The Beginning After The End (Ánh Sáng Nơi Cuối Con Đường)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 385

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 766

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 263

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1787

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 732

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8155

Chương 83

[][] [] 

GÓC NHÌN CỦA LUCAS WYKES:

“Cáiquái gì thế này?” Tôi nhướn mày, nhìn xung quanh bên trong căn phòng thiếusáng khiến tôi nhớ đến một hầm rượu được xây dựng một cách thô sơ.

Tênpháp sư ngớ ngẩn nhà Ravenpor đã đưa tôi đến đây, hắn nói rằng sẽ có điều khiếntôi quan tâm.

Bìnhthường tôi sẽ nổi điên lên với tên nhãi đó đi khi hắn ta nói với tôi bằng giọngngạo mạn như thể hắn đang giúp tôi; nhưng tôi lại khá tò mò, đặc biệt làsau vụ nổ của Tòa nhà Tri-Union vào hôm nay.

“Chàomừng đến với một trong những ngôi nhà “khá khiêm tốn” mà chúng tôi sử dụng để tổchức các cuộc họp của mình.” Một giọng nói khàn đặc vang lên. Tôi bị baoquanh bởi ít nhất 60 nhân vật trùm đầu, nhưng chỉ có một người ngồi uể oải ở giữađeo mặt nạ nói với tôi.

Đólà một mặt nạ trắng trơn với hai mắt nhỏ và một nụ cười thô lỗ được vẽ ở vị trímiệng. Mặt nạ khá đơn giản, nụ cười được vẽ đơn giản nhưng mang lại cảmgiác khá nham hiểm.

CharlesRavenpor, người ở cạnh tôi, mặc áo choàng trùm đầu, quỳ một chân xuống, kính cẩncúi đầu.

“Thưachúa tể, tôi đã mang Lucas Wykes tới như ngài yêu cầu.” Hắn nói với giọng điệu kínhtrọng.

“Ahh,vậy đây là ngài Wykes nổi tiếng, rất vui vì ngài đã tham gia vào cuộc… viễnchinh nho nhỏ của chúng ta!” Hắn cười, chuyển chú ý sang tôi.

Tôinhìn xung quanh. “Ta không phải đến đây để tham gia cái gì cả. Ta chỉvì tò mò thôi, nhưng cũng chẳng có gì ấn tượng lắm. Dù sao thì ngươi làai? Có vẻ ngươi không phải là học sinh… Đừng nói với ta ngươi là giáo sư?” Tôichế giễu.

“Saomày dám! Mày nên biết ơn là bọn tao đã cân nhắc cho một thằng đần như màytham gia cùng bọn tao!” Một trong những nhân vật trùm đầu bên phải tôi hétlên.

“Mộtthằng đần?” Tôi lặp lại, cảm thấy mạch máu mình đang co giật trên trán.

Tôilặng lẽ chuẩn bị một câu thần chú vào người tên dám chế giễu tôi, nhưng trướckhi tôi hoàn thành nó, người đàn ông đằng sau chiếc mặt nạ mỉm cười búng ngóntay.

* Pặc*

“AHH!” Têntrùm đầu dám gọi tôi là thằng đần đột nhiên bốc cháy.

Tôikhông kìm được mà chậc lưỡi một cái. Ngay cả khi đó là thi triển tức thời,tốc độ của hắn cũng nhanh một cách đáng sợ.

“Nào,nào. Đókhông phải điều lịch sự để nói với thành viên mới, phải không?” Người đànông đeo mặt nạ vẫn đang uể oải ngồi trên ngai vàng của mình nói, ngọn lửa đãthiêu rụi áo choàng của tên kia và đốt cháy da hắn ta.

“AHHHHH! T-thathứ cho tôi! Tôi sai rồi. Tôi xin lỗi! Làm ơn” Tên đó vừavan xin vừa cuống cuồng dập lửa. Trong khi đó, những kẻ trùm đầu khác đã sợđến nỗi không dám giúp hắn. Quay lưng với tên vẫn đang gào thét trong đau đớn,tôi đối mặt với người đàn ông đeo mặt nạ. “Trước khi ta quyết định liệu cótham gia vào giáo phái nhỏ này của ngươi không, ta muốn biết mục đích của ngươilà gì, và tại sao ngươi lại cần ta.”

Tôikhông thể cảm nhận được lõi mana của hắn ta, nhưng có vẻ như tôi không cùng đẳngcấp với hắn ta.

“Vìmột số lý do mà hiện tại ta không thể tự mình hành động, vì vậy ta cần một sốpháp sư có khả năng để hoàn thành kế hoạch của mình. Ngài thấy đấy, taghét khi kế hoạch của mình không hiệu quả.” Hắn đưa tay chống mặt, thờ ơ nói.

“Lợidụng sự vắng mặt của Hiệu Trưởng, chúng ta cần thực hiện ngay trước khi bà ấy quaylại, bởi nếu không tất cả sẽ là vô ích,” Hắn tiếp tục. Sau khi búng ngóntay lần nữa, ngọn lửa đột nhiên biến mất, để lại tên thuộc hạ giãy giụa đau đớn.

“Tahi vọng ngài hiểu chúng ta có cùng mục đích và ta chỉ nghĩ đơn giản rằng thậttuyệt khi ngài hợp tác với ta, đối với ngài sẽ là một mũi tên trúng hai đích. Tấtcả mọi người ở đây đều là những quý tộc bất mãn đã từng tự hào về học viện củachúng ta, nơi mà chỉ dành cho những người của dòng dõi thuần khiết nhất. Mặcdù ngài có thể là một ngoại lệ đặc biệt trong trường hợp này, ta vẫn muốn chúngta ngồi chung một thuyền.” Hắn trả lời như thể hắn không phải là con người.

“Chưahết, cái phương châm ‘chấp nhận tất cả’ mà học viện này tuân theo thật khiến tabuồn nôn; ngài có thấy đúng không ngài Wykes à?” Hắn nói xong thì tấtcả nhưng tên trùm đầu còn lại đều gật đầu đồng tình. Từ giọng điệu của hắn, tôicó thể đoán được sau tấm mặt nạ kia, hắn đang nhéch mép cười khinh miệt.

“Takhông quan tâm về việc ngươi có thấy buồn nôn hay không. Đừng có lãng phíthời gian và năng lượng của ta vào mấy thứ cỏn con, chẳng mất chút sức cũng cóthể nghiền nát chỗ này. Những tên dân đen có thể đi vào học viện này chẳngkhác gì lũ mạo hiểm giả thấp cổ bé họng, phiêu lưu đi khắp nơi mù quáng vung vũkhí ngoài kia sao? Ngay cả những quý tộc được nuôi dưỡng trong điều kiện đượcnuông chiều nhất cũng không đáng để ta phải phí sức để ý. Nếu đây là tất cảnhững gì ngươi có thể nói, thì ta không có lý do gì để hạ thấp bản thân mình xuốngnhư một con chó bị buộc xích và nhận lệnh từ ngươi.” Tôi đáp trả hắn rồi quaylưng rời đi.

“Lucas~ngài thật làm ta đau lòng quá. Làm sao ngài có thể so sánh mình với mộtloại chó bị buộc vào dây xích?” Hắn ta đưa tay lên che miệng, mỉa mai, nhưthể hắn ta thực sự ngạc nhiên.

“Cóvẻ như những gì ta đã nghe là sự thật. Ngài đúng là một pháp sư kiêu ngạo, coithường những kẻ hạ đẳng. Nhưng bạn của ngài, Arthur Leywin, không phải hắnđã chứng minh rằng ngài đã sai ư?” Giọng nói trầm khàn đầy châm chọc của hắnkhiến tôi không thể không dừng bước.

Tôiquay ngoắt đầu. “Mày dám…”

“Mộtthằng ngu cũng có thể nhận ra, dù ngài được ca ngợi là thần đồng trong lĩnh vựcma thuật và được ưu ái nuôi bằng thần dược và các phương pháp cường hóa sức mạnhngay từ khi sinh ra, ngài cũng không phải là đối thủ của đứa trẻ đó, ArthurLeywin.” Hắn đưa tay ra, nhún vai.

Tôicó thể cảm thấy nắm đấm của mình xiết chặt đến trắng bệch không thể phản bác được.Hắn tiếp tục nói.

“Điềuđáng buồn là, tên đó còn chẳng thèm cố gắng, có phải ngài vẫn luôn nghi ngờ rằngliệu hắn ta đang che giấu khả năng thật của mình phải không, hahahaha!” hắnôm chặt bụng bật cười thành tiếng, chân đá trong không trung.

“Màynghĩ mày là ai?” Tôi gầm gừ.

Cơthể tôi đã phát sáng vì mana tràn ra từ lõi mana, ở trạng thái sẵn sàng để tấncông hắn, nhưng tôi sẽ không ra tay. Cảm giác đau nhói này bảo với tôi làkhông thể động vào hắn ta, vì điều đó là bất khả thi.

Không! Tôilà Lucas Wykes của gia tộc Wykes!

Nhưnghắn ta là cái thứ quái quỷ gì?  Sao hắn cứnói như thể hắn đã ở đây suốt thời gian qua và luôn dõi theo chúng tôi?

“Tađã nói với ngài. Ta chỉ là một ân nhân đơn thuần đến đây để giải cứu vùngđất này.” Hắn vừa nói vừa cường điệu đứng lên, dang hai cánh tay ra.

Ngồixuống lại trên ngai vàng thô sơ của mình, hắn ta nói tiếp, “Ngài Wykes, tatin rằng, ngay cả khi quan điểm của chúng ta không giống nhau, chúng ta vẫn cómột số loại lợi ích chung trong việc này.”

“Tiếpđi.” Tôi rít lên tùng từ qua kẽ răng.

Hắnphớt lờ mana thuộc tính Hỏa đang bao vây quanh người tôi đang chực chờ phóng ra.

“Sớmthôi, ta sẽ tự tay mình phá vỡ cái kết nối mà bọn chúng vẫn cho là vững chắcnhư keo sơn giữa ba chủng tộc, nhưng trước lúc đó ta vẫn cần ngài giúp đỡ mộttay.” Hắn giải thích.

“Làmthế nào ngươi có thể một mình chia rẽ ba chủng tộc và tại sao ngươi nghĩ điềuđó sẽ có ích cho ta? Còn nữa, ngươi nghĩ Hội đồng và các Lances chỉ đểtrang trí hả?” Tôi phản bác.

“Hiệntại Hội đồng đang bị trói buộc với nhiều thứ khác nhau và ta đã có cách để đảmbảo rằng Hiệu trưởng của ngài không gây bất cứ ảnh hưởng nào. Tôi muốn hỏi ngàiđiều này – ngài có muốn biết cách làm cho Arthur Leywin thận trọng chiến đấu vớingài bằng toàn bộ sức mạnh của hắn, và ngài thì có được sức mạnh cần thiết đểđánh bại hắn ta lúc đó không?” Hắn giơ tay lên, ra dấu gọi tôi lại gần hắn.

“Cóđược sức mạnh để đánh bại Arthur?” Tôi hỏi, cố kiểm soát biểu cảm của mìnhđể không lộ ra cảm giác bồn chồn lúc này.

“Miễnlà ngài đồng ý, ta đảm bảo rằng ngài sẽ có được một sức mạnh mà ngài chưa baogiờ dám nghĩ đến.”

Tôinhìn những tên trùm đầu đứng xung quanh, bọn chúng có vẻ cũng không khỏi tò mònhưng lại không dám bộc lộ ra vì e sợ ‘kỷ luật’ của kẻ đeo mặt nạ.

Điềukiện hắn đưa ra tốt đến không tưởng, khiến tôi vẫn thấy khó tin.

“Nếunhững gì ngươi nói là đúng, rằng Arthur đã thận trọng che giấu sức mạnh của hắnnhư bây giờ thì ngươi định làm gì để khiến hắn dùng toàn bộ sức mạnh để chiến đấuvới ta?” Tôi chế giễu, không muốn tin.

“Thậtra khá đơn giản vì đó cũng là một phần trong kế hoạch của ta. Arthur chỉlà một con người, cậu ta rất coi trọng gia đình và bạn bè, đặc biệt là với mộtngười,…” hắn giơ ngón trỏ lên, nụ cười trên mặt nạ vừa hay trung khớp với suynghĩ nham hiểm của hắn lúc này.

“TessiaEralith…” Tôi nói thầm, không thể che giấu cái nhếch mép trên khuôn mặt.

“Đúng! TessiaEralith! Một cô gái Elf! Trong học viện Xyrus linh thiêng này lại đểcho một Elf làm thủ lĩnh của các học sinh mà được hay sao?” hắn gầm lên vớimọi người để giọng vang vọng trong ngục tối nhỏ.

“KHÔNG!” Một kẻ trùm đầu kêu to rồi tất cả bọnchúng đều đồng loạt gầm lên theo.

“Côta có thể chưa ở đây nhưng sớm thôi cô ta sẽ đến, và rất có thể là cùng vớiArthur. Ngài không nghĩ rằng nên để công chúa yêu dấu của chúng ta đổ mộtchút máu để khiến bạn thân của ngài, Arthur, nổi giận hay sao?” Hắn cười khẩymột cái, đôi tay hắn bỗng dưng bốc cháy.

Tôikhông bao giờ quan tâm đến công chúa elf ngoài việc thấy cô ta cũng khá hợp khẩuvị của mình. Tôi vẫn để im cho cô ả vì thấy cơ thể cô ta còn chưa trưởngthành, nhưng gần đây có vẻ như có gì đó mờ ám giữa cô ta và Arthur. Tên oắt đónghĩ mình là ai mà dám trèo cao với một người như công chúa của vương quốc elf? 

Hắnchỉ là một tên dân đen thấp hèn.

Tôibắt đầu trôi theo những cảnh tượng đang hiện hữu trong tâm trí mình, khóe môikhông thể khống chế mà từ từ cong lên khi nghĩ đến cuộc sống nhỏ bé quý giá củatên oắt đấy nằm trong tay mình, Arthur – cái tên luôn nghĩ mình giỏi hơn tôi sẽphải quỳ dưới chân tôi và cầu xin tôi dừng lại.

Thậttò mò liệu hắn có phát điên nếu tôi từ từ làm cô ta chảy máu trước mặt hắn?

“HAHA!” Tôikhông thể nhịn cười được nữa. “Con mẹ nó, tại sao lại không cơ chứ?”

Thậtđơn giản! Tại sao tôi không nghĩ đến điều đó nhỉ? Tất cả những gìchúng ta cần làm là giết công chúa elf thôi!

Cólẽ tôi sẽ vui vẻ với cô ả một chút trước khi giết cô ta.

Tôibắt đầu liếm môi, cảm giác máu nóng trong người đang cuộn trào sôi sục.

[][] []

#Bé_Thỉu