The Strongest Brave Who Craves For Revenge, Extinguish With The Power of Darkness

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sekai de Ichiban “Kawaii” Amamiya-san, Nibanme wa Ore

(Đang ra)

Sekai de Ichiban “Kawaii” Amamiya-san, Nibanme wa Ore

Aminohada

Tựa như từ hư không xuất hiện, người mẫu mới Hikari tạo nên cơn sốt trong giới thời trang, trở thành siêu sao chỉ sau một đêm. Thế nhưng, ẩn sau gương mặt xinh xắn ấy là một bí mật động trời - danh tí

8 31

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

253 5341

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

269 9172

Dù tôi có lựa chọn gì đi chăng nữa, những cô gái xinh đẹp cấp SS sẽ hoàn toàn chú ý đến tôi

(Tạm ngưng)

Dù tôi có lựa chọn gì đi chăng nữa, những cô gái xinh đẹp cấp SS sẽ hoàn toàn chú ý đến tôi

Kasukabe Takeru

(1) Trở thành một con lợn.(2) Trở thành con lợn bị nữ hoàng dẫm lên.

17 131

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

(Đang ra)

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

Wada Shosetsu

Trong số những câu chuyện kinh dị, Noa đặc biệt chú ý tới “sự biến mất bí ẩn” đến mức không thể nói là bình thường, và bản thân cô cũng chiêm bao thấy mình bước sang thế giới khác trong một ngày không

5 31

Tập 2 [Hoàn Thành] - Chương 2 - Phần 2: Thời khắc Phán quyết

Ngày hôm đó, tòa án chật ních những người huyên náo. Ghế khán giả đã được lấp kín, những kẻ còn lại quyết định đứng chen chúc nhau quanh các bức tường, cầu thang và hành lang tầng hai. Tuy thế, vẫn là chưa đủ chỗ, dân chúng tập trung cả bên ngoài tòa án. Những phụ tá trẻ khó khăn đóng cửa trước lại. Trên băng ghế là thẩm phán ăn mặc chỉn chu, phía trái là bồi thẩm đoàn, và các quan chức ở bên còn lại.

Nhân tiện, ta đang hòa mình vào dòng người trên tầng hai, thưởng ngoạn cuộc vui.

Phiên tòa xét xử Christiana Alcott, còn được biết đến với cái tên “Tòa Án Phù Thủy Alcott” - cử hành một ngày sau khi ta trở lại kinh thành, cuối cùng cũng đi đến hồi kết và ngày tuyên án chính là hôm nay. Vậy nên phiên tòa mới đông đúc đến vậy. Dân chúng, từ lâu đã ngưỡng mộ thánh nữ Christiana, bắt đầu chỉ trích thái độ của cô khi cô bị buộc tội là phù thủy. Quả là một lễ hội đáng mong chờ ~

“Chết đi, con ác điếm!”

“Mày đã lừa chúng tao! Xuống địa ngục đi!”

“Mày không phải thánh!”

Giây phút khi Christiana, tay bị trói bằng dây thừng bước vào, người dân nhào tới cô. Christiana không phải kiểu phụ nữ bị ảnh hưởng bởi điều đó. Ngay từ đầu, cô đã chẳng thèm để ý. Cô thẳng người, ánh nhìn thờ ơ. Nụ cười thường trực trên môi, cô dường như không hề lo lắng và có phần đáng sợ. Nhờ đó, cô càng chuốc thêm lấy sự khinh bỉ của người dân. Tiếng ồn ào nơi đây cứ thế lớn dần.

“Mịa mày cười cái gì hả?”

“Mày biết tội chưa, con đĩ?”

“Trật tự, trật tự.”

Quan tòa hiệu lệnh binh lính làm dịu đám đông. Các khán giả giơ cao nắm đấm, có phần không yên ngồi xuống, cuối cùng mới yên lặng.

“Bây giờ, để bắt đầu phiên tòa, chúng ta sẽ giải trình một số cáo buộc đối với bị cáo Christiana Alcott. Nhân chứng thứ nhất, mời bước lên.”

“V-Vâng.”

Họ cho vời một người phụ nữ - bác của Christiana. Bà ấy nhìn chằm chằm vào Christiana và bước lên nơi làm chứng. Trước khi bà bác trình bày, Christiana sửa lại tóc tai và làm một tư thế vô nghĩa trước mặt quan tòa, làm ta phải thở dài cạn lời. Nàng không thể dừng một giây một khắc mà không cố gắng quyến rũ kẻ khác à?

“Nhân chứng số một, bác của Christiana.” 

“Cháu gái Christiana của tôi là một cô gái đáng sợ. Nó tẩy não em gái của tôi và chồng, tức chính cha mẹ của con bé, và khiến họ tự sát. Nó nói đó là con đường cứu rỗi linh hồn của họ...! Từ khi là một đứa trẻ, con bé đã giỏi ăn nói và điều khiển những người xung quanh theo ý mình. Tôi cũng hoàn toàn bị con bé lừa gạt. Nó chỉ là đồ phù thủy chẳng hề thấy tội lỗi khi dồn ai đó vào chân tường.”

“Nhân chứng số hai, binh sĩ.”

“Các bạn của tôi đã bị người đàn bà đó dụ dỗ! Khi ả trông thấy một người đàn ông, ả sẽ nói chuyện với anh ta và rồi... Ế? Còn tôi ấy à? Tôi là một người nghiêm túc. Tôi nghĩ ả không tiếp cận tôi vì nghĩ rằng sẽ không quyến rũ được tôi. Nhưng điều đó là sự thật! Kể cả ả có trò chuyện với tôi thì tôi cũng sẽ phớt lờ mà thôi. Ngay từ đầu tôi đã biết là thật kì lạ. Tôi không tố cáo ả đến bây giờ vì sợ mình sẽ phạm tội báng bổ thánh thần do nghi ngờ thánh nữ. Tôi cá mọi người ở đây đều nghĩ thế! Phải không, mọi người!?”

“Nhân chứng số ba, linh mục.” 

“Người phụ nữ ấy chính là quỷ dữ. Ahh, thật đáng sợ. Cho dù bản thân tôi có sức mạnh, thì nó cũng chẳng là gì so với con quỷ đó. Những cô gái lầm đường lạc lối do Christiana xúi giục, họ đã tự tử trong lúc mang thai, chẳng hề biết cha của đứa bé là ai.”

Từng nhân chứng được cho gọi lần lượt liệt kê những tội trạng của Christiana. Christiana ban đầu bị bắt giữ vì đã đưa ra những lời khuyên xằng bậy cho Victoria và khiến vương quốc lâm vào khủng hoảng. Tuy nhiên, bằng cách mở phiên tòa như này, tội ác càng ngày càng chất chồng. Thánh nữ đã đứng sau vô số những hành động khủng khiếp.

Christiana đã khiến hàng trăm người chết khi còn trong tổ đội anh hùng. Thậm chí không cần vấy bẩn chính bàn tay mình. Đáng tiếc, giống trường hợp của Allingham và Wendell, ta không thể tự tay giết chết ả. Nhưng cũng giống với Wendell đại pháp sư, có rất nhiều người căm ghét Christiana và có lý do để thịt ả.

Tất thảy các nhân chứng, chưa cần được hỏi đã vô cùng háo hức phát biểu “Mọi nguyên cớ cho đến nay mà họ không thể tố cáo Christiana.” Như thể chúng tin rằng, chúng có thể chối bỏ sự thật rằng bản thân đã từng tôn thờ ả.

Hẳn là vẫn còn kẻ sùng bái Christiana như một vị thánh, nhưng không dám nói vì sợ nhà vua cùng ta. Sự thật là, ta đếch quan tâm đến ai ủng hộ Christiana. Đang nghĩ về điều đó, tên ta được gọi lên làm nhân chứng thứ tư và cũng là cuối cùng của ngày hôm nay.

“Anh hùng Raul Evans.”

Tên ta được cất lên, đám đông lại om sòm.

“Đây đây. Đến lượt của ta rồi. Hấp!”

Như đã nói trước đó, cầu thang chật ních người xem. Ta bật nhảy qua lan can tầng hai, đặt chân xuống giữa nơi làm chứng.

“Anh hùng Raul Evans. Xin hãy tuyên thệ.”

“Tôi xin tuyên bố. Tôi thề sẽ nói sự thật và không gì khác ngoài sự thật, không che giấu và không dối trá.”

“Vậy, mời làm chứng cho những hành vi của bị cáo Christiana Alcott khi còn trong tổ đội của ngài.”

“Xem nào, nàng tốt bụng và ngây thơ. Nàng vô cùng nổi tiếng bất kể nàng ở đâu, vì nàng cư xử như một vị thánh nữ thánh thiện và thuần khiết. Ta nghĩ nàng đã cứu chữa cho những người bị thương. Nhưng đằng sau đó, nàng tận dụng những quân nhân đã khỏi bệnh và khiến họ tranh nhau cái cơ thể của mình. Về chuyện ấy, nhân chứng thứ hai đã nói rồi, đúng không?”

“... Fufu.”

Chính lúc ấy, Christiana, người dù có bị kết tội thế nào cũng không thay đổi biểu cảm, lần đầu tiên di chuyển ánh mắt.

“Tại sao mọi người lại phẫn nỗ đến vậy? Tất cả các người không hiểu, cứu rỗi nghĩa là gì sao?”

Christiana đặt tay lên môi cười lớn. Mặc dù ả luôn nói chuyện như một cô gái nhỏ với giọng ca ngọt ngào, nhưng khi ả vào chế độ thánh nữ, ả liền hóa thành một nữ diễn viên sở hữu trí tuệ tuyệt luân. Vả lại, hiệu quả là rất lớn. Chỉ là một chất giọng đáng yêu nhưng đã khiến quan tòa cùng những người khác phải cảnh giác. Sẽ khó khăn vì nó đem lại hiệu quả hơn nhiều so với một ma thuật quyến rũ hạ tiện. Ta vỗ tay vài cái khá khen cho mánh khóe của Christiana.

“Đúng như mong đợi. Khi nàng bắt đầu hành xử như vị thánh được chúa gửi xuống với khuôn mặt đó, cánh đàn ông rất dễ gục ngã. Có lời biện hộ ư, Christiana? “Nè, thẩm phán.” Cơ hội tốt để ngài lắng nghe những lời của bị cáo đấy.”

Sẽ hấp dẫn hơn khi dồn ép ả sau khi đã cho ả tự do phát ngôn. Vị quan tòa gật đầu, cho phép Christiana phát biểu.

“Mừng cho ngươi, Christiana. Ngươi được phép phát biểu. Rồi, ngươi nhắc lại những gì đã nói xem?”

Cho dù tất cả mọi người ở đây đều là kẻ thù, Christiana không hề nao núng, bắt đầu ca vang.

“Tất thảy những gì các nhân chứng nói đều là sự thật. Nhưng cớ sao mọi người lại nghĩ hành động ấy là xấu? Tôi cảm thấy thật lạ.”

“Bị cáo nói thế tức là sao?”

Nghe quan tòa hỏi, Christiana liền bắt chéo hai tay đặt trước ngực, ngửa đầu lên trời hét lớn.

“Sứ mệnh của ta là cứu rỗi dân chúng!”

Thú vị thay, ngay lúc ấy, một tia sáng bên ngoài cửa sổ chiếu vào, tỏa sáng nhẹ trên gò má trắng ngần của Christiana. Ta có thể nhận thấy nhiều kẻ nín thở mạnh. Dường như trái tim mọi người đang bị kéo lại.

Hm? Bọn mi ngu tới mức nào vậy? Ta hoàn toàn đồng tình về việc đó. Đó chính là cách nó vận hành. Loài người cũng thế. Chúng đi lang thang giữa ranh giới điều tốt và xấu, và chỉ cần qua một sự việc, chúng sẽ dễ dàng chĩa sự thù địch vào người bạn. Chúng để cảm xúc cuốn trôi, hướng sự thù hận dành cho những hành vi xấu, giơ tay chống lại cái ác, tràn đầy ý thức công lý và thờ ơ. Nếu ta không có ở đây, hẳn chúng sẽ lại mù quáng như thế, và thả ả phù thủy này ra ngoài mất.

Tuy nhiên, tiếc thay Christiana nàng ơi. Ta đang ở đây.

“Rất nhiều người đã chết vì cái cứu rỗi mà cô nhắc đến, phải không?”

Nghe ta nói vậy, những người đến xem sửng sốt.

“Đ-Đúng thế. Chúng ta lại bị lừa bởi trò bịp của ả phù thủy.”

“Quả là một con đàn bà đáng sợ...! Tại sao ban đầu chúng ta lại gọi ả là thánh nữ cơ chứ.”

“Anh à, anh từng say đắm ả lắm phải không?”

“E-Em nhầm rồi! Ai lại bị mấy mánh khóe đó lừa được...!?”

Những lời phản đối lẫn chế nhạo lan truyền, Christiana tự ôm lấy mình với gương mặt buồn bã. Dù trước tư thế quyến rũ như vậy, cũng chẳng còn ai xao động được nữa. Bởi vì đôi vai của cô không run lên.

“Ta là thánh nữ. Là hiện diện cao quý thiêng liêng nhất của mảnh đất này, được chính Đức Ngài chọn lựa. Và tất cả đám tội nhân ngu xuẩn các ngươi cứ sống và tiếp tục sa vào tội lỗi. Những kẻ tội đồ cần được thanh tẩy và cứu rỗi, thông qua sự kết nối cùng với ta, thánh nữ!”

Các khán giả chấn động, quay sang nhìn nhau.

“Cha mẹ của ta đã tự sát. Nhờ cách đó, linh hồn của họ đã được thanh tẩy và đi đến Nước Trời. Cũng qua con đường ấy, các cô gái đã tự sát, cùng nhau sánh bước lên thiên đường, không để những đứa con thương yêu trong bụng của họ chịu nhuốm tội lỗi của thế gian. Còn những người đàn ông đã đi qua thân thể ta, tiếp xúc với thánh nữ mà được xóa tội. Ấy là điều mà các ngươi phán xét ta ư? Linh hồn của mọi người đã bị cái ác tha hóa, đôi mắt các ngươi đã bị che mờ rồi.”

Lý luận thật điên rồ.

Cái đáng sợ là, ánh mắt của Christiana không vì thế mà nao núng. Ả ta thật sự tin vào những mộng tưởng đó của mình. Sợ thật đậy. Giáo lý dị đoan này còn tệ hơn nhiều so với lừa đảo bình thường.

Dáng điệu, tông giọng lẫn biểu cảm của Christiana tràn ngập sự tự tin tuyệt đối. Những kẻ có niềm tin mãnh liệt rằng “Mình là tông đồ của Chúa trời” thường bị nuốt chửng và tẩy não như vậy.

Thêm nữa, Christiana đã từ bỏ thân xác của mình để tuyên bố sự cứu chuộc và đem đến đầy sự vui thú. Những ai đã thử qua bảo “Nó mang đến cho tôi niềm sung sướng dường như không thuộc về thế giới này.” Theo đó, họ đã bị nhấn chìm trong những “lời ngọt ngào” và “khoái lạc tột độ” của ả ta. Tôi không quá ngạc nhiên khi mấy kẻ “tiếp xúc” với thánh nữ đã lầm đường lạc lối.

Tuy nhiên, trong tình huống này, có vẻ cả đàn ông và phụ nữ xung quanh đều đang nhìn chằm chằm vào ả ta. Chứng tỏ lần này sự quyến rũ của Christiana không hề tẩy não được họ nữa. Cô đang khiến họ ghê tởm mình hơn đấy.

“Con quỷ cái đó đang nói gì vậy?”

“Ả phù thủy đó chỉ đang cố bào chữa cho hành động của mình thôi...”

“Trật tự! Trật tự!”

Những lời lăng mạ chẳng khiến Christiana bận tâm. Ả nhìn quanh tòa bằng đôi mắt đầy thương hại, dang rộng cánh tay.

“Các con dân với linh hồn yếu đuối sẽ không được cứu. Nhưng, Đức Ngài vẫn nhìn thấy họ. Ngài nói rằng muốn cứu họ mặc cho sự ngu dốt ấy, đó là lý do tôi quyết định cũng sẽ cứu lấy họ.”

“Im đi! Câm mồm vào!”

“Con mịa nhà mày! Trả chồng lại cho bà đây!”

“Trật tự! Trật tự!”

Tiếng ồn ào không dừng lại. Tiếng búa đập càng thêm lớn.

“Bây giờ ta sẽ đưa ra phán quyết! Tòa xác nhận, Christiana Alcott chính là phù thủy. Vì thế, tuyên án, cô ta sẽ bị thiêu sống!”

Ngay lúc đó, những tiếng hoan hô vang khắp tòa án.

“Giết ả đi! Giết ả đi!”

Bất chấp sự điên cuồng của đám đông, ta quan sát lễ hội với tâm thế lạnh lùng. Dù các ngươi có vui vẻ thế nào, trái tim của Christiana cũng đâu hề lay chuyển. Bởi vì ả ta thật sự tin vào Chúa, cũng như cái chết của mình có thể cứu rỗi tội lỗi của bọn họ.

Nói cách khác, đây không phải báo thù. Tại sao các ngươi lại thỏa mãn với việc giết một kẻ còn chẳng sợ chết? Phá hủy niềm tin của cô ta, mới là báo thù thật sự.

*** 

Vài ngày sau,

Christiana trong tình trạng bị trói, lôi ra khỏi nhà ngục và đưa tới điểm hành quyết. Đám đông chẳng chịu im miệng lấy một khắc kể từ lúc ả ta bước ra khỏi nhà tù, còn Christiana vẫn mỉm cười với vẻ mặt như được giải thoát.

“Giết ả! Giết ả!”

“Giết ả ngay đi!”

Động lực của chúng lớn thật. Khác với tòa án khi không gian bị hạn chế, tại điểm hành quyết có đông người hơn hẳn. Chuyện này đem lại nhiều hồi ức. Ta nghĩ, đây cũng chính là cảnh lúc ta bị xử tử.

“Vẫn chưa đến giờ hành quyết sao?”

“Đừng có mà hấp tấp! Ả ta là tội nhân đầu tiên bị thiêu sống trong mấy năm nay mà.”

Nghe vậy, ta nhìn về phía giàn thiêu. Nào là gỗ, nào là lá, và một cái cọc chắc. Phương án hành quyết dành cho đám dị giáo là nên bị thiêu sống, ta không nhận xét gì cả, chỉ là bản thân không thích cái cách này lắm. Bởi vì so với những gì ả ta đã làm, thế này chưa đủ đau khổ. Sau cùng, ả sẽ chỉ bị thiêu, ngất đi, rồi chết. Thời gian từ lúc châm lửa đến cái chết rất chóng vánh. Ta tự hỏi tại sao chúng còn dùng cách tử hình nhàm chán này. Khi ta cúi xuống, Christiana trong bộ tù nhân trắng xuất hiện trên giàn thiêu. Đúng như dự đoán, ả ta nhìn quanh và mỉm cười.

“Xin lỗi tất cả mọi người. Sự thật là tôi muốn đem lại cho thân xác các bạn niềm hân hoan của sự cứu rỗi... nhưng, đây là tất cả những gì tôi có thể làm. Tuy nhiên, tội lỗi “sống” của mọi người sẽ được giải thoát bằng cái chết của tôi. Gửi tới toàn thể những kẻ tội đồ, ngu ngốc và bẩn thỉu! Chúc các ngươi một ngày tốt lành!”

Tình tiết phát triển chán ngắt. Nhưng cần thiết để làm bước đệm cho công cuộc báo thù của ta, nên ta sẽ kiên nhẫn vậy.

Các đao phủ trói Christiana vào cột và đóng đinh tay chân ả. Những khán giả vui mừng thốt lên “Oa!” mỗi lần cây dùi vung xuống. Nhưng, rất nhanh bầu không khí biến thành kì lạ. Christiana, kẻ bị gắn mác là phù thủy, tỏ vẻ sung sướng và phát ra những tiếng rên rỉ ngọt ngào mỗi khi ả nhận lấy nỗi đau. Cánh đàn ông chết sững, đỏ mặt há hốc mồm, còn đám đàn bà cũng sốc nặng, bắt đầu đánh những kẻ cạnh bên. Ta chỉ bật cười, chứng kiến vở hài kịch của con người đang diễn ra.

Trong khi tất cả những chuyện đó xảy ra, Christiana lại đang trò chuyện với Chúa.

“Ah, Chúa kính yêu của con!... Cuối cùng con đã có thể tới vương quốc của ngài. Ngài có thấy không? Hiện tại con đang cố gắng làm tròn nhiệm vụ mà ngài đã giao phó...!”

Họ đốt đống lá. Ngọn lửa bùng lên, được tiếp sức bởi cơn gió khô hanh.

“Ah, con yêu ngọn lửa thiêu cháy thân mình. Con yêu làn khói mỏng. Tất cả nỗi đau là sự nhiệm màu...”

Christiana tiếp tục cất cao giọng hướng tới thiên đàng, khóc trong hạnh phúc.

“Ahhh, nữa... nữa đi! Thiêu con nữa đi! Thân thể con...!”

“Tại sao mặt ả ta lại thỏa mãn thế?”

“Đau đớn! Đau đớn mà chết đi!”

“Fufufu... Fufufufufufu! Ahahahahahaha! Ah, đúng thế, cảm giác thật tuyệt, thật tuyệt vời quá đi...”

Dù cho bị nhấn chìm trong ngọn lửa, Christiana vẫn phô ra vẻ mê ly ngây ngất.

-Vài tiếng sau,

Cơ thể Christiana cháy thành than nằm trên tấm sắt, không thể phân biệt nam hay nữ được nữa. Chỉ còn vài người trố mắt nhìn cái xác đang trân trân nhìn trời.

Duỗi cổ, ta bước đến nhận lại cơ thể Christiana. Haa, buổi hành quyết cuối cùng cũng kết thúc. Chuẩn bị thật là dài a. Tất nhiên, cuộc báo thù của ta chưa hết. Vì như vậy thành ra thánh nữ đã thắng và chạy thoát mất. Christiana, nàng phải đối mặt với tội lỗi của mình một cách thích đáng.

Thật đáng mong chờ. Vì ta sẽ đuổi theo nàng đến tận cùng địa ngục đó nha ~

---

Lời của Tranh: Phần này dài thế... Còn một chương nữa là end nha ~

Mà có ai để ý là họ của thánh nữ trùng với ông bộ trưởng Alcott bị Raul giết đầu tập 2 vì tội lanh chanh hông :))?