The Demon Prince goes to the Academy

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

(Hoàn thành)

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

Mikami Kota

Trong lớp học, trước mắt tôi cô ấy cứ như là một con mèo giả nai vậy, thật ra mọi hành động và lời nói của một người tự yêu bản thân này quả thật quá là phiền phức.

22 103

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

252 5328

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

268 9149

Tôi bắt gặp một cô gái xinh đẹp vô cảm trước cửa nhà

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

Roy

Dưới sự bảo vệ của các vị thần, một cuộc sống dễ chịu cùng với loài slime ở một thế giới khác bắt đầu!

160 10042

MỤC LỤC - Chương 23

Trans: Fusss + tEddyFingers 

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Trung tâm tư vấn tuyển sinh thực sự rất đông, nhưng văn phòng tiếp nhận hồ sơ lại rất vắng người và mỗi học viên được gặp riêng một nhân viên để được tư vấn. Nhân viên tư vấn nói rằng họ đến vì chúng tôi bảo chúng tôi có tiền để nộp đơn, nhưng họ nhìn Daibun với ánh mắt không tin tưởng. 

“Ừm…. Điều này nghe có vẻ thô lỗ, nhưng tôi có thể nói trước với hai người điều này được không? ” 

"Vâng. Cứ việc. ” 

Daibun đã hoàn toàn bị đông cứng, vì vậy tôi là người lên tiếng. Người nhân viên tư vấn tiếp tục với vẻ mặt hơi hối lỗi. 

“Có một vài người chỉ đóng học phí cho một học kỳ... Những người đó chỉ cần đến trường trong học kỳ đầu tiên...” 

50 xu vàng thật sự là một số tiền lớn, nhưng nếu bán hết toàn bộ tài sản thì vẫn có một số người có thể gom đủ số tiền đó, vậy nên cũng có những người chỉ đăng ký một học kỳ như tôi. Nhưng điều đó thì có vấn đề gì à? 

"Cậu có thể không làm vậy không?" 

Nếu không thể làm vậy, nghĩa là mọi kế hoạch trước đó của chúng tôi sẽ đổ vỡ? Nhân viên tư vấn cũng nói chuyện cực kỳ lịch sự. 

Có lẽ đó là thói quen sau khi gặp quá nhiều con cái của những người quyền quý. 

“Tất nhiên, nếu cậu không đủ tiền để trả học phí cho học kỳ này lẫn học kỳ tiếp theo… Theo quy định, những người này sẽ bị đuổi học sau một khoảng thời gian nhất định, nhưng….” 

"Vậy, nếu không đủ tiền cho cả học kỳ tiếp theo thì tôi sẽ không thể đăng ký?" 

“Đúng, về nguyên tắc là vậy. Tuy không thể xử phạt hành vi này... nhưng không phải mọi học viên đều kết thúc việc học ở đây chỉ vì điều đó... Đôi khi, chuyện là vậy.” 

Gì? 

Có phải đã có thiết lập nào đó được tạo ra bởi mấy cái xác suất mà tôi không hề hay biết? Nhân viên từ vấn ngập ngừng nói tiếp. 

“Đầu tiên, chúng chỉ trả học phí cho một học kỳ duy nhất và sau đó, chà… Chúng sẽ cố gắng xây dựng tình bạn với những đứa trẻ khác có tài chính ổn định ngay trong học kỳ đó... Sau đó, chúng sẽ nhờ họ trả giùm học phí cho học kỳ tiếp theo... có khá nhiều trường hợp như vậy.” 

Ồ. 

Dường như tôi đã hiểu những gì họ đang nói. 

“Bọn trẻ sẽ than vãn với cha mẹ rằng một người bạn thân của chúng phải thôi học tại Temple vì thiếu tiền…. Có những bậc cha mẹ sẽ lắng nghe con của họ, nhưng… Điều này gây tổn hại đến hình ảnh của Temple, theo nhiều cách…. ” 

Ngay cả khi học phí ở Temple khá đắt, thì nhiêu đó cũng chẳng đáng là bao với những người giàu có. Ở Temple, nơi quý tộc, thường dân và hoàng gia sống cùng nhau, tình bạn vượt qua địa vị xã hội đôi khi xảy ra. 

Vậy nên, có những đứa trẻ chỉ nhập học duy nhất một học kỳ với hy vọng tạo dựng được một mối liên hệ như vậy, tất nhiên phần lớn chúng làm vậy do cha mẹ bắt chúng phải làm vậy. Ngay cả khi không được đóng học phí giùm, thì chúng cũng nhận ra được rằng tạo mối quan hệ với một người bạn cực kỳ giàu có sẽ cực kỳ có lời. 

Những đứa trẻ có thể làm ầm ĩ vì bạn bè chúng bỏ học, nhưng các bậc cha mẹ sẽ đi phàn nàn với Temple rằng tại sao họ lại để một đám ăn xin phản nhiên đi loanh quanh học viện như vậy. 

Tôi thậm chí còn không nghĩ đến điều đó khi tôi viết về Temple, nhưng quả thực, việc nhập học ngắn hạn có thể được sử dụng như vậy. 

Thật nực cười, đáng buồn và thảm hại khi tôi không nghĩ đến điều đó! 

“Sau khi vấn đề này trở thành một tệ nạn, chúng tôi quyết định không nhận những đứa trẻ không đủ tài chính để nhập học trong một khoảng thời gian nhất định... Vấn đề còn lại là, nếu một đứa trẻ rời đi thì chỉ sau một học kỳ, thì những đứa trẻ thân thiết với chúng cũng sẽ rất đau lòng...” 

Lập trường này của Temple có thể hiểu được. Việc thay đổi bạn cùng lớp thường xuyên cũng gây bất lợi cho bọn trẻ, ngay cả khi học sinh đó chỉ đang cố gắng kiếm lợi từ những đứa trẻ khác…. Tôi cũng sẽ thực hiện chính sách như vậy nếu tôi ở trong vị trí của họ. 

Tuy nhiên, tôi đã dự định tạo ra tài năng của mình sau khi vào trường để trở thành học viên nhận học bổng vĩnh viễn. 

Họ có thể sẽ không tin tôi nếu tôi nói những điều như thế. 

Liệu con đường của tôi có bị khóa lại nếu tôi nói với họ rằng tôi là người thừa kế của băng đảng Rotary không? 

Đúng ra tôi đã có một cơ hội tốt hơn nếu trước đó tôi đi theo Sarkegaar. 

“Khi cậu đã chuẩn bị xong hồ sơ chứng minh tài chính, chúng tôi có thể xem xét lại…. Mặc dù vậy, cậu dường như không có nhiều thời gian như vậy. " 

Nhân viên tư vấn đã rất lịch sự từ chối hai chúng tôi, tuy nhiên tôi không đặc biệt khó chịu vì điều đó. 

Hoàng tử quỷ không thể vào Temple vì cậu ta không có đủ tiền. 

Chúng tôi đến với sự tự tin rằng tôi sẽ dễ dàng được nhận vào học. 

Và hoàn cảnh đó nhanh chóng biến thành chúng tôi cần phải cầu xin để có thể nhập học. 

Daibun cúi đầu xuống như thể anh đã phạm lỗi. 

Không nhất thiết phải thế, nếu bạn không có tiền, thì nghĩa là bạn không có tiền thôi. Đó không phải lỗi của anh, anh bạn. 

Giờ tôi nên làm gì? Tôi không nghĩ rằng tôi sẽ gặp phải một trở ngại như vậy. Băng nhóm Rotary tuy có rất nhiều thành viên nhưng rất khó để chứng minh tài chính. Khả năng chúng tôi có thể vay tiền từ Hội Đạo tặc, nhưng nó nghe thật nực cười, vì làm vậy chẳng khác nào chứng minh rằng tôi có liên hệ với một tổ chức tội phạm. 

Như dự đoán, lựa chọn khác duy nhất của tôi là thay đổi diện mạo một lần nữa, lấy một thẻ căn cước khác và giả làm con nuôi của Sarkegaar. 

“Haizz, tôi cũng không thể làm gì hơn….” 

"Chúng ta không thể thực hiện việc kiểm tra đó hay gì đó sao?" 

Khi tôi chuẩn bị đứng dậy, Daibun nói điều gì đó bất thường. 

Một cuộc kiểm tra? Kiểm tra gì? 

“Nếu đó là một cuộc kiểm tra….” 

Daibun có một biểu hiện tuyệt vọng trên khuôn mặt của mình. 

“Cậu ấy có thể là một thiên tài hoặc có sức mạnh siêu nhiên. Chả phải vẫn có khả năng đó sao? Kiểm tra có tốn tiền không? ”. 

Không, anh chàng này bị sao vậy? 

Người tư vấn tỏ vẻ khó hiểu trước sự bộc phát đột ngột của Daibun. 

“Chúng tôi tiến hành kiểm tra tại trung tâm tư vấn hồ sơ, không phải tại văn phòng tiếp nhận…. Kiểm tra không tốn tiền…. Tuy nhiên, cơ hội để một đứa trẻ có tài năng là khá thấp. Hầu hết bọn trẻ không có một tài năng nào ……. ” 

Những gì nhân viên tư vấn nói là sự thật. Tôi không có bất kỳ tài năng nào ngay bây giờ. Vì vậy, điều mà Daibun vừa nói với vẻ mặt tuyệt vọng đó, hoàn toàn vô vọng. 

“N, này. Hãy ra khỏi đây thôi, Daibun. ” 

“Chúng ta sẽ không biết được kết quả nếu không thử. Mất bao lâu để được kiểm tra? Việc đó có mất nhiều thời gian không?” 

"À…. Nó không mất nhiều thời gian. Cậu chỉ cần chạm vào máy quét vật lý… nhưng cậu không thể kiểm tra ở đây vì đây là văn phòng nhập học…. ” 

Nhân viên tư vấn có vẻ bối rối trước thái độ cố chấp đột ngột của Daibun. Họ nhìn giữa tôi và Daibun và cuối cùng khẽ thở dài. 

“Được rồi, vì cậu đã đến tận đây rồi….” 

Nhân viên tư vấn đến chỗ một trong các văn phòng tư vấn và đem về một dụng cụ ma thuật, nói: “Sẽ không tốn nhiều thời gian đâu”. Có thể nói, máy quét vật lý là máy đo tài năng và trạng thái của thế giới này. Họ xác định khả năng hiện tại và tài năng tiềm ẩn của một người bằng thứ này. 

Đây là một trong những thiết lập tiện lợi hóa của tôi. Nếu tôi không viết ra một thứ như thế này, thì chẳng phải mấy việc đánh giá sẽ trở nên khó khăn hơn nhiều sao? Tôi sẽ phải mô tả nhiều hơn và mơ hồ hơn về việc này, vậy nên mới cần đến mấy vật dụng cho thấy cửa sổ trạng thái như này. Nhờ vậy mà ta có thể xác định ngay một nhân vật mạnh đến mức nào. 

Các cửa sổ thông kê sẽ định lượng rõ sức mạnh bằng những con số, nếu không có nó, tôi sẽ phải mô sức mạnh thông qua các sự kiện. Tôi sẽ phải giải thích nó như "Trước đây mình đã làm điều này nọ nhưng mình không thể làm được, nhưng bây giờ mình cảm thấy mình đã trở nên mạnh mẽ hơn". 

Đó chỉ là quá phiền phức và khó chịu. 

Sức tấn công tăng thêm 1000! 

Chẳng phải viết vậy dễ dàng hơn nhiều sao? Tôi thích làm vậy hơn. 

Nhưng dù sao, những gì Daibun đang làm bây giờ khá là vô nghĩa. 

"Em nghĩ việc này không đáng đâu, Daibun." 

“Nếu việc này không mất gì, thì cứ việc làm thôi. Hay có gì đó không ổn sao? ” 

Có vẻ như Daibun rất muốn tôi thử vì dù sao nó cũng miễn phí. Anh ấy dường như nghĩ rằng tôi vô vọng được nhận vào Temple. Tôi đã có một cách khác, nhưng Daibun không biết về điều đó. 

Anh ấy chỉ đang muốn tốt cho tôi. 

Anh ấy thật là một chàng trai tốt. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là tôi đột nhiên có được một tài năng nào đó. 

“Cậu chỉ cần giữ tay trên máy quét. Chờ khoảng một phút ”. 

Để xác định tài năng của mình, tôi sẽ phải đặt tay trên một quả cầu pha lê, tài năng của tôi sau đó sẽ được in ra trên một công cụ ma thuật trông như chiếc máy tính bảng mà người tư vấn cầm trên tay. 

Tôi không có tài năng gì cả. 

Chắc họ sẽ không thể phát hiện ra tôi là một con quỷ thông qua thứ này đâu, phải không? Hoặc họ có thể thấy được kỹ năng Thống trị loài quỷ, đúng không? 

Tôi không nghĩ vậy. Dù sao thì tôi đã có chiếc nhẫn của Sarkegaar. 

Thống trị loài quỷ là một kỹ năng độc nhất của tộc Arcdemon. Nó đã được niêm phong hoàn toàn sau khi tôi thay đổi ngoại hình bằng chiếc nhẫn. 

Vì đó là kỹ năng tôi chỉ có thể sử dụng khi ở hình dạng Valier, nên hẳn nó cũng được ẩn đi. 

Tất nhiên, mọi chuyện vẫn chẳng khá hơn chút nào. 

Tôi nên trốn đi cùng chiếc nhẫn. 

Hãy quay về và suy nghĩ về ngoại hình tiếp theo của tôi nào. 

Đúng, cứ vậy mà triển. 

“…… Hửm?” 

Nhân viên tư vấn đột nhiên gõ vào máy tính bảng. Có phải đây là hành động nhấn iPad liên tục khi đột nhiên nó hoạt động bất thường không? 

"Kết quả sao rồi?" 

Trước câu hỏi của Daibun, họ lắc đầu. 

“Urg…. Xin lỗi. Có vẻ như thứ này đã bị hỏng. Món đồ này hiếm khi được sử dụng ở đây ”. 

Họ rời khỏi phòng tư vấn như thể họ thậm chí không biết công cụ đó hoạt động như thế nào vì công việc của họ là chuyên giải quyết giao dịch với những người giàu có, chứ không phải giải quyết đống vấn đề kiểm tra tài năng. Họ nói họ sẽ đem một cái mới đến. 

"Họ không kiểm tra được bất cứ thứ gì à?" 

Tôi lắc đầu với Daibun đầy mong đợi. 

"Không đời nào." 

Tôi đã kiểm tra lại trạng thái của mình, nhưng tất nhiên, tôi không thể tìm thấy một tài năng nào trong đó. Tôi biết tình trạng của mình rõ hơn bất kỳ công cụ ma thuật nào. 

“Tôi đã mang một cái mới tới. Tôi thậm chí còn kiểm tra thử chức năng của nó, vì vậy lần này nó sẽ hoạt động ”. 

Có vẻ như nhân viên tư vấn đã dần kiệt sức. Có thể là do chúng tôi đã khiến họ phải tăng ca chỉ vì một người không có tài năng gì cả. 

Tôi đặt tay lên quả cầu pha lê vừa được đem đến. 

“…….” 

Và, nhân viên tư vấn cứng họng. 

“Cái gì…. Nó lại bị trục trặc à?” 

"Ah…." 

Các nhân viên tư vấn nhíu mày. 

"Thật kỳ lạ. Tôi chưa bao giờ thấy điều này trước đây ”. 

Có lẽ là do hoang mang, nên nhân viên tư vấn không còn giữ được cách nói chuyện trang trọng như trước. 

"Đây có phải thứ dễ hỏng không?" 

"Không, dù sao đây cũng chẳng phải một công cụ quá phức tạp." 

Daibun trông như thể không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhân viên tư vấn đưa phần màn hình máy tính bảng cho Daibun xem. 

Tôi có nên gọi nó là một cái màn hình không? Nó liên tục nhấp nháy. Tôi muốn biết nó hiển thị những ký tự gì và tại sao nó cứ nhấp nháy. Gì thế này, liệu đó có phải là một tài năng không? Tôi có tài phá máy không? Sẽ tốt hơn nếu tôi không một có tài năng như vậy? 

Đó một trong những tài năng tồi tệ và phổ biến nhất! Nó tương tự như cái thuộc tính thảm họa nhà bếp, nó từng phổ biến đến mức bây giờ chả ai thèm sử dụng nó nữa. Nhưng bây giờ tự nhiên nó lại được đề cập lại lần nữa khiến nó có cảm giác thật mới lạ, nhưng nó vẫn là thứ quá mức lỗi thời! 

Làm ơn đừng cho tôi cái thứ đó! 

Nhân viên tư vấn yêu cầu tôi đặt tay xuống và đặt tay của anh ta lên viên pha lê. 

“…… Có vẻ như công cụ vẫn hoạt động bình thường.” 

Sau đó, nhân viên tư vấn hỏi Daibun rằng anh ấy đã từng đo lường tài năng trước đây chưa, rồi bảo anh ấy đặt tay lên quả cầu. 

"Chắc chắn công cụ này không bị hư." 

Vụ màn hình nhấp nháy liên tục rõ ràng là do tôi gây ra. Nhân viên tư vấn lại kêu tôi đặt tay lên quả cầu pha lê. 

“Lần này cậu chỉ cần đặt tay lên quả cầu trong giây lát.” 

"Vâng." 

Cái quái gì thế? 

Tôi chỉ đặt tay lên quả cầu khoảng một giây. Màn hình chiếc máy tính bảng lại nhấp nháy dữ dội. Ngay sau đó, nhân viên tư vấn há mồm không nói nên lời. 

“Cái gì... Tôi nghĩ giờ tôi đã hiểu rồi. Trong trường hợp đó... Tôi đã gặp rất nhiều trường hợp trước đây, nhưng đây là lần đầu tôi thấy thứ gì đó như thế này.” 

"Ý anh là gì?" 

Daibun đến gần người cố vấn với vẻ mặt phấn khích. 

“Có những trường hợp khi một lĩnh vực không được thể hiện rõ qua một tài năng cụ thể, thì nó được gọi là ‘năng khiếu’. Ví dụ, dù nó không nổi bật bằng tài năng, nhưng nếu chăm chỉ thì họ thậm chí có thể trở nên nổi bật trong lĩnh vực đó... Đó là một khái niệm phụ của tài năng.” 

“Có những trường hợp một môn học không thể hiện một năng khiếu cụ thể mà là 'năng khiếu'. Ví dụ, nó không đủ phát triển để trở thành một tài năng, nhưng nếu chủ đề đó làm việc chăm chỉ, họ sẽ có thể trở nên nổi bật trong một lĩnh vực nào đó…. Đó là một loại khái niệm phụ về tài năng. " 

"Năng khiếu?" 

À, tôi biết đó là gì. 

“Ví dụ, một người có năng khiếu về kiếm thuật sẽ học kiếm thuật tốt hơn là cung hoặc giáo. Nếu một người có năng khiếu về kiếm tiếp tục theo con đường kiếm thuật, họ có thể trở nên thành thạo với thanh kiếm, hoặc thậm chí trở nên còn xuất sắc hơn người có tài năng về kiếm, ngay cả khi đó không phải là tài năng.” 

"Vậy chúng có ý nghĩa gì?" 

Daibun cực kỳ phấn khích. 

“Thiết bị này không chỉ đọc được tài năng mà còn cho biết được một người có năng khiếu về lĩnh vực nào. Vì vậy, đây cũng là một loại hình dịch vụ tại trung tâm tư vấn… Ngay cả khi một đứa trẻ không có tài năng, chúng tôi cũng sẽ cho chúng biết chúng có năng khiếu gì. Rất hiếm khi một đứa trẻ không có tài năng cũng như không có năng khiếu…. ” 

Xác định năng khiếu. 

Có những người lặn lội từ xa đến để có thể nhận được lời tư vấn từ Temple, vì ngay cả khi đứa trẻ của họ không phải là thiên tài, họ cũng sẽ biết con đường nào phù hợp nhất với đứa trẻ. 

'Con bạn không có tài năng. Tuy nhiên, vì cậu ấy có năng khiếu trong lĩnh vực này và các lĩnh vực nọ, hãy cho cậu nhóc học cái này và cái này. ' 

Temple dường như có loại dịch vụ đó. 

Nhân viên tư vấn quay màn hình máy tính bảng và cho Daibun xem. Dường như đây là lần đầu tiên họ chứng kiến một trường hợp như vậy. 

Năng khiếu kiếm thuật, Năng khiếu bắn cung, Năng khiếu ma thuật, Năng khiếu nhạy cảm ma thuật, Năng khiếu tâm linh ……. 

Màn hình đã được lấp đầy, hiển thị tất cả các năng khiếu mà tôi có. 

“Có vẻ như Reinhardt sinh ra đã có năng khiếu về mọi thứ trên đời.” 

Màn hình không nhấp nháy. 

Năng khiếu của tôi gần như là vô hạn, vì vậy màn hình luôn cập nhật liên tục. 

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage Tài năng thì có thể coi là thiên tài còn năng khiếu thì chỉ ở mức giỏi thôi, nhưng nếu năng khiếu mà chăm chỉ thì có thể đạt được mức độ thiên tài)