Đây là một nỗ lực nghiên cứu phạm trù mới của nghị viện, bởi vì không ai biết sẽ gặp phải những tình huống gì và sẽ phát hiện ra hiện tượng gì sau khi tiến vào phạm trù arcana mới này. Trước khi bắt đầu tiến hành nghiên cứu, không ai có thể xây dựng và lên được một kế hoạch chi tiết hết, chỉ có thể cố gắng tìm ra một phương hướng cụ thể sau nhiều lần thất bại mà thôi. Việc thành lập viện này chính là để giải quyết nan đề đó. Các nhà nghiên cứu sẽ được cấp một khoảng thời gian rộng rãi và tài trợ một khoản kinh phí nhất định. Dự án này chỉ cần có một định hướng chứ không yêu cầu phải có một kế hoạch cụ thể, vì vậy bọn tôi có quyền ‘thất bại’ thoải mái.”
Lucien nói năng dõng dạc, đường hoàng cứ như thể phát ngôn viên chính thức của Ủy ban Nghiên cứu Ma thuật thực thụ.
“Một khoảng thời gian rộng rãi? Một khoản kinh phí nhất định?” Isabella cứ cảm thấy dự án này có gì đó không ổn, nhưng lại không nhận ra được rốt cuộc không ổn ở đâu, chỉ đành khó hiểu nhìn cậu.
Lucien cười khúc khích: “Nghiên cứu chỉ có thể tiếp tục nếu trong ba năm cho ra được một kết quả thỏa mãn ủy ban.”
“Ba năm?!” Rachel rốt cuộc không nhịn được nữa mà buột miệng. Dự án mà giáo viên của cô đăng ký chỉ có thời hạn một năm, nghị viện tài trợ bao nhiêu cũng phải phụ thuộc vào tiến độ nghiên cứu, ấy vậy nhưng viện nghiên cứu của Lucien có vẻ lại chẳng yêu cầu nghiêm ngặt chút nào, chỉ cần nghiên cứu ra được thành quả liên quan đến phạm trù nguyên tử!
Ngay cả Isabella, một Arcanist cấp cao đầy am hiểu, cũng không khỏi nhíu mày. “Làm sao ủy ban có thể đảm bảo ba năm đầu tư cùng với việc cải tạo phòng thí nghiệm sẽ không bị uổng phí?”
Cô chỉ không nói thẳng ra, rằng nếu không yêu cầu một kế hoạch và mô tả hoàn chỉnh, lấy gì để đảm bảo nhà nghiên cứu không đăng ký bừa một lĩnh vực nào đó, lấy gì để đảm bảo loại hình tổ chức nghiên cứu này không xảy ra việc gian lận nguồn tài trợ?
“Thế cho nên hình thức của viện này chỉ dành cho những Arcanist có cống hiến nổi bật trong lĩnh vực tương ứng thôi, năng lực nghiên cứu của họ cũng sẽ được xem xét. Đồng thời, những Arcanist có đủ thẩm quyền trong lĩnh vực này cũng phải đưa ra ý kiến đánh giá.” Lucien không hề xấu hổ nói tiếp. “Kể cả khi chúng tôi có liên tiếp thất bại, nó cũng sẽ thành học phí cần thiết cho việc khám phá và nghiên cứu lĩnh vực này. Xét cho cùng, chúng ta cũng chỉ đang dò đá qua sông thôi mà.”
Nhớ tới việc quý ông lịch thiệp trước mặt đây được Chúa Tể Bão Táp hậu thuẫn, cả Isabella lẫn Rachel đều không bị mấy lời của cậu lừa phỉnh. Họ không khỏi thầm nhủ trong lòng: ‘Quả là một lý lẽ hay ho cho việc xin kinh phí. Tài năng của cậu ấy trong mấy chuyện này cũng chẳng hề thua kém tài năng arcana chút nào!’
Nghĩ đến dự án nghiên cứu nghèo nàn của mình, Isabella càng nở nụ cười khách khí hơn, sau đó vô thanh vô tức khéo léo đổi chủ đề: “Đây quả thực là một nỗ lực đáng để thử. Phải rồi, nhắc đến nỗ lực, tôi đã thấy luận án của cậu ở chỗ của Drummond, Evans. Không ngờ cậu lại có thể giải quyết được vấn đề mà đến cả các Grand Arcanist cũng phải trăn trở. Thành thực mà nói, lúc mới đọc hai luận án kia, tôi không tài nào có thể nghĩ ra được cái cách bỏ qua ý nghĩa arcana thực tế để ghép hai công thức với hai góc nhìn khác biệt lại với nhau bằng phương thức toán học thuần túy như cậu đâu.
Chúc mừng, từ giờ khả năng cậu được các pháp sư khác nhắc tới sẽ cao hơn tôi rất nhiều.”
“Khổ nỗi tôi vẫn đang lo lắng về ý nghĩa đằng sau công thức đó.” Lucien nói dối trắng trợn.
Isabella không thực sự đặt trọng tâm chú ý vào vấn đề này, hai người cũng chỉ vừa mới quen biết nhau, vậy nên sau vài lời chào hỏi, cả hai đường ai nấy đi.
“Vậy ra đó là cô Isabella?” Katrina nhìn theo bóng lưng của Isabella với vẻ ngưỡng vọng. Trong thời gian làm việc ở Bộ phận Hành chính Pháp sư, Isabella chính là nữ pháp sư cao cấp mà cô nghe đến tên tuổi nhiều nhất, mà giờ cô ấy còn giành được Vòng Nguyệt quế đúng như mong đợi của mọi người nữa. “Đoan trang, thông minh, xinh đẹp, học thức, lại còn mạnh mẽ… Mong rằng sẽ có ngày mình được như cô ấy.” Katrina khẽ lẩm bẩm.
Lucien cười nói: “Vậy thì cố gắng đi. Chỉ có cố gắng thì mới có hy vọng.”
……
Ngày 30 tháng 7, sáng sớm.
“...Chúc mừng sinh nhật người, Natasha.” Lucien đặt bút lông xuống, cho thư vào phong bì đề gửi Natasha rồi dán lại. Như mọi khi, trong thư đề cập đến những chuyện linh tinh và thảo luận về âm nhạc, nhưng ngoài ra cậu còn gửi kèm một bản nhạc piano chuyển thể từ một bài hát sinh nhật để làm quà tặng cho cô.
Xong xuôi tất cả, Lucien cất thư vào túi áo rồi đi tới phòng ăn để dùng bữa sáng.
Lazar cùng những người học việc như Sprint, Katrina, Annick và Heidi đều đã đợi sẵn trong phòng ăn, chỉ trừ Chely vẫn còn đang ở trường ma thuật. Tất cả đều đã nghỉ việc và bắt đầu chuẩn bị cho việc Viện Nguyên tử sẽ chính thức đi vào hoạt động trong vài ngày tới.
“Lucien! Lucien! Số mới của Arcana lại được phát hành sớm nữa này!” Lucien vừa đặt mông ngồi xuống đã thấy một chàng trai trẻ đầu bù tóc rối phi vào, tay cầm cuốn Arcana bìa đen vẫy loạn. “Và trong số kỳ này, có tận năm Grand Arcanist viết bài nghiên cứu để bàn về những vấn đề xoay quanh công thức của cậu và phân tích các quy luật đằng sau nó đấy. Chưa hết, bởi vì luận án của cậu đã giải quyết được công thức không hoàn hảo của hai Grand Arcanist còn lại, vậy nên chính xác thì nó đang là trung tâm bàn luận của cả bảy Grand Arcanist lận đó! Chậc, chậc, chuyện như vậy từ trước đến nay chưa bao giờ xảy ra cả đâu! Thế này thì còn khoa trương hơn cả việc ấn bản lần trước chỉ toàn tập trung vào luận án của cô Isabella nữa!”
Người vừa nói chính là Rock, bạn của Lucien và Lazar, một giáo viên của Trường Ma thuật Douglas.
Sau khi đơn đăng ký thành lập Viện Nguyên tử được chấp thuận, Lucien đã gửi lời mời tới cho bạn bè lần lượt từng người một, đề nghị họ làm trợ lý cho mình. Vì không có ý định thuê nhiều người nên thư mời được gửi đi theo kiểu tuần tự, tức là nếu người trước đó từ chối thì cậu mới gửi tiếp cho người sau. Cân nhắc đến đãi ngộ hào phóng, điều kiện vượt trội, cùng với sự thật là tổ chức này có thể tồn tại thêm ba năm nữa, Rock và Jerome đã đồng ý ngay không chút do dự. Đây chính là ba năm quan trọng nhất để đột phá lên trung cấp của họ.
Lazar rất vui khi có thể làm việc chung với hai người bạn của mình, nhưng rồi vẫn đùa với Lucien về chuyện cậu chẳng thuê nữ pháp sư xinh đẹp nào cả.
Còn về Arcanist cấp trung, Lucien vẫn chưa tìm được người mà mình ưng ý. Trong các Arcanist cấp trung chuyên về hệ Nguyên tố, chỉ cần có năng lực nghiên cứu về lĩnh vực này thì họ đều đã học hỏi hoặc làm trợ lý cho thầy của mình cả rồi, những người giỏi hơn còn có công tác nghiên cứu arcana và ma thuật quan trọng của riêng mình, số ít còn lại thì cũng đang đi thám hiểm bên ngoài. Bởi vậy, K, Larry, Timothy, Ulysses, v.v. đều đã lịch sự từ chối lời mời của cậu.
Tuy nhiên, việc chiêu mộ Arcanist mới cũng chưa có vội, bởi nhiệm vụ bắt buộc của Lucien đến năm sau mới lại phải làm, thế nên trước mắt cậu có thể tự mình phụ trách dự án này.
Ngữ khí và cách mô tả khoa trương của Rock đã làm dấy lên lòng tò mò của Lazar, Heidi và những người còn lại. Tất cả đều đứng dậy hỏi: ““Luận án gì? Luận án của ngài Evans/Lucien á?””
Bài nghiên cứu của cả bảy Grand Arcanist đều có liên quan đến cậu?!
“Là một luận án về bức xạ vật đen. Cậu ấy đã giải quyết được vấn đề về công thức mà cả hai Grand Arcanist đều không thể hoàn thiện!” Rock vẫn cứ phấn khích mãi về chuyện của bảy Grand Arcanist mà trước nay chưa từng thấy. Lúc mới gặp Lucien hơn hai năm trước, anh không bao giờ có thể ngờ rằng một chuyện như vậy lại có ngày xảy ra.
“Thật sao? Thật sao?” Các pháp sư học việc vây quanh Rock như đàn chim non ríu rít, đầu vươn cổ rướn cố đọc những dòng chữ trên giấy. Dù không hiểu nội dung, ít nhất họ vẫn nhận ra được chữ ký trên các bài nghiên cứu đó.
Lazar bị cả bọn “cho ra rìa”, chỉ đành bất lực nói với Lucien: “Thà cậu nói luôn cho bọn tôi biết là có chuyện gì đi?”
Bầu không khí sôi nổi kéo dài một lúc, sau đó đám nhóc học việc đều vừa tự hào vừa kiêu hãnh nhìn về phía Lucien.
Trước ánh mắt ngưỡng mộ của đám nhóc, Lucien giải thích ngắn gọn cho họ về công thức.
Lazar và Rock cau mày: “Vì sao lại không giải thích được nhỉ? Lucien, trong công thức này của cậu rốt cuộc ẩn chứa quy luật gì?”
Lúc này họ đều đã sơ bộ xem qua phân tích của cả năm Grand Arcanist. Dù không tin bản thân có năng lực giải quyết được vấn đề này, họ vẫn ôm ấp một tia hy vọng. Biết đâu họ lại được vận mệnh ưu ái, đột nhiên linh cảm lóe lên rồi tìm ra được lời giải cho vấn đề đã làm khó cả năm Grand Arcanist này như Lucien trước đó?
Đáng tiếc là càng nghĩ, họ càng cảm thấy công thức của cậu không thể giải thích được từ bất cứ góc độ nào. Chẳng lẽ đúng như điều mà cả năm Grand Arcanist đều không hẹn mà cùng đề cập đến, rằng thực sự phải nhìn nhận tiền đề từ góc độ mang tính lật đổ và đưa ra một giả thuyết đi ngược lại với hệ thống arcana hiện tại sao?
“Tôi mà biết thì đã đi viết và nộp lên rồi.” Lucien lại nói dối trắng trợn.
Hai người gật đầu rồi lại chìm vào suy nghĩ. Mãi cho đến khi Lucien ăn xong và chuẩn bị rời đi, Lazar mới tò mò hỏi: “Lucien, cậu nghiên cứu lâu vậy rồi, hẳn là cũng đã có hướng suy nghĩ gì đó mới chứ, phải không? Đừng lo, tôi chỉ tò mò thôi. Cho đến khi giải quyết được câu đố này, tôi sẽ không viết bài đâu.”
“Tôi đang cân nhắc đến việc bắt đầu từ góc độ lý thuyết mới về chuyển động phân tử trong hệ thống nhiệt động lực học.” Lucien bình thản đáp, nhưng trong lòng lại thầm thở dài.
……
Tại trụ sở của Arcana, Drummond rơi vào trầm tư sau khi nghe báo cáo từ cấp dưới. Chưa bao giờ có chuyện cả bảy Grand Arcanist đồng thời viết bài nghiên cứu về một vấn đề không có tính chấn động như thế này.
Những gì đang diễn ra khiến cho ông cảm thấy có chút bất an.
Đằng sau công thức này có bí mật gì sao?
Dò đá qua sông: ý nói vừa bước đi vừa lần mò, vừa làm vừa thử. Thái độ này thường được áp dụng khi mới bắt tay tìm tòi, khai phá một lĩnh vực hay phạm trù mới nào đó.