The Beginning After The End (Ánh Sáng Nơi Cuối Con Đường)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 384

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 766

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 263

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1784

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 730

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8105

Chương 88

[][] []

Góc nhìn của ARTHUR LEYWIN:

Tessia đã không tỉnhdạy đến tận chiều hôm sau. Ông Virion dành cả buổi sáng để giải quyết vấn đềtrong gia đình và để lại tờ giấy ghi chú ở cửa nhờ tôi “hãy chăm sóc tốt” choTess cho đến khi ông giải quyết xong. Nghe thì có vẻ nghiêm trọng nếu không cócái icon nháy mắt ông vẽ nguệch ngoạc ở cuối, làm tôi thắc mắc chính xác thì ôngnội định nghĩa thế nào về việc chăm sóc ai đó.

Hơn nữa, điều gìđang diễn ra trong cái đầu méo mó của ông vậy?

“Ông nội?”

Tôi đang ngồi thiềntrên sàn phòng khách và để Sylvie ngủ trên đùi thì Tess dụi mắt bước ra, nửa tỉnhnửa mê.

“Hử? A-Art? Ông nộiđâu?” Tess lúng túng khi nhận ra người cô ấy vừa gọi không phải Virion, cô ấyquay ngoắt lại, điên cuồng vuốt tóc cho mượt.

“Buổi sáng tốt lành,à đúng hơn là buổi chiều tốt lành.” Mỉm cười, tôi đứng dậy và đưa cho cô ấy cốcnước. “Ông nội cậu đã về nhà từ sáng rồi để giải quyết một số chuyện.”

“O-oh. Có lẽ tớ cũngnên đi… Sau tất cả thì tớ phải chịu trách nhiệm cho toàn bộ chuyện này.”

“Chúng ta chẳng thểlàm gì được đâu. Đừng lo lắng quá nhiều lúc này. Ông Virion và bố mẹ cậu sẽquay lại đây tối nay thôi. Chúng ta sẽ cùng về nhà tớ ở Xyrus sau khi đảm bảo mọithứ đều ổn vì chúng ta sẽ phải đến trường vào ngày mai,” tôi giải thích.

“Nhưng… tớ vẫn thấycó cái gì đấy… mà đợi đã? Tớ sẽ về nhà cậu?” Cô ấy vẫn ôm đầu ngạc nhiên, mộtlần nữa lại làm mái tóc rối bù lên.

“Phì… ừ. Ông nộiVirion đã nói với tớ hôm qua. Đơn giản là ở đó chắc chắn thoải mái hơn ở nhà trọnày.”

“Tớ nghĩ mình sẽ thoảimái hơn khi ở đây.”

“Ừ thì, không aitrong nhà cậu có thể ở đây với cậu đâu, nên tớ chắc là Virion sẽ thấy an tâm nếucậu ở cùng gia đình tớ cho đến khi mình về kí túc xá.” Tôi phản đối.

Cô ấy im lặng mộtlúc trước khi rụt rè gật đầu đồng ý. Thậm chí trong mái tóc rối bù làm tôi liêntưởng tới cái bờm sư tử kia thì cô ấy vẫn quá dễ thương ư ư.

“Kyu”

Sylvie bị đánh thứcbởi mùi thức ăn, nó mon men đến chỗ Tess xin vài miếng.

Sau khi xong bữasáng, công chúa ngồi xuống cạnh tôi trên sàn phòng khách, tôi tập luyện còn cô ấynựng Sylvie đang thư giãn trên đùi mình.

“Hehe, dễ thương quáđi,” Tess thì thầm.

“Tess, cảm giác thếnào khi kích hoạt giai đoạn đầu tiên của quái thú?” Tôi hỏi.

“Ừm, nó giống như cómột luồng điện đột ngột ập đến bao quanh tớ vậy. Sau đó, đột nhiên tớ không thểdi chuyển được,” Tess giải thích khi mắt ngước lên cố nhớ lại. “Kiểu như tớ bịnhốt trong cơ thể của ai đó, nhưng vì lí do nào đó mà tớ không thấy sợ.”

“Hừm,” tôi gật đầu.

Ý chí thú sẽ không tấncông chủ nhân của nó nên cũng dễ hiểu khi Tess hầu như không thấy sợ hãi. Tuynhiên, có một điều lạ là ý chí thú này rất mạnh mẽ và Tess lại bỏ qua giai đoạnđồng nhất, nhưng cơ thể Tess vẫn hoàn toàn hợp nhất với nó. Ý chí thú có thểkhó để điều khiển và sử dụng hợp lý, nhưng nó cũng không nên mất kiểm soát nhưvậy. Nghe có vẻ không tưởng lắm, nhưng mà dường như ý chí thú này có… ý chí củariêng nó.

“Tớ muốn cậu đánh thứcý chí của con thú Elderwood Guardian.” Tôi chống một chân ngồi xuống trước mặtcô ấy trước khi hướng dẫn.

“G-gì cơ? Có an toànkhông?” Tess trố tròn mắt.

“Có chứ, và cậu sẽkhông kích hoạt giai đoạn đầu tiên. Cậu chỉ cần cảm nhận ý chí thú ở trong lõimana của cậu và để nó xâm nhập toàn bộ cơ thể. Làm như thế, tớ sẽ có thể cảm nhậnrõ ràng hơn điều gì đang diễn ra.” Tôi kéo tay Tess khiến cô ấy lảo đảo.

Không phải lần trướccô ấy đã mạnh dạn hôn tôi đấy sao? Sao bây giờ lại xấu hổ?

“Tớ sẽ đặt tay lên bụngcậu, Tess. Đừng cử động,” Tôi thở dài, tiến lại gần hơn.

“Nghe như kiểu việcchạm vào bụng một cô gái chả có gì nghiêm trọng ấy nhỉ,” Tess lè lưỡi, bĩu môi.

“Sẽ là nghiêm trọngnếu không phải vì mục đích tập luyện.”

“Chậc…”

Khi cô ấy bắt đầu tưthế thiền, tôi đặt lòng bàn tay lên bụng cô ấy, cố gắng kiềm chế sự “tò mò” củađứa trẻ 13 tuổi khỏi suy nghĩ đưa tay lên trên. Nhắm mắt, tôi bắt đầu kiểm tralõi mana của cô ấy. Chẳng mấy chốc, Tess bắt đầu giải phóng mana nguyên thuần củaý chí thú, một cơn lũ mana màu xanh ngọc lục bảo với những đốm màu xám vàng củathuộc tính Mộc và Phong lưu thông trong cơ thể cô ấy.

“Hừm.”

Đôi mắt Tess chứa đầysự căng thẳng, những giọt mồ hôi lăn dài trên má. Những tia mana nhỏ bắt đầu bắnra khỏi cơ thể, gương mặt nhăn nhó kia như muốn nói với tôi cô ấy đang nỗ lực hếtsức để giải phóng sức mạnh của ý chí thú đang muốn phá vỡ mọi thứ kia.

“Tessia, ổn rồi! Dừnglại đi.” Tôi vội vàng hét lên.

Khi Tess thử đưa ýchí thú trở lại lõi mana thì cô ấy bắt đầu co giật. Tôi đặt tay lại chỗ lõimana để thử cảm nhận diễn biến bên trong cơ thể Tess thì không khỏi sốc.

Ý chí thú củaElderwood Guardian chiếm toàn bộ lõi mana của Tess và được dung hợp với phần cơthể còn lại đã đấu tranh trở lại, cố gắng nắm quyền kiểm soát phần mana nguyênthủy của Tess.

Cái quái gì đang diễnra vậy? Sao ý chí thú có thể chống lại ý chí của chủ nhân như thế? Điều nàyhoàn toàn khác với lần đầu Tess cố gắng bước vào giai đoạn đầu của ý chí thú vàđang khiến nó mất kiểm soát. Các hạt mana của ý chí thú vẫn ở bên trong cơ thểcô ấy.

Một so sánh khá thôxuất hiện trong đầu tôi khi nghĩ về điều này. Con người ở thế giới này không phảichịu đựng điều này, nhưng thế giới của tôi, những người bình thường, không thể cườnghóa cơ thể của họ bằng Ki thì sẽ mắc bệnh. Dù có những căn bệnh khủng khiếp khiếntốc độ lão hóa nhanh gấp 2 lần, phá hủy cơ quan nội tạng, nhưng căn bệnh đáng sợnhất có lẽ là Drackins Virus. Con virus này có thể lan rộng khắp các dây thầnkinh và khiến người mắc mất kiểm soát tứ chi và sau cùng là tâm trí. Vì convirus này không thể lây nhiễm cho những người đã mạnh rồi, nó được kiểm soát nhanhchóng, không có dịch bệnh nào kéo dài hơn 1 năm, nhưng hơn 300 nghìn người đã tửvong.

Hiện tượng này xảyra với Tess khiến tôi nhớ đến con virus kia. Giống như Drackins Virus, các hạtmana của ý chí thú không tích hợp và cường hóa cơ thể Tess, mà lại làm suy yếu nguồnmana vốn có trong lõi mana của cô ấy. Nó dường như không thể chiếm lĩnh cơ thểvà tâm trí của Tess trong giai đoạn này, nhưng nó vẫn tương tự với căn bệnh kiamột cách đáng sợ.

Khi cuộc nội chiếngiữa mana nguyên thủy của Tess và ý chí thú của cô ấy diễn ra, tôi có thể cảmnhận được mức độ mana trong lõi của cô ấy giảm dần đi. Ý chí thú rõ ràng ítngang tàn hơn so với khi chúng tôi ở phòng tập của Học viện Xyrus; liệu đó cóphải nhờ vào sự giúp đỡ của Windsom, tôi không dám chắc. Nhưng tôi nghi ngờ rằngWindsom đã đoán được ý chí thú của Elderwood Guardian mà tôi thu được là mộttrường hợp ngoại lệ khó lường.

Khi Tess tiếp tụcchiến đấu, cố gắng ngăn chặn ý chí thú chưa được giải phóng hoàn toàn kia, tôicũng tập hợp một số mana vào cơ thể cô ấy, đảm bảo kết hợp cả bốn thuộc tínhnguyên tố trước khi chuyển trực tiếp sang lõi mana của cô ấy. Dù tôi không truyềnnhiều mana cho Tess như Hoàng tử Curtis ở hầm ngục nhưng tôi vẫn cảm thấy sựsuy yếu rõ rệt trong lõi mana của mình.

“Hừ, nó không suôn sẻnhư kế hoạch,” tôi cáu, dựa vào tay mình.

“Chứ… chứ còn gì nữa.Tớ không biết có gì sai. Cảm giác như tớ đang canh gác ở cổng, cố gắng giữ châncon quái vật hung dữ nào đó bị nhốt bên trong.”

Tôi không khỏi bậtcười trước sự so sánh của cô ấy. Lõi mana của Tess chính là cái “lồng” giữ conthú hung dữ khỏi trốn chạy.

Vẫn còn hàng tá câuhỏi chưa được trả lời nhưng chúng tôi quyết định sẽ không động chạm vào ý chíthú của Elderwood Guardian lúc này. Chúng tôi sẽ phải tìm một biện pháp khác đểcô ấy có thể giành quyền kiểm soát sức mạnh này hoặc làm cô ấy mạnh hơn để khốngchế ý chí thú.

Ông nội Virion, cùngvới bố mẹ Tessia, Alduin và Merial Eralith, đến nhà trọ vào buổi tối. Không cầnphải nói cũng biết cựu Đức vua và Nữ Hoàng của elf đã thấy nhẹ nhõm thế nào khicon gái họ vẫn an toàn.

Năm người chúng tôivà Sylvie, đang nằm trên đùi tôi ngủ, ngồi trên ghế dài trước khi bắt đầu chủ đềtiếp theo.

Chúng tôi đã thảo luậnngắn gọn xem chính xác là những gì đã xảy ra tại lâu đài, khi Tess cố tham giavào câu chuyện thì Virion đều cắt lời và giải thích hộ cô ấy. Ông nội đã giảmnhẹ sự việc bằng cách nói rằng một phần vụ nổ là do lỗi của ông ấy và ông chỉđang thử kiểm tra giới hạn ý chí thú của Tess.

Tôi ngồi đó, bần thầnmột lúc không hiểu sao ông lại che giấu lý do thật sự, nhưng khi nhìn ông, ánhmắt ông ám chỉ sẽ giải thích sau.

Trong khi lâu đàiEralith đang được trùng tu thì cả gia đình, trừ Tess, sẽ ở lại với Rinia.

Đó là cái tên mà tôiđã không nghe đến trong khoảng thời gian dài. Tôi mắc nợ bà ấy rất nhiều vì khảnăng trời phú của bà. Bà ấy là người cho phép tôi liên lạc với cha mẹ sau lần đầuđến Vương quốc Elenoir giải cứu Tess.

“Arthur, sao chúngta không cùng nhau đến nhà Rinia trước khi cháu và Tessia về Xyrus? Nơi đó có vẻhơi xa sau khi bà ấy chuyển đi nhưng cháu đã gặp bà ấy lúc còn nhỏ nên ta chắcbà ấy sẽ coi trọng nếu cháu ghé qua và gửi lời chào.” Merial nói. “Bà ấy sẽ ngạcnhiên trước sự trưởng thành của cháu.”

“Cháu cũng muốn vậy,”tôi đáp lại với nụ cười hoài niệm.

“Ooh, lâu lắm rồicon cũng chưa gặp bà Rinia!” Tessia nghiêng người về phía trước, tỏ ý cũng mongchờ điều đó.

“Hừm, đến đó rồi, đểbà ấy ấn tượng tốt về cháu là một ý kiến hay.” Virion nhìn bâng quơ trên mặt đất.

Alduin gật đầu đồngý, nói, “Hừm, con cũng nghĩ vậy. Thưa bố, con nhớ bố đã nói với con chuyện dì Riniaấn tượng như thế thế nào về tương lai của Arthur rồi.”

Sau đó, mọi ngườiquyết định trước khi đến Xyrus vào buổi chiều thì sẽ ghé qua nhà của Rinia haychính xác hơn là ngôi nhà tranh của bà.

Không cần phải nóicũng thấy điều này thật kỳ lạ. Tôi, chính tôi, đang ngủ chung giường với ông nộiVirion còn Tess và bố mẹ cô ấy ngủ phòng khác. Tôi thấy khá ổn nhưng ngủ chungvới gia đình hoàng tộc của elf thì ít nhiều cũng có chút gò bó. Tôi vẫn muốn ngủtrong phòng khách cho thoải mái nhưng ông nội Virion đã phản đối, bảo rằng chỉ khi chia sẽchỗ ngủ chật hẹp thì đàn ông mới thật sự gắn kết.

Nào là ngủ chung vớinhau, khỏa thân tắm chung với nhau…

Cũng có thể đúng…

Người elf có nhữngphong tục thật kỳ lạ.

#Huỳn