The Hidden Strongest Knight Executed in the Kingdom as a Traitor

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đối thoại

(Hoàn thành)

Đối thoại

メトロノーム

Rồi một chuyện xảy ra. Một điều tự nhiên tất yếu phải tới.

1 4

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

(Đang ra)

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

Mạc Lưu Thập Tam Nguyệt

Đông Phương Thừa kéo người đàn ông đang muốn khóc không ra nước mắt của mình về phòng ngủ, chuẩn bị dùng hết sức lực ban ngày chưa dùng đủ lên người hắn cho thỏa thích.

143 1299

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

189 1479

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

85 1189

Câu chuyện về mối quan hệ phức tạp giữa tôi và đàn chị xinh đẹp, sống không lành mạnh và hút thuốc lá rất nhiều

(Đang ra)

Câu chuyện về mối quan hệ phức tạp giữa tôi và đàn chị xinh đẹp, sống không lành mạnh và hút thuốc lá rất nhiều

Kametsu Tomohashi

Nam sinh cấp ba Enoki Yuito luôn cảm thấy mình lạc lõng giữa xã hội.Cậu làm thêm trong 1 cửa hàng tiện lợi, thầm thương trộm nhớ một sinh viên đại học.

9 61

Web Novel - Arc 7 - Chương 86. Bạch xà

“Này, chúng ta sẽ chạy đến bao giờ?”

Dù đã chạy rất xa, bóng dáng kẻ thù vẫn không xuất hiện. Vừa phi ngựa song song với Linos trên lưng kỵ long đang bay phía trên, tôi vừa đảo mắt quan sát xung quanh. Xác chết... biến đâu mất rồi? Ngay cả những thành viên của Thiên Vận quân đoàn đang truy kích cũng không thấy đâu. Và binh lính Giáo đoàn... cũng chẳng có lấy một bóng người. Thật kỳ lạ.

May mắn là tôi đã nghe theo lời khuyến cáo. Nếu quân Giáo đoàn đã rút hết, Thiên Vận quân đoàn cũng phải quay về chứ? Nhưng không một ai trở lại, nghĩa là...

“Chúng ta cần cảnh giác.”

“Này, Aldia Greatz! Giải thích dễ dàng cho ta hiểu!”

“Không có một cái xác nào dù máu vương vãi khắp nơi... Quá bất thường.”

Màn mở đầu cho một chuỗi biến cố chăng? Nhưng dù thế nào thì chúng tôi cũng sắp sửa dây vào một rắc rối không nhỏ.

“Bất thường à... Không phải địch đã rút lui hết rồi sao?”

“Cho là thế, nhưng khi tháo chạy ít nhiều cũng phải có dấu hiệu của thương vong... Quá vô lý khi không có bất kỳ dấu vết nào.”

Hai chúng tôi đã đuổi theo trong hứng khởi, nhưng giờ tôi hơi lo lắng. Tất nhiên, không ai muốn thua. Tôi cũng không muốn chết... nhưng tôi có cảm giác một trận chiến khốc liệt đang chờ đợi nếu tôi đi tiếp.

“Ngài Linos, nếu muốn quay đầu thì giờ là lúc thích hợp đấy.”

Mùi tử khí bốc lên nồng nặc. Chính vì thế, tôi hỏi Linos xem đã chuẩn bị tinh thần chưa… Nhưng hắn chỉ nhếch mép gạt phắt đi như thể phiền phức lắm.

“Hừm, quay lại giờ cũng chỉ có nước bị cô lập, chi bằng hợp tác với ngươi... có khi còn là lựa chọn khôn ngoan hơn.”

“Ngài có thể sẽ chết đấy?”

Tuy là một tên khó ưa, nhưng Linos vẫn còn trẻ và là một long kỵ sĩ xuất sắc. Không cần một tài năng trẻ như vậy phải vội vã đâm đầu vào chỗ chết.

“Đừng xem thường ta. Khi đã đứng ở đây, ta đã chuẩn bị tinh thần. Ngươi khỏi lo cho ta. Với tư cách là… Hiệp sĩ của công chúa Valtrune, ngươi chỉ cần tập trung xử lý vấn đề thôi.”

Xem ra hắn sẽ theo đến cùng. Tôi cũng yên tâm hơn phần nào, nhưng cũng thấy chút áy náy. Tình huống lúc này là hậu quả của việc điều tra sơ sài. Nếu như tôi đã phát hiện và chuẩn bị cho mọi khả năng từ sớm... tôi đã không phải khiếp sợ trước mối đe dọa chưa rõ.

Vừa nghĩ thế, tôi vừa tiến lên. Bỗng nhiên, một cơn địa chấn dữ dội ập đến.

“――――――――!”

“Này, chuyện gì vậy?!”

“Tôi không biết... nhưng thứ gì đó đang tới.”

Không phải hiện tượng tự nhiên. Từ tiếng cây cối gãy răng rắc, tôi cảm nhận được một thứ gì đó khổng lồ đang tiến về phía chúng tôi. “Hoặc là ma quỷ, hoặc là rắn...”

Và lập tức... tôi đã hối hận rất nhiều về câu nói bất cẩn vừa rồi. Không nên tuỳ tiện nói những lời như vậy, nhưng cũng vì tôi không hề nghĩ rằng nó sẽ trở thành sự thực.

Tiếng sột soạt bò trườn trên mặt đất. Lớp vảy trắng cứng cáp càng tô đậm vẻ hung dữ của nó.

“Xem ra vế thứ hai thành hiện thực rồi đấy, Aldia Graetz ạ.”

Chậc, tệ thật. Tôi chỉ quen đánh với người, chứ kinh nghiệm chống lại quái vật thì vẫn còn rất ít. Trước mặt tôi là một con bạch xà khổng lồ, một kẻ thù mới xuất hiện như một yếu tố bất thường trong trận chiến này. Nó lớn hơn rất nhiều so với bất kỳ con kỵ long nào nào. Từ cái miệng rộng ngoác có thể nuốt chửng cả ngựa, những giọt máu không biết của ai đang nhỏ xuống lã chã.

“Có vẻ như nó đã ăn thịt những người ở đây...”

“Hừm, nhìn là biết mà. Nhưng ta chưa từng nghe đến việc có loại thú dữ như thế này ở Dilst.”

“Quả thực là vậy.”

Xem ra nó đã được đưa đến vùng Dilst bởi Giáo đoàn Svel tôn thờ bạch xà như thần thú. Chúng gọi nó là sứ giả của thần linh, và trên lá cờ của chúng cũng in hình bạch xà nữa.

“Có vẻ là do giáo đoàn Svel giật dây.”

“Ồ, vậy nó là một trong những quyến thuộc của chúng... Bởi vì Đế quốc này không có tập tục thờ phụng rắn nên ta hơi khó hiểu.”

“Nhưng giờ để ngài chạy thoát cũng khó rồi.”

“Hừ, khỏi lo vớ vẩn. Dám xâm phạm lãnh thổ Đế quốc thì dù là người hay quái vật, ta cũng không tha. Vả lại, nếu bỏ ngươi lại mà chạy, đó mới là nỗi nhục của quý tộc Đế quốc.”

Chúng tôi có hai người. Kẻ thù là một con bạch xà khổng lồ, trông như muốn ăn tươi nuốt sống mọi sinh vật trong tầm mắt. Rõ ràng chiến lực của chúng tôi không đủ để đối phó với một con quái vật đã ăn thịt toàn bộ những người từng ở đây.

Không thể trông chờ vào tiếp viện. Quân chủ lực giờ đang chiến đấu với quân Reshfeld. Tôi nghe nói Liziarete đang chỉ huy và nắm thế thượng phong, nhưng chắc không dư nhân lực để chia thêm quân đến đây.

“Chúng ta phải tự xử lý con rắn này.”

“Ừ… Đừng làm vướng chân ta đấy, Aldia Graetz.”

“Tôi không dám.”

Cho dù có bao nhiêu đồng minh. Cho dù chỉ có một mình.

Tôi đã quyết rằng, sẽ phá hủy tất cả những chướng ngại trước mặt công chúa Valtrune.

“ĐỪNG... CẢN… ĐƯỜNG…!”

Con rắn biết nói, có lẽ vì đây là sinh vật được Giáo đoàn Svel tôn thờ. Xem ra nó cũng có trí thông minh.

“Nếu mà giao tiếp được thì thử đàm phán xem sao nhỉ?”

“Làm được thế thì những người ở đây đã không biến thành thực đơn của nó rồi...”

Ừ thì cũng đúng. Tôi nói vậy cho vui ấy mà.

Ngay sau đó, đuôi rắn xé gió quét qua không khí, chém xuống với một tiếng rít. Mặt đất nứt toác, cát bụi mù mịt văng tung tóe do va chạm. Tôi và Linos nhảy sang hai bên, may mắn tránh được đòn tấn công.

“Quỷ thật, tốc độ tấn công nhanh hơn tưởng tượng.”

Chỉ đủ thời gian để né tránh trong gang tấc. Linos là một long kỵ sĩ xuất sắc, nhưng cũng gặp khó khăn khi đối mặt với một sinh vật dị thường như này. Tôi cũng chưa từng chiến đấu với loại rắn này bao giờ.

“Tôi nghĩ nên chú ý đến cái đuôi và tập trung tấn công vào đầu.”

“Nhanh gọn đấy. Duyệt.”

Chúng tôi di chuyển sang hai phía để tìm cơ hội tấn công. Thanh kiếm của tôi bị đuôi nó đẩy lùi, còn rìu chiến của Linos không thể xuyên thủng lớp vảy cứng.

“Bế tắc thật...”

Linos không ra được đòn quyết định. Phía tôi... không hiểu sao lại bị con bạch xà này đề phòng, và thanh kiếm của tôi liên tục bị cái đuôi chặn lại.

“Ngài Linos, xin hãy gọi viện binh. Với loại kẻ thù này, có vẻ chúng ta cần áp đảo bằng số lượng.”

Đây chỉ là cái cớ thôi. Anh ta không phù hợp với trận chiến này.

“Ngươi muốn ta chạy trốn ư?”

“Tôi muốn ngài gọi viện binh.”

“Ngươi nghĩ ta sẽ tin những lời đó sao?”

“...”

Linos rất nhạy bén. Nhưng với anh ta ở đây, tôi khó có thể tung hoành được.

“...Bây giờ tôi sẽ phải làm một việc khá thảm hại.”

Trong tình thế nguy cấp này, tôi chỉ còn cách thành thật thừa nhận như vậy.