"... và giờ , tôi đã hiểu rằng cô là người cai trị thành phố này" (Arge)
Cô ấy đã nói những điều khác nhau và Blah blah blah, nhưng tôi chỉ có thể hiểu được tới đó.
Mặc dù cô gái trước mặt tôi hơi vụng về, nhưng đó chắc chắn là giọng nói và giọng điệu của cô ấy mà tôi đã được nghe từ một lúc trước.
Trên hết thảy , thì khi tôi nhìn cô gái này, tôi có thể thấy rõ sức mạnh phép thuật của cô ấy và ngửi thấy mùi máu của cô ấy.
Mặc dù cô ấy trông giống như một cô gái trẻ, năng lực của cô ấy mà tôi có thể cảm nhận từ “Huyết Định” khá là cao .
Ngay cả với sức mạnh ma thuật đang liên tục chạm vào da tôi cũng có thể nói rằng cô ấy là một quỷ biển rất mạnh.
Sẽ tốt hơn nếu chúng tôi không phá hỏng tâm trạng của cô ấy.
Bên cạnh đó, đó là nhờ phép thuật của cô ấy đã giúp cho chúng tôi có thể thở được dưới nước trong đại dương sâu thẳm nơi đây .
Felnote-san và những người khác có thể cũng nghĩ như vậy vì chúng tôi không làm gì cả.
Bởi vì khoảnh khắc khó xử từ trước, thật khó để bắt đầu cuộc trò chuyện.
Tôi không biết liệu cô ấy có hiểu rằng chúng tôi cảm thấy phiền hà hay không, nhưng cô ấy bắt đầu nói chuyện với chúng tôi.
“Chà, ta là nữ hoàng cai trị lãnh thổ này, chúng ta là chủng tộc quỷ biển, bán nhân thuộc chủng loại đại dương
Chúng ta cũng chấp nhận một số quái vật hoang dã từ hệ sinh thái thủy sinh giống như mình ”(Kutira)
“Hệ sinh thái thủy sinh… ý cô là quý ngài mực ống khổng lồ sao?” (Arge)
“Mu ~ cái tên Abyss ngu ngốc đó ư? Chúng ta sẽ không chấp nhận một thứ gì đó mà không có bộ não , huống chi là cái tên đần độn đó .
Mà thôi , Điều quan trọng ở đây là phải chọn ra được những công dân thích hợp với nơi này … ”(Kutira)
Nữ hoàng bắt đầu đề cập đến các quy tắc của cô ấy, ... uhm khi nào cô ấy sẽ vào vấn đề chính đây .
Nếu cô ấy quên, thì tôi cần nói rõ với cô ấy.
Chúng tôi vẫn đang ở giữa cuộc hành trình của chúng tôi, và chúng tôi đã khá gần với đích đến của mình nên là
tôi muốn tránh những sự kiện bất thường càng nhiều càng tốt.
"Vậy thì, thưa nữ hoàng của thành phố dưới biển -" (Arge)
"- Nhóc có thể gọi ta là Kutira-chan" (Kutira)
“… Kutira-chan , vậy cô có cần điều gì từ chúng tôi không? Theo như tôi thấy, thì hãy xem xét môi trường của thị trấn này, chúng tôi không thể trở thành cư dân của nó ”(Arge)
“Nhóc bảo ta có cần điều gì từ nhóc không á hả , đơn giản thôi . Ta thật sự cảm thấy nhóc mang trong mình một cái gì đó khá thú vị.
Không một ai có vượt qua lãnh thổ của chúng ta trong thời điểm này khi biển trở nên cực kì gợi sóng . Vì vậy, phải có một lý do nào đó , phải không nào . ”(Kutira)
"... Bởi vì tôi đã hứa là sẽ giúp Dark Elf-san đây trở về quê hương của cô ấy" (Arge)
“Ừm, quả thật vậy, những Dark Elf chắc chắn sống ở vùng nội địa của lục địa quỷ. Nhưng ta chưa từng gặp ai trong số họ! Wa ~, đó là một Dark Elf! ”(Kutira)
Khi cô ấy nói được nửa chừng, cô ấy có một khuôn mặt tươi sáng như một đứa trẻ khi cô ấy tiến đến gần Richelle-chan.
Kutira-chan bắt đầu nhìn vào mái tóc vàng mỏng màu hoàng kim của Richelle-san , chạm vào đôi tai dài màu nâu của cô ấy, và di chuyển khắp mọi nơi để có thể nhìn một cách cẩn thận chi tiết hơn . Đôi mắt vàng của cô đang tỏa ra từ sự tò mò hệt như một đứa trẻ khi nhìn thấy một món đồ chơi mới .
Đương nhiên, Richelle-san cảm thấy có chút không thoải mái khi Kutira-chan đang làm bất cứ điều gì cô ấy muốn .
“Về chuyện này… Arge-sama, cô gái này là gì…? Aaa, đừng chạm vào chỗ đó… !! ”(Richelle)
“Ồ, đây quả là một bộ quần áo thú vị! Hãy cho ta xem thêm chút nữa! ”(Kutira)
“Chà… Richelle-san, có vẻ như cô ấy chưa bao giờ nhìn thấy một Dark Elf trước đây. Nên chị hãy cố chịu đựng thêm một chút nữa nhé”(Arge)
“Wow, bé gái này là một hồ ly ! Ta phải có một cái nhìn gần hơn! ”(Kutira)
“Ah , cô ấy đến kìa… !!” (Kuzuha)
Không giống như thường lệ, lần này, Kuzuha-chan đang bị tấn công bởi một đối thủ với đôi mắt vàng sáng lấp lánh cùng vẻ mặt tò mò .
Cô ấy túm lấy bốn cái đuôi khiến em ấy hét lên thất thanh vì có ai đó sờ đuôi của mình , chưa thỏa mãn trí tò mò cô ta lại tiếp tục sờ nắn đôi tai mặc cho em ấy chống cự , quan sát quần áo một cách tỉ mỉ về bộ quần áo của Kuzuha trông giống một vu nữ với một chiếc váy nhỏ.
Bởi vì Kuzuha-chan thường có thói quen là không mặc đồ lót, điều này rất nguy hiểm.
Ah , Zeno-kun đã biến mất rồi.
Bất chấp sự kháng cự, Kutira hài lòng với hai điều mà mình đã quan sát, lần này cô chuyển sự chú ý của mình sang một con người.
“Ho Ho. Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy một con người còn sống ở đây đó ...
Wow, ngực cô lớn thật đấy .
Hãy để ta nhìn nó gần hơn ”(Kurita)
“Làm ơn đừng gọi tôi bằng một từ thô tục như thế nữa!” (Felnote)
Có vẻ như Felnote-san cũng đã dần quen với điều này , ngay cả với một từ liên quan đến ngực , cô ấy đã biết là Kutira đang nói về cô ấy.
"Huh, thật là tuyệt vời ... làm sao để ta có thể diễn tả được nhỉ ... Nó nặng và mềm mại như một con sên biển khổng lồ!" (Kurita)
“Cô không thể diễn tả tốt hơn một chút ư, con loli quỷ biển này…!” (Felnote)
Felnote-san khá tức giận với Kurita-chan vì lúc này cô ấy đang chạm vào và nắn bóp ngực của mình một cách rất là ‘hồn nhiên’ , nhưng khi Felnote tỏ ý phản đối , cô ấy cân nhắc điều gì đó và dừng lại.(R: tuy là team lolicon nhưng tui cũng muốn chạm vào nữa)
Đúng như dự đoán, nó không hề ổn khi mà tức giận hoặc nói bất cứ điều gì. Nó sẽ giống như sự đối xứng của một đứa con nít thiếu hiểu biết hơn là cách hành sử của một người lớn .
Và rồi Kurita-chan nhìn vào Zeno-kun từ trên xuống dưới nhưng chỉ có như vậy .
Sau khi thỏa mãn , cô ấy lại hướng sự chú ý đến tôi.
Cô ấy nhìn tôi với cặp mắt chứa đầy sự tò mò.
Nó là một kiểu khác so với Kuzuha-chan và Richelle-san, lúc này cô ấy giống như một đứa trẻ nhỏ phát hiện ra thứ gì đó và có đôi mắt lấp lánh.
“Chà, khách hàng đây không phải là con người hay bán nhân nhỉ , và cô có kết nối ma thuật với con tàu này phải không?” (Kurita)
“Chà,… tôi là ma cà rồng” (Arge)
“Ma cà rồng! Ho ho! Thật tuyệt vời ”(Kurita)
Cũng giống như những gì cô ấy đã làm với những người khác, cô ấy cũng nhìn vào mặt tôi và chạm vào người .
“Hie…!” (Arge)
Những ngón tay cô khẽ chạm vào mái tóc bạc của tôi và rồi cô ấy chạm vào tai tôi mà không chút do dự.
Tôi ngạc nhiên và cảm thấy hơi khó chịu vì cô ấy đột nhiên chạm vào tôi.
Có vẻ như cơ thể tôi đã trở nên nhạy cảm hơn sau khi được nếm trải cảm giác cơ thể của một người con gái , tôi thường không thể giữ được giọng của mình mỗi khi bị chạm vào thân thể .
Tôi cảm thấy khá xấu hổ vì làm nên một giọng nói như vậy, và trong cơn vội vàng, tôi đóng miệng lại.
“Ồ, Nhóc có một giọng nói dễ thương! Rất Đáng yêu! Rất tốt! ”(Kutira)
“…A haha Cảm ơn” (Arge)
Tôi đang nhận được lời khen ngợi với một giọng nói khá lúng túng, và tôi có một cảm giác hơi nhạy cảm .
Và rồi Kutira-chan chạm vào mặt tôi.
Với một cú chạm không hề quen thuộc với tôi chút nào, cô ấy cũng kéo miệng tôi và nhìn vào răng nanh của tôi.
“Fu ~ uhm… hãy kể cho ta nghe về những điều mà ta không biết.
Nhóc có thể kể cho ta nghe về rất nhiều thứ, phải không? ”(Kutira)
“Uhm…? Vậy tại sao cô không nói cho chúng tôi biết những gì cô quan tâm! ”(Arge) (T.N: Tôi nghĩ Arge hỏi về chủ đề gì?)
Đôi mắt của cô gái đang cười trước mặt tôi thật trong sáng.
Tôi đã gặp rắc rối, cô ấy cực kỳ ích kỷ và khó chịu.
Chúng tôi sẽ gặp vấn đề nếu cả nhóm không quay trở lại cuộc hành trình của mình sớm, nên cũng khó nói những lời trung thực.
Tôi tự hỏi bản thân cũng như cả nhóm đã rơi vào cái tình huống nào đây ?