The Reincarnated Vampire Wants an Afternoon Nap

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

26 229

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

5 106

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

5 33

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

98 2387

ARC 5 : - Chương 128 : Thư giãn ở thành phố dưới biển~

「… Wa ~ pu」 (Arge)

Tôi dùng cả răng nanh của mình để cắn ngập vào con cá nướng với mùi hương thơm nức mũi mà không một chút kiềm lại

Tôi có thể cảm nhận được vị ngọt của mỡ tan ra và hòa quyện vào từng thớ thịt cá vàng óng nhờ việc nướng nó rất từ tốn trên than hoa đang tan dần trên đầu lưỡi của tôi để lại một chút dư vị , nó là một cảm giác thật tuyệt .

Con cá này trông giống như một con thu đao , nhưng hương vị của nó lại giống như cá tráp . Thành thật mà nói, nó rất ngon .

Khi tôi giải quyết xong con cá nướng, và đang liếm chút dầu và thịt cá ở rìa môi và trên từng ngón tay , nó thật sự rất ngon .

Phần cơ thể của cá được nướng một cách vô cùng tinh tế mặc dù ở chỗ này hơi tối , nhưng nó có mùi vị thật tuyệt vời mỗi khi tôi cắn một miếng .

「... Nó rất ngon!」 (Arge)

「Tôi rất vui khi được nghe điều đó, quý khách. Liệu quý khách có muốn dùng thêm không? 」(Mr bạch tuộc)

「Vâng , thật cảm ơn ... nhưng thật kỳ lạ, nhưng làm sao Ngài bạch tuộc đây có thể nướng cá ở một thành phố dưới nước được?」 (Arge)

「Nơi này là một không gian đặc biệt mà Kutira-sama đã tạo ra bằng phép thuật. Bất kỳ sinh vật nào cũng có thể thở ở nơi này , không chỉ những quỷ biển, mà ngoài ra quý khách thậm chí cũng có thể sử dụng được lửa.

Mặc dù chúng ta đang ở sâu trong lòng đại dương nhưng nó cũng tạo ra cảm giác chúng ta không như vậy ... Tôi chỉ là chủ nhân của một cửa hàng di động, tôi chắc là mình không đủ khả năng để cho quý khách đây biết thêm một cách chi tiết được! 」(Mr bạch tuộc )

Người bán hàng trước mặt tôi đây là một quỷ biển, người này trông giống như một con bạch tuộc vậy. Anh ta cười một cách khoái chí . Xét từ lời nói đến giọng điệu , người này chắc phải là một người đàn ông.

Đã được vài ngày trôi qua kể từ khi tôi đến với thành phố dưới biển này, đó là khu vực của quỷ biển. Mặc dù là tôi đã nói vài ngày, nhưng ánh sáng không đến được nơi này, nên tôi không thể chắc chắn.

Tình trạng của thị trấn thực sự rất yên bình và được quản lý tốt.

Nơi đây là một nhóm hỗn hợp của nhiều loại quỷ biển những cá thể khác nhau , và mặc cho sự khác nhau về hình thể nhưng họ không hề bất hòa và sống hòa bình với nhau. Khi tôi đang đi dạo quanh thị trấn, tôi có thể thấy cảnh họ nói chuyện với nhau. Và tôi có thể thấy một thứ có thể được gọi là xe ngựa ... Nó khá là phức tạp để miêu tả , nhưng bạn có thể gọi nó là một chiếc xe ngựa với những con quỷ tương tự như những con cá ngựa lớn đang kéo nó đi

Có một số côn trùng phát sáng trong những bóng đèn đường được thiết lập xung quanh thị trấn. Đèn đường ở đây không sử dụng lửa hay ma thuật mà là ánh sáng dịu nhẹ phát ra từ những sinh vật sống như đom đóm kia , chúng chiếu sáng toàn bộ thành phố với thứ ánh sáng dịu nhẹ đó . Chúng dường như là một sinh vật bắt nguồn từ đại dương sâu thẳm với tên gọi là đom đóm biển.

Tôi thì đang ăn và thưởng thức vị của cá nướng biển sâu một cách từ tốn trong khi đưa mắt ngắm nhìn đường phố. Tôi bỏ xương và đuôi, đưa cho người bán hàng những phần mà mình không thể ăn và tôi rảo bước đi.

Bởi vì tôi đã ở trong lòng đại dương nên trọng lượng mà mỗi bàn chân phải chịu hoàn toàn khác so với lúc tôi ở trên mặt đất. Lúc đầu tôi cảm thấy hơi bối rối khi mà có cảm giác chân mình bị như bị níu chặt xuống đất , nhưng dần dần nó sẽ khá vui một khi tôi quen dần với nó . Cứ như thể tôi đang ở trong một không gian trọng lực thấp vậy .

Nếu tôi bước về phía trước với một lực tác động nhỏ, tôi sẽ dần bị nước nâng lên và cuốn trôi đi. Cơ thể của tôi nổi lên như thể thoát khỏi lực hấp dẫn. Tôi có thể nhảy từ tòa nhà này đến tòa nhà khác mà dùng tới sức mạnh thông thường của mình

「... Điều này có một chút thú vị nhưng có vẻ mình đang gặp rắc rối」 (Arge)

Tôi dùng tay để giữ váy lại để nó không bị phất lên, tôi đáp xuống và bắt đầu đi vòng quanh thị trấn lần nữa.

「Qúy khách với mái tóc bạc, xin chào!」 (???)

「Eh, xin chào」 (Arge)

「Qúy khách, có phải quý khách đang tìm một cái gì đó à?」 (???)

「Tôi muốn tìm nơi để mà mình có thể ngủ một chút」 (Arge)

Ngay cả khi tôi vừa đi bộ, tôi vẫn có thể nghe thấy những lời mời gọi đây đó khắp nơi. Đó là những lời mời .

Ngoài việc cảnh giác ra, thì mọi người khá thân thiện. Và nếu tôi muốn một cái gì đó như trước đây, bạn có thể mua sắm với đồng tiền Cyril.

Cảnh quan đô thị được bày ra trước mắt , ngôn ngữ mà họ sử dụng là ngôn ngữ cộng hòa , hệ thống tiền tệ được sử dụng bởi tất cả các cư dân ở trong thị trấn, nó khá là yên bình.

Tuy nhiên, khi tôi đang đi trên đường phố, tôi thường có một cảm giác bí ẩn.

… Tôi cảm thấy như tôi đã thấy nó ở đâu đó trước đây .

Tôi đang đi bộ và tôi có cảm giác de-ja-vu. Nó giống như một khung cảnh mà tôi đã từng nhìn thấy trước đây.

Tất nhiên là , tôi đã không nhìn thấy một khung cảnh như vậy sau khi được sinh ra trong thế giới này, cũng như tôi đã không nhìn thấy nó trong kiếp trước. Đây chắc chắn là một trải nghiệm đầu tiên của tôi để đi bộ trong một thành phố dưới nước.

Nhưng tại sao tôi lại cảm thấy như vậy? Nó cảm thấy như một cảm giác hoài cổ, một cảm giác kỳ lạ.

Khi tôi hít vào thật sâu, tôi có thể cảm thấy mùi hương của thủy triều. Đó là một cảm giác kỳ lạ khi hít thở trong nước biển, những hương thơm đa dạng đang chạm vào khứu giác của tôi chắc chắn là mùi của biển cả.

Mặc dù tôi cảm thấy không thoải mái về cảm giác bí ẩn từ trí nhớ của mình, nhưng những người ở đây rất hiền lành và lịch sự , vì vậy tôi không ghét thị trấn này. Thay vào đó, thật dễ dàng để có một giấc ngủ ngắn, vì vậy tôi nghĩ rằng tôi thích nơi thoải mái này.

Đây là một nơi bí ẩn mà không có khái niệm về buổi sáng và buổi tối, hoặc cảm giác về thời gian, nhưng nó không phải là một nơi tệ lắm .

「Arge!」 (Felnote)

「Ah, Felnote-san」 (Arge)

Tôi nghe thấy giọng nói từ một người quen khi tôi đang chìm sâu trong suy nghĩ của bản thân .

Felnote-san cũng giống như tôi, cô ấy không đi trên đường nhưng cô ấy đang bơi dưới nước.

Khi cô bơi, mái tóc hai bím của cô ấy cũng đang trôi nổi như là vây cá vậy. Cô đáp xuống bên cạnh tôi. Bộ ngực đồ sộ đó cùng với sự hiện diện áp đảo của cô ấy ở trong nước khiến cho nó nảy lên liên hồi như đang thách thức trọng lực vậy .

「Ồ,… nó đang ve vẩy…」 (Arge)

「Ah, phải rồi ... tóc của chị đang như vậy vì dòng nước nhưng chúng cũng ve vẩy như vậy với gió nữa」 (Felnote)

Mặc dù những gì tôi nói không phải là về tóc, nhưng tôi quyết định sẽ giữ im lặng. Tôi cảm thấy như cô ấy sẽ tức giận khi tôi đính chính những gì tôi nói lại.

「Fu fu, chị hiểu rồi ... Vậy là Arge bắt đầu chú ý đến những thứ đó ... đó là một điều tốt. Đúng vậy, sau tất cả thì em cũng là một cô gái mà 」(Felnote)

Tôi không thực sự hiểu, nhưng tôi biết rằng tôi không nên đính chính lại suy nghĩ Felnote-san.

Dù sao, cô ấy đã đến chỗ tôi, vì vậy phải có một điều gì đó cô ấy cần tôi giúp. Vì vậy, hãy hỏi cô ấy.

「Nhân tiện thì , Felnote-san, chị có cần gì không ạ ?」 (Arge)

「Không có gì , vào lúc này thì chị không thực sự có bất cứ điều gì đặc biệt trong tâm trí, nhưng ... Ah, đúng rồi, chính là nó」 (Felnote)

Nói thế, Felnote-san đưa ra một cái gì đó.

Đó là một loại rong biển trông giống như một con mèo nhỏ, lắc lư với dòng nước biển như một cơn gió nhẹ nhàng.

Tôi không biết tên của nó trong thế giới khác, nhưng khi tôi áp dụng nó vào kỹ năng của mình , đó là một điều đáng nhớ.

「Nho biển ……」 (Arge)

「Ồ, vậy là em biết về nó? Có vẻ như nó đang phát triển ở đây, và chị nghĩ rằng Arge sẽ thích nó bởi vì nó rất ngon ”(Felnote)

Rõ ràng tôi đã thành công trong việc gọi tên với hiệu ứng của kỹ năng dịch ngôn ngữ.

Tôi lấy nho và cho vào miệng, kết cấu của nó khá là dễ chịu. Bởi vì mùi vị của cá vẫn còn trong miệng , vị ngọt của trái cây không những làm mới hương vị còn đọng lại trên miệng mà còn khiến vị ngọt thanh nhã của nho được biểu hiện rõ nét hơn .

「Đây quả là một nơi tốt đẹp, phải không ?」 (Felnote)

「Chị cũng nghĩ thế sao, Felnote-san?」 (Arge)

「Ừ, đây là một nơi yên bình, trị an ở đây rất tốt như một thị trấn, sự khác biệt giữa người giàu và người nghèo cũng ở trong phạm vi chấp nhận được, và không có trẻ mồ côi ...

Thành thật mà nói, có nhiều loại quỷ nguy hiểm ở vùng biển sâu, và chị đã nghĩ rằng nơi này sẽ đáng sợ hơn những gì chị đã nghĩ nhưng có lẽ cũng không phải vậy . 」(Felnote)

Felnote-san dường như có cùng quan điểm với tôi, và cô ấy nhìn kỹ vào môi trường xung quanh.

「Có một thành phố vững chắc ở tận sâu đáy biển ... mà chị lại không hề hay biết , thế giới này không ngừng ần chứa những điều bí ẩn nhỉ .

Và để nghĩ rằng chị đã nói là sẽ dạy cho em về những điều thông tục và về mọi thứ ở thế giới này , nhưng có vẻ như điều đó là không cần thiết vì mỗi ngày trôi qua trên cuộc hành trình này ta lại học được những điều mới mẻ . Thế giới này quả là một thế giới rộng lớn. Và đây là lần đầu tiên chị được nhìn thấy một nơi như thế này và chị cảm thấy rất hạnh phúc, thành thật mà nói . 」(Felnote)

Một con cá nhỏ bơi bên cạnh Felnote-san, người vừa tạo ra một giọng nói đáng yêu.

Vâng , tôi có thể ngửi thấy mùi hương, tôi có thể thở, và tôi có thể thấy rõ ràng. Nó cảm thấy rất là thoải mái khi mà từng làn nước ở dưới đáy biển đây chạm vào da man mát tựa như những cơn gió thoảng .

Như Felnote-san đã nói, đây cũng là lần đầu tiên tôi được thấy nơi này.

Nhưng tôi tự hỏi tại sao tôi lại nhớ về cảm giác này.

「Có chuyện gì vậy, Arge?」 (Felnote)

「... Không, không có gì sai cả ạ 」 (Arge)

Ngay cả khi tôi có một cảm giác không giải thích được, tôi cũng không nói với Felnote-san. Nếu cảm giác này bằng cách nào đó liên quan đến cuộc sống trước đây của tôi, tôi không thể nói với cô ấy.

Ít nhất thì , sẽ tốt hơn nếu giữ im lặng cho đến khi tôi biết danh tính của cảm giác kỳ lạ này.