The Correct Japanese Terms of Homestay Seems to Be Marriage

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Transmigrated as a Cannon Fodder Villain? I Became a Yandere Lo*i

(Đang ra)

Transmigrated as a Cannon Fodder Villain? I Became a Yandere Lo*i

Khoan đã… ai mới là yandere ở đây? Là tôi hay là cậu?! Tránh xa tôi raaaa!!!

9 22

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

38 116

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

37 187

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

427 33156

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

252 4797

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

29 187

Tập 01 - Chap 02: Cảm giác trống rỗng

Vào cuối tháng ba, cuối cùng thì cái thời tiết lạnh giá này cũng dịu đi, bạn có thể cảm nhận được sự ấm áp của mùa xuân đang đến gần.

Một nam sinh trung học mười sáu tuổi-Ayasaka Keitaro đang rảo bước trên con đường của một khu phố nhộn nhịp.

Keitaro, người trầm tính và ít khi tham gia các hoạt động sẽ trở thành học sinh trung học năm hai vào tháng tư tới.

Tất nhiên cậu ấy là thành viên của câu lạc bộ về nhà và sở thích của cậu là ngủ. Vào những kì nghỉ, cậu ấy dành cả ngày để nhốt mình trong phòng và nằm trên giường. Tuy vậy, khi trưởng thành cậu ấy khá cao, khoảng 1m85.

Có một sự thật là, “Những người hay ngủ dễ phát triển thể chất hơn.”

Trong quá khứ, Keitaro là một cậu bé rất tinh nghịch, năng động, nhưng thời gian đã biến cậu thành một nhân vật nền trong xã hội.

Nhưng tại sao Keitaro lại sống trong một thành phố nhộn nhịp trái ngược hẳn với cậu như vậy? Lí do là cậu bị ép buộc bởi vài người.

Rời mắt khỏi bầu trời yên bình đó, Keitaro nhìn vào một con ngõ nhỏ sau đường lớn. Ở đó cậu thấy có hai người đang nấp sau dàn quạt.

Một người đeo mắt kính với vẻ ngoài khá điển trai, còn người kia thì dáng người mảnh khảnh, đang nheo mắt nhìn điều gì đó.

May mắn thay, đó không phải là những kẻ khả nghi, mà là một vài người bạn của Keitaro, và họ đang làm một thứ khó hiểu ở trong góc.

Người đeo kính đang há to miệng, như muốn nói điều gì đó với Keitaro.

“Mau-nhanh-lên. Tới bắt chuyện với cô ấy đi!”

Keitaro có thể hiểu được điều đó qua việc đọc khẩu miệng dù cậu chẳng có chút kiến thức nào về nó.

Sau lưng cậu ta, người đang nheo mắt chỉ vào cô gái đi ngang qua Keitaro.

Có thể thấy, Keitaro đang bị những người bạn của mình ép tham gia vào cuộc thi tán gái, điều chỉ có những chàng trai có vẻ ngoài ưa nhìn mới dám thực hiện.

(Sao tôi có thể làm được chứ…)

Keitaro đã đứng chôn chân ở giữa đường được ba mươi phút.

Cậu ta không đủ dũng khí để bắt chuyện với những cô gái lạ trên đường .

Không có gì là lạ nếu cậu ta có thể đứng đó vài giờ, thậm chí là cả ngày.

(Đáng lẽ mình không nên tham gia…)

Dùng ngón trỏ xoa nhẹ vùng thái dương, Keitaro cảm thấy thật mệt mỏi.

Cậu ta không cần phải liên tục bắt chuyện với họ, vậy nên chỉ cần cố gắng nói một lần và bị từ chối là được.

Tuy nhiên, ngay cả những lời đơn giản như “xin lỗi” cậu cũng không thể nói một cách rõ ràng, như thể não bộ không thể điều khiển được cơ thể của cậu.

Những hành động kì quặc, lời nói không thành tiếng cùng với chiều cao của Keitaro khiến cậu có cảm giác thật thảm hại và kém cỏi.

Ngay lập tức cậu trở thành tâm điểm để bàn tán giữa những người đang thưởng thức trà ở quán cà phê gần đó. Chắc chắn đó không phải chuyện tốt đẹp gì.

May mắn là Keitaro không nhận ra điều đó, nếu không anh ấy sẽ không thể chịu đựng được.

(Kì nghỉ xuân quý báu của mình… Tại sao nó lại thành ra như vậy chứ…)

Thời điểm cuối tháng ba, khi bắt đầu kì nghỉ xuân kéo dài hai tuần, cậu trở thành học sinh năm hai trung học.

Đó là thời điểm hoàn hảo để Keitaro có thể tận hưởng việc ngủ nướng cả ngày trong phòng.

Keitaro nhìn lên bầu trời và tự hỏi tại sao mình phải tham gia trò chơi trừng phạt này?

Đó không phải một nỗ lực để thay đổi bản thân. Chắc chắn không phải.