The Wolf Won't Sleep

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

(Đang ra)

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

Hitoma Iruma

Đây là spin-off light novel của bộ Manga "Bloom into you", kể về câu chuyện về nhân vật phụ trong câu chuyện chính là Saeki Sayaka, một cô bé nghiêm túc và từ nhỏ chỉ tập chung và

11 608

Cô bạn thân nhất của crush đang bí mật tiếp cận tôi

(Đang ra)

Đáng lẽ ra, tớ nên ghét cậu mới phải

(Đang ra)

Đáng lẽ ra, tớ nên ghét cậu mới phải

HoneyWorks, Mari Kousaka

Chẳng lẽ, chuyện tình của Kotaro lại kết thúc một cách đau đớn như vậy sao?....

6 235

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

(Đang ra)

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

Antai (安泰)

Cố lên nhân vật chính! Cố cho đến ngày tên của mình được quyết định nhé!

309 13680

Kimitte Watashi no Koto Suki Nandesho?

(Đang ra)

Kimitte Watashi no Koto Suki Nandesho?

Kota Nozomi

Hãy cùng khám phá những điều sẽ xảy ra với hai chú chim non đáng yêu này trong bộ truyện tình lãng mạn tuổi teen siêu ngọt ngào và lành mạnh. Chắc chắn sẽ có rất nhiều khoảnh khắc lãng mạn đang chờ đợ

4 14

Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

(Đang ra)

Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

Mishima Yomu

Đây là phần ngoại truyện kể về một nhánh rẽ khác của câu chuyện. Nếu như Leon chủ động hơn khi mới bước vào học viện và quen biết với Marie trước thì sao? Những diễn biến nào sẽ diễn ra khác với cốt t

221 19994

Tập 6 - Truyền thuyết về mụ Phù thủy - 4_5

4

Ngay hôm sau kể từ ngày Lecan dùng bữa tối cùng Chaney, hai cấp dưới của ông ta ghé thăm quán trọ mà anh ở.

“Trước tiên, đây là khoản thanh toán cho đá ma thuật và đá quý.”

Một người cấp dưới đưa cho anh ba đồng vàng cùng một mảnh giấy ghi lại chi tiết giá của những viên đá.

“Còn đây là kết quả giám định của các vật phẩm có Thần Ban.”

Lecan giở tờ kết quả ra.

Hai thanh kiếm và ba con dao găm được liệt kê trong đó.

“Tôi hiểu thanh đại kiếm được viết trên đầu danh sách này có giá cao nhất. Năm đồng vàng, nhưng còn những con số Sức Tấn Công 5, Độ Bén 9 và Độ Bền 4 này là gì.”

“Giám định viên sẽ nhìn nhận các vật phẩm như một khối các màu sắc mờ ảo. Số liệu trên biểu thị những màu sắc ấy dựa theo kinh nghiệm cá nhân của giám định viên được giao công việc lần này tại cửa hàng của chúng tôi. Những số liệu này có thể thay đổi tùy vào giám định viên phụ trách thẩm định. Tuy nhiên, kết quả của các giám định viên dày dạn kinh nghiệm sẽ không quá khác nhau.”

“Ngay cạnh những con số này, còn có cả Thần Ban là Tăng Tốc Đánh 12, nó là gì.”

“Nó là một Thần Ban rất tốt. Nếu một người có thể điêu luyện vung thanh kiếm ấy, tốc độ chém sẽ tăng thêm 12. Nói cách khác, nhát chém sẽ nhanh hơn 10 phần trăm. Nếu kích cỡ của thanh kiếm thuộc vào hàng trung bình mà ai cũng có thể dùng, giá của nó sẽ cao hơn, nhưng tiếc thay, rất ít người có thể sử dụng đại kiếm, nên nó có giá đó. Đại kiếm thường được bán có giá cao với Thần Ban thiên về tăng sức tấn công hơn là tốc độ đánh.”

“Ra vậy, tôi hiểu rồi. Vậy còn tiền thanh toán cho số kiếm và dao găm này thì sao.”

“Đó là vấn đề mà chúng tôi muốn bàn bạc với anh. Nếu anh muốn bán chúng cho cửa hàng ngay, số tiền được viết trong đây sẽ ngay lập tức được trả, tuy nhiên, nếu anh cho chúng tôi thêm thời gian, anh sẽ có thể nhận được thêm tiền hoa hồng của những vật phẩm này sau khi chúng được bán. Tôi tin anh sẽ nhận được thêm một khoản không nhỏ nếu anh thong thả đợi tới lúc chúng được bán.”

“Ừm...Tôi sẽ bán chúng với giá này.”

“Xin được xác nhận.”

Người cấp dưới lấy một chiếc túi nhỏ từ người đàn ông đứng sau anh ta và đưa nó cho Lecan.

Họ đã có chuẩn bị từ trước.

Lecan đếm số tiền và cất nó vào trong <Kho Chứa>.

“Ổn cả.”

“Cảm ơn anh rất nhiều. Nhưng khổ nỗi, Ông Chủ có một yêu cầu muốn được anh đáp ứng.”

“Là gì.”

“Chúng tôi mong anh sẽ vui lòng để lại cho chúng tôi dù chỉ một ít potion vào lần tới.”

“Thế à.”

Lecan lấy 10 viên Potion Đỏ nhỏ từ trong <Kho Chứa> ra và đút chúng vào trong chiếc túi chứa tiền đã rỗng. Và rồi, anh cho thêm 10 viên Potion Đỏ vừa, 10 viên Potion Lam nhỏ, và 10 viên Potion Lam vừa vào trong chiếc túi nhỏ ấy. Giờ nó đã đầy hự.

“Mang chúng về đi.”

“Xin cảm ơn anh rất nhiều.”

“Gửi lời chào của tôi tới Chaney.”

“Vâng thưa anh. Chúng tôi mong hai bên vẫn sẽ có thể giữ mối quan hệ thân thiết mãi về sau.”

Ngày hôm sau, anh nhận được tiền thanh toán cho số potion, và bất ngờ là tới tận sáu đồng vàng.

Lecan vô cùng ngạc nhiên khi biết được số potion ấy có giá trị tới mức nào.

5

Lecan tới nhà Shira vào ngày hôm sau.

Trùng hợp thay, lúc ấy là vừa tròn ngày thứ mười kể từ lúc bà ấy đi nghỉ.

Lần này anh ấy không đi qua con hẻm mà nhảy trên các mái nhà và trèo qua tường rồi hạ cánh xuống phía sau nhà xí. Chừng này chả là gì. Di chuyển bằng cách này giúp anh tới đây nhanh và gọn hơn nhiều.

Mở cánh cửa bên cạnh cái giếng, anh tới được phòng làm việc.

Như mọi khi, khoảng không trên đầu anh là đầy ắp những bó thảo dược. Mùi hương ngai ngái đã trở thành một mùi thơm dịu trước cả khi anh kịp nhận thấy. Đây là mùi hương của thảo dược.

“Ôi trời, cậu đây rồi. Nào, dùng một chút trà đi.”

Hôm nay Shira trông hoàn toàn bình tĩnh và đĩnh đạc, trái ngược hoàn toàn với Shira của 10 ngày trước. Trà mà bà ấy pha có hương vị rất êm dịu.

“Cậu xuống được bao nhiêu tầng?”

“Tới được tầng 26.”

“Nó thế nào?”

“Ổn.”

“Thật là tốt quá.”

“Shira.”

“Mmn?”

“Dạy tôi về các loại potion tồn tại ngoài kia.”

“À, được thôi.”

Bà ấy lấy một mẩu giấy và viết gì đó lên nó.

“Của cậu đây.”

Lam (Hồi Phục Ma Lực) Lớn - Vừa - Nhỏ

Đỏ (Chữa Lành Thương Tật - Hồi Phục Thể Lực) Lớn - Vừa - Nhỏ

Vàng (Xóa Hiệu Ứng Bất Thường)

Xanh (Giải Độc)

Lam pha Tím (Tăng Cường Ma Lực Tạm Thời)

Tím pha Đỏ (Tăng Cường Sức Mạnh Tạm Thời)

Bạc (Giảm Mọi Chỉ Số Tạm Thời, Tăng Mức Độ Phát Triển)

Vàng Kim (Ban Kỹ Năng) Chi tiết tùy theo

Trắng Sáng (Thuốc Thần)

“Cái <Ban Kỹ Năng> của Vàng Kim là sao?”

“Cậu sẽ nhận được một loại Kỹ năng nào đó. Có thể là kỹ năng ma thuật, kỹ năng cung thuật, hoặc là kỹ năng kiếm thuật. Tuy nhiên, người chưa từng vung một thanh kiếm sẽ không nhận được kỹ năng kiếm thuật, và kẻ không sở hữu ma lực sẽ không nhận được kỹ năng ma thuật.”

“Đã bao giờ có trường hợp ai đó nhận được kỹ năng họ không thể dùng chưa?”

“Chỉ khi người sử dụng không phải người tìm được nó trong hầm ngục. Nếu một viên Potion Vàng Kim xuất hiện sau khi quái vật bị đánh bại, viên potion đó sẽ ban cho cậu một kỹ năng nào đó mà cậu có thể dùng. Tuy nhiên, Potion Vàng Kim cũng có thể được bán với giá hời. Rất nhiều người mang chúng đi bán.”

Vậy có hơi không giống cách suy nghĩ của một mạo hiểm giả, nhưng có lẽ cách nghĩ của mạo hiểm giả tại thế giới này có phần khác anh ấy, Lecan nghĩ vậy.

“Tôi cũng không hiểu phần giải thích của Potion Bạc.”

“Ví dụ, cậu ném loại potion này vào kẻ địch khi đang chiến đấu. Nó sẽ vỡ tung và rải dung dịch bên trong lên đối thủ. Khi ấy, đối phương sẽ bị giảm mọi chỉ số trong ít nhất nửa ngày, và nhiều nhất là một ngày. Các chỉ số như tốc đánh, sức mạnh và ma lực.”

“Ồ. Còn cái <Tăng Mức Độ Phát Triển>?”

“Rải lên cơ thể hoặc uống loại potion này làm mọi chỉ số của cậu giảm xuống, nhưng nếu cậu tập luyện vào lúc ấy, chỉ số của cậu sẽ tăng lên vô cùng nhiều. Đặc biệt, nó còn tăng khả năng tiếp thu của cậu nữa. Đi một buổi chợ học được mớ khôn.

“<Thuốc Thần> không có mô tả gì cả.”

“Nó có tác dụng với mọi thứ, như cái tên <Thuốc Thần>. Nó có thể hồi phục mọi thứ, từ trạng thái bất thường, suy kiệt cả về thể chất lẫn tinh thần. Trung hòa độc dược, gắn liền vết thương. Nó sẽ chữa khỏi mọi bệnh tật. Đương nhiên nó cũng hồi phục cả thể lực và ma lực. Đùa chứ, đến cả tay bị cắt cụt cũng sẽ mọc lại.”

“Choáng ngợp thật.”

“Ta cũng đã kiếm được <Thuốc Thần> vài lần và thử nghiệm nó lên chính mình. Nó đúng là một thứ vật chất nằm ngoài tầm mọi hiểu biết. Cách <Thuốc Thần> hoạt động có lẽ là tùy theo nhiều nền tảng.”

“Hử?”

“Cậu đã có được một vài viên potion trong thời gian khám phá hầm ngục, phải không. ‘Có trong tay những viên potion này rồi thì cần gì dược phẩm ma thuật nữa’, ý nghĩ ấy có từng vọt qua trong đầu cậu không?”

“Thành thực mà nói, cũng một chút.”

“Chà, đó có thể là một lựa chọn dành cho các mạo hiểm giả. Tuy nhiên, cậu tốt hơn hết không nên dùng nó cho trẻ nhỏ trừ những tình huống nguy cấp.”

“Tại sao.”

“Cậu thấy đấy, cơ thể con người sẽ trở nên rắn rỏi hơn sau khi hồi phục từ một căn bệnh hoặc một vết thương. Còn có cả những trường hợp mắc phải một loại bệnh nhất định khi còn nhỏ sẽ giúp cá nhân ấy miễn kháng căn bệnh đó khi trưởng thành.”

“À phải, đúng thật.”

“Dược phẩm ma thuật sẽ hồi phục vết thương bằng cách tăng cường sinh lực của cậu, hiểu chứ. Từ đó, người sử dụng dược phẩm ma thuật để trị bệnh hoặc thương tật sẽ mạnh lên một bậc. Còn chữa trị bằng potion sẽ không có tác dụng ấy. Chúng chỉ khôi phục lại trạng thái vốn có của cơ thể cậu thôi.”

“Tôi hiểu rồi.”

“Những gì ta học được sau khi nghiên cứu potion là chúng không thể được tái tạo dưới bàn tay của con người. Những thứ đó nằm ở một lĩnh vực vượt xa thế giới này. Mà này, cậu kia.”

Shira nhìn chằm chằm vào mặt Lecan.

“Cậu đã thử dùng một viên Potion Đỏ Lớn chưa?”

“Rồi.”

“Ấy vậy mà mắt của cậu vẫn không được hồi phục?”

“Ý bà là mắt trái của tôi? Không thể nào. Tới cả Potion Ma Thuật loại Mạnh ở thế giới của tôi cũng không thể khôi phục nó nếu đã quá một khoảng thời gian, mà nếu tôi uống ngay sau khi nó bị nghiền nát thì sẽ khác.”

“Nó sẽ hồi phục trở lại nếu cậu uống ngay sau khi nó bị nghiền nát sao?”

“Nếu nó chỉ bị nghiền nát. Nhưng nếu cả con mắt bị mất thì không.”

“Cậu có Potion Đỏ Lớn ở đó chứ. Thử dùng một viên đi.”

“Ngay bây giờ?”

“Phải, ngay bây giờ.”

Lecan lấy một viên Potion Đỏ Nhỏ ra và uống nó.

Với hai mắt hé mở cùng bàn tay phải trên mặt Lecan, Shira dò xét điều gì đó.

“Nó vẫn hoạt động bình thường. Vậy mà nó lại chẳng cho công hiệu gì. Ôi trời ạ.”

Sau khi đắm mình trong suy nghĩ một lát, Shira cất lời.

“Cậu. Cậu còn còn bao nhiêu cái thứ Potion Ma Thuật loại Mạnh từ thế giới gốc của cậu trên người?”

Lecan đưa tay phải vào trong <Kho Chứa> và kiểm tra.

“Tôi còn lại năm bình.”

“Nhớ giữ chúng cho cẩn thận đấy nhé, cậu nhớ lời ta đấy. Như là, chỉ dùng chúng vào những trường hợp cậu dính phải những vết thương nặng như bị nghiền nát mắt thôi.”

“Ừm?”

“Cậu thấy đấy, Potion Đỏ, có lẽ chỉ có thể hồi phục ở mức độ nhất định.”

“Mức độ?”

“Kể cả Potion Đỏ Nhỏ cũng có thể chữa những vết thương chí tử hoặc bệnh hiểm nghèo trên trẻ nhỏ và người già. Bởi vì toàn thể khối lượng sinh lực của họ không đáng kể.”

“Ồ.”

“Nhưng khối lượng sinh lực của cậu quá lớn. Tới mức cả Potion Đỏ Lớn cũng chẳng nhằm nhò. Thành ra, mắt của cậu không chữa lành được.”

“Tôi không hiểu bà đang nói gì.”

“Chà, cứ chậm rãi thôi. Phải rồi, đưa ta bất cứ thứ gì từ thế giới của cậu, gì cũng được. Kể cả thanh kiếm ấy.”

Lecan đưa thanh kiếm của mình cho Shira.

“...Ta biết mà.”

Gương mặt Shira đanh lại.

“Sao vậy?”

“<Giám Định> không có tác dụng lên nó.”

“Hả.”

“Ta đã dùng <Phân Tích> lên nó vào lần đầu cậu tới cửa hàng này. Nhưng cậu thấy đấy, ta đã quên không dùng <Giám Định> thông thường lên nó. Và ta vừa mới thử, nhưng không có tác dụng.”

“Phép <Giám Định> bị phản lại sao?”

“Nó có đi qua. Nó đã đi vào nhưng nội dung được hiển thị đều không thể đọc được. Ta nghĩ đó chính là lý do. Nội dung được <Giám Định> hiển thị là ghi chú được Thần để lại, chúng sẽ được biểu thị rõ ràng. Còn ghi chú trên thanh kiếm này được viết theo cách thế giới của cậu dùng. Và vì ta không biết ngôn ngữ của thế giới ấy, đương nhiên chẳng tài nào mà ta biết được những thứ được viết trên đoạn ghi chú đó.”

“Nó được viết bằng từ ngữ tại thế giới của tôi?”

“Khi một người dùng <Giám Định>, phần khái niệm sẽ xuất hiện trong đầu người đó. Vậy nên, thay vì từ ngữ, nó là vấn đề về mặt ngôn ngữ.”

“Ừm. Vậy là, có thể an tâm cho rằng đồ vật được tôi mang từ thế giới của mình sẽ không thể bị giám định tại thế giới này.”

“Chà, sẽ là như vậy trừ khi người giám định được dạy ngôn ngữ từ thế giới của cậu bởi ai đó đến từ thế giới ấy. Và ngược lại, cậu sẽ có thể giám định vật phẩm của thế giới này nếu cậu học phép <Giám Định>.

“Nó hoạt động trên mọi vật phẩm chứ?”

“Cậu thấy đấy, <Giám Định> chỉ được dùng để giám định vật phẩm. Nên cậu không thể giám định con người, động vật, ma thú hay rau củ.”

“Liệu tôi có thể học được <Giám Định> không.”

“Đương nhiên là có. Cậu đã có sẵn khả năng xác định địa điểm và hình dáng của người và vật rồi, và còn cả ma lực nữa phải không? Nên cậu sẽ có thể học được phép <Giám Định> vì chúng khá tương đồng. Nhưng mà chà, cậu muốn học ma thuật hệ Không Gian trước nhỉ. Vì cậu đã dễ dàng học được <Kéo>, cậu có tương thích với loại Không Gian. Ta chắc chả mấy mà cậu sẽ học được <Chuyển> và <Nổi> thôi.”

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại