The Reincarnated Vampire Wants an Afternoon Nap

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

22 102

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

14 33

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

273 6924

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

280 10389

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

24 210

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

12 115

ARC 5 : - Chương 132 : Nơi của những hy vọng~

「Vâng ...?」 (Arge)

Đ-Điều này có một chút bất ngờ so với dự đoán của mình , nên tôi vô tình cất lên một giọng ngạc nhiên

Kutira-chan tự hỏi thay vì gật đầu. Tôi đoán là cô ấy đã hiểu rằng là chúng tôi không có bất kì câu trả lời cho câu hỏi mà cô ấy mong muốn

「Ừm vậy , chỉ một lúc thôi , ta sẽ đưa ra chi tiết về câu hỏi đó cho mọi người!」 (Kutira)

Kutira-chan tuyên bố như vậy và lắc lắc ngón tay.

Cô ấy có vẻ như muốn niệm một câu thần chú cần thiết để kích hoạt ma thuật .

「Thượng Thủy Luân Vũ!」 (Kutira)

Giọng cô vang lên trong nước, và có chuyện gì đó xảy ra.

Dòng nước bắt đầu trôi dạt với một ý định rõ ràng.

Dòng nước biển lúc này thay vì chảy một cách vô định thì nay nó lại như có một đích đến rõ ràng, nó cuốn đi và mang theo nhiều cuốn sách được sắp xếp gọn gàng trên giá sách trong phòng và mang chúng xuống trước mặt Kutira-chan.

Ngôn ngữ trong những cuốn sách đó là các ngôn ngữ khác nhau trên thế giới và gần như không thể đọc được.

Tuy nhiên, ý nghĩa của tất cả những cuốn sách đó có thể được giải mã bằng kĩ năng thông dịch

「Đây là…?」 (Arge)

Đó là rất nhiều loại sách khác nhau .

Có rất nhiều loại ngôn ngữ ở mỗi cuốn như : Đế quốc, Cộng Hòa, Vương Quốc và thậm chí một số ngôn ngữ mà tôi chưa từng thấy.

Nhưng dường như không có ngôn ngữ của những tinh linh cổ xưa.

Những cuốn sách đó rõ ràng là rất cũ, có lẽ là do nước biển. Thật là đáng tiếc.

Nói cách khác thì , những cuốn sách ở đây đã bị chìm trong đại dương rất lâu trước khi thành phố dưới đáy biển này được xây nên và được lưu lại ở đây .

「 Nhiều loại sách quá ...」 (Arge)

「Đúng vậy, ta đã học tập, nghiên cứu, và mơ ước, sẽ tuyệt vời đến mức nào nếu ta có thể quản lý một thành phố giống như những thành phố trên mặt đất」 (Kutira)

「Kutira-chan, cô… đang cố gắng tạo nên một thành phố giống như ở trên mặt đất sao?」 (Arge)

「Ừ ... cô nói đúng!」 (Kutira)

Khi tôi nghe điều đó, cuối cùng tôi đã hiểu ra lí do tại sao mà tôi cảm thấy khó chịu.

Cảm giác mà tôi không thể giải thích được luôn đeo bám tôi mọi lúc.

Đó là vì thành phố này quá giống với thành phố của loài người.

Có rất nhiều loại quỷ biển và nhu cầu của từng loại lại khác nhau, số lượng bàn chân của mỗi loài cũng khác nhau. Một số người giỏi bơi lội, một số thì không, một số là ăn thịt và một số ăn cỏ.

Đối với một thành phố mà với nhiều chủng tộc sống cùng nhau như thế này, thì có thể nói rằng nơi đây 『Nó quá gọn gàng』

Như thể ai đó đã quyết định điều này ngay từ đầu, những ngôi nhà được xây giống nhau, chiều rộng của con đường hoàn toàn giống nhau.

Đó là một thành phố dưới đáy biển giống như một thành phố lớn có lâu đài bên trong vậy. (R: castle city - cái này trans không hiểu đâum, ai hiểu thì có gì chỉ với)

Tuy nhiên, nơi mà Kutira-chan sống nó giống như một dinh thự hơn là một lâu đài.

「Ta muốn tạo ra nó. Một nơi mà ta có thể đáp ứng mọi nguyện vọng và giúp đỡ một cách hết sức có thể cho những người sống dưới đáy biển nơi đây có được một mái nhà. Vì vậy ta không ngừng khám phá , học hỏi cũng như đọc vô số những loại sách khác nhau để nâng cao sự hiểu biết của bản thân và kêu gọi những người khác trở thành cư dân của thành phố của mình và ta đã áp dụng những gì mà ta nghĩ là tốt nhất cho thành phố này 」(Kutira)

「Nói cách khác, lý do mà cô mời chúng tôi tới đây là ...」 (Arge)

「Chính xác , ta muốn hỏi các người là liệu thành phố này có thực sự đi đúng hướng không」 (Kutira)

Nó thật bất ngờ bởi những gì cô ấy nói , nó giống như một đứa trẻ tự hào khi có một lâu đài cát do chính tay mình dựng lên vậy

Kutira-chan thu hẹp đôi mắt vàng của mình và cười một cách đầy tự hào.

「Và ta cũng muốn biết liệu nó có ổn không khi nơi đây có thể giao thương với các nước khác trên mặt đất 」 (Kutira)

「Ngoại giao, phải không?」 (Arge)

Đó là một từ đáng ngạc nhiên.

Bởi vì thị trấn này hoàn toàn tự cung tự cấp.

Không cần phải trao đổi bất cứ điều gì, nó hoàn toàn yên bình và đầy đủ.

Một thành phố môi trường hoàn chỉnh ở vùng sâu thẳm đại dương.

Có thể có một số kẻ thù bên ngoài hoặc các vấn đề khác phát sinh , nhưng vẫn không cần phải thực hiện việc ngoại giao với bên ngoài.

「Thưa Nữ hoàng, tôi không nghĩ là cần có nhu cầu trao đổi ở nơi đây」 (Zeno)

Đúng vậy , giống như những gì Zeno-kun nói. Đó là lý do chúng tôi không hiểu tại sao cô ấy lại mời chúng tôi đến đây.

Và cũng là lý do tại sao cô ấy mang một thứ mà cô ấy không cần thiết.

Chúng tôi bỏ cuộc vì Zeno và tôi không thể hiểu được điều đó.

Kutira-chan nhìn chúng tôi bằng đôi mắt vàng kim lấp lánh .

Nó trông rất tinh khiết, giống như một con lắc màu hổ phách đang liên tục lắc lư giữa những gợn sóng.

Cô ấy hỏi chúng tôi với cái nhìn ngây thơ đó.

「Chúng ta không phải ngoại giao ư ? Ai là người quyết định rằng chúng ta không nên ngoại giao? 」(Kutira)

「Eh ...」 (Zeno)

「Ta chỉ muốn làm được điều đó.

Ta muốn được biết nhiều thứ hơn là sống một cách lặng lẽ ở dưới đáy đại dương này.

Ta muốn biết nhiều hơn nữa . Ta sẽ và không bao giờ muốn biết những điều đó chỉ qua những quyển sách ướt sũng và bẩn thỉu đó, sẽ tốt hơn là chính mắt mình nhìn thấy 」(Kutira)

「Kutira-chan… Cô có thực sự muốn làm điều đó ư?」 (Arge)

「À, ta không thể nói đó là một điều tốt đẹp cho cư dân của mình ...

nhưng dẫu vậy , ta vẫn muốn ai đó biết đến đất nước này,

Ta muốn nó được được biết đến ở một nơi khác chứ không phải chỉ ở đây

Một nơi mà mọi người có thể sống một cách thư thản , giàu có , và tự do, ngay cả ở đáy đại dương 」(Kutira)

Đó không phải là điều cần thiết cho nơi này mà đúng hơn đó là điều cô ấy khao khát

Cô ấy chắc chắn khao khát được nhìn thấy thế giới bên ngoài. Cũng giống như khi tôi bị cầm tù ở kiếp trước vậy.

Đó là lý do tại sao thành phố này được xây dựng. Đối với mong muốn của chính cô ấy.

Cũng giống như tôi đang tìm kiếm một nơi mà tôi có thể ngủ bất cứ khi nào tôi muốn. Nơi tôi muốn và cũng là nơi tôi thuộc về.

… Thật dễ dàng.

Cho dù nó có cần thiết hay không, nhưng những người khác chắc chắn không thể quyết định thay cho chúng tôi.

Zeno-kun chắc chắn cũng như vậy, giống như Felnote-san, Kuzuha-chan và Richelle-san.

Cho dù nó nguy hiểm như thế nào để tiếp tục đi du hành và sống như một thương nhân.

Phải rồi , ngẫm lại thì nhóm của tôi quả là một nhóm kì lạ theo nhiều nghĩa khác nhau , chẳng hạn như :

Theo đuổi một cô gái ma cà rồng kì lạ dù chỉ mới sống với cô ấy một khoảng thời gian ngắn, cho dù cô ấy phải rời khỏi nơi chôn rau cắt rốn của mình.

Gọi một người mà em ấy vừa gặp như bạn của em ấy , đi khắp mọi nơi với người đó để người đó luôn ở bên em ấy

Ngay cả khi cô ấy từ bỏ vị trí của một vị lãnh chúa , cô vẫn muốn bảo vệ người của mình.

Không quan tâm tới những gì người khác nói, tôi chỉ muốn sống một cách nhàn rỗi.

Mọi người tự quyết định cho bản thân mình liệu điều gì là cần thiết hay không.

「... Vậy thì sẽ có cách tốt hơn để làm điều đó.

Đây chỉ là sự hạn chế như Kuzuha-chan đã nói 」(Arge)

「Um ... Chắc chắn là vậy. Tuy nhiên, nó không bình thường khi tàu đi qua khu vực này.

Vì vậy, ta muốn nói chuyện.

Ta muốn cô nhìn thấy nó. Ta muốn cô biết 」(Kutira)

「Chúng ta ... đang hiểu ý nhau ư?」 (Arge)

「Phải , đúng là vậy」 (Kutira)

Đó chỉ là một hy vọng đơn giản của cô ấy là chúng tôi có thể thừa nhận giá trị của thành phố nơi đây .

Cô ấy đã làm cho đến mức này vì lý do đó. Tôi đoán thế là đủ rồi.

Vậy thì , những gì chúng tôi có thể làm vào thời điểm này đã được quyết định .

May mắn thay, chúng tôi có một thương gia tuyệt vời.

「Zeno-kun, anh nghĩ sao?」 (Arge)

「Những sản phẩm được làm ở nơi đây đều rất tuyệt vời, sẽ dễ dàng tìm được đối tác để giao dịch, vì vậy ... hãy đi với các cuộc đàm phán, Nữ hoàng của tôi」 (Zeno)

「Umu ...?」 (Kutira)

「Tôi là một thương gia, và bây giờ có một số điều mà tôi hài lòng ở thành phố này.

Nhưng thành phố này, người có thể nói rằng nó đã là một đất nước.

Có một quy tắc mà những thương nhân không được phép tới những vấn đề của đất nước.

Vì vậy, tôi chỉ có thể giao dịch với hàng hóa ở đây với tư cách là một thương gia … 」(Zeno)

Rồi Zeno-kun nhìn tôi. Tôi biết những gì anh ấy mong đợi từ tôi.

Zeno-kun và tôi đã nói về những gì đã xảy ra sau khi chúng tôi rời khỏi Arlesha.

Chúng tôi đã kể với nhau nghe về cuộc hành trình anh ấy đã đi cùng với Felnote-san hoặc chuyến đi của tôi với Kuzuha-chan và Neguseo.

Vì vậy, tất nhiên anh ấy biết rằng tôi đã nói chuyện với lãnh chúa của thị trấn cảng Arlesha và là 1 trong những nhà lãnh đạo trong nước cộng hòa.

"… Được rồi tôi hiểu rồi …

Tôi nghĩ tôi sẽ quay trở lại nơi đó một lần nữa.

Tôi sẽ kể với người tuyệt vời tại nước cộng hòa vào thời điểm đó.

Tôi nghĩ rằng Samaka, lãnh chúa của thị trấn cảng sẽ rất hài lòng 」(Arge)

「Có đúng vậy không?」 (Kutira)

「Ừm, vào lúc này, em muốn biết thêm về vị trí của thành phố này trên bản đồ, và một bức thư ... Em tự hỏi liệu điều đó đã đủ chưa , Zeno-kun」 (Arge)

「Được đó , anh nghĩ thế là ổn.

Nhưng vì khu vực xung quanh ở đây rất gồ ghề, nếu giá như mà chúng ta có thể biết được lãnh thổ nào ở gần mà tiếp giáp với lục địa nơi đây … 」(Zeno)

「Umu, Không phải lo lắng ! Trong trường hợp đó, ta có thể di chuyển đất nước của mình! 」(Kutira)

「Eh, Người có thể sao !?」 (Zeno)

「Tất nhiên, mấy người nghĩ ta là ai chứ ?

Bây giờ, hãy viết vị trí mà dự định di dời thành phố tới đó và viết một lá thư chào hỏi nào! 」(Kutira)

Kutira-chan tiến đến bàn làm việc, lấy giấy và bút ra và tiếp tục viết vào đó.

Tôi nghĩ rằng việc kiểm tra nội dung của bức thư là không được lịch sự cho lắm nên tôi để nó cho Kutira-chan và nói chuyện với Zeno-kun một cách bí mật

「Điều này có thực sự ổn không?」 (Arge)

「Anh nghĩ rằng các vấn đề như vùng lãnh hải sẽ xảy ra.

Nhưng đó là vấn đề trên phương diện đất nước.

Trên tất cả, có rất nhiều đáy biển với nguồn tài nguyên biển dồi dào, tuy nhiên chỉ có loài quỷ biển mới có thể vượt qua và sống ở nơi nguy hiểm ở biển cả.

Đôi khi nó còn được cảm thấy như một điều kỳ diệu vậy… 」(Zeno)

「Anh có nghĩ là nó đủ tốt không?」 (Arge)

「Đó là những gì anh muốn được ở một mình」 (Zeno)

「… Liệu đó có phải là một điều tốt không?

Chà, ít nhất, em chỉ nói là anh sẽ không bị lừa với tính cách đó đâu 」(Arge)

「Ừm, vào lúc đó anh chỉ có thể nói rằng anh chưa biết đủ thôi.

Anh sẽ tạo ra nhiều danh sách khác nhau cho các cuộc đàm phán kinh doanh, vì vậy anh thậm chí không biết là liệu nó có hiệu quả không.

Anh muốn đạt được điều đó trong khi bản thân có thể với tới nó, và anh sẽ rất vui mừng nếu anh thành công 」(Zeno)

Thật vậy, anh ấy rất sắc bén. Mặc dù anh ấy thường nhẹ nhàng, tuy nhiên Zeno-kun là một thương gia đầy lòng đam mê.

Tôi thấy Zeno-kun lấy ra cuốn sổ ghi nhớ của mình và bắt đầu viết.

Tôi thở dài.

Tôi không nghĩ rằng anh ấy sẽ chuẩn bị đón nhận những thứ rắc rối.

Hy vọng của Kutira-chan cũng khá đơn giản.

Tôi có định quay trở lại Arlesha và Cộng hòa lần nữa không?

Chỉ là vì sao .

Vì lý do nào đó, tôi cảm thấy rằng tôi sẽ đến thăm nơi đó một lần nữa sớm thôi.

Tôi không thể hiểu tại sao tôi lại có cảm giác đó (Author’s flag), và tôi lại thở dài.