Berserker nhìn về hướng này trong tư thế thú vật, khuôn mặt xanh lè vặn vẹo đầy đau đớn.
『Ahhh, nóng quá! Cổ họng tôi, cổ họng tôi!!!』
Khi ngươi trở thành một Berseker, ngươi sẽ cực kỳ đói khát, khiến ngươi điên cuồng.
Có vẻ ngay cả tên Berserker trước mặt ta cũng đang phải trải qua triệu chứng này.
Hắn đau khổ, vung vẩy cánh tay.
Bức tường đá vỡ tan khi cánh tay Berserker mới chỉ chạm cái nhẹ.
“Hể. Có thể phá hủy một bức tường với bàn tay trần, đúng là sức mạnh biến thái.”
“Hiii...! Nó hóa thành Berserker rồi! Nó sẽ giết chúng ta, chạy mau anh em!”
Không giống như ta đang thấy thích thú, các nghiên cứu viên khác gào lên sợ hãi.
“Kukuku. Các ngươi sợ hãi con quái vật do chính mình tạo ra ư?”
Đám nghiên cứu mà tướng quân bắt giữ cố gắng chạy trốn trong tuyệt vọng.
Nhưng vì chân chúng đã bị hóa đá, chúng đang giãy giụa, bò trên mặt đất như những con giòi.
Cơ mà, một trong số chúng bị Berserker tóm rồi.
『Cổ họng tôi... nóngggggg... nước... đưa tôi nước...』
“H-Hiiii! A-Cứu tôi với!”
『Guaaaaaaa.... nước... đưa cho tôi guaaaaaaa!』
“Được rồi, dừng ở đó. Lần này ta không thích vụ ăn thịt đồng loại đâu.”
“Uwaaa...”
Ta túm lấy gáy anh chàng tội nghiệp, kéo cậu ta khỏi Berserker.
Rồi ta ném mạnh hắn xuống sàn.
“Ahhh...!”
Nhà nghiên cứu khổ sở quay lại nhìn ta.
Hắn nhìn ta như thể một vị anh hùng.
“Ahh... A-Cứu tôi! - Ai cứu chúng tôi với!”
“Cậu ta trông thế nào?”
“Hả?”
“Giờ, chắc ngươi nhầm lẫn gì đó nhỉ?”
“Ngươi có một vai trò khác, nên ta mới cứu. Nào, mở miệng ra em.”
“Đừngggggg!”
Dùng ngón tay cái ép hắn ta há mồm, ta đổ dược phẩm vào.
Trong giây lát, người đàn ông trước mắt ta bắt đầu quằn quại.
Tốt lắm. Đến giờ cho đám còn lại uống thuốc của chính mình rồi.
Ta nhớ là đã thấy ai đó trong bộ đồ y tá hay gì đó.
Không may là ta nhớ ra trễ quá.
Tầng một cơ sở nghiên cứu đã tràn đầy Berserker.
“Uwaaa. Một cảnh tượng tuyệt vời, đúng không, tướng quân?”
Khi ta hỏi người phụ tá - tướng quân của ta-
『Nướccccccc...!』
『Agaahhhh...!?』
“A?”
Một Berserker giơ tay lên, tấn công tướng quân.
Thịt tung tóe, cánh tay tướng quân tung lên trời.
Huyết tương các thứ chảy lênh láng, bắn cả vào ta. Eo!
Nghe âm thanh thịt bị nghiền vụn, các Berserker khác nhào vô tướng quân.
Tất cả những gì ta có thể thấy là chân lão.
Tướng quân chống cự chút ít, nhưng ngay sau đó dừng cử động hẳn.
“Này này. Chuyện gì vậy. Ông ta là một trợ lý tốt đó.”
Ta cảm thấy vô cùng suy sụp, bèn hủy bỏ ma thuật đã sử dụng trên người tướng quân.
Thân thể lão ta còn giữ nguyên hình dáng là nhờ vào ma thuật hắc ám, bắt đầu từ từ vỡ vụn.
“Làm tốt lắm, tướng quân. Nhưng, hổ thẹn thật. Ngươi được coi là một trong năm người mạnh nhất vương quốc cơ mà.”
Vậy là hiệu quả của thuốc tốt hơn ta mong đợi.
“Chúng có thể đấm vỡ tường như không có gì. Đúng là vũ khí sống hình người.”
『Nướcccccc... Nướcccccc...』
Đám Berserker nhìn vào ta với ánh mắt đỏ ngầu.
Dường như khi chúng đánh mất lý trí, chúng cũng quên luôn việc sợ hãi ai đó mạnh mẽ hơn.
Một trong số chúng thừa sức hủy diệt cả một đội quân, và hơn trăm con đang tụ lại và tiến về phía ta.
“Được đấy. Ta sẽ chăm sóc tốt cho tất cả các ngươi. Lên đi, lên hết đi.”
『Đưa tôi nước...!!』
Ta nhảy lên, né tránh đòn tấn công.
Ta bám lên rầm trần nhà, và nhìn chúng nhao nhao phía dưới.
『Nước....!』
Vô số bàn tay xanh lét cố gắng với lấy ta. Ta chỉ biết cười.
“Haha, hài phết.”
『Ahhhhhhhhhhhhhhhh』
Ta giơ tay ra, thi triển ma thuật hắc ám.
Đòn phép thổi bay chúng.
Này, đừng có chết luôn như thế. Cách bọn mi chết đã được quyết định rồi.
Được rồi, ta sẽ chơi đùa với các ngươi trong mười phút.
Khi ta chờ đợi khoảng thời gian vui vẻ mà ta sẽ dành cho họ mười phút sau, khóe miệng ta khẽ cong lên.