Thiên thần nuôi nấng một ác quỷ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 388

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 780

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 264

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1796

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 736

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8221

Chương 13

Tôi cố gắng vùng vẫy khi bị chôn vùi vào trong cái tủ nơi mà Lea cất hành lý của tôi trong đấy 

“Ôi trời!”

Lea ngạc nhiên nhanh chóng kéo tôi ra khỏi tủ

“Cô đang làm gì vậy?”

“Cái cặp mà ông tặn em đâu rùi ạ?” [Cái cặp mà ông tặng em đâu rồi ạ?]

“Cô đang tìm cái cặp sao?”

Người ông, người đã rời đi cùng Công tước có lần mua cho tôi một cái cặp dành cho trẻ em. Nó là một cái cặp hình con voi có màu hoa anh đào.

“Cái cặp nó ở đây ạ”

Lea nhìn tôi với ánh mắt tò mò trên gương mặt khi cô tìm thấy chiếc cặp và đeo nó lên vai cô

Tuy nhiên, tôi lại lấy nó và chạy đi.

Lea, xin lỗi. Có một số việc mà em phải tự làm một mình.

‘Vì em đang chuẩn bị để trốn thoát’

Nhưng có thể sẽ không thành, các linh mục của giáo hội sẽ bắt được tôi thôi. Nữ hoàng đã cho tôi cơ hội, nhưng nếu bên giáo hội một mực phản đối, bà ấy sẽ đứng về phia họ rồi tôi sẽ chẳng còn cơ hội nào nữa.

Từ bây giờ trở đi, không còn lý do nào để tôi ở lại nữa ngay cả khi công tước ở đây phản đối lại nữ hoàng. ‘Nếu tôi mà bị Val Lua nuôi nấng, sẽ là bất khả thi để trốn thoát được’

Đến nỗi mà chỉ trong trường hợp khi bạn đang trên đường đến thủ đô, bạn mới thoát được.

‘Chỉ với cơ thể này thì sẽ rất nguy hiểm, nhưng nếu bạn tới Val Lua, bạn sẽ bị lạm dụng và bị giết’

Tôi hi vọng khi chọn thứ mà tôi muốn. Tôi bước vào phòng bếp và thò mặt lên từ bàn ăn. Vị đầu bếp, người đang bày món ăn ra, mỉm cười và hỏi.

“Tiểu thư, có chuyện gì sao ạ?”

“Nước, làm ưn”

“Vâng”

 “Thật nhiều vào ạ”

Cô ấy rót nước vào bình và nhắn rằng tôi sẽ làm đổ nếu mang quá nhiều nước mất.

“Làm ưn hãy cho nó vào đây đi ạ” [Làm ơn hãy cho nó vào đây đi ạ]

Khi tôi quay lưng mình lại, cô đầu bếp cười và cho bình nước vào cái cặp.

‘Nguồn nước đã được đảm bảo’

Bây giờ là thức ăn.

Thức ăn được chuẩn bị đã bỏ bớt đồ ăn vặt rồi. Nhưng trong trường khẩn cấp, tôi vẫn không thể bỏ những món đồ ngọt được. Thứ trực tiếp tác động đến bộ não nhất là đồ ngọt mà. Tôi từng hành xử như một đứa trẻ khi tôi mệt mỏi, buồn ngủ, hoặc khi đói trước khi não tôi ngày càng dừng hoạt động. Nên đồ ngọt là nên có.

Tôi xông vào phòng kẹo mà trước Công tước có tặng cho tôi. Tôi cho kẹo vào trong cái cặp.

‘Một cái thì ít quá, nhỉ?’

‘Hai cái vẫn ít quá…’

Một cái nữa.

‘Ầy, mình không có thì giờ để nói những thứ này’

Chú voi trở nên căng ra khi tôi cho kẹo vào. Cái khóa kéo không thể kéo lên được nữa. Tôi chỉ có thể cho vào 30 cái kẹo.

Tôi cần phải thu xếp một cái bản đồ và quần áo nữa. Rồi thì cả giày. Một đôi giày nhẹ cho trẻ em sẽ sớm bị sờn rách và sẽ không phù hợp cho một chuyến đi dài. Tôi sợ rằng tôi sẽ chỉ có thể mang đi có 10 cái kẹo. Tôi bỏ bớt kẹo trong cặp ra và quay về phòng mình.

Nhìn vào mắt của Lea, tôi trốn vào sau cái rèm cửa sổ khi cô ấy đang dọn phòng. Rồi tôi lấy vài đồng bạc mà được giấu ở trong cửa sổ đấy.

‘1,2,3,4………11’

Tôi góp nhặt lại những thứ mà các chư hầu tặng cho tôi. Khi tôi chuẩn bị xong, Lea liếc nhìn tôi.

“Cô muốn chơi gì với nó vậy?”

“Không!”

“Hmm.”

“Em không có thu xếp khăn gói gì đâu!”

Lea cười khúc khích khi tôi vẫy vẫy cánh tay một cách mãnh liệt để giải thích. Nhưng nụ cười nhanh chóng phai đi. Lea nhẹ nhàng ôm chầm lấy tôi.

“Tôi nghĩ là tôi nên để cô đi…”

“…….”

“Đây là cơ hội quý báu để cô được lớn lên ở một môi trường tốt hơn và được cha mẹ của cô yêu thương. Nó sẽ tốt cho cô”

Tôi cắn môi và cuộn tròn mình lại.

“Cô sẽ hạnh phúc thôi. Cô là một người rất đáng yêu mà, và tôi chắc rằng ai cũng sẽ yêu quý cô”

Tuy nhiên, Lea mỉm cười như thể cô nhanh chóng gạt nó đi vậy. Giong nói khe khẽ làm tôi muốn khóc.

Không, Lea.

Họ không thích tôi một chút nào. Tôi thà hạ thấp xuống bằng một con chó còn hơn là đi.

“Công tức….”

Ông, người đang nhẹ nhàng lau cái má nức nở của tôi, nheo trán lại và nói.

“Con trông xấu quá”

Ngay cả khi ông nói vậy. Nước mắt của tôi cứ rơi.

“Ta phải rửa mặt cho con thôi”

Ông vỗ nhẹ vào lưng tôi, giữ tôi dựa vào cánh tay ông. Rồi ông ấy bước vào lâu đài không chút lưỡng lự.

=================================================

Trans+edit : Mocha

Comback :3