Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

45 362

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

188 3445

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

104 565

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

雨夜いくら

Trong khi Kaori được bao quanh bởi đám đông ưu tú trong khối, những nam sinh đẹp trai từ lớp bên, hay tiền bối chủ chốt của câu lạc bộ bóng đá, thì Aoi và Kaname lại lặng lẽ trò chuyện và cười đùa cùn

6 18

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

105 1939

Chương 101-200 - Chương 171: Thời Khắc Chọn Lựa, Chọn Phần Thưởng.

Han Kain

Tôi ban đầu có hơi ngạc nhiên rằng mình có thể chọn phần thưởng, nhưng các chi tiết đi kèm sau đó cũng gây sốc không kém.

Những người có tư cách nhận Di Sản là những người vẫn còn sống khi căn phòng được phá giải, và đã tích lũy đủ điểm cống hiến.

Cống hiến cũng quan trọng, nhưng sinh tồn mới là cốt lõi.

Cho dù Con Mắt Không Thứ Nguyên có bao phủ cả thế giới, thì vẫn có người khác còn sống.

Không lâu sau, một thông báo xuất hiện để làm rõ những câu hỏi của tôi.

Chúc mừng!

Chúc mừng các người chơi đã hoàn thành Phòng 201 một lần nữa!

Những người chơi đã sống sót tới tận cùng và đóng góp vào trận chiến cuối cùng sẽ có đủ tư cách nhận được Di Sản.

Những người chơi đủ tư cách bao gồm:

Elena Ivanova (Công Lý)

Han Kain (Trí Tuệ)

Tuy nhiên, chỉ có một người có thể nhận được Di Sản!

“Thời Khắc Chọn Lựa” sẽ sớm bắt đầu!

Elena còn sống!

Bản thân chuyện cô ấy còn sống cũng ngạc nhiên thật, nhưng cũng khả thi nếu xét từ góc độ cống hiến.

Trong cả lần thứ hai và thứ ba, thì rào cản lớn nhất chính là sức mạnh áp đảo của Beatrix.

Mọi lần thì người chiến đấu anh dũng nhất vẫn là Elena.

Thế nhưng, có hơi đáng tiếc vị chị Eunsol, người đã thu thập từng đó thông tin trong lần thứ hai, lại không được chọn.

Chắc chị ấy đã chết từ khi Con Mắt Không Thứ Nguyên được giải phóng rồi.

... Không may thì mình cũng từng trải qua chuyện tương tự trước đây.

Thời Khắc Chọn Lựa – anh Jinchul không phải trước đây từng kể gì đó về thứ này rồi chứ nhỉ?

Một cái gì đó như là tỉnh dậy giữa đấu trường rồi chiến đấu ấy?

Nhưng tôi chẳng muốn chiến đấu tí nào, và quyết định ai nhận được phần thưởng đã được đưa ra –

Một cảm giác chóng mặt đột ngột ập tới, và tôi tạm thời bất tỉnh.

***

Khi tôi tỉnh lại thì nơi tôi ở lại không phải là đấu trường.

Nó trông giống một phòng khách sạn bình thường.

Có một cái giường, một cái bàn, và một màn hình.

Tôi quay mặt về hướng giường.

“Áaaaaa!”

Elena đang nằm trên giường, có vẻ là đã bất tỉnh.

Quần áo của cô ấy là một mớ lộn xộn, và cô ấy trông có vẻ bán khỏa thân. Tuy nhiên, cô ấy lại nhuốm đầy máu, nên tôi cũng không thể có suy nghĩ nào không đúng đắn.

“...”

May là chỗ máu đó có vẻ không phải của cô ấy.

Tôi nhẹ nhàng lấy chăn lau nó đi. Bên cạnh chỗ quần áo rách nát thì cô ấy không có vẻ là bị thương nặng lắm.

Hơi thở vẫn đều đặn.

Chắc là cô ấy đã ngất đi vì quá sức nhỉ?

Một lúc sau, Elena tỉnh lại.

Cô ấy có vẻ hơi bối rối vì tình hình hiện tại, nhưng rồi cũng uống một ly nước bên cạnh và bắt đầu giải thích mọi chuyện đã xảy ra.

Trong trận chiến của cô ấy với Beatrix, sức mạnh của Công Lý cũng dần cạn kiệt và cô ấy cũng đang ở ngưỡng cửa tử, nên cô ấy đã bỏ cuộc.

Thế rồi đột nhiên Beatrix lại bay đi đâu đó.

Cô ta chắc hẳn đã chú ý tới chuyện tôi được giải phóng và lao đi để ngăn cản điều đó.

Trong khi Elena truy đuổi Beatrix thì sức mạnh Công Lý hoàn toàn cạn kiệt, và Elena đã bất tỉnh khi rơi xuống đất, cho tới giờ tỉnh lại.

“May là cô đã bất tỉnh đấy. Nếu mà cô còn tỉnh táo thì chắc chắn là đã chết rồi.”

“Hả?”

“Không có gì đâu.”

Tôi tổng kết lại những gì mình đã trải qua, tập trung vào phần mà Thủ Trưởng tỉnh lại trong tôi, khiến mắt Elena mở to.

...Chắc đây là lần đầu tiên chúng tôi có một cuộc trò chuyện mà chỉ có một mình từ khi rời Phòng Cửa Ngõ.

Trong khi chúng tôi trò chuyện, thì tôi có thấy hơi khó xử, và khấn rằng Khách Sạn nên đẩy nhanh tiến độ một chút.

Như thể cảm nhận được chúng tôi đã sẵn sàng, màn hình trong phòng bắt đầu nháy lên một tin nhắn.

Vui lòng chọn phần thưởng các bạn sẽ nhận được, và quyết định xem ai là người nhận được nó.

Ai nhận được phần thưởng đã là một chuyện được quyết định trước rồi.

Tôi thẳng thắn nói với Elena, người vẫn đang bối rối.

“Tôi nghĩ Di Sản này nên thuộc về cô, Elena.”

“...Anh thật sự không cần phải nhường tôi đâu – ”

“Tôi đã bị phong ấn một lần rồi. Nếu tôi nhận được thêm một Di Sản nữa thì sẽ chỉ tiếp tục bị phong ấn xuyên suốt tầng 2 thôi. Bên cạnh đó thì tôi đã nghe được vài lời giải thích về hệ thống phong ấn. Chẳng có luật nào bảo một người không bị phong ấn hai lần đâu. Nó có thể xảy ra với tôi lần nữa đó.”

“Tôi hiểu rồi...”

“Nhưng mà cũng khá thú vị khi chúng ta có thể chọn phần thưởng nhỉ. Một trong số đó chắc là ‘Đa Diện Bất Đẳng Biên’, nhưng thứ còn lại là gì?”

Như thể chờ lệnh, màn hình lại nhấp nháy.

Vui lòng chọn phần thưởng!

Di Sản, “Đa Diện Bất Đẳng Biên”.

Năng Lực, “Tưởng Tượng U Ám”.

Một trong số đó là thứ tôi đã đoán trước.

Công cụ kì lạ mà Thủ Trưởng đã dùng để tạo ra The Cube, “Đa Diện Bất Đẳng Biên”.

Lựa chọn thứ hai thì có hơi bất ngờ.

Nó không được gọi là Di Sản, mà là một năng lực, và nó còn không phải một vật hữu hình.

Đó không khác gì ngoài siêu năng lực của Beatrix, tức “Tưởng Tượng U Ám”.

Đây là lựa chọn thứ hai mà Khách Sạn đưa ra.

“Um, Kain?”

“Ừ?”

“Anh có nói là anh thoáng hợp nhất với Thủ Trưởng mà nhỉ?”

“Ừ, nhưng chúng tôi đã tách ra rồi, nên cô không cần phải lo.”

“Anh vẫn còn kí ức của Thủ Trưởng chứ?”

“Khi chúng tôi nhập vào nhau thì không phải là tôi đã nhận được kiến thức tích lũy cả đời của ông ta. Mà chỉ là thông tin cần thiết để phá giải căn phòng được chuyển cho tôi thôi, giống như khi dùng năng lực nhập xác. Tôi vẫn còn chừng đó kí ức.”

“Anh có thể giải thích phần thưởng kĩ hơn chút được không?”

Cô ấy nói đúng.

Không giống Elena, người chẳng biết gì về khối Đa Diện và Tưởng Tượng U Ám, thì tôi có một chút kiến thức về cả hai.

Cả Di Sản lẫn năng lực kia đều không phải thứ có thể tùy tiện sử dụng.

Tôi bắt đầu giải thích những gì mình biết.

“Tưởng Tượng U Ám – tôi mới chỉ biết về nó trong khi kiểm tra lại thông tin thôi – không phải đơn thuần chỉ tạo ra quái vật. Tạo ra quái vật là cách ‘áp dụng cao cấp’ thì đúng hơn. Còn cốt lõi của nó là giống hệt như tên gọi, biến các tưởng tượng u ám thành hiện thực.”

“Biến tưởng tượng u ám thành hiện thực sao?”

“Cũng hơi khó giải thích thêm nữa vì chẳng còn ví dụ nào cụ thể cả.”

“Tôi hiểu rồi.”

“Nhưng... trong quá trình sử dụng nó, có vẻ là – ”

“Có vẻ?”

“Có vẻ là năng lực này có thể dễ dàng khiến chủ sở hữu phát điên.”

“...Thế còn khối Đa Diện Bất Đẳng Biên thì sao?”

“Khối Đa Diện Bất Đẳng Biên là công cụ Thủ Trưởng dùng để tạo ra mê cung Cube. Nó là một thiết bị có thể vặn xoắn không gian theo mọi chiều hướng. Nó có thể tạo ra không gian phụ, thiết lập bức tường bô hình, và thậm chí tạo ra những chiếc hộp trong suốt mà không ai có thể vào được. Nó cũng có thể dùng cho việc dịch chuyển tức thời. Quả là một Di Sản vô cùng đa dụng và thú vị.”

Mắt của Elena sáng lên khi nghe những lời đó!

Thật tình, cô ấy trông tuyệt tới nỗi tôi khó mà nhìn vào đôi mắt ấy.

“Nghe tuyệt hơn hẳn đó! Hơn hẳn một năng lực mà khiến tôi phát điên mà!”

“À thì... Khối Đa Diện Bất Đẳng Biên cũng có vấn đề nghiêm trọng đấy.”

“Là gì vậy?”

“Theo đánh giá của Thủ Trưởng, thì cô phải là một người có thể xử lí được những phép tính phức tạp mọi lúc mọi nơi trong khi sử dụng nó. Nó đòi hỏi một mức độ trí tuệ cực cao.”

“...”

“Thủ Trưởng tin rằng phần lớn người dùng sẽ không thể tạo ra thậm chí là một bức tường tử tế với nó. Để mà tham khảo thì ông ta tự coi mình là người thông minh nhất Trái Đất.”

Căn phòng khách sạn chìm vào im lặng.

Sau khi giải thích xong thì tôi chẳng biết nói gì.

Một năng lực thì dễ dùng nhưng có thể khiến chủ nhân phát điên, trong khi Di Sản còn lại thì phức tạp tới mức khó mà phát huy dù chỉ 1% công dụng, trừ phi chủ nhân là thiên tài hàng đầu trên Trái Đất.

Cái kiểu phần thưởng quái gì thế này?

“...”

Elena nhìn tôi.

“Tôi sẽ để anh Kain chọn vậy.”

Cô ấy đang giao phó quyết định đầy nặng nhọc này cho tôi...

“Tôi chỉ có thể cho cô một khuyến nghị thôi. Theo ý tôi, thì những hiệu ứng xấu của ‘Tưởng Tượng U Ám’ có thể kiểm soát được, do bản chất của Khách Sạn. Vấn đề không nằm trong việc sử dụng, mà là tác dụng phụ của nó phải không? Và cô sẽ dùng nó ở đâu? Chủ yếu là trong Phòng Nguyền Rủa, đúng chưa? Kể cả nếu cô có mất trí trong một Phòng Nguyền Rủa vì dùng năng lực thì – ”

“Tôi có thể ra ngoài và được điều trị.”

“Chính xác. Vậy nên, dù có rủi ro nhưng vẫn trong tầm kiểm soát. Còn phía bên kia thì khối Đa Diện Bất Đẳng Biên...”

“Nếu tôi không đột nhiên trở thành thiên tài thì không đời nào có thể sử dụng nó hợp lí được, phải không?”

“Tôi rất tiếc.”

“Tôi không phải một thiên tài như những người cầm quyền tại Cục Quản Trị. Tôi còn không có thành tích học tập tốt cơ.”

Tôi thấy phản ứng đó, thì có vẻ là Elena cũng đã quyết định cô ấy nên chọn gì rồi.

Elena nên chọn Tưởng Tượng U Ám.

Ít nhất thì cô ấy nên chọn một năng lực bản thân mình có thể dùng.

Elena đứng lên và đi về phía màn hình –

“Aaaaaa!”

Cô ấy trùm chăn nửa thân vì quần áo đã bị xé nát, thế mà lại đột nhiên đứng dậy!

Tôi giật mình quay mặt đi, chỉ để nghe thấy tiếng cười khúc khích phía sau lưng.

Khi tôi nhìn lại, thì thấy rằng trong khi chúng tôi đang nói chuyện, thì Elena đã quấn chiếc chăn bên trong thành một bộ áo choàng, và giờ đang đứng đó rồi.

Cảm thấy mình như một tên ngốc, tôi chỉ quan sát Elena thao tác trên màn hình vài lần.

“Tôi đã chọn xong rồi.”

Cùng với đó, căn phòng chúng tôi đang ở dần sụp đổ.

Thử thách dài đằng đẵng mang tên Phòng 201 cuối cùng đã kết thúc.

***

User: Han Kain (Trí Tuệ)

Date: Ngày 87

Địa Điểm Hiện Tại: Tầng 2, Hành Lang

Lời Khuyên Hiền Triết: 0

Han Kain

- Vù! Vù!

“Hắt xì!”

Ngay khi chúng tôi ra khỏi Phòng 201, cơn lạnh xé da xé thịt tấn công làn da của tôi mạnh tới mức nó sắp nứt luôn rồi!

Phía xa xa, anh Jinchul hét lên gì đó với tôi.

“Mmmmm! Mmm?”

“Hả?”

Ông Mooksung cũng hét lên gì đó bên cạnh anh ấy,

“Mmmm!”

“Cái gì?”

Họ đang nói gì vậy?

Cơn bão tuyết mạnh tới mức tôi chẳng hiểu được từ nào?

Cửa Sổ Chat nhấp nháy.

Kim Mooksung: Cháu tỉnh rồi hả?

Han Kain: Vâng ạ. Elena đã có được Di Sản.

Lee Eunsol: Chúc mừng nhé!

Kim Ahri: Chúc mừng chúc mừng!

Yu Songee: Chúc mừng chúc mừng chúc mừng!

Elena:Cảm ơn mọi người.

Cha Jinchul: Chúc mừng!

Park Seungyub: Chúc mừng! Giờ thì chạy thôi!

Ngay khi những lời đó nói ra, thì chúng tôi chạy như điên về phía thang máy.

Mặc dù căn phòng đã được phá giải, thì mọi người vẫn có vẻ vẫn có rất nhiều câu hỏi cho Phòng 201.

Cũng dễ hiểu vì, trừ mình ra, thì không ai hiểu được chuyện đã xảy ra trong Phòng 201.

Khoảnh khắc Con Mắt Không Thứ Nguyên thức tỉnh, mọi người hoặc chết, hoặc rơi vào hôn mê ngay sau đó.

Có vẻ mình phải giải thích những sự kiện phi thường xảy ra trong Phòng 201 vào bữa tối rồi.

Trong khi đang chạy, Elena đột nhiên dừng lại.

“Elena? Cơn bão tuyết mạnh lắm đó; nếu cô mà tụt lại thì – ”

“Ra là nó hoạt động như thế này.”

“Gì cơ?”

Elena nhìn lại tôi với vẻ đờ đẫn.

“Tôi nghĩ tôi hiểu rồi. Mọi người nói khi nhận được Di Sản thì cũng biết được cách dùng nó theo bản năng phải không? Năng lực này cũng giống vậy.”

“Cứ vào thang máy đi rồi nói. Chúng ta có thể thảo luận trong bữa tối dưới tầng một – ”

“Xin lỗi nhé, nhưng tôi đã dùng nó mà không nhận ra mất rồi.”

“Cái gì?”

- Awoooo! Awooo!

Giữa cơn bão tuyết mạnh tới mức tầm nhìn thấp hơn 10 mét, tại một nơi khắc nghiệt tới mức không thể biết đâu là đâu...

Tiếng tru của một con sói vọng lại từ một nơi không rõ.

Elena lẩm bẩm như thể bị thôi miên.

“Nghe có vẻ rất lạ, nhưng khi tôi còn nhỏ, mẹ tôi vẫn luôn bảo rằng nếu có tuyết rơi ngoài trời, tức là luôn có một con sói ở ngoài đó – ”

“Elena! Stop! Stop!”

Tôi nhanh chóng bịt miệng Elena bằng tay.

Tuyệt thật đấy! Giờ mình biết chính xác năng lực “Tưởng tượng U Ám” chết tiệt này là gì rồi.

Nhưng mình biết nói gì được, tại mình đề nghị cô ấy chọn nó mà?

Có vẻ là chúng tôi sẽ phải mệt mỏi không ít trong thời gian tiệc tùng, tới khi Elena nắm được năng lực này đây.