The Girl I Saved on the Train Turned Out to Be My Childhood Friend

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

(Đang ra)

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

Hitoma Iruma

Đây là spin-off light novel của bộ Manga "Bloom into you", kể về câu chuyện về nhân vật phụ trong câu chuyện chính là Saeki Sayaka, một cô bé nghiêm túc và từ nhỏ chỉ tập chung và

11 604

Cô bạn thân nhất của crush đang bí mật tiếp cận tôi

(Đang ra)

Đáng lẽ ra, tớ nên ghét cậu mới phải

(Đang ra)

Đáng lẽ ra, tớ nên ghét cậu mới phải

HoneyWorks, Mari Kousaka

Chẳng lẽ, chuyện tình của Kotaro lại kết thúc một cách đau đớn như vậy sao?....

6 234

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

(Đang ra)

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

Antai (安泰)

Cố lên nhân vật chính! Cố cho đến ngày tên của mình được quyết định nhé!

309 13669

Kimitte Watashi no Koto Suki Nandesho?

(Đang ra)

Kimitte Watashi no Koto Suki Nandesho?

Kota Nozomi

Hãy cùng khám phá những điều sẽ xảy ra với hai chú chim non đáng yêu này trong bộ truyện tình lãng mạn tuổi teen siêu ngọt ngào và lành mạnh. Chắc chắn sẽ có rất nhiều khoảnh khắc lãng mạn đang chờ đợ

4 13

Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

(Đang ra)

Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

Mishima Yomu

Đây là phần ngoại truyện kể về một nhánh rẽ khác của câu chuyện. Nếu như Leon chủ động hơn khi mới bước vào học viện và quen biết với Marie trước thì sao? Những diễn biến nào sẽ diễn ra khác với cốt t

221 19947

Volume 1 - Chương 21: Nữ chính mà tớ thích

“Ehehe. Dễ thương quá…”

Tôi đang nằm trên giường chơi game bằng máy game cầm tay, trong khi Fushimi cũng sõng soài ngay kế bên, miệng cười khúc khích. Nhỏ đang cầm một quyển manga của tôi.

“Trông cậu vui vẻ quá ta?”

“Ừm, vui lắm á!”

Tốt rồi.

Từ khi biết được sở thích manga của tôi, Fushimi đã xin tôi đề xuất cho vài bộ, và hiện tại nhỏ đang đọc một trong số chúng. Nó thuộc thể loại romcom dành cho bọn con trai nên tôi không chắc nhỏ sẽ thích nó, nhưng có vẻ như tôi đã nhầm.

Tôi có thể thỉnh thoảng nghe được mấy tiếng “Ồ” hay “Oa!” từ phía đó. Nhỏ vừa đọc vừa thoải mái khua chân lên lên xuống xuống.

Tôi liếc nhỏ qua khóe mắt, những gì đập vào mắt tôi ngay lúc này là một cặp đùi nõn nà. Tôi vội quay mặt đi nơi khác, nhấc hông lên, rồi tự nhích ra xa đôi chút.

“Cậu nghĩ ai là nhân vật dễ thương nhất?” nhỏ hỏi.

“Chắc là Karin nha.”

“Ồ, cũng dễ hiểu ha.”

“Cổ đáng yêu mà.”

Karin là một trong số những nữ chính của bộ truyện, người đã đem lòng yêu nam chính ngay từ lúc đầu.

Xuyên suốt bộ truyện hầu như chẳng có mấy tình tiết nào thực sự nghiêm túc cả, cũng đồng thời là một trong những điểm sáng của nó – không hề kén người đọc.

“Tiếp, tiếp nào!” Fushimi xin xỏ. Nhỏ vừa đọc xong tập 4 và ngay lập tức đòi đọc tiếp. Lúc này đây, nhỏ đang xoay người qua lại liên tục – lúc thì nằm sấp, lúc lại ngửa người ra, khi thì ngước mặt lên nhưng đôi khi lại gục đầu xuống – cố gắng để tìm cho mình một tư thế đọc thoải mái nhất.

“Tớ thấy sẽ là tốt nhất nếu cậu ngồi lên ghế và đặt sách lên bàn đó”, tôi lên tiếng. Đây là sự thật mà một người mới ‘nhập môn’ manga như nhỏ thường không biết.

“Ummm…Xem nào…Như vầy…” Nhỏ nhúc nhích, khuôn mặt vẫn ngước lên. “Ô, thế này ổn à nha.”

Nhỏ chớp thời cơ tôi đang ngồi bắt chéo chân, rồi tựa đầu mình lên một bên đầu gối.

“A… Mình không làm phiền cậu chơi game đâu mà. Cậu cứ thoải mái tận hưởng đi nha.” Nhỏ nói trong khi mắt vẫn dán chặt vào manga.

Kiểu này thì tận hưởng thế nào được?

“Đầu cậu nặng quá đó.”

“Đi mà, thêm xíu nữa thôi.”

Hầy, thôi được rồi… Ể? Vạt váy nhỏ đã bị kéo cao về phía hông hơn so với bình thường, khả năng cao là do nhỏ vừa nằm ngửa vừa gập gối lại. Phần đùi này chắc chắn không thường xuyên được lộ ra ngoài.

Ực.

Nhìn cái tư thế lười chảy thây này của nhỏ mà xem, làn gió nhẹ nhất cũng là quá đủ để tốc chiếc váy kia lên rồi.

“Fushimi nè… Ờm, váy cậu… Tớ đã suýt thấy…cậu biết đấy.”

Nhỏ đặt quyển manga vẫn còn đang mở lên trên bộ ngực nhỏ nhắn của mình rồi nhanh tay kéo vạt váy xuống, về lại vị trí cao hơn đầu gối 15 phân.

Gương mặt nhỏ hơi ửng đỏ.

“Ryou-kun…đồ biến thái.”

“Không phải đâu, tớ chỉ cảnh báo cậu thôi mà…”

Fushimi chằm chằm nhìn tôi với vẻ mặt nghiêm túc. “Ryou-kun đã từng có ý định tia quần lót của mấy cô gái khác bao giờ chưa đó?”

Bộ manga kia có một cảnh tương tự vậy. Cũng không đến mức quá đáng đâu, chỉ là một khung hình có phần hơi tinh quái, kiểu gì thì kiểu cũng vẫn đạt ngưỡng PG.

“Chưa từng có.” Tất nhiên là có chứ, có muốn chết luôn đó!

“Hiểu rồi… Vậy nếu mình cho cậu nhìn thì sao?”

Thật á?

“…Không nha.”

“Ehehe. Mình chỉ hỏi thế vì biết chắc cậu sẽ nói không mà.”

Fushimi lại cầm manga lên đọc tiếp. Không lâu sau, vạt váy lại tiếp tục trồi lên trên.

Thánh thần thiên địa ơi…

Cặp đùi kia đã thay game chiếm hết sự chú ý của tôi rồi.

“Tớ đi lấy nước ép nha.”

“Hở? Không cần đâu mà.”

“Nói đi là đi đó.” Tôi duỗi chân, tước đi chiếc gối của nhỏ, rồi đứng dậy bước ra khỏi phòng.

“Hơơơơ…”

Từ khi nào mà phòng mình trở thành nơi tu luyện sức chịu đựng vậy trời?

Tôi có thể cảm thấy lượng MP còn sót lại cũng đang dần rời bỏ mình.

Khi đã xuống đến bếp, tôi cố hít một hơi thật sâu – một hơi ngập tràn không khí trong lành - rồi rót nước ép ra ly. Sau đó thì quay lại phòng.

“Lần này tiếp tục là nước ép táo nha. Được không á?”

“Háaaa…?! A-Àaaa, được mà!”

Fushimi lúc này không còn cầm manga trên tay nữa; ngay khi tôi vừa bước vào thì nhỏ đã nhảy tót lên giường và ngồi quỳ gối.

“?”

“…”

Hai cặp mắt giao nhau, rồi nhỏ lập tức quay ngoắt đi, sau đó hắng giọng và đổi sang một tư thế ngồi khác thoải mái hơn.

Nhỏ hơi…nghiêm mặt thì phải?

Nhỏ mím chặt môi lại, rồi khẽ đưa lưỡi ra làm ẩm chúng.

“Cậu khát đúng không? Cậu đúng ra phải nói chứ, thiệt tình.” Tôi lên tiếng, đưa một trong hai ly cho nhỏ.

“C-Cảm ơn…”

Ngón tay hai đứa khẽ chạm nhau khi nhỏ nhận lấy nó, khiến trái tim tôi đập lệch một nhịp”

“X-Xin lỗi cậu…”

“K-Không sao đâu mà…”

Chà, bầu không khí khó xử quá.

Fushimi uống ực một hơi hết ly nước ép.

Nếu tiếp tục ngồi chung giường với nhỏ thì tôi sẽ cảm thấy khó xử mất, nên đã quyết định sẽ ngồi chơi game trên ghế.

Tôi đặt ly xuống bàn, và rồi chợt nhìn thấy vật gì đó là lạ - một chiếc túi mỏng, hình vuông, kích cỡ ngang với lòng bàn tay tôi. Một đường tròn nhô lên phía bên trong vật thể vuông vắn ấy.

Đây..đây là…’áo mưa’?! Đâu ra cái thứ này vậy trời?!

Chắc chắn cái của nợ này không phải dụng cụ học tập dùng để đo diện tích đường tròn hay gì đâu ha.

Trên bao bì có dòng chữ Nhớ làm cho đúng nha, Nii-nii do chính tay Mana viết.

Cái con nhỏ gyaru chết tiệt này! Đừng có chõ mũi vào việc của anh mầy chứ! Từ khi nào mà chuyện lại tới cỡ này rồi…?

Nó đã…nằm đây ngay từ đầu mà mình không hề nhận ra sao?

Và sau khi mình rời đi thì Fushimi đã trông thấy…?

“…Mình đọc tiếp đó nha…” Nhỏ ngồi thẳng lưng lại, hai tay đưa manga lên.

Ngược rồi kìa mẹ trẻ!

Chắc chắn thứ quái quỷ kia đã làm cậu lú lẫn luôn rồi! Mặt cậu còn đỏ hơn cả trái cà chua chín cây nhất đó!

Nhỏ thậm chí còn không nhận ra, cũng không gọi tôi là đồ biến thái như vài phút trước nữa. Lúc này đây, nhỏ đơn giản là đã ngượng hết mức rồi, thậm chí một câu bông đùa còn không nói nổi. Đây không phải mấy kiểu dâm dê nhẹ nhàng, ngốc nghếch như tia quần lót hay gì nữa, mà là một vấn đề rất nghiêm trọng đó.

Hơi thở của nhỏ trở nên nặng nề, nhỏ phe phẩy tay để cố xua đi vẻ chín đỏ đã in dấu trên khuôn mặt.

“F-Fushimi.”

“Hở?! Sao á?!”

Tận chỗ này mà tôi còn nghe được tiếng nhỏ nuốt nước bọt.

“T-Tớ có thể cho cậu mượn bộ này. T-Tớ vừa chợt nhớ ra có công việc phải giải quyết.”

“H-H-Hiểu rồi.”

“Ư-Ư-Ừm.”

“Đ-Được rồi. M-Mình về nha!”

Tôi chất hết bộ manga ấy, kể cả tập mới nhất, vào một cái túi.

Trời bên ngoài đã chuyển tối, nên tôi quyết định sẽ tiễn nhỏ về tận nhà.

Chúng tôi bước đi trong im lặng, bầu không khí căng thẳng thấy rõ.

Khó xử quá…

Ừ thì, ai mà chẳng hốt hoảng khi thấy thứ đó mà không được cảnh báo trước cơ chứ? Chết tiệt, mình đang xoắn hết cả lên đây này.

Khi nhà mình đã nằm trong tầm mắt, nhỏ bảo có thể tự đi nốt phần đường còn lại, rồi cầm lấy túi đựng manga.

“Ừm. Vậy mai gặp lại nha.”

Tôi nói rồi quay lưng lại. Khi vừa dợm bước đi thì tôi nghe nhỏ hét lớn, “R-Ryou-kun!”

Nhỏ đứng nép sau cửa, thò đầu ra, trông như đang núp sau khiên vậy.

“Chuyện gì á?”

“…M-Mình sẽ không làm chuyện ấy nếu chúng mình chưa trải qua quy trình đàng hoàng nào cả! C-Cái đồ ngốc này!” Nhỏ rụt vội vào nhà và đóng sầm cửa lại.

“N-Nhưng tớ còn chẳng có ý định đó mà…!” Tôi cố giải thích, nhưng nhỏ đã biến mất.

“Chết tiệt, Mana ơi là Mana…” Tôi gãi đầu mạnh bạo trong sự bất lực, rồi bỏ về.

…Dù vậy, nhỏ không hề gọi mình là ‘đồ lợn thối’ hay ‘đồ đểu cáng’.

Tôi ngẫm lại những lời nhỏ đã nói, rồi lại quay bước về hướng nhà nhỏ.

Đèn trong phòng Fushimi ở tầng hai đã bật sáng. Rèm cửa được kéo sang hai bên, và có một bóng người nơi cửa sổ, vẫy tay với tôi.

Tôi cũng vẫy tay chào lại.

Fushimi à…

Cách cậu nói nghe như thể cậu sẽ sẵn sàng làm chuyện ấy nếu hai đứa mình có trải qua quy trình một cách đàng hoàng và quy củ đó, biết không hả?

Hà…chắc mình đang nghĩ quá thôi.

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại

đoạn này Eng khá lủng củng, trans đã cố ; PG – Parental Guidance, phù hợp với mọi lứa tuổi, NHƯNG nếu là trẻ em thì sẽ phải xem cùng cha mẹ MP – Mana Point, chỉ số mana hay năng lượng trong game